Nhóm dịch: Chiêu Anh Các
Khi Zesia bắn hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi vào trong cơ thể nàng, trong chốc lát Hạ Như Yên mất hết ý thức, khi nàng tỉnh táo lại đã nằm trên mặt giường lớn trong tẩm cung. Một cánh tay mạnh mẽ đặt lên vai nàng, nhận thấy động tĩnh của nàng, Zesia ném quyển sách trong tay xuống, nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt nàng hỏi: "Dậy rồi à? Có chỗ nào không thoải mái không?"
Hạ Như Yên nằm nằm sấp bên hông hắn, ngẩng đầu lên đã nhìn thấy gương mặt vô cùng tuấn tú của người đàn ông, trong ánh mắt hắn mơ hồ mang theo ý cười, trong giọng nói có ý trêu chọc: "Có như vậy đã ngất rồi sao? Sức khỏe của đại tướng quân không phải có chút quá kém sao?"
Nhớ lại chuyện điên cuồng vừa nãy, Hạ Như Yên đỏ mặt lên, bọn họ thế mà lại làm trong phòng họp, cũng không biết có bị thị vệ bên ngoài nhìn thấy hay không... Nàng bấm lên bắp đùi của hắn một cái, xấu hổ nói: "Ai bảo chàng ráng sức như thế chứ..."
Nàng còn chưa nói hết câu đã thấy ánh mắt người đàn ông tối xuống, bên dưới gồ lên từ từ cứng rắn hơn nhắc nhở nàng, hành động nàng vừa làm ban nãy ngu xuẩn đến mức độ nào, nàng sợ đến mức muốn rút tay về, lại bị bàn tay của người đàn ông đè lại chặt chẽ.
"Aurora." Giọng nói của Zesia trầm thấp khàn khàn, mang theo mùi vị mê hoặc nói: "Xem ra tinh thần nàng cũng không tệ lắm nhỉ?"
"Ta, ta không có..."
Hạ Như Yên nuốt nước miếng, nhút nhát muốn trốn đi, người đàn ông nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc nàng, nắm chặt tay nàng đặt lên hông mình.
"Ngoan, thả nó ra ngoài đi, nó muốn gặp nàng một lần."
Có lẽ là giọng nói của người đàn ông quá mức mê hoặc, Hạ Như Yên thế mà lại bị quỷ thần xui khiến cởi thắt lưng hắn ra, khi cây dươиɠ ѵậŧ đỏ thẫm kia nhảy bật ra, thế mà lại vừa vặn dính sát bên môi nàng.
"A..."
Gò má Hạ Như Yên xoẹt một cái đỏ bừng, nàng giãy giụa muốn lùi về phía sau, lại bị Zesia đưa tay đặt lên cây dươиɠ ѵậŧ này, hắn bao phủ tay nàng, mang theo nàng vuốt ve thân dươиɠ ѵậŧ của mình từ trên xuống dưới.
"Aurora, nàng sờ sờ nó đi."
Ánh mắt của Zesia tối đi mấy phần, dụ dỗ người con gái làm theo mệnh lệnh của hắn, Hạ Như Yên cầm dươиɠ ѵậŧ của hắn, kích thước quá mức khổng lồ khiến nàng chỉ có thể cầm được một nửa, trên thân hình trụ gân xanh rõ ràng mạch lạc làm lòng bàn tay nàng cộm lên, độ ấm quá mức thông qua làn da truyền ra toàn thân, nàng cắn môi, cố nén ý xấu hổ bắt đầu cọ xát dươиɠ ѵậŧ của hắn.
Rất rõ ràng, Zesia vừa mới tắm rửa xong, dươиɠ ѵậŧ của hắn có một mùi hương sữa tắm tươi mát, hỗn hợp với mùi vị của giống đực mà không ai có thể bỏ qua được, khiến cho huyệt nhỏ của Hạ Như Yên không tự chủ được mơ hồ nóng lên.
Zesia vừa vuốt tóc Hạ Như Yên vừa hướng dẫn nàng: "Đúng, chính là như vậy, cô gái ngoan, Aurora của ta, nàng giỏi lắm..."
Hạ Như Yên càng ma sát gương mặt nàng càng đỏ hồng, hoa huyệt bên dưới cũng càng ngày càng ẩm ướt, nàng không kiềm chế được nuốt nước bọt, qυყ đầυ khổng lồ màu đỏ sẫm trong mắt nàng đột nhiên trở nên có chút ngon miệng.
Nàng thử thăm dò lè lưỡi liếʍ một cái trên mào gà, động tác đột nhiên xuất hiện này khiến cho Zesia thở dốc vì kinh ngạc, trong nháy mắt hô hấp biến thành nặng nề.
Hạ Như Yên liếʍ liếʍ môi, cảm giác giống như không có mùi vị gì đáng ghét, vì vậy nàng đánh bạo lại liếʍ một cái, cổ họng Zesia chuyển động mấy lần, bàn tay vỗ lên đầu người con gái hơi hơi dùng sức, khàn giọng nói: "Aurora, liếʍ giúp ta đi..."
Hạ Như Yên ngoan ngoãn cúi thấp đầu dùng đầu lưỡi chuyển động trên qυყ đầυ, sau đó há miệng ngậm đỉnh đầu vào, dươиɠ ѵậŧ của người đàn ông quá lớn, nàng chỉ có thể ăn được một phần của qυყ đầυ, nhưng mà chỉ như vậy thôi cũng đã khiến cho Zesia gần như điên cuồng rồi.
Miệng nàng ẩm ướt như vậy, trơn trượt như vậy, ấm áp như vậy, đầu lưỡi kia còn linh hoạt hơn khi hôn môi, dọc theo góc qυყ đầυ di chuyển qua lại, còn luôn luôn đảo quanh linh khẩu của hắn. Zesia cảm thấy mình sắp điên rồi, thật sự sắp phát điên rồi, ngay khi Hạ Như Yên nhấp chắt đỉnh đầu mυ'ŧ vào, hắn không thể kiềm chế được bắn hết toàn bộ chất lỏng trắng đυ.c nóng hổi ra ngoài.
"Ô... Khụ khụ..."
Hạ Như Yên bị chất lỏng đột ngột phun vào trong miệng làm cho bị sặc, nàng nhổ tϊиɧ ɖϊ©h͙ xuống giường, sau đó ho khan dữ dội, Zesia giúp nàng vỗ lưng, lo lắng hỏi: "Bị sặc rồi sao? Không sao chứ?"
Hạ Như Yên ngước đôi mắt ngập nước dùng ánh mắt lên án nhìn hắn, gương mặt Zesia thế mà lại dâng lên một màu đỏ ửng rất nhỏ không thể nhận ra được, hắn ho nhẹ hai tiếng, kéo người con gái vào trong lòng, khóe miệng không kiềm chế được nhếch lên: "Aurora, miệng nàng thật là thoải mái."
Mặt cô gái càng đỏ hơn, trong mắt có ánh nước lấp lóe, Zesia cúi đầu hôn nàng trong chốc lát, sau đó để nàng dạng chân trên người mình, ngón tay nhẹ nhàng rút ra cắm vào trong huyệt nhỏ ướt sũng.
"Aurora, huyệt của nàng đã ẩm ướt lắm rồi... là muốn ăn dươиɠ ѵậŧ của ta sao?"
Lời nói của Zesia quá trắng trợn, ngón tay tìm được viên thịt nhỏ trong khe thịt kia, hắn nhẹ nhàng níu lấy kéo ra ngoài, đôi môi ngậm chặt đầṳ ѵú đang lõα ɭồ bên ngoài của người con gái, dùng răng nanh nhay cắn.
"A... Zesia... Chàng đừng... Không phải chàng vừa mới..."
Hạ Như Yên thở gấp, hai gò má bị nhiễm màu sắc tìиɧ ɖu͙©, đầṳ ѵú nhạy cảm bị người đàn ông ngậm vào, âm hạch nhỏ bên dưới lập tức bị hắn không ngừng đùa giỡn, hoa dịch tí tách rơi xuống bụng người đàn ông, hắn dùng sức vừa phải cắn lên đầṳ ѵú nàng, Hạ Như Yên đột nhiên căng cứng toàn thân, sau đó một dòng hoa dịch từ trong miệng huyệt trào ra, tưới thẳng xuống thân thể người đàn ông.
"A... Hừ... Hừ hừ..."
Hạ Như Yên mềm nhũn dựa vào l*иg ngực người đàn ông, miệng nhỏ của nàng há ra thở hổn hển, hoa huyệt vì cao trào vừa nãy mà đang co rút khe khẽ, Zesia cầm dươиɠ ѵậŧ của mình chuyển động lên xuống giữa khe mông nàng, nói giọng khàn khàn: "Aurora, nâng mông lên, tự mình ăn gậy thịt vào đi."
Thân thể Hạ Như Yên vẫn đang run rẩy, nhưng nàng vẫn nghe lời nâng mông nhỏ lên cao một chút, qυყ đầυ của người đàn ông đối diện với miệng huyệt của nàng, nàng cắn môi chậm rãi di chuyển thân thể về phía sau, cây dươиɠ ѵậŧ dữ tợn kia bị nàng nuốt vào từng chút từng chút một.
"Ô... Zesia... To quá... Ta không ăn được nữa..."
Người con gái đáng thương nhìn Zesia, gương mặt bé nhỏ đỏ bừng, khóe mắt còn có nước mắt, tay người đàn ông nắm chặt một bên vυ' của nàng, dùng sức vừa phải vuốt ve, giọng điệu lười biếng nói: "Sao lại không ăn được chứ? Vừa nãy không phải mới ăn được hết đó sao?"
Hạ Như Yên ấm ức liếc hắn một cái, chỉ đành phải nâng mông lên một chút lại thả xuống, dươиɠ ѵậŧ khổng lồ cứ như vậy bị nàng khuấy động mấy chục cái mà vẫn chưa ăn hết vào được, ngược lại chơi đùa đến chính bản thân nàng càng ngày càng ngứa, nàng cố gắng siết chặt huyệt nhỏ, kẹp Zesia đến mức thét lớn một tiếng, ánh mắt người đàn ông thay đổi trong nháy mắt, trở nên càng thêm nguy hiểm, Hạ Như Yên rụt cổ một cái, sợ hãi kêu lên: "Thật sự không ăn được mà..."
Cho dù có nhẫn nại giỏi hơn nữa cũng sẽ bị nàng làm cho hết sạch, Zesia nắm chặt mông nàng hung hăng cắm xuống, trong nháy mắt đâm toàn bộ cả cây dươиɠ ѵậŧ vào, Hạ Như Yên bị đẩy đến mức kinh hãi kêu lên một tiếng, sau đó lại bị người đàn ông xoay người một cái, đè xuống dưới, nâng chân nàng lên làm thật hung hăng.
Thân thể mềm mại trắng nõn của người con gái vùi trong giường lớn, người đàn ông gác hai chân nàng lên bờ vai, nâng cao hông lần sau lại tàn nhẫn hơn lần trước một chút làm huyệt nhỏ của nàng, tiếng nước chảy phụt phụt vang lên không ngừng bên tai, ép cả tiếng rêи ɾỉ nũng nịu của cô gái xuống.
"A... Đừng mà, không được đâu... Zesia..."
Hạ Như Yên cắn ngón tay mình, đôi vυ' trắng lắc lư, người đàn ông vươn tay nắm chặt xoa nắn thật mạnh, dưới háng lại càng giống như có lắp động cơ nhanh chóng di chuyển. Hạ Như Yên khóc đến mức không thở ra hơi, thầm hận tại sao thể lực người đàn ông này không có cực hạn vậy?
"Aurora của ta, có nàng bên cạnh, thể lực của ta có thế nào cũng không dùng hết được."
Zesia nắm chặt đầṳ ѵú của nàng va chạm dươиɠ ѵậŧ vào bên trong, Hạ Như Yên lại run rẩy tiết ra, mặc dù huyệt nhỏ của nàng đã hơi sưng đỏ, nhưng vẫn không có cách nào chống đỡ được kɧoáı ©ảʍ mất hồn đến từ người đàn ông, nàng khóc nức nở chịu đựng sự xâm phạm của hắn, mặc hắn ta bắn từng đợt hạt giống vào trong cơ thể nàng.
"Mãi mãi cũng sẽ không thả nàng ra, Aurora." Zesia nói bên tai nàng.