Sợ Cô Quạnh Mới Yêu Anh

Chương 4

"Tôi chỉ đối với đàn ông có hứng thú, đừng lãng phí thời gian ở trên người tôi." Đầu ngón tay cô em còn chưa đυ.ng tới mặt, đã bị Phương Thu Trừng dùng chai rượu ngăn cách cái tay đang thò tới kia.

Mười ngón tay chợt dừng giữa không trung,nếu nhìn ở dưới sẽ làm cho người khác cảm giác như móng quỷ.

Ngẩng đầu lên, nhìn nhìn mặt cô em, sắc mặt này chỉ có thể dùng hai chữ "Phấn khích"để hình dung. Bất quá mặc kệ chuyện của cô ta,cho nên Phương Thu Trừng tiếp tục uống rượu ở trong tay.

Kế tiếp hơn nửa đêm, trước bàn Phương Thu Trừng, từng có không ít phụ nữ cùng với nam đồng tính luyến ái giả tiến lên bắt chuyện, nhưng không có nửa thích "phụ nữ" người đàn ông dừng chân ở trước mặt cô, kết quả này, khiến người có chuẩn bị tâm lý như cô tuyệt không ngoài ý muốn.

Uống liền mấy ly bia, chăm chú nhìn đồng hồ trên cổ tay,nhìn cây kim chỉ số ba sau cô liền đặt tiền xuống, cùng người phục vụ ở quán rượu lên tiếng chào hỏi xong liền đứng lên, chuẩn bị rời đi.

Hai con ngươi cực nóng, ngăn trở động tác của cô. Cô dừng bước, đứng ở tại chỗ, dọc theo ánh mắt có chút quá mức càn rỡ nhìn lại.

Đó rõ ràng là một người đàn ông ngoại quốc, có một đôi màu xanh lá đậm,cùng với hương vị phương đông rất mạnh mẽ cùng đẹp trai, nhưng những điều này cũng không tính cái gì, đặc biệt nhất, là tóc anh theo sự chuyển động của đèn bảy màu trên trần cũng biến đổi theo.

Là tóc bạc sao? Nhìn anh đứng lên, một điểm cũng không giống người già, chắc không phải là trung niên đâu nhỉ. Cho nên màu tóc này là màu sắc tự nhiên. Như vậy anh thoạt nhìn một chút cũng không quỷ dị, ngược lại, kết hợp với nó còn khiến anh đã thần bí lại gợi cảm, khó trách cô em vừa mới bị cô cự tuyệt, lập tức đem mục tiêu chuyển dời đến trên người anh.

Cô em xinh đẹp khêu gợi rõ ràng cả người đã sắp dính trên người anh, nhưng anh cũng không làm hành vi thô tục gì,mắt của anh luôn luôn nhìn Phương Thu Trừng, thật giống như cô mới là người anh thật sự muốn vậy.

Chỉ có cô, chỉ có cô.

Ý nghĩ kì quái này làm Phương Thu Trừng không thể khống chế vươn tay, ngón trỏ thon dài, giống như triệu hồi anh vậy, vẫy vẫy.

Anh sẽ tới, cô có loại dự cảm này.

Người đàn ông kia, nhìn cô, thật lâu cũng không có động tác.

Là cô đã đoán sai sao? Cô liếc mắt nhìn anh một cái,sau đó không chút quyến luyến nào xoay người, giả bộ không nhìn tới ánh mắt cười nhạo vui sướиɠ của cô em khi thấy người gặp họa.

Rời đi Đêm Thần ầm ỹ, cô đi đến trước xe máy mình.

Cô uống rượu, không thể lái xe. Cầm lấy chìa khóa, cô quay đầu suy nghĩ.

Nhưng cô còn chưa có kịp để chìa khóa vào túi quần, một cách tay không biết từ chỗ nào tới, đoạt đi chìa khóa của cô.

Chìa khóa xe bị đoạt đi, trên lý luận cô sẽ lập tức đuổi theo tên cướp, đem chìa khoá xe cướp về, nhưng là tối hôm nay cô không có tinh thần và thể lực cùng hưng trí kia, hơn nữa bởi vì cái tên "Cướp" kia ngay thẳng ưỡn người đứng ở bên cạnh cô, ngay cả chạy nữa bước cũng không có.

Cô nghi hoặc nhìn về phía cái tên "Cướp" kia , cư nhiên đúng là người đàn ông kia.

Đèn đường có chút lờ mờ, màu tóc anh thoạt nhìn có chút nhạt, lại theo tia sáng bóng, cho nên, đó là tóc bạc?Thật sự là màu sắc rất ít, thật không biết anh là người lai nước nào,lại có thể có màu xinh đẹp này.

"Có việc à?" Giọng nói cô lạnh nhạt hỏi.

"Không phải em kêu tôi đó sao?" Anh hỏi lại cô, bàn tay to vẫn nắm giữ chìa khóa xe của cô không tha.

"Tôi cho rằng, anh không có hứng thú chứ." Vừa vặn không phải thiếu một bộ hưng phấn, không phải mỹ nữ ngực to thì không thể, thế nào vừa rời khỏi Đêm Thần, lại giống như thay đổi thành một người khác vậy? Hơn nữa, cô cũng còn chưa có quyết định muốn hay không cùng anh Tình Một Đêm.

"Như vậy hiện tại tôi nói với em, tôi có hứng thú." Giọng của anh rất thấp,thật trầm, này là một loại dùng để biện hộ nói, tuyệt đối sẽ làm cho giọng phụ nữ hoá đá trở nên tuyệt vời.

"Hiện tại có hứng thú rồi hả?" Thật là người có địa vị cao lại đầu hàng nhân nhượng trước người có địa vị thấp, Phương Thu Trừng kiêu kích đá lông mày trái," Cô em vừa mới dính trên người anh đâu rồi? Tôi đối người phụ nữ hoặc là 3p [1]một chút hứng thú cũng không có nha."Cô cố ý nói qua, cho rằng người đàn ông này là nam nữ đều yêu.

Trải qua cả một đêm, cô sẽ không còn ngây thơ cho rằng người đàn ông này coi cô như người phụ nữ, nghĩ cùng cô "Người phụ nữ "này lên giường.

Hơn nữa, nếu anh thật là coi cô như người phụ nữ lại đối với cô cảm thấy hứng thú,thời điểm cô hướng anh ngoắc ngoắc ngón trỏ, anh đã sớm nhào tới, sau khi cô rời đi mới đuổi theo, trừ bỏ anh đột nhiên cảm thấy cô thật mê người, mê người đến đối với những người phụ nữ khác còn có cương trở ngại, anh làm như vậy cũng chỉ có thể giải thích anh chỉ là bắt đất dĩ muốn che giấu chuyện anh yêu cả nam lẫn nữ.

Cô sẽ không kiêu căng cho rằng bản thân có lực hấp dẫn lợi hại như vậy, làm anh không thể không có cô. Cho nên hành động đơn thuần của anh là do nguyên nhân thứ hai sao?

Phương Thu Trừng không kỳ thị đồng tính luyến ái hoặc yêu cả nam lẫn nữ, nhưng cô khinh bỉ người không dám trực tiếp thừa nhận định hướng tìиɧ ɖu͙© của bản thân, bởi vậy, hiện tại đại tiểu thư cô đối với với anh, không, có, hưng, thú rồi!

Nghe vậy, cô dưới ánh sáng u mờ, nhìn trán anh hiện lên gân xanh.

Cô nghĩ cười khẽ ra tiếng, để anh biết khó mà lui, để anh cút xa cô một chút, chẳng qua, cô chưa từng nghĩ tới,người đàn ông này sẽ nói ra những lời nói làm cô kinh ngạc như thế. . . .

.

"Tôi biết, tôi cũng không tính cùng người phụ nữ khác lên giường." Anh nói xong,tóc trắng bạc bị một luồng gió thổi bay lên, mấy sợi tóc phủ xuống che được độ sâu nhưng không thể che đi đôi mắt.

Tim đập, lỡ nhịp.

"Một người phụ nữ khác?"Ý tứ trong lời nói này là chỉ muốn mình cô thôi sao?

Anh một mặt không hiểu nhìn cô, cho rằng cô nghe không hiểu lại giải thích: "Tôi không có hứng thú cùng hai người hoặc cùng hai người phụ nữ lên giường, tôi không chơi trò chơi nhiều p như vậy."

Tốt lắm, cô hiểu rồi."Anh biết, tôi là phụ nữ?" Cô có chút khó tin hỏi. Trải qua nhiều lần đả kích, cô thật đúng là có chút không dám tin tưởng ánh mắt của một ai đó sẽ không bị mờ trước ngọc trai, nhìn ra được cô thật là phụ nữ.

"Vì sao không nhìn ra được? Này thật rõ ràng không phải sao?" Anh ngược lại không hiểu ra sao cả hỏi lại cô.

Thật rõ ràng? Anh có biết hay không, những lời này của anh, cô đợi đã biết bao lâu rồi không?

Cô hướng anh, lộ ra một chút cười.

"Đến nhà em, hay là đến khách sạn?"Nhìn cái thoáng cười của cô, anh nói thẳng trọng điểm, đưa ra một lựa chọn để cô quyết định.

Nhìn người đàn ông trước mặt, cô có nên đáp ứng hay không đây?

Cô vốn không có tính cùng một người đàn ông xa lạ phát sinh quan hệ, nhưng là anh nhìn ra cô chân thực khác với người khác, không biết vì sao lại khiến cô không thể mở miệng cự tuyệt.

"Như thế nào?"Trầm mặc của cô, làm anh nhịn không được hỏi.

Anh muốn cô, hơn nữa còn là rất muốn, bằng không anh sẽ không dùng ánh mắt chuyên chú như vậy, nhìn chằm chằm vào cô.

Nên, hoặc không nên?

"Em không muốn?" Chờ đợi lâu quá, anh hỏi.

"Nếu không muốn, không miễn cưỡng em."

"Anh sẽ đi tìm phụ nữ khác sao?" Cô tò mò hỏi.

Anh không mở miệng, chỉ có dùng một ánh mắt cô nhìn không hiểu nhìn cô.

Anh sẽ không.

Một chút khó có thể nói rõ suy nghĩ, nổi lên trong ngực của cô.

"Được." Cô mở miệng, bởi vì xúc động cũng bởi vì không hiểu suy nghĩ của mình ra sao nữa, "Đi khách sạn."

Không biết có phải hay là cô nhìn lầm chăng, khi cô trả lời xong, cô thế nhưng thấy trong đôi mắt xanh kia lánh lên một chút ánh sáng.