Hầu Phủ Dụ Xuân

Chương 42: Dung hòa 6

Lần này không thể coi là kiểu thổ lộ đơn thuần khi Tề Thục Lan còn thiếu nữ thường hay mơ mộng tới, nhưng lại càng khiến nàng rung động hơn.

Nam nhân yêu thương bảo vệ nàng là thật, du͙© vọиɠ tình triều đối với nàng cũng là thật.

Huống hồ, thật ra tận sâu trong cơ thể thì nàng vốn là một da^ʍ phụ, nếu không vì cớ gì khi nàng còn chưa biết tâm tư của nam nhân ấy với mình thì nàng đã không biết liêm sỉ âm thầm nhớ nhung hắn rồi chứ?

Nếu đã như thế, nàng còn có tư cách gì trách hắn chứ? Chỉ là bản thân không đủ thành khẩn mà thôi.

Tề Thục Lan yêu kiều khoát tay lên vai nam nhân, nhân nhượng than thở: “Cha… chỉ biết dạy hư Lan Nhi thôi…”

Nam nhân thấy nàng ngây thơ như thế, biết là nàng đã bớt giận rồi liền cười lớn: “Chuyện trên giường, hư một chút mới tình thú…”

Vật giữa hông hắn lại lần nữa ngẩng đầu thẳng đứng, nam nhân đẩy nàng nằm lên giường, lại lần nữa tràn đầy du͙© vọиɠ dạy nàng: “Lan Nhi ngoan, vừa nãy con cũng nói mấy câu hạ lưu đó thôi. Mặc dù không tình nguyện, nhưng cha biết khi con nói ra những lời đó, bên trong hoa tâm co rút rất chặt. Bảo bối, có phải là con thật sự cũng rất thích cha nói những lời đó với con không?

Tề Thục Lan hơi dựa vào gối mềm, bàn tay nhỏ đấm nhẹ vào ngực hắn: “Cha lại thế rồi, đừng cứ bắt nạt Lan Nhi vậy chứ…”

Nam nhân cười sảng khoái, đôi tay không hề ngưng nghỉ nắm lấy eo thon của nàng, kéo nàng sát vào hông mình rồi nâng hai chân nàng lên, sau đó đè xuống ngực nàng.

Cứ như thế, cặp mông đầy đặn lại vểnh lên cao, để lộ ra hoa huyệt đang chảy ra dâʍ ŧᏂủy̠ và tϊиɧ ɖϊ©h͙, hướng về vật lớn dưới hông hắn.

Hai cánh hoa trải qua chuyện vừa nãy bị ma sát hưng phấn đỏ nhuận, no đủ hơi hơi căng lên, lúc này đã nhiệt tình mở rộng cửa, giống như nịnh nọt hoan nghênh nam nhân lại tới sủng hạnh nàng.

Tề Thục Lan bị đè xuống giường như vậy, hoang mang nói: “Không, cha vừa nãy không phải đã muốn rồi sao, Lan Nhi không muốn…”

“Suỵt!” Nam nhân dùng ngón tay chặn trước môi nàng: “Sau này không cho phép nói đừng với cha, chỉ được phép nói muốn thôi.”

Nam nhân giống như con báo ưu nhã, đôi mắt híp lại nhìn cơ thể bị cuộn thành một vòng của nàng và hoa huyệt đang ồ ạt tiết ra dâʍ ŧᏂủy̠, cười cười nói: “Cha đã muốn có con lâu như vậy rồi, một lần được nếm thử như ý nguyện, mới ăn một lần, làm sao có thể ăn no được chứ?”

“Hơn nữa,” Hắn vươn ngón tay chậm rãi cắm vào trong hoa huyệt nàng, rồi chậm rãi khuấy động, “Tiểu huyệt của Lan Nhi, thật ra cũng chưa ăn no mà? Ừm… Vừa nãy cắn dươиɠ ѵậŧ của cha thật chặt, hôm nay cha nhất định phải cho Lan Nhi ăn no mới được!”

“Aaaa, không, không…” Tề Thục Lan không nhịn được rêи ɾỉ thành tiếng, nhưng nghĩ tới chuyện nam nhân không cho phép nàng nói đừng, chỉ đành đổi lời: “Lan Nhi đã đủ rồi, đủ rồi…”

Nam nhân làm gì để ý tới nàng chứ, cự bổng tím đỏ đang chơi đùa vân vê nơi cửa huyệt của nàng, cảm nhận được bên trong thông đạo trơn nhuận, lập tức hưng phấn to thêm một vòng.

Nam nhân đỡ mông tròn của nữ tử, mạnh mẽ đâm vào tận nơi sâu nhất.

Trong thông đạo còn lưu lại dâʍ ŧᏂủy̠ và tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong lần hoan ái vừa nãy, cùng với sự thâm nhập lần nữa của dươиɠ ѵậŧ cực đại, “PA” một tiếng rồi bị ép chảy ra bên ngoài.

“Ô……” Nam nhân thấp giọng gầm lên một tiếng say mê.

Tư vị này quả thật quá tuyệt, thông đạo đã trải qua vô số lần cao trào trơn nhuận khít chặt, giống như miệng nhỏ hút chặt lấy hắn, mời gọi hắn đỉnh vào tận trong cùng.

Tề Thục Lan dường như đã kêu khản cả cổ rồi.

Hai chân của mình bị ép xuống trước ngực, đầṳ ѵú mẫn cảm bị đầu gối mình ma sát hết lần này tới lần khác. Nam nhân hơi đè xuống, mông bị nâng cao lên không trung, cự bổng thẳng dài đang cắm vào trong hoa huyệt của nàng.

Cơ thể trải qua mấy lần cao trào đã vô cùng mẫn cảm, nam nhân cho dù chạm vào chỗ nào của nàng cũng đều mang tới cho nàng kɧoáı ©ảʍ tìиɧ ɖu͙© kịch liệt.

“PA, PA, PA…” Cơ thể nam nhân va chạm vào cơ thể nàng, hai túi trứng lớn dưới dươиɠ ѵậŧ kịch liệt đập vào mông tròn của nàng, phát ra những âm thanh va chạm dâʍ đãиɠ.

Nơi đó của hai người giao hợp chặt chẽ, nước trong thông đạo nàng chảy ra như suối, cự bổng của hắn lại càng mạnh mẽ đâm vào, khiến tiếng nước càng vang lên dữ dội.

“Kẽo kẹt, kẽo kẹt!” Chiếc giường lớn khắc hoa quả thật cũng bị động tác đung đưa mạnh mẽ của nam nhân mà phát ra những tiếng vang nhẹ nhàng.

Truyện được dịch bởi Rye và đăng tại s1apihd.com

Tề Thục Lan cảm giác như linh hồn mình đã không biết bay tới phương nào rồi, cổ họng mình cũng không còn nghe theo sự chi phối của mình nữa, cứ luôn phát ra những âm thanh dâʍ đãиɠ không còn là mình nữa.

Chỉ có nơi giữa hai chân kia thuộc về mình thôi. Ở đó, nam nhân mà nàng yêu đang đem khoái lạc dục tiên dục tử trút vào trong cơ thể mình.

Đôi mắt vốn rất mê người của nam nhân đã nhuốm màu tìиɧ ɖu͙© mê ly rồi, hắn nhìn bộ dạng mất hồn của nữ nhân dưới thân, vừa mạnh mẽ cắm vào trong nàng vừa thở gấp hỏi nàng: “Lan Nhi, Lan Nhi, sảng khoái không?”

Tề Thục Lan căn bản không có cách nào che giấu, chỉ liều mạng gật đầu: “Sảng khoái, cha, Lan Nhi rất sảng khoái! Nhanh, nhanh lên nữa đi, muốn chết rồi!”

Nam nhân càng thở dốc, sợ cứ ép nàng như thế sẽ khiến nàng mệt nên buông hai chân nàng ra, gác lên vai mình.

Thông đạo vốn khít chặt của nàng theo tư thế tay đổi mà trở nên càng chật hẹp, dươиɠ ѵậŧ của nam nhân bị bao lấy chặt chẽ, mãn nguyện ngẩng đầu gầm nhẹ.

Tề Thục Lan đã vui sướиɠ sắp mất đi ý thức rồi, lại nghe thấy nam nhân tính xấu không đổi hỏi nàng: “Lan Nhi, cự bổng của cha, con, con có thích không? Huh?”

Tề Thục Lan bị nam nhân cắm đến nước mắt cũng không chịu sự khống chế của nàng chảy ra ngoài, nhưng lại không muốn giả vờ đứng đắn trước mặt hắn nữa, nàng hét lên: “A….. Thích!”

Dường như “phựt”

một tiếng, sợi dây kéo căng trong lòng nàng lập tức đứt đoạn.

Nàng không muốn làm một Tề Thục Lan đoan trang thanh nhã kia nữa, nàng muốn buông thả bản thân, chỉ muốn làm nữ nhân dâʍ đãиɠ dưới thân cha chồng mình thôi!

“Aaaaa, thích… cự bổng!” Nàng nói năng lộn xộn kêu ra những lời hạ lưu: “Lan Nhi, thích, thích cự bổng của cha! Cha, cự bổng, thật lớn, thật cứng! Cắm vào Lan Nhi, muốn chết………!”

Cũng đúng lúc này, thông đạo không chịu khống chế co rút……. Cao trào lần này tới mãnh liệt nhất!

Nam nhân bị sự căng khít của hoa huyệt và bộ dạng cuối cùng cũng trở nên dâʍ đãиɠ của nàng kí©ɧ ŧɧí©ɧ dã tính lớn nhất, cự bổng sống chết đâm vào nơi sâu nhất, mạnh mẽ đỉnh thẳng tới cửa tử ©υиɠ bên trong.

“Tiểu đâm phụ, nhìn xem cha hôm nay cắm con thật đủ!”

Hắn thả hai chân nàng xuống, nắm lấy mông nàng, đè xuống cơ thể yêu kiều mềm mại của nàng, mạnh mẽ thúc nàng khiến cơ thể nàng không ngừng lui về phía sau, hắn hận không thể nhét cả hai túi trứng vào trong thông đạo nóng rực tuyệt mỹ kia của nàng.

Tề Thục Lan chỉ cảm giác một mảnh dục tiên dục tử chợt lóe trở nên nhẹ nhàng, dưới sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ của tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng rực lại bắn vào trong tử ©υиɠ nàng lần nữa, nàng cuối cùng cũng mãn nguyện ngất đi.