Kim Chủ Nan Vi

Chương 76: Nhịn không được rồi

Chương 76: Nhịn không được rồi

Trải qua một phen Kiều Mạn Tích dằn vặt kia, Trầm Thư Đường cả tắm cũng nhanh chút, nàng cực nhanh đem thân thể thanh tẩy dọn dẹp sạch sẽ, thay xong váy ngủ đi ra ngoài. Phòng của Kiều Mạn Tích không đóng cửa, nàng nhớ tới con người này phải đánh răng, chuẩn bị đi qua nói cho cô biết một tiếng. Ai biết mới vừa vào thì thấy được Kiều Mạn Tích nằm ở trên giường, lại đem quần áo vén lên, lộ ra cái bụng trắng mịn, còn có vật mềm trên cao nhất... Có chút no đủ. Mặc dù chỉ là nửa đoạn nhưng cũng đầy đủ khiến người ta mơ màng

Trầm Thư Đường không hiểu Kiều Mạn Tích làm sao thì lộ ra cái bụng nằm ở nơi này, thấy được cô ôm gối, bụng trắng mịn bằng phẳng, không hề thịt lồi bại lộ ở trước mắt, Trầm Thư Đường sợ cô cảm lạnh, đem quần áo của cô kéo xuống, một động tác như thế, thì đã kinh động Kiều Mạn Tích

"Ngô..." Kiều Mạn Tích uống nhiều rượu, tuy không thể nói là say, nhưng ý thức cuối cùng là trì độn, thấy cô mở mắt ra khẽ hừ một tiếng, nhắm mắt lại như là mèo con tìm kiếm vị trí thư thích ổ đến trong l*иg ngực của mình, động tác như thế cực kỳ giống lúc ba năm trước hai người cực tốt, Trầm Thư Đường không có hồi vị cái cảm giác này, mà là cau mày đem Kiều Mạn Tích đẩy ra. Cái đẩy này, Kiều Mạn Tích ít nhiều thanh tỉnh chút, cô ngẩng đầu nhìn con mắt Trầm Thư Đường không có chút rung động nào, cũng cảm thấy chính mình vừa rồi lại tái phát ngốc, bầu không khí nhất thời lúng túng

"Kiều Mạn Tích tôi tắm xong rồi, cô đi đánh răng đi." Trầm Thư Đường nói xong quay người rời khỏi, Kiều Mạn Tích nhìn bóng lưng của nàng xuất thần một hồi, cũng đem quần áo cởi sạch, đi vào phòng tắm. Nếu như nói cô vừa rồi chỉ là muốn đánh răng, như vậy hiện tại thì không chỉ đánh răng đơn giản như vậy, có nhiều chỗ ướt khó chịu, cô nhất định phải tắm mới được

Đem thân thể tắm trắng nõn nà lại thơm ngát, Kiều Mạn Tích ngủ đến cũng không tốt. Ở ban ngày người để cô tức giận qua lại xuất hiện ở trong mộng, người này không phải người khác, chính là Trầm Thư Đường. Chỉ có điều Trầm Thư Đường trong mộng lại rõ ràng so với bình thường rất biết lấy lòng, tuy vẫn là gương mặt không có chút rung động nào, nhưng nhiệt tình trong mắt cơ hồ muốn đem chính mình thiêu cháy, Nàng đem mình đặt ở trên tường, bụng dưới rắn chắc đè lên bụng mềm mại của chính mình, hô hấp thậm chí có thể cảm giác được chập trùng của bắp thịt nàng

Kiều Mạn Tích không nhịn được đưa tay ra, thiết thiết thật thật, không có cách trở của quần áo, sờ lên bụng đẹp đẽ của Trầm Thư Đường, ngón tay lưu luyến quên về ở trên da hình chữ xuyên tới lui trượt đi. Vẻn vẹn chỉ là vuốt, chính mình ướt rối tinh rối mù. Cô tham lam vuốt mã giáp tuyến đẹp đẽ, giống đứa trẻ đối với món đồ chơi yêu thích không buông tay, rời khỏi một giây thì không thể thở nổi

Nhưng ngay khi thời khắc yến tiệc sắp bắt đầu, mộng cảnh tiêu tan, biến thành gian nhà trống rỗng, về đến hiện thực không có gì cả. Kiều Mạn Tích sững sờ mở mắt ra, phát hiện tay của mình cầm lấy gối sờ tới sờ lui, mà ướŧ áŧ quen thuộc giữa hai chân làm cho cô tức giận không thôi. Ba chữ muốn làʍ t̠ìиɦ này ở trong đầu Kiều Mạn Tích đã biến thành chữ đại đỏ tươi, phịch một tiếng phóng to xuất hiện

"Kiều Mạn Tích? Cô đã tỉnh? Tỉnh rồi thì dậy ăn điểm tâm" Vào lúc này, tiếng gõ cửa của Trầm Thư Đường từ bên ngoài truyền đến, Kiều Mạn Tích nghe nàng nói như vậy, phát hiện mình lại xưa nay chưa thấy ở trước 9 giờ sáng tỉnh lại, cô mệt mỏi xuống giường, ngồi ở trước bàn ăn nhìn Trầm Thư Đường đối diện, tên đầu xỏ này làm cho cô cả đêm đều không có ngủ thật tốt

"Làm sao vậy?" Trầm Thư Đường tự nhiên chú ý tới ánh mắt ai oán của Kiều Mạn Tích, nàng không biết là nơi nào lại chọc người này, cũng suy đoán Kiều Mạn Tích có phải là còn đang vì chuyện ngày hôm qua tức giận. Kỳ thực Trầm Thư Đường tối hôm qua cũng nghĩ rất nhiều, nàng bắt đầu đang nghĩ, tất cả hiện nay chính mình đối với Kiều Mạn Tích, rốt cuộc là đúng hay sai

Quan hệ nàng và Kiều Mạn Tích không hợp thông thường, thậm chí là có chút lúng túng. Chỉ là đối với những chuyện quá khứ kia, Trầm Thư Đường đã sớm buông xuống, mặc dù nàng thừa nhận chính mình đối với Kiều Mạn Tích còn có chút rung động, nhưng cũng vẻn vẹn chỉ là một chút hoàn toàn có thể bỏ qua không tính. Nàng lưu lại Kiều Mạn Tích là muốn trợ giúp cô, tuyệt đối không có bất kỳ ý nghĩ muốn tiến thêm một bước. Nhưng Kiều Mạn Tích có lẽ vẫn cứ không thích thấy được chính mình chứ? Vậy mình đem cô lưu lại nơi này, đối phương lại sẽ nghĩ như thế nào?

"Kiều Mạn Tích, cô..." Trầm Thư Đường do dự một hồi, nhưng thật ra là muốn nói mình còn có một chỗ khác, là biệt thự nàng mua cho em gái và mẫu thân, nhưng lời chưa kịp ra khỏi miệng, vẫn là không nói ra. Trầm Thư Đường càng ngày càng nhìn không thấu Kiều Mạn Tích bây giờ. Hai người bọn họ nhìn nhau, mãi mãi đều là quan hệ cả lời cũng không thể nói rõ ràng. Trầm Thư Đường suy nghĩ một chút, vẫn là liền như vậy dừng lại, trực tiếp thay quần áo đi làm. Ngược lại là Kiều Mạn Tích dáng vẻ nhìn nàng muốn nói lại thôi, không nhịn được đi tới

"Ngươi muốn nói cái gì? Đừng nói một nửa" Kiều Mạn Tích cau mày, giữa hai lông mày xinh đẹp có thêm chút tìm tòi nghiên cứu, nhìn con mắt lam đậm của cô nhìn mình chằm chằm, Trầm Thư Đường lắc đầu một cái, không dự định bây giờ đem ý nghĩ của mình nói ra

"Không có gì, chính là tôi muốn nói, đêm nay cô còn ở nhà uống rượu thế nào? Muốn uống rượu gì, tôi có thể giúp cô mang về" Trầm Thư Đường thông minh dời đi đề tài, Kiều Mạn Tích cũng biết nàng không muốn nhiều lời, liền tùy ý báo mấy tên rượu

Trầm Thư Đường đi rồi, trong phòng lại trở nên yên tĩnh lại, kỳ thực Kiều Mạn Tích vẫn là người chán ghét an tĩnh, cô tháng ngày sung sướиɠ trôi qua nhiều rồi, loại tâm tình tẻ nhạt này đối với cô trước đó mà nói, cơ hồ là có thể gặp không thể cầu. Tập đoàn Kiều thị rất bận, cô mặc dù là bà chủ, tuyệt đối sẽ không ung dung. Sau khi tan việc lại có các loại xã giao chờ cô, lúc nghỉ ngơi tự nhiên là phải cố gắng thư thả một chút, giải quyết nhu cầu cả người

365 ngày mỗi một ngày Kiều Mạn Tích trải qua vô cùng đặc sắc, cho nên bây giờ rãnh rỗi và tẻ nhạt, đích thật là ít có. Cô ngồi ở trên ghế sofa nhìn bữa sáng lạnh lần, mà Trầm Thư Đường làm cơm trưa cho cô cô cũng không tâm tình ăn. Cứ như vậy ở nhà ngẩn người một ngày, từ buổi sáng ngồi tới buổi chiều. Sau một lát, Kiều Mạn Tích như là nghĩ tới điều gì, cô tẻ nhạt đi đến gian phòng của Trầm Thư Đường lấy ra laptop của nàng, tùy tiện lục lọi, muốn tìm chút game hoặc là video gϊếŧ thời gian

Nhưng Kiều Mạn Tích lật tới lật lui, thì không cẩn thận lật tới một tập tin, nó đặt ở bên trong một đống lớn bản thiết kế, chẳng phải dễ thấy, rồi lại sẽ bị người chú ý tới. Kiều Mạn Tích tò mò mở ra, phát hiện ở trong đó đều là video, hơn nữa cô vừa nhìn là có thể nhìn ra, những video này, không phải là đồ vật gì vị thành niên có thể xem

Kiều Mạn Tích không nghĩ tới trong máy vi tính Trầm Thư Đường sẽ tồn loại video này, dù sao người này trước đây thời điểm cùng với chính mình thì chất phác đến không xong, mà bây giờ... Kiều Mạn Tích suy nghĩ một chút Trầm Thư Đường tao nhã đoan trang kia, vừa nhìn chính là dáng dấp lãnh cảm, thì càng không giống như là người sẽ có video này, cô câu lấy khóe miệng nhấp vào, phát hiện đều là video nữ nữ đều là chút chất lượng tốt, người quay phim cũng đều là người mẫu, cao và chân dài, vóc người hoàn mỹ, khuôn mặt cũng xinh đẹp

Kiều Mạn Tích say sưa ngon lành nhìn theo, dù sao cô cái tuổi này, hơn nữa những kinh nghiệm lúc trước, đã sớm không vì loại cuộn phim này lên sóng lớn gì. Nhưng mà, mã giáp tuyến của một người mẫu trong đó sáng loáng ở trước mặt mình vòng tới vòng lui, nhìn mã giáp tuyến trong video đem người mẫu tóc dài màu đen khác đè xuống giường, Kiều Mạn Tích có chút không bình tĩnh

Cô mím mím môi, cảm thấy cổ họng hơi khô, liền rót ly nước uống một hớp, lại vẫn là cảm thấy toàn thân đều nóng không xong. Người trong video ở trước tầm mắt được cô thay đổi mặt, tất cả đều đổi thành dáng dấp của mình và Trầm Thư Đường. Mộng của tối hôm qua xuất hiện lần nữa, chỉ là lần này bởi vì có hình ảnh, nhớ lại thì càng thêm rõ ràng

Kiều Mạn Tích có chút khó nhịn kẹp hai chân, tay lại không khống chế được ấn tới giữa hai chân, có chút dùng sức xoa lấy. Nghĩ đến chuyện chính mình giờ khắc này làm, Kiều Mạn Tích tự giễu một phen, cô đã từng bất cứ lúc nào kêu người, ai không phải lập tức liền tới, chuyện tự an ủi như vậy cô đã sớm chẳng muốn làm cũng không cần làm. Nhưng bây giờ...cô lại chỉ có thể nhìn những video này, những cảnh bổ não tự mình an ủi mình kia

Kiều Mạn Tích suy nghĩ, lại càng ngày càng khó nhịn, cô xưa nay cũng không phải người kiềm chế, huống chi thân thể này xác thực có một năm chưa từng làm rồi. Mới bắt đầu là cô không có tâm tình gì cũng không có du͙© vọиɠ làm, sau đó là có du͙© vọиɠ lại không tìm được người thích hợp cùng cô làm. Mà bây giờ, cô có du͙© vọиɠ, lại cũng chỉ có thể tự mình làm với mình...

Kiều Mạn Tích đem quần cởi đi, cả qυầи ɭóŧ nhỏ ướŧ áŧ kia cũng bị cô ném ở một bên. Cô tắt video, nhưng đầy đầu đều là cơ bụng xinh đẹp của Trầm Thư Đường, cô vuốt bụng bằng phẳng của chính mình, tưởng tượng thành Trầm Thư Đường, quả nhiên, nghĩ như vậy, thì ướt càng lợi hại rồi.

"Ân... Nhịn không được rồi." Kiều Mạn Tích hừ nhẹ, chậm rãi đem ngón tay đưa vào trong thân thể, tiến vào địa phương sâu nhất, đầy đầu đều là gương mặt cấm dục kia của Trầm Thư Đường cùng cơ bụng đẹp đẽ của nàng

Thực sự là....muốn mạng

Hết chương 76

Edit: chúc mừng Việt Nam thắng 3-1, tuy tiếc trái cuối