Phiên ngoại Thiết ngục mê tình
"Boss, máy bay còn có mười phút hạ xuống, khách sạn đã chuẩn bị xong" Trên Máy bay tư nhân, nam nhân ăn mặc tây trang cung kính ngồi đối diện nữ nhân trên vị trí thấp giọng nói ra, nữ nhân để mái tóc dài màu đen, đem tóc một bên buộc ở sau tai, cô một bộ đồ đen, là phong cách bình thường, chỉ là người bên cạnh giữa hai lông mày đang nhìn đến ngủ sẽ lộ ra một tia ý cười nhàn nhạt
"Tiểu Lôi, tỉnh tỉnh, sắp đến rồi" Quý Mục Nhiễm xoa xoa gò má trắng nõn của Lê Á Lôi, người trong giấc mộng cảm nhận được người yêu kêu gọi, hơi mân mê miệng, lại vẫn là tựa ở trên bả vai Quý Mục Nhiễm không dậy. Nhìn tóc quăn màu nâu của nàng rơi vào trên y phục của chính mình, Quý Mục Nhiễm từ bỏ đánh thức Lê Á Lôi, mà là trực tiếp đem nàng ôm ngang lên, sau khi xuống phi cơ trực tiếp ngồi lên xe tới đón họ, đi về khách sạn
Chờ sau khi đến khách sạn, Lê Á Lôi dần dần khôi phục tỉnh táo, nàng nhìn mắt Quý Mục Nhiễm, không nhịn được đem đầu thăm dò qua đi hôn môi cô, thấy người yêu sau khi tỉnh lại cứ như vậy dính lấy, Quý Mục Nhiễm cũng vui vẻ đến như thế
"Nhiễm Nhiễm, làm sao không đánh thức em?" Lê Á Lôi nhẹ giọng nói ra, nghĩ đến mình bị Quý Mục Nhiễm từ trên phi cơ ôm xuống, còn có rất nhiều người thấy được cảnh đó, Lê Á Lôi có chút ngại ngùng
"Nhìn em ngủ đến trầm, thì muốn em ngủ thêm chút, đi thôi, Phong và Tần Nhuế đã thúc giục rồi." Quý Mục Nhiễm mang theo Lê Á Lôi đến tầng cao nhất khách sạn, họ lần này tới trấn Gia Hải thuần túy là vì thư giản du lịch, mấy người không thiếu tiền, thiếu chính là thời gian, mà vừa vặn lúc này họ đều rãnh, thì đến trấn Gia Hải
Vừa mới tiến phòng, Quý Mục Nhiễm thì thấy được Tần Hải Duyệt ngồi ở trong phòng khách xem điện thoại, mà hai người khác trong phòng lại không thấy hình bóng. Quý Mục Nhiễm và Lê Á Lôi liếc nhìn nhau, ngồi vào bên người Tần Hải Duyệt
"Tiểu Bính, mẹ ngươi đâu?" Lê Á Lôi sờ sờ đầu của Tiểu Bính, Tần tiểu Bính là nhũ danh của Tần Hải Duyệt, mới bắt đầu là Quý Duyệt Phong gọi, sau đó tất cả mọi người cũng đều gọi theo. "Mẹ và Phong Phong ở trong phòng làm chuyện trẻ con không thể nhìn, cho nên tiểu Bính không thể nhìn, Phong Phong nói nhìn sẽ đau mắt" Tần tiểu Bính chơi game trong điện thoại di động, nhẹ giọng nói ra, Lê Á Lôi nghe xong liền biết Quý Duyệt Phong nhất định khát khao lôi kéo Tần Nhuế cái gì đó, hai người kia thực sự là đủ rồi, vừa rồi thúc mình và Nhiễm Nhiễm như vậy, hiện tại ngược lại làm chuyện kia rồi
"Bỏ đi, chờ một chút đi." Quý Mục Nhiễm cúi đầu liếc nhìn màn hình điện thoại di động của Tần tiểu Bính, phát hiện nàng luôn điều khiển một vai, trong game thỉnh thoảng truyền đến thỉnh cầu tập hợp cái gì, cái gì dòng chữ Ngũ Liên Tuyệt Thế, Quý Mục Nhiễm không hiểu, lại cảm thấy trò chơi này nhìn qua có chút ý nghĩa, thì đến gần nhìn một hồi lâu, sau đó giật mình chính mình lại đối với loại game trẻ con này cảm thấy hứng thú, lại vội vàng lúng túng đem tầm mắt dời đi
Đợi gần một tiếng Quý Duyệt Phong mới cùng Tần Nhuế từ trong phòng đi ra, Tần Nhuế đúng là mặc chỉnh tề, mà Quý Duyệt Phong lại phong tao chỉ khoác một cái áo tắm màu trắng, lộ ra ngực trắng nõn và đầy dấu hôn của cái cổ, Lê Á Lôi cảm thấy không mắt thấy rồi, thật không ngờ, nàng có lúc dấu ấn trên cổ quả thực so với Quý Duyệt Phong còn nhiều
"Hai người đến rồi a" Quý Duyệt Phong sau khi được Tần Nhuế thỏa mãn khuôn mặt đầy mặt cảnh "xuân", nhìn nàng xoa eo vùi vào trong sofa, đưa tay nặn nặn mặt của tiểu Bính, thấy đứa nhỏ chơi game không để ý tới nàng, nàng thì lại đi bóp. Tần Nhuế không nhìn nổi nàng đều là bắt nạt con, không nhịn được đem nàng ôm vào trong l*иg ngực. Lần này, vừa nằm đến trong l*иg ngực Tần Nhuế, thân thể Quý Duyệt Phong thì mềm xuống, như mèo con ổ đến trong lòng cô, còn cọ cọ
"Ừm, đến được một hồi lâu rồi." Quý Mục Nhiễm liếc nhìn Quý Duyệt Phong, sau đó cũng học dáng vẻ của Tần Nhuế đem Lê Á Lôi cũng ôm vào trong l*иg ngực, mấy người đều có chút mệt, không có ý định đi ra ngoài ăn, thì liền kêu ít đồ đưa đến trong khách sạn. Đến buổi tối, tiểu Bính nói muốn đi ra ngoài xem cảnh đêm của trấn Gia Hải, còn muốn đến siêu thị dưới lầu phụ cận mua đồ ăn vặt, Tần Nhuế dẫn nàng đi, mà Quý Duyệt Phong thì rảnh rỗi không chịu nổi, nàng gửi wechat cho Lê Á Lôi hỏi nàng đang làm gì, Lê Á Lôi nói ôm lấy Quý Mục Nhiễm đọc sách, Quý Duyệt Phong nói câu đi ra ngoài chơi một chút? Lê Á Lôi biết nàng muốn phải làm gì, gật gật đầu, tìm cái cớ, hai người thì cùng đi ra ngoài
Trải qua mấy năm ở chung này, mâu thuẫn của Quý Duyệt Phong và Lê Á Lôi cũng đã sớm không thấy, huống chi bốn người họ bây giờ cũng coi như người một nhà, sau khi quen thuộc, Quý Duyệt Phong cảm thấy yêu thích của Lê Á Lôi giống như mình. Hai người đều biết thưởng rượu, đặc biệt là Lê Á Lôi, cơ hồ từ sau khi học được uống rượu thì không làm sao từng đứt đoạn. Cho dù mấy năm trước bởi vì nguyên nhân thân thể cấm một trận, nhưng đối với thèm rượu mạnh mẽ tới, thỉnh thoảng sẽ kêu Quý Duyệt Phong đi ra ngoài uống vài ly
Hai người đầu tiên là tìm quán bar khá là nổi danh của trấn Gia Hải, sau đó thì chạy xe đi, trực tiếp qua đó. Quý Duyệt Phong gần đây bị Tần Nhuế quản đến nghiêm, đã rất lâu không lại đặt chân quán bar nơi như thế này, mà Lê Á Lôi bị vướng bởi Quý Mục Nhiễm không thích, cũng là một trận không đến rồi. Hai người lần nữa đi tới quán bar, khoái ý trong lòng che cũng che không được
"Đem mấy ly trên bản các ngươi" Quý Duyệt Phong và Lê Á Lôi ngồi xuống, trực tiếp để người pha rượu pha mấy ly rượu đặc sắc, hai người hình dạng xuất chúng, từ đầu tới đuôi đều tản ra một cỗ khí tức mê người, đặc biệt là họ mặc vào cũng khác, nhìn qua giống như là người không đơn giản. Một ít nam giới đã sớm ở sau khi họ vào cửa thì nóng lòng muốn thử đến gần, Quý Duyệt Phong không muốn bầu không khí đêm nay bị hủy, đơn giản quay về khóe môi của Lê Á Lôi hôn xuống, ra hiệu hai người là một đôi, đúng như dự đoán, nhìn động tác của họ, nam nhân không còn hứng thú, thì nhắm vào mục tiêu kế tiếp săn bắt
Tuy bị Quý Duyệt Phong kẻ chiếm tiện nghi này, nhưng mà có thể đánh đuổi những con ruồi kia Lê Á Lôi cũng sẽ không nói cái gì. Thì ở lúc này, lại là một ly rượu trước mặt hai người, họ ngẩng đầu lên, cho rằng lại là nam nhân tẻ nhạt nào lại đây đến gần, nhưng ngẩng đầu nhìn lên đến lại là một nữ nhân. Tướng mạo của nữ nhân rất tinh xảo, trang điểm hoàn mỹ, vóc người nóng bỏng
Cô để một đầu tóc quăn dài màu cafe, mặc trên người váy ngắn lộ lưng màu đỏ tươi đẹp, giờ khắc này đang có hứng thú nhìn chằm chằm họ. Quý Duyệt Phong nhìn nhíu nhíu mày, chính mình cũng yêu thích đỏ, hơn nữa hôm nay cũng là mặc vào màu đỏ, nhưng mà nàng lại cảm thấy nữ nhân này ăn mặc màu đỏ cũng cực kỳ mê hoặc. Đỏ là màu sắc người bình thường khó có thể điều động, hơi bất cẩn một chút sẽ có vẻ đẹp thô tục, nhưng hiển nhiên, nữ nhân này mặc rất đẹp, hơn nữa... Tướng mạo cũng là loại hình mình thích
"Hai vị mỹ nữ nhìn không quen mặt, lần đầu tiên tới? Ta là Kiều Mạn Tích, không biết có thể mời hai vị uống vài ly hay không?" Nữ nhân mở miệng, âm thanh chầm chậm, âm cuối có chút vểnh, hẳn là người địa phương của trấn Gia Hải. Thấy được ánh mắt cô nóng bỏng ở trên người mình lưu luyến, Quý Duyệt Phong cười đáp lại, nàng để Kiều Mạn Tích ngồi ở bên cạnh mình, rất nhanh thì trò chuyện lên. Lê Á Lôi ngược lại là đối với loại hình nữ nhân như Kiều Mạn Tích này không có hứng thú quá lớn gì, nàng nhìn Quý Duyệt Phong và nữ nhân trò chuyện đến hăng say, không khỏi cảm thấy, ân, thật lẳng lơ
"Vị tiểu thư này hình như không làm sao thích nói chuyện" Kiều Mạn Tích thấy Lê Á Lôi trước sau không mở miệng nói, cho rằng nàng là hứng thú quá thấp, nhưng Lê Á Lôi chỉ là lắc đầu một cái, cự tuyệt rượu cô đưa tới
"Không có gì, ngươi cùng nàng tán gẫu là tốt rồi, hai người các ngươi càng thích hợp" Lê Á Lôi nói ra, bưng ly rượu đi tới nơi khác, thấy nàng rời khỏi, Quý Duyệt Phong đúng là vẫn ngồi ở đó
Lúc này Kiều Mạn Tích đưa cho nàng một điếu thuốc, nhìn thuốc kia, Quý Duyệt Phong theo bản năng cảm giác được cổ họng có chút ngứa. Mấy năm sống chung với Tần Nhuế, mình đã rất ít hút thuốc rồi, nhưng thỉnh thoảng thật là có chút muốn hút một ngụm. Lúc này thấy được thuốc Kiều Mạn Tích đưa tới, liền không nhịn được nhận lấy
"Này, ngươi yêu thích nữ nhân?" Kiều Mạn Tích nhẹ nhàng vuốt lấy eo thon của Quý Duyệt Phong, cảm khái cảm giác thật tốt, không nhịn được hỏi
"Đúng vậy a, nếu như ta nói ta đã cùng một nữ nhân kết hôn, còn sinh con, ngươi tin không?" Quý Duyệt Phong cười nói, nhưng sau khi nghe nữ nhân cũng không làm sao giật mình
"Tin a, nhưng mà ta càng muốn tin, ngươi cùng ta đêm nay muốn phát sinh chút gì, nếu không, ta tới giúp ngươi in lại dấu vết mới, thế nào?" Kiều Mạn Tích dùng chân ôm nhẹ lấy chân Quý Duyệt Phong, cô cảm thấy nữ nhân rất phù hợp khẩu vị của chính mình, vốn dĩ cái khác cô cũng thích, nếu như đêm nay có thể ba người ở chung, ngược lại cũng không ngại, chỉ là trước mặt này, tựa hồ càng chơi vui hơn
"Xin lỗi nga, uống rượu có thể, lên giường không được, ta đây, tuy thích cùng mỹ nữ tán gẫu, thế nhưng ta có vợ" Quý Duyệt Phong biết rõ Kiều Mạn Tích muốn làm cái gì, nàng khẽ cười, cho dù bị cự tuyệt, Kiều Mạn Tích ngược lại cũng không tức giận, mà là thật sự cùng Quý Duyệt Phong đơn thuần tán gẫu uống rượu, hai người thỉnh thoảng sờ nhau một chút, sờ một chút ngực ai lớn hơn
Mà vào lúc này, Lê Á Lôi cũng định đi trước, nhưng mà, nàng vừa tới cửa, thì thấy được Quý Mục Nhiễm và Tần Nhuế mặt tối sầm lại từ một cửa khác đi vào, Lê Á Lôi sợ đến hồn bay phách tán, nàng nhìn Quý Duyệt Phong còn đang cùng Kiều Mạn Tích tán gẫu uống rượu, không lo được bản thân nàng đi trước. Lê Á Lôi cũng không cảm giác mình không đủ ý nghĩ, chủ yếu là... Ừm, nàng sợ Nhiễm Nhiễm tức giận mà. Quý Duyệt Phong, ngươi thì tự cầu phúc đi.
"Này, ta thế nào cảm giác vẫn là lớn hơn ta một chút a, không tin ngươi sờ một cái xem" Kiều Mạn Tích luôn luôn đối với ngực của mình có tự tin, cô cười nói, kéo lấy tay của Quý Duyệt Phong đi tới trước ngực, Quý Duyệt Phong vừa định nói thời gian không nhiều, lại thấy được mặt của Tần Nhuế xuất hiện ở phía sau Kiều Mạn Tích, Quý Duyệt Phong sợ đến sắc mặt trắng bệch, trực tiếp đột nhiên đứng lên, không dám làm một cử động nhỏ nào
"Tần... Tần Nhuế, sao chị lại tới đây? Tiểu Bính đâu?" Quý Duyệt Phong lúng túng nói, không nghĩ tới Tần Nhuế và Quý Mục Nhiễm sẽ tới
"Tiểu Bính ở trong khách sạn, tôi là nghe thuộc hạ của chị em nói em và Á Lôi đến nơi này, xem ra em chơi cũng không tệ lắm" Tần Nhuế cười nói, nhưng Quý Duyệt Phong rõ ràng có thể cảm giác được ý lạnh trong mắt cô
"Yô, đây không phải Quý lão bản, đã lâu không gặp, sao ngươi lại tới đây?" Kiều Mạn Tích ngồi ở một bên, nói chung có thể đoán được quan hệ của Tần Nhuế và Quý Duyệt Phong, cô nhìn hướng Quý Mục Nhiễm, hỏi thăm một chút
"Kiều tổng, ta tới đón em gái và vợ của ta, ngươi chắc biết em ấy ở đâu chứ"
"Nga? Ngươi nói mỹ nữ mặc đồ đen khác? Nàng vừa rồi thấy xem các ngươi đến liền chạy rồi"
Kiều Mạn Tích thấy cảnh này cũng cảm thấy buồn cười, cô đúng là không nghĩ tới người trước mặt là em gái Quý Mục Nhiễm, mắt thấy Quý Duyệt Phong từ yêu tinh mê hoặc câu người vừa rồi đã biến thành một con mèo nhỏ, hung hăng cọ ở trong l*иg ngực một nữ khác nói chuyện. Tầm mắt của Kiều Mạn Tích rơi vào trên mặt Tần Nhuế, nhiều lần đánh giá
Ừm... Cái này cũng là loại hình mình thích, cấm dục, lãnh diễm, nhưng mà đáng tiếc là của người khác rồi. Kiều Mạn Tích không có ý định lại tiếp tục tán gẫu, đứng dậy rời đi, lúc gần đi không quên bóp cái mông của Tần Nhuế. Ân, rắn chắc lại có đàn hồi, cảm giác rất tuyệt. Kiều Mạn Tích ở trong lòng suy nghĩ, hài lòng lắc mông mà đi
Tần Nhuế hậu tri hậu giác a một tiếng, Quý Duyệt Phong hỏi cô làm sao vậy, cô nói Kiều Mạn Tích Kiều Mạn Tích bóp mông. Nghe thế, Quý Duyệt Phong liền nộ khí. Mông của Nhuế Nhuế bị bóp...bóp rồi...rồi... Nàng nhìn thấy địa phương Kiều Mạn Tích rời khỏi, trực tiếp thì muốn đuổi theo, nhưng Tần Nhuế lại kéo lấy nàng, trực tiếp mang nàng tới trong xe, khóa lấy cửa xe
"Tiểu Phong, nghe nói em yêu thích ngực lớn, ngực tôi không lớn bằng Kiều Mạn Tích, thực sự là thật ngại"
"Không có... Nhuế Nhuế chị nghe lầm rồi, em không có nói em thích ngực lớn, của bản thân em chính là ngực lớn, em làm gì còn thích ngực lớn, không sao, em thì thích chị ngực nhỏ" Quý Duyệt Phong nói ra lời chính mình cho là đúng, nhưng lại không biết Tần Nhuế càng nghe càng giận, cô sờ sờ dấu hôn trên cổ của Quý Duyệt Phong, tay đã tìm đến địa phương nên đi
"Tiểu Phong, xem ra tôi để em càng mệt một ít, em mới có thể thành thật"
Hết phiên ngoại