Nhóm dịch: Chiêu Anh Các
Hạ Như Yên nhìn vào giao diện chọn nhân vật, do dự một lúc lâu, lại nhìn thời gian, 18h25, cuối cùng cắn răng một cái, bấm nút tiến vào trò chơi.
Cơ thể trong game nhấp nháy mấy cái, mới hiển thị hoàn thành, liền bị một cổ lực mạnh ôm vào ngực, Hạ Như Yên còn chưa mở mắt ra, hơi thở nóng bỏng của người đàn ông đã đặt trên môi cô.
“Ô.”
Sức người đàn ông rất lớn, ôm cô vào lòng thật chặt, đôi môi không dằn nổi mà xâm phạm cái miệng nhỏ nhắn, Hạ Như Yên có chút không thở nổi, giơ tay lên đánh vào vai người đàn ông, đáng tiếc chẳng những không rung chuyển được anh chút nào, ngược lại khiến người đàn ông cướp đoạt càng kịch liệt hơn.
Hồi lâu, Phong Khởi mới buông đôi môi đã bị anh hôn đỏ bừng ra, ngón tay vuốt ve mặt Hạ Như Yên, giọng nói khàn khàn: “Tại sao trễ như vậy mới đến?”
Hạ Như Yên tức giận cắn ngón tay anh, hung hăng cắn răng, thấy ánh mắt người đàn ông trở nên nguy hiểm, mới vội vàng nhả ngón tay anh ra, nói: “Tôi, hôm nay tôi có chút việc…”
“A? Thật sự có chuyện?” Phong Khởi nheo mắt lại: “Không phải cố ý tránh tôi chứ?”
Ánh mắt Hạ Như Yên liếc loạn: “Thật sự có chuyện…”
Không phải cô không muốn online sớm chút, chỉ là từ khi hai người xác lập quan hệ, Phong Khởi liền giống như dã thú dâʍ ɭσạи, mỗi ngày cô vừa lên mạng, cũng không đánh quái, chỉ biết đè cô làm chuyện đó, sau đó mỗi ngày lúc online cô đều hai chân bủn rủn, vô cùng ảnh hưởng đến việc làm nhiệm vụ sau đó.
Mỗi lần triển khai sai, ánh mắt mọi người toát lên sự mập mờ cùng với vẻ “tôi biết rồi” khiến cho cô muốn phát điên. Trời mới biết Phong Khởi trước kia cao lãnh như vậy, lúc yêu đương lại là bộ dạng này? Giống như cục gôm đường, có vứt cũng không vứt được.
Ngay lúc Hạ Như Yên suy nghĩ bậy bạ, tay Phong Khởi đã chui vào đáy quần cô, khẽ vuốt ve tiểu hoa huyệt.
“Diệu Diệu, em ướt rồi.”
Phong Khởi liếʍ thùy tai cô nói, ngón tay men theo cửa huyệt chui vào trong, cắm vào khiến Hạ Như Yên giật mình.
“Nha, anh, anh bỏ ra… Anh mau online đi…”
Giọng Hạ Như Yên mềm nhũn, không có chút sức uy hϊếp nào, cơ thể cô vô cùng nhạy cảm, vừa rồi chỉ hôn một cái, tiểu huyệt bắt đầu chảy nước.
Ngón tay người đàn ông ở bên trong hết đâm lại xoa, Hạ Như Yên rất nhanh liền mềm nhũn thành một vũng nước, cô ngâm khẽ mấy tiếng, lại cố gắng tìm lại lí trí, gấp gáp nói: “Đừng mà, sắp bảy giờ rồi…”
Phong Khởi vừa liếʍ cổ cô vừa nói: “Vậy khi nào em mới đút anh ăn no?”
Nói xong, ngón tay hung hăng đâm vào trong, Hạ Như Yên bị cắm đến thở gấp liên tục, giả bộ tội nghiệp cầu xin anh: “Đợi đã, đợi đánh xong địa cung có được không? Sau khi đánh xong, anh muốn thế nào thì thế đó.”
Phong Khởi nhướng mày nói: “Muốn thế nào thì được thế đó sao?”
“Ừ ừ.” Hạ Như Yên vội vàng gật đầu, đôi mắt phong tình ướŧ áŧ nhìn anh, thấy người đàn ông hận không thể lập tức làm cô.
Mắt thấy chỉ còn mười lăm phút, rốt cuộc Phong Khởi thu tay về, đút ngón tay dính đầy mật dịch vào miệng liếʍ sạch sẽ, không chớp mắt nhìn Hạ Như Yên, thấy mặt cô đỏ ửng, vùi đầu vào cổ anh không muốn ngẩng lên.
Vì vậy mấy ngày kế tiếp, các đôi viên phát hiện lão đại đặc biệt hung mãnh, khiến địa cung vốn một tuần lễ mới có thể đánh xong gắng gượng rút ngắn còn bốn ngày, có điều đáng vui mừng là rốt cuộc chị dâu đã quay lại hình tượng cung thủ tỉnh táo nhanh nhẹn, cũng sẽ không gặp trường hợp đang đánh thì gặp sự cố nữa.
Cuối cùng cũng đánh xong boss đi ra ngoài, Hạ Như Yên nhìn ánh mắt trời trong trò chơi đã lâu không gặp, hít sâu một ngụm không khí trong lành, rốt cuộc đánh xong, mấy người bọn họ cũng thắng lợi trở về, cô cũng từ cấp 45 nhảy lên cấp 54, rất nhanh liền có thể thay trang bị cấp 55.
Bởi vì nhặt được không ít vật liệu mới trong nền đất ở địa cung, Hạ Như Yên đang nghĩ có phải nên luyện chế một ít trang bị nữa không, liền bị Phong Khởi nắm tay.
“Đi thôi, đến nhà thờ.” Phong Khởi gọi vật cưỡi của mình đến, ôm Hạ Như Yên đến ngồi vững trước người mình, nói với mấy người kia: “Gặp nhau ở nhà thờ.”
Sau đó siết dây cương, ngân giáp lôi long của anh liền bay lên trời.
“Đến nhà thờ ngay bây giờ sao?” Hạ Như Yên có chút ứng phó không kịp: “Sao gấp vậy?”
Chỉ một chốc như vậy, tay người đàn ông lại không an phận mà đưa vào ống tay áo của cô, cô mặc váy ngắn liền thân kiểu Hy Lạp cổ bản cải tiến, ống tay áo khá lớn, nên bàn tay Phong Khởi có thể dễ dàng thăm dò vào, cầm một bên tròn trịa của cô tùy ý xoa nắn.
“Chuyện liên quan tới em, bất cứ lúc nào anh cũng rất gấp.”
Người đàn ông hôn gáy cô, mỗi tay cầm một bên đẫy đà hết xoa lại nắn, rất nhanh liền sờ Hạ Như Yên đến thở gấp.
“Nơi này bay đến nhà thờ cần 40 phút, chúng ta có thể nắm bắt thời gian làm chút gì đó…”
Đầu lưỡi Phong Khởi linh hoạt chui vào lỗ tai cô, ngón trỏ và ngón cái nắm hai nhũ hoa nhỏ nhẹ nhàng kéo một cái, Hạ Như Yên liền không còn tâm tư phản kháng nữa.
Lôi long bay lượn trên tầng mây, trên lưng vật cưỡi cũng có kết giới, cho nên gió không có bao nhiêu ảnh hưởng với bọn họ, Phong Khởi vén qυầи ɭóŧ của Hạ Như Yên qua một bên, nâng eo cô lên, nhắm ngay vật đang dâng cao của mình đè xuống.
Hạ Như Yên bị đâm đến mức run rẩy, cự vật to lớn ở trong mật huyệt của cô khó khăn tiến vào, côn ŧᏂịŧ dữ tợn nghiền mị thịt xung quanh mềm nhũn.
Miệng huyệt phì nộn ướŧ áŧ tham lam ngậm lấy vật sưng cứng của anh, vội vàng ngọ nguậy, muốn được ăn nhiều hơn. Phong Khởi hít sâu một hơi, trong miệng mắng một câu tiểu yêu tinh, hung hăng ấn xuống, mềm mại kia nháy mắt bọc lại hành thân của anh, giống như gel, vô cùng mềm mại lại vô cùng chặt chẽ. Nhục huyệt nho nhỏ bị chen chúc đến thay đổi hình dạng, đáng thương mở miệng mυ'ŧ lấy vật cứng ở chính giữa, Phong Khởi bóp eo cô, nhấc lên lại ấn xuống, dùng tư thế đưa lưng về phía trước bao bọc lấy côn ŧᏂịŧ.
Hạ Như Yên bị anh đâm không cầm được run rẩy, xuân thủy chảy ra ngoài như được mở khóa, vật to lớn của người đàn ông thô cứng mà nóng bỏng, lấp đầy chỗ trống của cô, cô cảm thấy vừa mềm vừa trướng, nức nở kêu lên: “Quá sâu, anh đi ra ngoài một chút…”
Phong Khởi vừa làm vừa cắn tai cô: “Không ra được, Diệu Diệu, chỉ có 40 phút, chúng ta phải nắm bắt, nếu không sẽ không đủ để người đàn ông của em bắn một lần.”
Dứt lời trực tiếp nhấc hai chân cô lên, dùng tư thế trẻ con đi tiểu làm nàng, Hạ Như Yên thấp giọng thét lên, mật dịch bị đâm tung tóe trên lưng lôi long, lại theo vảy chảy xuống. Mỗi một lần rút cắm, cô đều giống như có thể nhìn thấy bụng mình bị đỉnh nhô lên, vật kia của người đàn ông quá lớn, làm hồn vía của cô cũng sắp bay ra ngoài.
Phong Khởi vừa làm vừa nói bậy: “Âʍ ɦộ nhỏ của Diệu Diệu vừa mềm vừa chặt, kẹp anh thật thoải mái…”
“Ô… Không cho nói…”
Hạ Như Yên bị đâm đến nước mắt từng giọt rơi xuống, tư thế này vừa sâu lại vừa kí©ɧ ŧɧí©ɧ, hơn nữa, hơn nữa đây vẫn là lần đầu tiên cô làm chuyện này bên ngoài, chỉ sợ có ai bay ngang qua nhìn thấy dáng vẻ dâʍ đãиɠ của hai người, trong lòng càng căng thẳng, tiểu huyệt hút chặt hơn, cơ thể cũng càng thêm nhạy cảm, Phong Khởi mới làm trên dưới trăm lần cô liền run rẩy cao trào một lần.
“Ô ô… không cần… muốn hỏng…”
Hạ Như Yên thút tha thút thít cầu xin người đàn ông bỏ qua cho mình, cho tới nay cô cũng chưa từng ở trong hoàn cảnh như vậy, tiểu huyệt bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ gần như muốn tan vỡ.
Phong Khởi yêu thích dáng vẻ cầu xin tha thứ này của cô, không chỉ không ngừng lại còn tăng nhanh tốc độ, trực tiếp làm mỹ nhân đến mức khóc lên, nước mắt cũng khóc khô nổi, giọng cũng khản đặc, mới ở năm phút cuối cùng rót tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào tiểu huyệt của cô.
“Đừng khóc, được rồi được rồi, lát nữa phải cử hành hôn lễ.”
Phong Khởi ấm áp nhỏ nhẹ dỗ dành Hạ Như Yên, thay cô lau chùi sạch sẽ hạ thể, sửa lại quần áo, hôn lên từng giọt nước mắt trên mặt cô.
Hạ Như Yên hung hăng cắn đầu lưỡi anh một cái, lại bị người đàn ông kéo lại hôn đến thở hồng hộc, cuối cùng lúc tiếp đất đôi môi kiều diễm ướŧ áŧ, đầy đặn sáng bóng giống như vừa mới bôi mật.