*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Một tiếng cười vang lên.
"Thím hai, thím tới rồi à, thím có mang theo lĩ xì không? Nếu không mang theo lì xì, tôi chỉ có thể mời thím ra ngoài, ít hơn ba mươi mốt triệu, tôi cũng không cho người nhà thím vào.”
Ngô Tuệ Lan trừng mắt nhìn Mục Hải Long một cái, nhét một phong bao lì xì cho anh ta: "Nhiều hơn hai mươi mốt nghìn so với những gì cậu nói nhé, vui chưa hả?"
"Ha ha!"
Mục Hải Long cười lớn: "Tất nhiên là vui rồi. Nếu thích, mọi người có thể tùy ý thăm quan nhà tôi.”
Ngay sau đó, Mục Hải Long dẫn theo gia đình Ngô Tuệ Lan đi thăm quan xung quanh căn nhà rộng hai trăm mét vuông này.
"Những chiếc ghế sô pha này đều được nhập khẩu từ Ý, nên tôi đặt ở phòng khách, chi phí hơn bốn tỷ. Hai chiếc đèn chùm trong phòng khách này, đều được nhập khẩu từ Anh, một cái một trăm triệu, hai cái đèn tính ra hơn hai trăm triệu. Vốn dĩ căn phòng ban đầu cũng đã được trang trí, nhưng nhà tôi lại muốn sửa thêm một chút, cộng với tiền đồ nội thất, tổng cộng mất hơn mười tỷ!"
"Chậc chậc chậc..."
Ngô Tuệ Lan hâm mộ muốn chết: "Aiya, kiểu trang trí này cũng quá ngầu rồi! Mà loại căn hộ chung cư gia đình này, cũng thật là đẹp! Nếu tôi cũng có một căn chung cư như thế này, vậy thì thật tốt biết bao!"
Một đám thân thích nhà họ Mục, cùng với họ hàng nhà họ Mục cùng quây lại một chỗ.
"Tuệ Lan à, nghe nói mười xe hàng xa hoa của cô bị nổ, tổn thất hơn ba mươi lăm tỷ, ban đầu nếu để dành số tiền đó mà mua nhà, tuy rằng không mua được căn nhà gần bờ biển xa hoa như vậy, nhưng ít nhất cũng được một căn biệt thự đấy."
"Đúng là cô không nhanh nhạy như chị dâu cô. Với số tiền đó, cô mua một căn nhà không phải là tốt sao? Đằng này cô lại lấy đi mua một đội xe chở hàng, cũng đã mấy chục năm rồi mà chưa thấy hoàn vốn lại được bao nhiêu.
"Thời điểm còn ở nhà họ Mục, cô đối đầu với chị dâu cô, lần này đã hối hận chưa? Người ta đã được sống trong một ngôi nhà sang trọng như vậy, mà gia đình cô thậm chí ngay cả nhà cũng không có. Sự chênh lệch này thật sự là quá lớn.
Bị người thân đả kích, Ngô Tuệ Lan muốn khóc, giận dữ quát với Tiêu Thanh: "Đều tại cậu. Nếu không phải cậu để cho người ta đạp vào chỗ hiểm của Tổng Tuấn Cơ, nhà tôi và đội xe hàng cũng sẽ không bị nổ, vậy sau này tôi cũng có thể mua một căn nhà sang trọng như vậy, bây giờ hai mươi lăm chiếc xe biến thành mười lăm chiếc xe, phải biết bao nhiêu năm nữa tôi mới có thể mua được một căn nhà sang trọng như vậy đây!"
"Cậu làm mất xe của tôi rồi! Cậu phải bồi thường xe cho tôi! Bồi thường cho tôi...
Bà ta tức giận đánh Tiêu Thanh một trận. Điều này khiến cho mọi người, từ trên xuống dưới của nhà họ Mục đều tràn ngập tiếng cười.
Đúng tại lúc này, Tiêu Thanh nói: "Mẹ ơi, loại nhà rách tầm thường này, có gì đáng để ghen tị cơ chứ? Mẹ đi với con, con đưa mẹ đến xem một phòng trên tầng 28. Chúng ta chọn một căn phòng, căn phòng bình thường nhất cũng đã ba trăm rưỡi mét vuông, đó mới được gọi là một căn phòng xa hoa và khí thế chứ, so với căn phòng này tốt hơn không biết bao nhiêu lần, khiến cho tất cả mọi người đều hâm mộ mẹ!"
Anh vừa dứt lời, cả căn phòng đều chìm trong
sự yên tĩnh.
Tất cả mọi người của nhà họ Mục cùng bạn bè đều kinh ngạc nhìn Tiêu Thanh, trong mắt ánh lên sự nghi ngờ.
"Nhà anh ta ở tầng hai mươi tám, căn phòng rộng đến ba trăm rưỡi mét vuông?"
Trong lòng mọi người, toàn bộ đều là sự nghi
ngờ.
"Cậu có thể đừng nói dối nữa được không?” Mục Hải Long tức giận, nhảy sổ ra nói: "Tôi biết mẹ vợ của cậu hâm mộ nhà chúng tôi có thể ở trong biệt thự cao cấp như vậy, cũng biết rằng cậu vì mẹ vợ mà ra oai với nhà chúng tôi. Tôi càng biết trong hoàn cảnh thím hai muốn cậu ly hôn với Thiên Lam, cậu sẽ vì trấn an cảm xúc của thím hai mà nói dối thím ấy, nhưng cậu làm ơn hãy soạn lời nói dối gần gũi với hiện thực một chút hay không?"
"Cậu có biết tầng hai mươi tám một phòng rộng như vậy, một mét vuông tốn bao nhiêu tiền không hả?"
"Vậy thì để tôi nói cho cậu biết, bây giờ lại tăng giá rồi, tầng hai mươi tám, một căn hộ giờ được bán với giá bốn trăm hai mươi ba triệu một mét vuông, tính ra căn hộ ba trăm rưỡi mét vuông sẽ có giá gần một trăm năm mươi tỷ. Mà đó vẫn chỉ là một phòng trống, nếu cậu muốn sửa chữa, khang trang lại, thì phải mất mười đến mười lăm tỷ nữa mới đủ.”
"Căn phòng này cộng thêm tiền tu sửa mà