Chiến Soái: Bắt Nạt Vợ Tôi? Nằm Mơ Đi!

Chương 236

Bà ngoại liền mang theo thanh âm lạnh lùng nói: “Nồi nào úp vung nấy cả thôi, người ta có bà mẹ vợ hám của thích khoe sự giàu có, thích khoe khoang, hay nói khoác thì mới thế, con rể của cô thì cũng giống như cô cả thôi, cũng là loại người này” “Mẹ à, con... “Đừng có gọi tôi là mẹ.”

Bà Ngô rất tức giận: “Tôi không có đứa con gái mất mặt như cô.

Nói xong, bà nhanh chân quay người rời đi. “Mẹ. Mẹ đừng giận con mà mẹ

Ngô Tuệ Lan gấp gáp hô to. Ngô ông Ngô quát to: “Ở bên ngoài mất mặt vậy thì “Câm miệng lại cho tôi.” cũng thôi đi, cô có trả về nhà mẹ đẻ thì chúng tôi cũng mất mặt thay cho cô. Đứa con gái như cô ở lại đây thì có ích lợi gì, Thiên Lam ở lại, cùng người nhà các cô cút về Thanh Châu đi, nhà mẹ đẻ chúng tôi đây không chào đón các cô

Vừa dứt lời. ông Ngô cũng quay người rời đi.

Ô ô ô...

Lời của cha mẹ nặng nề như vậy thực sự đã tổn thương đến tâm can Ngô Tuệ Lan, trong lòng bà ta ủy khuất đến phát khóc lên. “Lần này em Tuệ Lan vui chưa?"

Ông cả và ông hai đứng đó cười cợt. “Tất cả là tại mày”

Ngô Tuệ Lan xông đến trước mặt Tiêu Thanh mắng: “ Cậu đi thuê xe thì thuê cái mấy trăm triệu là được rồi, cậu thuê cái xe hơn chục tỷ như vậy để làm gì, biển số xe lại còn làm màu như thế, đây không phải hại tôi sao? “Nếu chỉ thuê 1 cái xe hơi tiện nghi một chút, biển số xe mà khó nhớ, thì sẽ bị mọi người xem thường, nếu chỉ vì như thế mà mọi người bị xem thường, con bị bố mẹ ghét bỏ không cho con vào nhà thì sao?” “Cậu thật sự là con rể ngoan của tôi, cậu hại tôi mất hết mạt mũi như thế, tôi thật sự muốn gϊếŧ cậu.”

Tiêu Thanh cười khổ nói: “Mẹ. Xe của con không phải là do con thuê, cũng coi như là của nhà mình, con không mất mặt, mà là mẹ bị chuỗi ngọc trai hàng giả của mẹ làm mất mặt mà thôi. “Việc này không có liên quan, con sẽ dẫn mẹ đi mua chuỗi ngọc trai thật, giữ lại mặt mũi của nhà mình. Mẹ đừng tức giận nữa được không?”

Mục Thiên Lam nghe cuộc nói chuyện giữa hai người, trong lòng thật sự cao hứng.

Chồng của mình hiểu chuyện như thế, tính tính lại tốt như thế, mẹ có quá đáng đi chăng nữa cũng không hề tức giận, nếu như đổi lại là người đàn ông khác, có lẽ sẽ tức giận mà mắng bà hay sao?

Ngô Tuệ Lan lau nước mắt, ngữ khí dần trở nên bình tĩnh, chậm rãi hỏi: “Vậy con có mua nổi chuỗi ngọc trai dài như thế hay không?” “Cậu ta mà mua nổi đồ thật hay sao.” Ngô Thành Huy châm chọc kɧıêυ ҡɧí©ɧ: “Nếu cậu ta mà mua được, cậu ta sẽ còn phải đi giao thức ăn ở bên ngoài hay sao?” “Thật là một người khoác loác, còn dám coi cái xe này là của nhà các người, thừa nhận là mình đi thuê khó khăn như thế sao?

Kết quả anh ta vừa dứt lời. Một tiếng kêu ngạc nhiên vang lên. “Cậu ba sao thế?”

Đám người nhìn về phía Ngô Thành Hoa vừa đi cảnh sát giao thông trở về. làm

Chỉ thấy Ngô Thành Hoa kinh dị nói: “Cái này cái này cái này... Chiếc xe này, là chiếc xe đại diện danh nghĩa tập đoàn Cửu Châu. Đây thật sự không phải là xe được thuê đến “Cái gì cơ”

Ngô Thành Hoa vừa thốt lên xong, từ trên xuống dưới cả nhà họ Ngô, bao gồm cả một nhà Mục Thiên Lam.

Bà Ngô và ông Ngô vừa mới phẫn nộ rời đi, nghe nói là xe trên danh nghĩa tập đoàn Cửu Châu, đều dừng bước, quay người lại.

Phải biết rằng, tập đoàn Cửu Châu có giá trị hàng trăm tỷ. Tuyệt đối sẽ không lấy xe ra cho thuê.

Nhưng chiếc xe Bentley này lịch sự tao nhã, là xe trên danh nghĩa của tập đoàn Cửu Châu. Có thể lấy ra chiếc xe cao cấp như thế, tuyệt đối phải là cấp cao của tập đoàn Cửu Châu. ít nhất phải là cấp bậc của tổng giám đốc.

Thật vậy ư. “Cậu ba có lầm lẫn gì hay không ấy, chiếc xe này là xe trên danh nghĩa của tập đoàn Cửu Châu?”

Ngô Thành Huy không dám tin hỏi.

Ngô Thành Hoa gật đầu, đưa chiếc điện thoại di động cho Ngô Thành Huy nhìn.

Quả nhiên, nhìn thấy một tấm ảnh Screenshots, phía trên là dòng chữ B68686, Bentley lịch sự tao nhã, người sở hữu tập đoàn Cửu Châu.

Cái này...

Ngô Thành Huy ngây ngốc.

Đám người nhà họ Ngô vừa ló đầu vào xem cũng đều trở nên ngày ngốc

Thật sự là xe trên danh nghĩa tập đoàn Cửu Châu đó. “Chiếc xe mà con rể chúng tôi mang tới đây. Thật sự là xe trên danh nghĩa tập đoàn Cửu Châu á?”

Ngô Tuệ Lan nhịn không được hỏi.

Đám người nhà họ Ngô gật đầu.

Ha ha.

Ngô Tuệ Lan lập tức vui như điên. “Con rể yêu quý của mẹ, đây là tập đoàn Cửu Châu có giá trị nghìn tỷ đấy, đây chính là công ty nổi tiếng cả nước đấy, làm sao con lấy được chiếc xe mang danh nghĩa của tập đoàn Cửu Châu?”

Tiêu Thanh cười trả lời: “Trước kia con có làm công ở trên công trường của tập đoàn Cửu Châu. Con có quan hệ rất tốt với một cán bộ cấp cao trong tập đoàn Cửu Châu, ngài ấy liền cho con mượn chiếc xe này, thậm chí mượn mấy ngày đều được, thậm chí ngài ấy còn cho con mượn thẻ xăng dầu, tùy tiện lấy mà đi, một đồng tiền cũng không cần phải trả cho ngài ấy, xe kia do với những chiếc xe khác đi thuê mất mấy triệu tiền tính ra còn rẻ chán."