Chỉ trong chớp mắt Hạ Như Yên xuyên đến nơi này đã trôi qua hơn ba tháng, sau lần gặp mặt Anastasia đó nàng cũng chưa từng gặp lại nàng ta, đoạn cốt truyện tự nhiên cũng không tăng lên nữa, nàng nghĩ có lẽ phải tiếp xúc với nữ chủ nữa thì mới có thể nhận được đoạn cốt truyện.
Nhưng mà rất nhanh cơ hội đã tới, bởi vì sinh nhật của Zesia sắp tới rồi.
Sinh nhật của quốc vương tất nhiên là sẽ tổ chức một bữa tiệc long trọng, mà với thân phận của Anastasia tất nhiên là sẽ tham dự, cho nên khi Zesia hỏi Hạ Như Yên có muốn tham dự bữa tiệc sinh nhật của hắn hay không, nàng không chút do dự mà đồng ý.
Nhận được câu trả lời của nàng, Zesia tựa như rất vui, lập tức đã đi gọi công nhân may vá vương thất tới thiết kế trang phục dạ hội riêng cho nàng, trang sức châu báu được đưa tới từng kiện từng kiện, khiến Hạ Như Yên chọn lựa đến hoa mắt.
Tới buổi tối sinh nhật hắn, Hạ Như Yên bị một nhóm hầu gái tóm lại trang điểm, ước chừng khoảng hơn ba tiếng đồng hồ, lúc nàng đi đến trước mặt Zesia, hai mắt người đàn ông giống như phát ra ánh sáng nóng cháy, hắn cầm tay nàng đặt ở bên môi chạm vào một chút, dùng một loại ngữ điệu cảm thán nói: “Aurora, rất hy vọng hôm nay là ngày hai chúng ta kết hôn.”
Hắn nói xong đám người hầu ở bốn phía đều lắp bắp kinh hãi, hiển nhiên không ngờ hắn sẽ nói ra loại lời nói kết hôn này, mà biểu hiện của Hạ Như Yên thật sự bình tĩnh, nàng chỉ hơi hơi mỉm cười, sau đó kéo cánh tay hắn nói: “Bệ hạ thân ái của ta, nếu chàng không tới bữa tiệc thì sẽ bị muộn.”
Zesia nhìn nàng thật sâu một cái, không hề nói thêm lời gì, hai người cùng đi đến nơi tổ chức tiệc. Vào lúc hắn và Hạ Như Yên biểu diễn, người tới tham gia tiệc đều ngơ ngẩn, hiển nhiên là không ngờ quốc vương bệ hạ sẽ dẫn theo một người phụ nữ lên sân khấu, nhưng Zesia vẫn chưa giới thiệu thân phận Hạ Như Yên, hắn chỉ nhảy với nàng một điệu mở màn, sau đó thì sắp xếp nàng ở một bên.
Nhìn Zesia trò chuyện cùng các quý tộc khác, Hạ Như Yên thu tầm mắt lại, bắt đầu tìm kiếm Anastasia ở trong đám người, là nàng chủ động nói mình muốn ngồi ở đây, nếu cứ luôn đi theo Zesia, nàng thật sự không biết giới thiệu mình với mọi người như thế nào.
“Tướng quân Barend.”
Hạ Như Yên còn chưa tìm được Anastasia, đối phương đã thấy nàng trước, bưng một ly rượu chậm rãi đi tới: “Có muốn uống một ly với ta không?”
Hạ Như Yên đứng lên, nâng chén chạm vào một chút với nàng ta, nàng vừa uống rượu vừa nghĩ phải đáp lời đối phương như thế nào, thời gian tiếp xúc càng nhiều, tỷ lệ nhận được cốt truyện càng cao, lúc này Anastasia lại lên tiếng trước: “Tướng quân Barend, không biết ngươi có nghĩ tới việc rời khỏi nơi này hay không?”
Ánh mắt Hạ Như Yên ngưng lại: “Những lời này của công tước là có ý gì?”
Anastasia nhấp môi cười: “Ngươi ngây ngốc ở trong cung này thật sự không có một chút không cam lòng sao? Hay là nói…”
Nàng quơ quơ cái ly trong tay, nhìn thoáng quay Zesia ở bên kia nói: “Ngươi yêu bệ hạ của chúng ta sâu đậm như vậy, tình nguyện ở lại bên cạnh hắn như vậy?”
Hạ Như Yên im lặng, đối phương cũng rất có kiên nhẫn mà đứng ở bên cạnh không tiếp tục nói chuyện, một lát sau gương mặt nàng không chút biểu cảm nói: “Công tước có thể nói thẳng ra một chút, nói quanh co lòng vòng ta nghe không hiểu.”
Anastasia cười khẽ, sau đó đi lên phía trước một bước rồi ghé vào bên tai nàng nói: “Tướng quân muốn trở về không?”
Nàng chỉ nói một câu này, âm thanh của hệ thống lại đột nhiên vang lên ở trong đầu Hạ Như Yên: “Đinh, nhận được đoạn cốt truyện x3, đã mở nhiệm vụ phụ, nhận lời đề nghị của Anastasia. Khen thưởng: 800 tích phân, vật phẩm khen thưởng: Mê hồn phun sương mù x1.”
Thật tuyệt, cuối cùng cốt truyện và nhiệm vụ cũng tới rồi, Hạ Như Yên xoa xoa huyệt Thái Dương, sau đó hỏi Anastasia: “Xem ra ngươi có cách đưa ta trở về?”
Anastasia mở cây quạt trong tay ra, che khuất nửa dưới khuôn mặt nói: “Ta có thể đưa ngươi đến biên giới Turentbu, nơi cách quân doanh đóng quân mười lăm dặm.”
“Ta phải như thế nào mới có thể tin tưởng ngươi? Nếu ngươi muốn gϊếŧ chết ta ở trên đường, đó cũng là chuyện rất dễ dàng.” Hạ Như Yên buông ly rượu trong tay.
Anastasia bất đắc dĩ nói: “Hẳn là ngươi đã biết ta chỉ là muốn kết hôn với bệ hạ, cũng không có hứng thú với tính mạng của ngươi.”
“Nhưng mà gϊếŧ chết ta càng có lợi cho ngươi hơn việc đưa ta trở về? Dù sao Turentbu còn đang chiến đấu với Louisa, nếu ta trở về chẳng phải không có lợi với Louisa hay sao?”
Hạ Như Yên không chút khách sáo, nói đến rõ ràng rành mạch, Anastasia hao tổn tâm trí xoa xoa cái trán: “Ta thật sự đúng là không có cách nào để chứng minh rồi, tướng quân tự mình suy xét thật kỹ đi, cơ hội chỉ có một lần này, nếu bỏ qua hối hận cũng không còn kịp rồi.”
Nàng nói xong xoay người bỏ đi, không cho Hạ Như Yên cơ hội nói chuyện.
Nhìn bóng dáng Anastasia, ánh mắt Hạ Như Yên trầm trầm, nhiệm vụ phụ này tương đối nguy hiểm, rốt cuộc là nàng làm, hay là không làm?
Anastasia đi rồi lại có mấy tiểu thư quý tộc đi tới nói chuyện với Hạ Như Yên, mục đích của các nàng đều là moi ra thân phận của nàng, nhưng mà nàng không tâm trạng ứng phó, nói vài câu rồi nói với Zesia nàng mệt mỏi, về tẩm cung nghỉ ngơi trước.
Hạ Như Yên trở về việc đầu tiên là quan sát cốt truyện một hồi, phía sau hai đoạn cốt truyện cũng không có chỗ đặc biệt gì, không ngoài dự đoán đó là câu chuyện của Anastasia và Art, mà ba đoạn có chút ý tứ, chính là hai năm sau sự việc. Sau khi Turentbu từ bỏ Aurora thì liên tiếp bại trận, sau đó cắt một mảnh lớn lãnh thổ đất nước cho Louisa mới không bị công hãm hoàn toàn, mà Allen cũng bị trọng thương ở trong chiến dịch, vào lúc hắn đang hấp hối mà sinh ra ảo giác, nhìn thấy Aurora xuất hiện ở trước mặt.
Allen cười khổ nói với ảo giác: Aurora, nếu như lúc ấy ta không bị ma quỷ ám ảnh mà hạ thuốc nàng, có lẽ bây giờ cũng đã kết hôn với nàng, Turentbu cũng sẽ không đi đến bước đường này, sau khi ngồi trên vị trí đại tướng quân ta mới phát hiện ra hình như không hề tốt đẹp như vậy ngược lại ta càng nhớ tới những ngày trước kia ở bên cạnh nàng, thực sự xin lỗi, Aurora, hy vọng ở một thế giới khác còn có thể gặp được nàng……
“Đinh, đã nhận hết toàn bộ cốt truyện, mở ra nhiệm vụ chính: Giúp Turentbu tránh khỏi kết cục cắt đất để cầu hòa. Nhiệm vụ: 3000 tích phân.”
Nghe được âm thanh hệ thống Hạ Như Yên ngây ngốc đến không thể ngốc hơn nữa, nàng cảm thấy xung kích đêm nay quá lớn, đầu tiên là Anastasia nói có thể lén lút đưa nàng về Turentbu, hơn nữa đã biết vì sao vào lúc đang đánh giặc nguyên chủ lại đột nhiên mất hết sức lực mà bị bắt, cuối cùng lại bị hệ thống ban bố một nhiệm vụ khó có thể hoàn thành như vậy, đây thật sự không phải đang chọc cười sao?
Hạ Như Yên ngã ‘ bụp ’ vào trên giường lớn, che mặt lại lăn qua lăn lại, quá khó khăn, quá khó khăn mà! Đầu tiên nàng muốn bảo đảm ở trên đường không bị Anastasia gϊếŧ hại, sau đó còn phải nghĩ cách để mình trở về? Điên rồi sao? Không được, nhiệm vụ phụ này không thể tiếp, trừ tích phân thì trừ tích phân, nàng cũng không phải kẻ ngốc, sao phải dùng tính mạng đi làm nhiệm vụ?
Nhưng không ngờ nàng vừa mới nói với hệ thống mình không nhận nhiệm vụ phụ, hệ thống đã lập tức âm thanh dùng đông cứng trả lời: “Nhiệm vụ chính thức không thể từ chối, phải cưỡng chế chấp hành, chấp hành thất bại trừ gấp ba tích phân.”
“Cái gì? Việc này cũng quá hà khắc rồi!?”
Hạ Như Yên tức giận đến đỉnh đầu bốc khói, dựa vào cái gì mà trừ gấp ba chứ? Hệ thống này thật sự từ đầu tới đuôi đều đang bẫy nàng sao?? Tích phân của nhiệm vụ phụ này cao tới 800, trừ gấp ba chính là 2400, cơ bản đó chẳng khác nào nàng làm không công ở thế giới này!
Dù nàng cò kè với hệ thống như thế nào, hệ thống đều lặp lại câu nói kia lần nữa, cuối cùng Hạ Như Yên không có cách nào, chỉ có thể ủ rũ thỏa hiệp.
“Đúng rồi! Nhiệm vụ chỉ là nói phải nhận lời đề nghị của Anastasia, nhưng không nói chấp hành tới cùng mà……”
Hạ Như Yên đột nhiên thông suốt, nàng có thể đi đến nơi hẹn để hoàn thành nhiệm vụ, sau đó lại bỏ rơi bọn họ quay về, như vậy không phải là được rồi sao?
Nhưng vấn đề là nàng phải quay về như thế nào đây… Hạ Như Yên mặt ủ mày ê mở hệ thống Thương Thành ra, đang muốn oán giận phá bug hệ thống, đột nhiên phát hiện ra hệ thống Thương Thành lại có thể sử dụng, nàng từ trên giường ngồi bật dậy, vui sướиɠ bắt đầu tìm kiếm đồ đạc, thật tốt quá, có hệ thống nàng còn sợ không thể quay về sao?
Vào lúc Hạ Như Yên lập kế hoạch Zesia đã trở lại, hắn cởϊ áσ ngoài ra ngồi vào mép giường, kéo một lọn tóc xinh đẹp của thiếu nữ lên hôn rồi nói: “Không thích bữa tiệc đêm nay?”
Hạ Như Yên lắc đầu, chủ động chui vào trong lòng ngực hắn, ôn vòng eo thon chắc của người đàn ông nói: “Rất thú vị, chỉ là có chút không quen… Bởi vì những người đó ta đều không quen biết, cho nên đi về trước.”
“Nàng không bằng lòng đi theo bên cạnh ta.” Zesia bất đắc dĩ nói, “Ngồi một mình đương nhiên là sẽ nhàm chán rồi.”
Hạ Như Yên hôn cằm hắn một chút: “Lần sau ta sẽ đi theo chàng.”
Đôi môi người đàn ông lập tức nhếch lên, ngón tay hắn nhẹ nhàng vuốt ve ở trên lưng cô gái, nhẹ nhàng nói: “Aurora, hôm nay là sinh nhật của ta, hình như nàng chưa chuẩn bị quà sinh nhật cho ta?”
Hạ Như Yên ngẩn người, nàng thật sự không nghĩ tới chuyện này, nàng sống ở chỗ Zesia ăn của Zesia, có thể lấy cái gì để tặng cho hắn?
Thấy dáng vẻ này của nàng, Zesia nhướng mày: “Không phải là nàng không nghĩ tới việc tặng quà cho ta chứ?”
“Ta…” Hạ Như Yên chột dạ rũ đôi mắt xuống, “Ta không có đồ có thể tặng cho chàng”
“Ai nói vậy?”
Zesia dùng một tay ấn ngã nàng vào trên giường, giọng nói mềm nhẹ lại vui vẻ: “Chính nàng không phải là quà tặng tốt nhất sao?”
————————————————————————————————————
Giống như trước vẫn mong Châu Châu để lại lời nhắn, nhóm thiên sứ nhỏ Châu Châu để lại lời nhắn là động lực lớn nhất để tôi đổi mới ~