"Ba năm trước, Ngự sử Lý đại nhân góp ý Trương thừa tướng thu nhận hối lộ, án này do Hạ vương chủ thẩm." Tiêu Lạc Vân nâng chung trà lên cẩn thận tỉ mỉ.
Ngài nói là vụ án liên lụy đến Hạ vương của ba năm trước kia? "Lại Bộ Thị Lang dò hỏi.
" Ừm, tuy sau đó bị Mẫu Hoàng đè xuống, nhưng các ngươi chắc có nghe thấy, tình tiết vụ án này, liên lụy rất rộng, sau đó Ngự sử Lý đại nhân tra ra Hạ vương. "Tiêu Lạc Vân vẫn chưa tiếp tục, trái lại mỉm cười với với hai người.
" Vương Gia, cuối cùng không phải chứng thực việc này vì là quản gia Hạ vương phủ gây nên, cùng Hạ vương cũng không liên quan. "Đại Học Sĩ dù sao học là đạo Khổng Mạnh, trong lòng cũng không nửa điểm hoài nghi.
" Khi kết án, quản gia đem toàn bộ gánh ở trên người, nhưng mà chưa tới nửa năm, Quản gia và Ngự Sử đại phu thê thảm bị diệt môn. "Tiêu Lạc Vân thuận miệng nói ra bí ẩn cung đình.
" Chuyện này.. Không phải nói Ngự sử Lý đại nhân là ở ngoài gặp phải sơn tặc? "Lại Bộ Thị Lang lùi về sau một bước, đã bắt đầu sợ hãi.
Tiêu Lạc Vân lại nói trắng ra nữa, trong tay quản gia nắm giữ chứng cứ phạm tội của Hạ vương quá nhiều, cho dù gánh oan ức, Hạ vương cũng không tha cho hắn, còn về Ngự sử thì càng là sẽ không buông tha.
" Vương gia.. "
" Không vội, trở lại suy nghĩ thật kỹ."Tiêu Lạc Vân dừng đúng điểm, còn có bốn ngày, nàng cũng không sốt ruột. Hạ vương cũng chắc chắn có hành động, nàng hiểu rất rõ cô em gái này, Hạ vương làm việc từ trước đến giờ kín kẽ không một lỗ hổng, cho nên thảm án diệt môn năm đó đến nay cũng không tra ra chứng minh thực tế, nhưng mà Hạ vương thủ đoạn độc ác là có người thấy, chỉ cần sản sinh uy hϊếp, bất luận thân sơ.. chuyện này cũng là căn nguyên khiến người ta không dám dễ dàng cống hiến.