Kim Chủ Nan Vi

Chương 95: (Cp phụ) Cậu không ăn một bát cơm đầy, không cho phép xuống bàn

Chương 95: Cậu không ăn một bát cơm đầy, không cho phép xuống bàn

Lần này hội thảo nghiên cứu tựa hồ đặc biệt thuận lợi, vốn là hội nghị dự tính một tháng, cư nhiên chỉ dùng hơn hai mươi ngày thì tuyên cáo kết thúc mỹ mãn. Bệnh viện cho tất cả bác sĩ trước đó tham dự đều là nghỉ phép một tháng, cho dù hội nghị kết thúc sớm cũng sẽ không lấy đi kỳ nghỉ, không ít bác sĩ dự định ở lại trấn Lang Kỳ chơi mấy ngày, mà Giang Tầm Y lại không thể chờ đợi được nữa thu thập hành lý đặt vé máy bay, một khắc không muốn chờ thêm trở về trấn Gia Hải

Trở lại ngày này, Giang Tầm Y không có nói cho Hạ Úc An biết, mà là dự định cho nàng một bất ngờ kinh hỉ. Hôm nay là ngày nghỉ, theo lý mà nói Hạ Úc An chắc là sẽ không đi làm, bình thường khi hai người không đi làm làm nhiều nhất chính là vùi ở trong nhà, ôm lấy nhau đọc sách, Giang Tầm Y cảm thấy cho dùn chính mình không ở, Hạ Úc An đại khái cũng là như thế

Cô trực tiếp trở về nhà, lén lút dùng chìa khóa mở cửa, nhưng mà, vừa mới đẩy cửa ra, đã nghe được mùi rượu và thuốc trong phòng. Giang Tầm Y hơi cau mày, nhìn Hạ Úc An ngồi ở trên ghế sofa trong tay còn cầm ly rượu, cái ly của người sau bộp một tiếng rơi xuống trên tấm thảm màu trắng, rượu đỏ đem thảm trải nền làm bẩn, nhưng Hạ Úc An lại không có công phu quản, mà là dùng tốc độ nhanh nhất cuộc đời nàng chạy tới ôm lấy chính mình

“A Tầm, A Tầm…cậu làm sao trở lại rồi, mình không phải nằm mơ chứ?” Hạ Úc An rất nóng lòng nói qua, không ngừng mà thu chặt ôm lấy hai cánh tay của chính mình, cảm thấy nàng vui sướиɠ, Giang Tầm Y gật gật đầu, nhưng sờ đến eo thon của Hạ Úc An, lại luôn cảm thấy, có cái gì không đúng? Thế là, Giang Tầm Y đem hành lý để xong, kéo lấy Hạ Úc An đứng ở trên cân điện tử mà đo. Chính mình trước khi đi Hạ Úc An còn có 96 cân (48kg). Nhưng bây giờ lại chỉ còn dư lại 90 cân (45kg). Con số như vậy đặt ở trên người nữ sinh bình thường ngược lại cũng bình thường, nhưng vóc dáng Hạ Úc An đặt tại đó, rõ ràng cho thấy có chút không cân đối thậm chí có thể nói quá nhẹ rồi.

Nhìn sắc mặt của Giang Tầm Y lập tức trở nên trầm thấp, Hạ Úc An sợ sệt rụt cổ một cái. Kỳ thực không phải nàng không cố gắng ăn cơm, nàng thật sự có ăn thật ngon, nhưng ăn cái gì đều nếm không ra mùi vị, ăn nhiều lại muốn nôn, nàng cũng hết cách. Hạ Úc An mím bờ môi, ủy khuất nhìn Giang Tầm Y, rõ ràng làm sai chuyện chính là nàng, không chỉ có không cố gắng ăn đồ ăn còn hút thuốc uống rượu, nhưng ủy khất này cũng là nàng. Giang Tầm Y liền biết, chính mình đối với Hạ Úc An, vĩnh viễn không có cách nào thật sự tức giận

“Aiz…Bỏ đi, nói chung, đêm nay cậu không ăn một bát cơm đầy, không cho phép xuống bàn”

“Ngô… Một bát…” Nghe được phải ăn một bát cơm, Hạ Úc An nhíu nhíu mày, nhưng dáng vẻ của Giang Tầm Y hoàn toàn không cho phép nhượng bộ, Hạ Úc An hết cách rồi, chỉ có thể gật gật đầu. Hai người đồng thời thu thập hành lý, Giang Tầm Y mua thật nhiều đồ vật cho Hạ Úc An, nhìn đồ vật nửa valy này đều là cho mình, Hạ Úc An ôm lấy gối ôm, ở trên sofa cười khúc khích

“Ba, mẹ, là ta, đúng, ta trở về sớm, ta mua chút đồ vật bổ thân thể cho các người, qua mấy ngày đưa đi cho các người”

“Đừng qua mấy ngày, hôm nay thì tới đi, mẹ ngươi hôm nay trùng hợp làm một bàn món ăn”

“Ân… Cũng tốt, nhưng mà Úc An cũng ở, chúng ta cùng đi”

Giang Tầm Y cúp điện thoại, nhìn về phía Hạ Úc An, người sau ở một bên nghe, đại khái cũng nghe ra nguyên do. Hai người vốn định hôm nay đi ra ngoài tùy tiện ăn một ít, nhưng nếu ba Giang mẹ Giang để họ qua, họ cũng chỉ đành mang theo những đặc sản và lễ vật kia cùng đi

Biết Hạ Úc An ở chung, mẹ Giang cố ý lại làm thêm mấy món ăn, hai ông bà rất lâu không thấy con gái, mặt nghiêm túc cũng khó tránh khỏi mang theo ý cười. “Tiểu Y, còn có Tiểu An, hai người các ngươi ăn nhiều một chút, con gái quá gầy không tốt” Trên bàn cơm, mẹ Giang gấp rau cho hai người họ, nghe được lời này, Hạ Úc An nghĩ đến Giang Tầm Y buổi chiều muốn chính mình ăn cả một bát cơm, chỉ đành nhẹ giọng nói cám ơn, yên lặng đem những cơm nước nếm không ra mùi vị kia nuốt vào

Gia giáo Giang gia rất nghiêm, lúc ăn cơm bình thường là không cho phép nói chuyện, đợi đến sau khi cơm nước xong, mẹ Giang và Giang Tầm Y rửa xong chén, ba Giang ở một bên xem báo, Hạ Úc An cũng ngồi ở đó

“Cái kia… Tiểu Y a, lúc trước giới thiệu cho ngươi Vương Lỗi, ngươi nói không hài lòng, mẹ gần đây lại tìm một người cho ngươi. Con trai lần này tên là Trần Lâm, là luật sư, điều kiện gia đình không tệ, dáng dấp rất hợp với ngươi, lớn hơn ngươi hai tuổi. Ngươi có thời gian thì cùng người ta gặp mặt, đứa bé trai kia nhìn bức ảnh của ngươi còn khá hài lòng”

Mẹ Giang bỗng nhiên mở miệng, mà lời nói này nói ra lại làm cho Giang Tầm Y và Hạ Úc An đều trắng mặt. Giang Tầm Y thì biết ba mẹ gấp như vậy gọi mình trở về không có chuyện gì tốt, đúng như dự đoán, lại là nói chuyện thành hôn. Nếu như là bình thường, chính mình đều có thể qua loa vài câu xong việc. Nhưng Hạ Úc An ở đây, chính mình cũng không thể nói đi gặp, lại không dễ trực tiếp từ chối yêu cầu của mẫu thân

“Mẹ, ta tạm thời còn chưa có dự định kết hôn, càng huống hồ công việc của ta tạm thời không có thời gian chăm sóc một gia đình” Giang Tầm Y ăn ngay nói thật, nghe xong lời của cô, mẹ Giang một bộ dáng vẻ vô cùng đau đớn

“Haiz ôi, ngươi xem một chút ngươi cũng bao lớn, Tiểu Y, ngươi 30 rồi, nếu như tuổi lớn chút nữa, ngươi còn làm sao muốn hài tử. Mẹ không phải éo ngươi, là sợ ngươi sau này không tìm được người chăm sóc ngươi”

Mẹ Giang nói qua cũng có chút sốt ruột, nhưng bởi vì Hạ Úc An ở đây, cũng hơi có chút thu liễm. Giang Tầm Y nhíu mày, kỳ thực cô cũng không cảm thấy nữ nhân 30 thì nhất định phải kết hôn, hiện tại người lập gia đình muộn càng ngày càng nhiều, hôn nhân cũng không phải bảo đảm cái gì . Giang Tầm Y rất xác định, cho dù không có Hạ Úc An, cô đại khái cũng sẽ không sớm như vậy thì thành hôn

“Mẹ, chuyện này ta sẽ cân nhắc…”

“Không được, ngươi đừng dùng cân nhắc gạt ta, tóm lại qua mấy ngày ngươi đi gặp đứa bé trai kia một mặt. Tiểu Y, mẹ là suy nghĩ cho ngươi, còn có Tiểu An a, ngươi cũng 29 rồi, ngươi nói xem lão Hạ nàng làm sao không vội vã đây? Cha mẹ ngươi thì chưa từng muốn giới thiệu cho ngươi?”

Mẹ Giang nói xong Giang Tầm Y, lại bắt đầu nói Hạ Úc An, vốn là Hạ Úc An còn chìm đắm ở bên trong lo lắng, nhưng mẹ Giang vừa hỏi chuyện của chính mình, Hạ Úc An lại tỉnh táo lại. Kỳ thực ba mẹ đối với mình, Hạ Úc An ngoại trừ cảm kích vẫn là cảm kích

Bọn họ không chỉ có không ngăn cản chuyện của mình và A Tầm, cũng chưa từng ép buộc mình từng làm gì. Hạ Úc An lắc đầu một cái, nói với mẹ Giang thân thể còn chưa khỏe, cho nên phương diện thành hôn cũng không gấp. Ở dưới mẹ Giang nhiều lần yêu cầu, Giang Tầm Y chỉ có thể tạm thời đáp ứng nàng đi gặp Trần Lâm kia một chút, có được cuộc gặp này, Giang Tầm Y và Hạ Úc An chỉ muốn sớm một chút rời khỏi, không tán gẫu một hồi cũng là đi rồi. Về đến nhà, Giang Tầm Y nghĩ nên như thế nào giải thích với Hạ Úc An chuyện lần này, nhưng Hạ Úc An lại không có phản ứng quá to lớn, vẫn cứ tắm rửa sạch sẽ, hai người an ổn nằm ở trên giường

“Úc An, Trần Lâm sự kiện kia, mình chỉ ứng phó mẫu thân mình, mình sẽ không đi gặp người kia” Do dự một hồi, Giang Tầm Y chậm rãi mở miệng giải thích, Hạ Úc An quay đầu, mang trên mặt cười yếu ớt nhìn cô. Biết đối phương không có để ý, Giang Tầm Y lúc này mới thở phào nhẹ nhõm. Cô đem Hạ Úc An ôm lấy, hai người tách ra hơn 20 ngày, vào lúc này cuối cùng mới có thời gian thân mật một hồi

Người người đều nói tiểu biệt thắng tân hôn, mà đối với Hạ Úc An và Giang Tầm Y mà nói, tựa hồ cũng là như vậy. Giang Tầm Y chưa bao giờ có lúc nhớ Hạ Úc An như vậy, đến mức hai người giờ khắc này ôm chung với nhau, cô có chút khắc chế không được muốn đυ.ng vào người này. Đặc biệt là nhiệt khí của Hạ Úc An thở ra thì ở trước bộ ngực mình, mà thân thể mềm mại của nàng ở trong l*иg ngực của mình nhẹ nhàng vặn vẹo, một cái tay vuốt ve tay của chính mình, mang lên trên người nàng

“A Tầm, kỳ thực cậu có thể giải thích, mình cũng rất vui vẻ. Những ngày qua mình thật sự rất nhớ cậu, buổi tối mỗi ngày đều phải nhớ rất lâu” Hạ Úc An ôm lấy Giang Tầm Y, thỏa mãn đem đầu vùi ở trên vai cô, ngửi mùi của cô. Vốn là Hạ Úc An còn có rất nhiều lời muốn nói, nhưng không qua bao lâu liền nghe được tiếng hít thở vững vàng của Giang Tầm Y. Hạ Úc An ngẩng đầu nhìn mặt ngủ của Giang Tầm Y, cười ở trên môi của Giang Tầm Y hạ xuống một nụ hôn

“A Tầm, mình yêu cậu”

Hết chương 95