Chương 50: Phía dưới phía trên đều đói
Ngày hôm sau khi Kiều Mạn Tích tỉnh lại, Trầm Thư Đường đã rất sớm làm điểm tâm đặt ở trên bàn, phía trên có tờ giấy để cho chính mình. Nói là buổi trưa nàng hẹn bạn học thời đại học trước đây ăn cơm, có thể không có cách nào đưa cơm trưa cho cô. Kiều Mạn Tích biết cũng không để ý lắm, dù sao cô cũng không muốn Trầm Thư Đường quá mệt mỏi, mỗi ngày đều đưa đồ cho chính mình
Nghĩ đến dáng vẻ tối hôm qua của Trầm Thư Đường, Kiều Mạn Tích có chút dư vị uống cà phê truớc mặt, cô chợt phát hiện, tựa hồ mình và Trầm Thư Đường ở chung đã vượt qua những tiểu khả ái bao nuôi trước kia, mà chính mình gần đây cũng có một lúc lâu không cùng người khác liên lạc qua. Kiều Mạn Tích ngược lại không cảm giác mình thu lòng rồi, mà là cảm giác mới mẻ và nhiệt độ của Trầm Thư Đường hiện nay cho cô còn đang ấm lên. Nghĩ đến người kia ngày hôm qua quỳ gối trên giường dáng dấp cực kỳ ngon miệng, Kiều Mạn Tích hơi suy nghĩ, tựa hồ nghĩ tới điều gì, bấm lấy điện thoại của Dương Hân Du
"Kiều tổng, xin phân phó"
"Giúp ta hẹn Katherine, ta muốn tặng lễ vật cho tiểu Đường Đường"
"Được"
Hẹn xong thời gian, Kiều Mạn Tích đắc ý tiếp tục uống cà phê, ăn xong đồ Trầm Thư Đường chuẩn bị cho cô chậm rãi đi tới Kiều thị. Chỉ là hôm nay bên trong phòng làm việc này lại có thêm khách không mời mà đến, hắn chưa bao giờ cùng mình liên hệ, biểu đệ một khi liên hệ thì tất nhiên có việc muốn nhờ, Kiều Mạn Tích nhìn ra Kiều Bằng vô dụng không còn gì khác
Nói tới cái biểu đệ này, trong lòng Kiều Mạn Tích là có một trăm cái một ngàn cái không muốn gặp mặt hắn. Chút chuyện này, còn phải tìm hiểu đến trước đây. Kiều gia từ thế hệ ông nội bà nội cô chính là rất tuân theo quy tắc lớn nhỏ có thứ tự này, ông nội và bà nội của Kiều Mạn Tích tổng cộng có hai đứa con trai, con lớn nhất là phụ thân của Kiều Mạn Tích, con thứ là chú của Kiều Mạn Tích
Ba của Kiều Mạn Tích từ nhỏ thì triển vọng hơn so với em ông ấy, hơn nữa là trưởng tử trong nhà, Kiều gia tự nhiên đối với hắn cũng thương yêu rất nhiều. Kỳ thực ông nội Kiều Mạn Tích vào niên đại đó cũng không phải rất giàu có, Kiều gia mặc dù có thể vùng lên, vẫn là ba Kiều Mạn Tích có năng lực. Lúc trước Kiều lão gia tử thì cho Kiều gia hai huynh đệ một khoản tiền, để cho bọn họ từng người xông ra ngoài
Kiều Nam cuối cùng thành lập Kiều thị, thành chủ tịch tập đoàn Kiều thị, mà chú kia của cô, Kiều Bắc lại chỉ là mở ra công ty giải trí bé nhỏ, tuy cuối cùng làm to, nhưng chung quy ở trấn Gia Hải chen không lên cái gì vị trí trước đó, hồi trước còn có một chi nhánh công ty không làm xong, bị Kiều Mạn Tích trực tiếp thu mua
Đã nói xong phụ thân đời này, tự nhiên chính là Kiều Mạn Tích và Kiều Bằng đời này. Ba mẹ Kiều Mạn Tích chết sớm, mà thân thuộc bên mẫu thân cô bên kia cũng đã sớm không còn, bây giờ Kiều gia xác thực là giao thiệp đơn bạc. Ngoại trừ bà nội Kiều ở ngoại quốc dưỡng cơ thể, trong nước cũng là Kiều Mạn Tích và Kiều Bắc Kiều bằng. Đương nhiên, đây là không tính những tình nhân kia vứt bỏ hai cha con này
Kiều Mạn Tích biết chú chính mình xem cha của chính mình không hợp mắt, nhìn mình cũng không hợp mắt, lúc trước hắn vẫn cảm thấy lão gia tử đối với phụ thân mình yêu chuộng, cho cha mình thêm một khoản tiền mới để cho ông ấy làm lớn, nhưng trên thực tế vẫn đúng là không phải như vậy. Kiều Bắc từ đầu đến cuối đều cảm thấy tất cả của Kiều Mạn Tích có một phần khác, nhưng dựa theo lời nói của Kiều Mạn Tích, hai cha con này tính toán chi li, làm không được chuyện lớn gì, đầu óc của Kiều Bắc không bằng phụ thân của mình, đầu óc của Kiều Bằng... Cùng mình càng là không cách nào so sánh được. Nếu như hi vọng hai cha con này có thể làm được chút thành tựu, trừ phi Gia Cát Lượng tái thế đến giúp bọn họ, không chừng còn có thể để cho bọn họ vùng dậy
"Ngươi tới làm cái gì?" Thấy được Kiều Bằng ở phòng nghỉ ngơi của mình đi đi lại lại, Kiều Mạn Tích vẻ mặt không hề dễ chịu, cô ngồi ở một bên, thấy được biểu đệ mình dùng một loại cảm giác đánh giá nhìn chính mình, đó là ánh mắt nam nhân nhìn nữ nhân mới có, để Kiều Mạn Tích cảm thấy buồn nôn
"Biểu tỷ, mấy tháng không gặp, ngươi lại xinh đẹp, xem ra những tiểu nữ sinh kia đem ngươi thoải mái không tệ"
Kiều Mạn Tích yêu thích nữ nhân ở Kiều gia không phải bí mật, chí ít chú cô, bà nội cô, bao gồm cái biểu đệ này cũng biết. Đương nhiên, rất nhiều truyền thông cũng là biết đến, chỉ có điều bị vướng bởi thế lực của Kiều Mạn Tích, không ai dám nói ra, đương nhiên, cho dù nói rồi, Kiều tổng người ta cũng không lưu ý
"Nếu như ngươi tới chỉ là muốn khen biểu tỷ ngươi ta có bao nhiêu đẹp, ngươi có thể đi rồi" Thấy Kiều Mạn Tích chưa nói vài câu liền bắt đầu đuổi, Kiều Bằng vội vàng xua tay
"Này này, biểu tỷ, đừng, ta là có chính sự nói với ngươi, chính là...lão ba ta muốn cùng ngươi thương lượng chút chuyện hợp tác, hi vọng ngươi ngày khác có thể đi nhà ta nói chuyện, hợp tác này đối với hai nhà chúng ta đều có chỗ tốt"
Kiều Bằng vừa nhìn chính là loại nhị thế tổ chỉ có thể phá sản kia, nghe hắn nói lời này, Kiều Mạn Tích liền biết cái gọi là lợi ích căn bản không tồn tại, cô tùy tiện đuổi đi Kiều Bằng, để hắn chỗ nào mát mẻ đi chỗ đó. Chỉ cảm thấy sau khi thấy được hắn, tâm tình tốt đều hết rồi. Nhìn theo cũng là lúc nghỉ trưa, cô hiện tại vội vàng gọi điện thoại nghe một chút thanh âm của tiểu khả ái nhà cô, rửa tai thật tốt
Kiều Mạn Tích xưa nay cũng không phải người sẽ ủy khuất chính mình, nghĩ đến tự nhiên là muốn, cô bấm điện thoại, mà lúc này Trầm Thư Đường đang trong phòng ăn cùng Duệ Kỳ ăn cơm, thấy được Kiều Mạn Tích gọi điện đến, nàng nói tiếng xin lỗi, vội vàng đi tới một bên nhận điện thoại
"Kiều Mạn Tích, chị ăn cơm chưa?" Trầm Thư Đường nhận điện thoại cứ như vậy mà hỏi, nàng biết miệng của Kiều Mạn Tích được chính mình dưỡng hư rồi, tựa hồ rất nhiều đồ của quán cơm cũng không làm sao thích ăn rồi. Kỳ thực sau khi trãi qua chuyện tối ngày hôm qua, Trầm Thư Đường ngược lại cũng không để ý, nàng cảm thấy có thể là mình bình thường quá chất phác, Kiều Mạn Tích mới có thể thỉnh thoảng muốn chơi quá mức chút. Tuy tối hôm qua trong lòng có chút khổ sở, nhưng Trầm Thư Đường hiện tại cũng sẽ không để ý
"Không có, gặp phải tên gia hỏa chán ghét, tức cũng tức no rồi. Tiểu Đường Đường lại không đến đưa cơm cho tôi, tôi thật cô quạnh" Kiều Mạn Tích lười biếng tựa ở trên ghế sofa, cô cảm thấy có chút nóng, tùy tiện mở ra hai nút áo của áo sơ mi, mà trùng hợp lúc này, món ăn cô đặt có người đưa đến, nhưng người đưa tới không phải của quán cơm, ngược lại là một người đã lâu không gặp, sắp bị cô lãng quên, Bùi Nhan
Thấy được cô ấy đi vào, Kiều Mạn Tích vẫn như cũ nên như thế nào làm nũng với Trầm Thư Đường thì như thế đó làm nũng, thấy được áo sơ mi của cô bị cô mở ra, áσ ɭóŧ màu thủy lam ở trong đó như ẩn như hiện, Kiều Mạn Tích giờ khắc này cũng không có cố ý câu dẫn ai, nhưng phần quyến rũ kia đến tư thái trong xương chính là mỗi giờ mỗi khắc đều đang tản ra hormone mê người. Bùi Nhan tuy tuổi còn nhỏ, nhưng ở giới người mẫu lăn lộn lâu rồi, nữ nhân ra sao đều từng thấy, nhưng có thể như Kiều Mạn Tích phong tình vạn chủng như thế, lại vẫn là lần đầu tiên
Bùi Nhan đem ra cơm nước đặt lên bàn, nghe Kiều Mạn Tích không biết đối với ai của điện thoại bên kia vô cùng làm nũng nói không có nàng đút thì không muốn ăn cơm. Rõ ràng ngoài miệng nói lời ấu trĩ, ánh mắt lại mê ly nửa khép nhìn mình, Bùi Nhan chỉ cảm thấy Kiều Mạn Tích nhìn một chút thì để cô ấy mặt đỏ tới mang tai tim đập nhanh hơn, cô ấy sững sờ ở đó, không biết nên tiến hay là nên lùi
"Đêm nay em làm cho chị món chị thích ăn, bây giờ chị ngoan ngoãn một chút có được hay không?" Trầm Thư Đường không ngừng mà dụ dỗ Kiều Mạn Tích, qua hồi lâu người kia mới miễn cưỡng đáp ứng. Nghe được Trầm Thư Đường treo điện thoại, Kiều Mạn Tích lại không đứng dậy, mà là tựa ở trên ghế sofa, nhìn theo Bùi Nhan không mời mà tới. Theo lý thuyết, cô chán ghét loại cảm giác đưa tới cửa này, nhưng phản ứng của Bùi Nhan vào giờ khắc này lại để cô cảm thấy có chút thú vị
Cô ấy đưa món ăn tới chắc là vì nịnh bợ chính mình, nhưng phản ứng biểu hiện ra lại cùng với nịnh bợ câu dẫn không thể kéo lên, mà là sững sờ đứng ở đó một bộ dáng vẻ mê gái. Tiểu cô nương này tuổi trẻ, so với Trầm Thư Đường còn muốn tuổi trẻ hơn, 16 tuổi bắt đầu làm, hiện tại 18 tuổi, đã xông ra một chút tiếng tăm. Hơn nữa nội tình trong nhà cũng không tệ, tướng mạo, vào được mắt của mình rồi
"Ta chắc không có từng nói để ngươi vào" Kiều Mạn Tích ngậm một điếu thuốc đốt lửa, hút một hơi đem khói nhả ở giữa không trung. Cô thấy được trên mặt của Bùi Nhan lóe qua một tia khẩn trương, trên thực tế dù là ai nghe được lời như thế đều sẽ sợ, Bùi Nhan lại lão đạo sĩ thông minh, ở trước mặt Kiều Mạn Tích cũng là một đứa trẻ không hiểu chuyện
"Là xử nữ sao?" Kiều Mạn Tích bỗng nhiên nổi lên nhã hứng muốn trêu chọc người này, cô biết giới người mẫu có thể loạn hơn so với giới giải trí, hai năm còn là xử nữ cơ bản không thể. Nhưng mà khiến Kiều Mạn Tích kinh ngạc chính là, Bùi Nhan lại gật gật đầu
"Kiều tổng, nếu như tôi không phải xử nữ, tôi cũng không dám tiến vào phòng của cô"
"Ha... Ngươi có chút ý nghĩa, nhưng mà ta bây giờ muốn ăn cơm"
Kiều Mạn Tích không quên Trầm Thư Đường nói muốn chính mình ăn thật ngon mới có thể làm đồ ăn ngon cho cô, tính Kiều Mạn Tích xưa nay đều tùy hứng lúc này ngược lại nổi lên bảo bảo ngoan. Thấy được cô cúi đầu chăm chú ăn cơm, Bùi Nhan cũng không giận, cô ấy biết mục đích hôm nay của chính mình đã đạt thành rồi. Chí ít, Kiều Mạn Tích chịu hỏi cô ấy vấn đề xử nữ, thì biết người này đã có chút hứng thú
Đến buổi chiều, Kiều Mạn Tích ước chừng Katherine cũng đến, cô là một trong thiết kế sư Victoria's Secret hiện nay, đương nhiên cũng là lão bằng hữu của Kiều Mạn Tích. Hai người gặp mặt tránh không được uống mấy ly
"Hắc, Kiều, ngươi tới tìm ta là lại muốn làm kinh hỉ lãng mạn gì? Nhớ không lầm, gần đây ngươi lại thay đổi một cái chứ? sủng vật mới thế nào?" Katherine biết chuyện kia Kiều Mạn Tích, cũng không ít làm riêng nội y cho Kiều Mạn Tích. Kiều Mạn Tích tìm cô ấy đến, tự nhiên cũng là vì nội y, chỉ có điều nội y như thế, và thông thường đương nhiên không giống nhau
"Katherine, ta cần làm riêng một bộ toàn bộ thế giới chỉ có một, ngươi hiểu ý của ta, không cần quá bại lộ, ta sẽ cho ngươi một tấm hình của em ấy, hi vọng ngươi dựa theo cảm giác của em ấy vì em ấy thiết kế" Kiều Mạn Tích nghĩ đến dáng dấp của Trầm Thư Đường, trên mặt mang theo nụ cười ý vị thâm trường, phát giác ra dụng tâm của cô, Katherine biểu thị cái bảo đảm, nhất định sẽ cho cô kết quả hài lòng nhất
Bàn xong sự việc, Kiều Mạn Tích đắc ý hát ca lái xe trở về nhà, mà Trầm Thư Đường cũng như nàng từng nói, đã mang tạp dề ở nhà bếp làm bữa tối cho mình rồi. Kiều Mạn Tích ngửi lấy vị thơm nằm nhoài trên lưng Trầm Thư Đường, bộ ngực đầy đặn chống đỡ phía sau lưng nàng cọ nhẹ
"Tiểu Đường Đường đang làm cái gì? Tôi đói, thân thể đói, phía dưới phía trên đều đói"
Hết chương 50
Tác giả có lời nói a: Ngược phải từng bước đi, lăng trì phải lửa nhỏ từ từ hầm mới có ý nghĩa. Kiều tao tao di tình biệt luyến tiểu yêu tinh xuất hiện rồi, không sai, các ngươi không đoán sai, chính là cái Bùi Nhan này. Có lẽ đến giai đoạn sau mọi người sẽ bị ngược đến cho rằng cp của văn này có phải chính mình nghĩ sai rồi không? Kỳ thực tiểu Đường Đường không phải cp của Kiều tao tao? Không không không, hai nàng đúng là một đôi, ta có thể bảo đảm kết cục của hai nàng nhất định là tốt, cho nên xin yên tâm
Kỳ thực ta cảm thấy, nhìn theo quá trình của một người từ lạc quan đến chậm rãi tuyệt vọng đó, không phải rất tốt đẹp sao? Giống như là một người tam quan (nhân sinh quan, thế giới quan, giá trị quan) rất ngay, một chút một đem nàng chơi xấu nhuộm đen, đem đồ vật sạch sẽ hủy diệt hết để người ta vui vẻ không tưởng tượng nổi! Cho nên Trầm Thư Đường hiện tại càng là sạch sẽ càng là tràn đầy tình yêu và hi vọng đối với Kiều Mạn Tích thì càng phải ở phương diện này ra tay
Ngược đúng bệnh hốt thuốc, mới là rất ngược, nga ha ha, ta hôm nay thực sự là nổi lên hồn đẩu M