Chương 107: Đừng dùng tay từng chạm cô ta chạm tôi
Thân thể của Kiều Mạn Tích xưa nay đều là một loại mẫn cảm kia, cô biết mỗi một điểm mẫn cảm của thân thể mình, biết chạm nơi nào sẽ thoải mái nhất. Mà đồng dạng, thể chất như thế, để cô đối với độ nhạy cảm của đau cũng rất cao. Trước đó dạ dày xuất huyết ở bệnh viện lĩnh hội qua đau đớn để cô cả đời đều khó mà quên được, Kiều Mạn Tích chưa từng nghĩ tới, chính mình lại còn có thể ở một ngày nào đó, thử một chút cảm giác chỗ đó bị làm đau
Trầm Thư Đường giờ khắc này cùng với bình thường nàng ôn nhu săn sóc kia hoàn toàn khác nhau, nàng thì như sư tử bị chọc giận, đang điên cuồng phát tiết bất mãn của nàng. Kiều Mạn Tích không thể động đậy, váy mỏng manh trên người cũng bị đối phương kéo rách rồi, càng không muốn nhắc đến áσ ɭóŧ quần lót dính thân ở bên trong lôi kéo vừa rồi, dép lê của cô không biết đi nơi nào, giờ khắc này chật vật, Kiều Mạn Tích không cần nhìn cũng biết. Nhưng tên đầu xỏ một mực tạo thành tất cả những thứ này, lại là Trầm Thư Đường
Thân thể bị đặt ở trên tường, mặt tường lạnh lẽo vừa thô ráp đè ép bộ ngực, để đỉnh ngực hơi đau nhói, rồi lại bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến cứng ngắc lên. Hạ thân là Trầm Thư Đường vừa nhanh lại mạnh trực tiếp cắm vào, Kiều Mạn Tích rất xác định nàng căn bản không có dùng bất kỳ kỹ xảo nào, cũng chỉ là phát tiết muốn cố ý làm đau chính mình, không ngừng mà trừng phạt địa phương yếu ớt nơi kia
Kiều Mạn Tích từ khi còn bé, người nào không phải đem cô nâng ở trong lòng bàn tay che chở? Càng không có bạn giường nào dám đối với cô làm chuyện như vậy, nghĩ đến Trầm Thư Đường có lẽ một khắc trước đó còn đang cùng Đái Cảnh Văn làm chuyện này, hiện tại đối với mình như thế, cả dạo đầu đều không có cứ như vậy trực tiếp đi vào, Kiều Mạn Tích đau đến mồ hôi lạnh đều tràn ra ngoài, trong lòng giận Trầm Thư Đường, tức giận đến hận không thể cắn chết nàng. Mặc dù mình gần đây luôn khát vọng Trầm Thư Đường có thể đối với mình như thế nhưng cô muốn là thoải mái, cũng không phải như thế đặt ở trên tường bị xem là 'đối tượng phát tiết'
“Trầm Thư Đường, em có bệnh sao? Dựa vào cái gì…Em dựa vào cái gì đối với tôi như vậy. Em không phải muốn đi lên giường với Đái Cảnh Văn kia sao? Vậy em liền đi tìm nàng đi, em tới chạm tôi làm gì! Em là quỷ nhát gan chân trong chân ngoài, vô lại…ân…a…đau… Đừng dùng tay từng chạm cô ta chạm tôi, đem tay… Lấy ra đi”
Kiều Mạn Tích bình thường rất ít nói lời thô tục, phần nhiều là châm biếm cay nghiệt, cho nên mắng người cũng lăn qua lộn lại chính là mấy câu như vậy. Nghe được cô nói những lời này, Trầm Thư Đường không nói một lời, chỉ là đè lấy phía sau lưng của Kiều Mạn Tích, đem ngón tay thật sâu thăm dò vào trong thân thể chặt lại khô
Nơi đó bình thường đều là rất dễ dàng ướt, một nụ hôn, một ánh mắt, thậm chí tùy tiện liên tưởng đều sẽ biến thành một vùng biển mênh mông, nhưng giờ khắc này lại như sa mạc khô cằn, khiến người ta nửa bước khó đi
Trầm Thư Đường cũng không biết chính mình tại sao thì mất lý trí, người quen biết Trầm Thư Đường, cơ hồ đều sẽ nói họ từng gặp người tính khí tốt nhất chính là nàng. Nhưng ở vừa rồi, Trầm Thư Đường không thể không thừa nhận, nàng cơ hồ tất cả tức giận đều bị Kiều Mạn Tích dẫn ra, cho nên mới sẽ làm ra chuyện gây cho người khác cảm giác chấn động này, mất khống chế lại thất lễ
Bị tức đến là một trong những nguyên nhân, nhưng Trầm Thư Đường cũng rõ ràng, trừ tức giận ra, có lẽ chính mình còn có một nguyên nhân khác, thúc đẩy nàng đυ.ng vào Kiều Mạn Tích. Nàng để ý lời nói của Kiều Mạn Tích, trong tiềm thức, nàng không muốn thả Kiều Mạn Tích ra ngoài, không muốn cô cùng người khác làʍ t̠ìиɦ, không muốn để cho cô cùng những người khác uống rượu, tiếp tục làm hỏng thân thể trăm lở ngàn loét của cô
Rõ ràng không nên là như thế này, chính mình đã sớm cùng cô không có gì quan hệ rồi, cô muốn uống rượu, muốn cùng ai lên giường, những thứ này đều là tự do của Kiều Mạn Tích. Chính mình là Trầm Thư Đường, chỉ là một tên ngốc đã từng yêu sai người, nàng không thể mắc thêm lỗi lầm nữa, lần thứ hai rơi vào trong cùng một cái bẫy. Những câu nói này Trầm Thư Đường ở trong lòng không ngừng nhắc nhở chính mình, làm rõ những thứ này, Trầm Thư Đường cũng cuối cùng tìm về một chút lý trí
Nàng phát hiện Kiều Mạn Tích phỏng chừng là bị chính mình làm cho đau cực kỳ rồi, sắc mặt cô trắng bệch, mồ hôi của thái dương ngưng tụ thành giọt nước, trượt tới trên cằm. Trên da thịt trắng nõn mang theo chút vết đỏ, tất cả đều là dấu vết khi chính mình vừa rồi kéo xé quần áo của cô lưu lại, dép lê cũng mất một chiếc, một cái chân trần khác đạp ở trên sàn nhà
Kiều Mạn Tích chật vật lại yếu đuối như vậy, là dáng vẻ chính mình chưa từng thấy, rồi lại sinh ra vẻ đẹp kiểu khác. Trầm Thư Đường có chút áy náy, nhưng đã làm đến bước này, nàng đột nhiên cảm giác thấy cũng không có gì. Xác thực, nàng không muốn cùng Kiều Mạn Tích có bất kỳ dây dưa gì nữa, thế nhưng thân thể không lừa được người, khoảng thời gian này câu dẫn của Kiều Mạn Tích Trầm Thư Đường không phải không phát hiện, nàng cũng thừa nhận chính mình xác thực có bị Kiều Mạn Tích mê hoặc được. Nếu đã như vậy, sự tình đến bước này rồi, cự tuyệt nữa cũng mất ý nghĩa. Coi như là làm thả thân thể, chỉ đến thế mà thôi
Trầm Thư Đường sau khi nghĩ thông suốt, biểu tình trên mặt dịu đi một chút, dần dần chậm lại sức mạnh và tốc độ. Nàng hơi chuyển động ngón tay, đem bụng ngón tay quay về trên tường hành lang yếu ớt của Kiều Mạn Tích, cong lên ngón tay mềm mại ma sát lên. Kiều Mạn Tích mẫn cảm biết bao, tự nhiên có thể cảm giác ra được Trầm Thư Đường bỗng nhiên biến hóa. Nhưng cho dù Trầm Thư Đường hiện tại trở nên dịu dàng, Kiều Mạn Tích vẫn là đang nổi nóng
“Trầm Thư Đường, em đến cùng muốn thế nào? Em không phải ghét bỏ tôi, xem thường tôi, cảm thấy tôi không phải xử nữ không muốn thượng tôi sao? Nếu như em cảm thấy tôi dơ, đều có thể đi tìm người em cảm thấy thích hợp làm bạn gái, đừng tìm tôi chơi trò hề này”
Kiều Mạn Tích thấp giọng nói qua, trong thanh âm mang theo ủy khuất và nỗ lực lớn lao che giấu khóc nức nở. Từ khi ý thức được nửa tháng này thích Trầm Thư Đường, cô thì không có một ngày là ngủ ngon, mỗi một đêm cô đều đang suy nghĩ như thế nào đối xử Trầm Thư Đường mới tốt
Hết chương 107
Edit: Tui không biết là ông trời có nghe mn cầu khẩn không, chứ trước đó mấy tháng lâu lâu tui lại mò tìm, tìm tên, tìm H và cuối cùng sau khi hôm qua tui đăng chương 106 xong trong tay tui không có chương H, nhưng vì quá tức chịu không nổi khi không có H mà xem tui quyết định dành thời gian edit đi tìm H của Kim Chủ, kết quả hiện tại trong tay tui đã có đầy đủ hết, không thiếu một chương, và sẵn thông báo luôn những chương H chưa kịp bổ sung trước đó tui sẽ bổ sung luôn kaka, vui tới muốn bay lên trời, vui đến ngón tay cong cong thẳng thẳng hết thúi kaka