Hầu Phủ Dụ Xuân

Chương 71: Suối nước nóng 6

Hẳn là vì núi non phân bố xung quanh bao vây suối nước nóng, trong không khí sương mù cũng dày hơn, trăng tròn như ẩn như hiện trong mây mù mông lung.

Những tỳ nữ đứng bên ngoài cửa đợi nghe động tĩnh cuối cùng cũng hài lòng nghe thấy những tiếng động ám muội truyền ra.

Đầu tiên là tiếng giường kẽo kẹt, là sự luận động của người trên giường quay cuồng vận động mà phát ra âm thanh. Tiếp theo đó là tiếng rêи ɾỉ mê loạn của nữ tử, ý xuân dạt dào.

Tỳ nữ phụng mệnh của chủ tử, lặng lẽ đẩy cửa tiến vào, chân tay nhẹ nhàng bước tới cửa trong giữa phòng, cách một tấm rèm che nhìn vào trong giường bên trong.

Chỉ thấy rèm đỏ buông xuống, ngọn đèn mờ ảo chiếu lên bóng hình một đôi nam nữ đang quấn lấy nhau. Nữ tử nằm ở phía dưới, hai chân quấn lên hông nam tử. Nam tử thì kẹp giữa hai chân nữ tử, từ từ chậm rãi thúc hông luận động.

Hai người quả thật là đang dây dưa giao hợp.

Tỳ nữ không nhịn được nóng bừng mặt, lại âm thầm lui ra ngoài, đóng cửa lại, đi bẩm báo cho chủ tử.

Trong rèm che, Đới Thời Phi mạnh mẽ ghì eo xuống, để cho du͙© vọиɠ cứng rắn triệt để vùi vào trong cơ thể nữ nhân, đỉnh lộng khiến nàng hét lên thành tiếng, lại lập tức cắn lấy miệng nàng.

Hắn cười cười cúi đầu hôn nàng: “Bảo bối con cứ thả lỏng kêu to lên, người nhìn trộm bên ngoài cửa đã đi rồi.”

--------------- Chiếc giường này quả thật rộng lớn, ngoài đôi nam nữ đang triền miên quấn lấy nhau chặt chẽ không một khe hở kia, còn có một thế tử đang hôn mê nằm dựa vào tường nữa.

Là phu quân trên danh nghĩa hiện tại của nàng.

Đới Thời Phi thấy ánh mắt của nữ nhân dưới thân bay sang bên đó, bất giác ăn chút giấm chua, hạ thân lại mạnh mẽ đỉnh lộng: “Sao thế? Cha thao con còn không hài lòng, còn nhớ thương nam nhân bên cạnh sao?”

Hắn dứt khoát mở rộng hai chân nữ nhân ra, ép thành hình chữ nhất ( 一 ), ấn chặt xuống giường, để nơi giao hợp giữa hai người hoàn toàn bại lộ trong không khí, ra lệnh cho nàng cúi đầu nhìn xuống nơi đó.

Cực đại tím đen, đỉnh dươиɠ ѵậŧ tròn trịa đang tiết ra tϊиɧ ɖϊ©h͙, hung ác vô cùng. Nam nhân hoàn toàn rút khỏi cơ thể nàng, để nàng nhìn rõ ràng, rồi mới chậm rãi đè xuống huyệt khẩu mềm mại phấn nộn của nàng, hung hăng đâm vào tận trong cùng.

“Thế nào? Còn muốn nhớ nhung phu quân con nữa không? Lẽ nào cha không tốt bằng hắn sao?” Đới Thời Phi thở gấp, quyết định sớm chút mang nữ nhân dưới thân lêи đỉиɦ cao trào, để nàng không còn thất thần nữa.

Kɧoáı ©ảʍ thuận theo từng mạch máu trong cơ thể chạy lên tận đỉnh đầu.

Không chỉ bởi vì thông đạo của nữ tử vì sự đâm cắm hung hăng của hắn mà co rút kịch liệt, cũng không chỉ vì bộ dạng nữ nhân bây giờ, hai chân đang mở rộng ra, bị hắn thao lộng đến mất đi ý thức, dâʍ đãиɠ rêи ɾỉ, mà là ngay bên cạnh có một nam nhân đang gần trong gang tấc, lại tùy ý thao lộng thê tử của hắn. KIểu hoan ái lộ liễu trắng trợn như này gần giống như đang lăng nhục, ngược đãi người ta. Mặc dù cũng có chút hổ thẹn, nhưng lại khiến hắn kí©ɧ ŧɧí©ɧ gấp bội.

Truyện được dịch bởi Rye và đăng tại s1apihd.com

Mà nam nhân này còn là con trai trên danh nghĩa của hắn.

Loại kɧoáı ©ảʍ này thật sự là trước nay chưa từng có!

Mỗi một thú tính gian ác tiềm tàng trong đáy lòng nam nhân, vào lúc này đều dâng trào lên.

Hắn không khỏi thô bạo hơn mọi khi, bàn tay lo lớn đè chặt hai chân nữ nhân, hắn cúi đầu nhìn côn ŧᏂịŧ cứng rắn của mình đang không ngừng ra vào, nhìn hoa huyệt dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠ của nàng…

Hắn mạnh mẽ đỉnh mạnh lên phía trước, cho tới khi nữ nhân bị đỉnh trượt khỏi gối, bị đỉnh tới đầu giường, chăn dưới thân phần lớn đều lệch khỏi vị trí, hơn nửa đã rơi xuống đất, hắn cũng không chịu dừng lại một khắc nào.

Thân là Trấn Bắc Hầu lý trí, lúc này đã vứt sạch không còn giữ lại chút gì.

Hắn quên mất phải thương tiếc nữ nhân dưới thân, chỉ một mực lắc lư thắt lưng cường tráng tinh luyện. Trong thông đạo ướŧ áŧ trơn mềm ấy, rút ra, cắm vào, mỗi một lần đều “pa, pa” đỉnh lên phía trước, mang theo cả tiếng nước dấp dính nơi cửa huyệt, vùng với tiếng kêu như bị hút mất đi linh hồn của nữ nhân.

Chiếc giường lớn cũng vang lên tiếng động thuận theo động tác thao lộng kịch liệt của hắn, lắc lư dao động như đang ở giữa núi rừng vậy.

Khóe mắt hắn liếc nhìn nam nhân đang hôn mê bên cạnh, tên đáng thương đó không có chút tri giác nào, chỉ là nằm đó, cơ thể cũng rung động theo sự lay động của giường lớn.

Hắn gia tăng lực đạo.

Hắn sớm đã quên mất mình là vì muốn giúp nữ nhân cùng nhau đối phó với mệnh lệnh của công chúa, hắn chỉ thoáng nghĩ: Nếu như nam nhân này bây giờ tỉnh lại, nhìn thấy một màn như thế này, liệu sẽ là bộ dạng gì chứ?

Nếu như thế tử nhìn thấy thê thất mà hắn cưới hỏi đàng hoàng, đã bị vứt đi như thứ đồ cũ rách, bây giờ lại nằm ngay dưới thân mình, bị dươиɠ ѵậŧ hùng vĩ của mình thao đến phong tình vạn chủng, dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra không ngừng như thế này, liệu hắn sẽ có cảm tưởng gì chứ?

Đới Thời Phi vừa nghĩ như thế, không khỏi càng thêm hưng phấn, nhắm chuẩn nơi mềm mại mẫn cảm trong nội bích của nàng, hung hăng đỉnh lộng vào bên trong thao nàng, khiến nữ nhân hét lên càng lớn, khiến giường lớn rung chuyển càng ngày càng mạnh.

Nếu như thế tử lúc này bị tiếng ồn làm tỉnh, bị sự rung động này làm tỉnh, vậy chẳng phải càng tuyệt diệu sao…

Đồng thời, Tề Thục Lan cũng bị kɧoáı ©ảʍ bao vây, giống như con rắn bị vân vê bảy tấc, nỗ lực vặn vẹo cơ thể nghênh đón sự va chạm mạnh mẽ của nam nhân.