Mua Em Một Trăm Đêm

Chương 44

“ Có phải lại bị rút gân hay không?” Kỷ Nhất Thế không nói hai lời, nhanh chóng vén chăn lên, kéo quần ngủ của cô tới đầu ngối, ngón tay thon dài xoa bóp trên bắp chân cô, muốn cô giảm bớt đau đớn.

Lần trước mang Trác Viện đi kiểm tra, bác sĩ nói cho anh biết, mỗi phụ nữ sau khi có thai sẽ có biến chứng, chỉ là có ngườitriệu chứng ít, nhưng có người lại nghiêm trọng, Trác Viện không may gặp phải trường hợp thứ hai.

Mấy phút sau, Trác Viện cảm giác bắp chân không đau nữa, mới vừa định mở miệng muốn anh dừng lại, lại thấy anh đi xuống giường, Trác Viện gọivới theo,“ Anh muốn đi đâu?” Là cô âm ĩ đến anh sao?Hại anh không thể ngủ, chonên anh muốn đi chỗ khác?

“Em đừng đứng lên.” Thấy cô khởi động khuỷu tay, loạng choạng đứng dậy, Kỷ Nhất Thế nhíu mày nhỏ giọng ngăn lại “ Anh đi phòng tắm lấy khăn lông.”

Một lúc sau, Kỷ Nhất Thế trở lại, trong tay mang theo một chiếc khăn lông còn nóng, cẩn thận giúp cô xoa lên “ Có nóng quá hay không?”

Trác Viện kinh ngạc nhìn anh, chưa từng nghĩ tới Kỷ Nhất Thế sẽ giúp cô chườm nóng, mặc dù lần trước bác sĩ cónói, nếu như rút gân quá nghiêm trọng, có thể chườm nóng sau xoa bóp. Cô cho rằng Kỷ Nhất Thế chỉ nghe qua cho có mà thôi, nhưng anh lại ghi nhớ trong lòng.

Sau khi kết hôn, Kỷ Nhất Thế trước mặt cô, từ trước đến giờ luôn cao cao tại thượng, thong dong khó đoán, chuyện nhỏ trong cuộc sống đều do quản gia xử lý, ngay cả rót chén nước cũng có người hầu hạ, nhưng bây giờ anh lại giúp cô giảm đau đớn, nửa đêm bận rộn không ngủ, một câu oán hận cũng không có, làm cô rất băn khoăn.

Cuộc sống cùng giường chung gối, Kỷ Nhất Thế luôn ngủ muộn hơn cô, sáng lại dậy sớm hơn, suốt ngày mặc tây trang. Thỉnh thoảng không đi làm, anh sẽ mặc đồ thoải mái một chút, nhưng vẫn không so được với đồ ngủ.

Thấy nút áo anh mở ra, cô đưa tay muốn giúp anh cài lại, nhưng lúc này Kỷ Nhất Thế lại nói chuyện, cô giật mình liền tranh thủ rút tay lại.

“ Tại sao không nói chuyện?” Thấy cô không nói, Kỷ Nhất Thế ngẩng đầu hỏi cô, lại phát hiện Trác Viện nhìn anh không chớp mắt, làm cho anh không nhịn được liền nhếch nhếch khóe miệng.

Mà Trác Viện bởi vì bị anh phát hiện mình nhìn lén, thấy anh nhíu mày nhếch môi, lộ ra nụ cười sâu xa, vội vàng lúngtúng thu hồi tầm mắt, muốn che giấu sự bối rối. Cô lắc đầu với anh, rồi sau đó kéo góc chănqua, xoắn lại thành một vòng, mắtnhìn chằm chằm vách tường, không dám loạn nhìn về phíaanh, rất sợ bịphát hiệnnhìn lénlần nữa.

Từ nhỏ đến lớn, trừ mẹ ra, không ai đối với cô ôn nhu như thế, cho dù anh trai đối tốt với cô, nam nữ khác nhau, lại nói cá tính anh trai rộng rãi, rất nhiều chi tiết nhỏ cũng không để ý, nhưng Kỷ Nhất Thế lại dùng hành động biểuhiện ra ngoài.

Những hành động ấy Trác Viện đều nhìn thấy, nói cô không cảm động là gạt người, chẳng qua, cô đã không còn dũng khítiếp nhận lòng tốt của anh.Cô sợ ôn nhu như vậy, sau này anh lại trở mặt lạnh nhạt, nghĩ tới đây, tâm tình vừatrở nên ấm áp ngay sau đó lại lạnh xuống.

Cô lãnh đạm, Kỷ Nhất Thế không phải chưa nhìn ra, nhưng anh không vội, người phụ nữ này danh chính ngôn thuận là vợ anh, cho dù cô không muốn, cũng chỉ có thể là của anh, đời nàykhông được rời khỏi anh nửa bước.

Sau khi chườm nóng xong, Kỷ Nhất Thế nằm lại trên giường, vừa muốn tắt đènngủ, Trác Viện lại đột nhiên mở miệng “ Chờ một chút.”

“ Làm sao? Còn không thoải mái sao?”

“Không phải…” Trác Viện cắn cắn môi dưới, đỏ mặt nói “ Anh dựa tới đây một chút.”

Kỷ Nhất Thế nhíu mày, không hiểu nghiêng người qua.

“Tới chút nữa.”

Kỷ Nhất Thế lại hướng gần cô một chút.

Khi anh sắp tới gần, Trác Viện thòtay ra, chân thành nói “Cúc áo của anh không được cài tốt!” Cô một bên vừa giúp anh cài lại, một bên giải thích.

Ai ngờ, cúc áovừa đượccài xong, Kỷ Nhất Thếliền tiến tới gần hơn, đem cả người cô bao phủ lên thân hình cao lớn của anh, tiếng nói trầm thấp vang lên bên tai cô.

“ So với việc cài cúc áo, anh càng muốn em giúp anh cởϊ qυầи áo.” Biểu thị trắng trợn như vậy, Trác Viện sao không hiểu ý anh, cô bị dọa sợ liền đẩy anh ra.

“ Anh không nên làm loạn, em.. em mang thai…”

Kỷ Nhất Thế liếc mắt nhìn chiếc bụng có chút cản trở, tùy ý hỏi “ Vậy thì sao?” Nếu như anh thật muốn cô, sẽ tìm tư thế để anh được như ý.

Huống chi anh không chỉ hỏi qua bácsĩ, cũng đã hỏi qua kiến thức trên phương diện này của Kỷ Nhất Sanh. Chỉ có thờigian đầu là không thích hợp cho việc sinh hoạt vợ chồng, về sau, ân ái cũng không được quá thường xuyên hoặc kịch liệt, thì đối với cục cưng cũng không có bất kỳ ảnh hưởng gì “ Em đã quên, bác sĩ nói muốn làm cũng được, không cầnkiêng cữ.”

“ Em… Em mới không cómuốn!”

“ Nhưng anh có, anh sắp nhịn không nổi nữa rồi.” cẩn thận không đè lên bụng cô, Kỷ Nhất thế đem mặt vùi vào người cô,ngửi mùi thơm nhàn nhạt, cảm khái thở dài.

“ Vậy anh có muốn không….”

“ Ừ? Muốn cái gì?”Tay Kỷ Nhất Thế có ý xấu hướng phía vạt áo cô tìm kiếm, muốn hấp dẫn cô.

“ Bác sĩ nói… có thể dùng tay…”

“ Dùng tay của em sao?” Anh cắn răng nói bên tai cô, có ý xấu cắnmột cái, bày rasự bất mãn.

“ Em không biết…..” Đoán ra ý đồ của anh, Trác Viện nóng nảy, muốn rút tayvề, không để cho anh được như ý.

“ Anh dạycho em.” Kỷ Nhất Thế kéo tay cô qua, vừa định hướng xuống quần ngủ cô, chỉ nghe thấy cô hô hấp khó khăn, hét lên một tiếng.

Lúc này ngược lại là anh khẩn trương “ Sao vậy?”

Tay TrácViện chống đỡ trước ngực anh, đôi mắt vô tội ngân ngấn nước, giống như ủy khuất, giận anh “ Cục cưng đá em.”

Thật vất vả mới có cơ hội dụ dỗ thành công, nhưng bởi vì cục cưng “ đá cho một phát”, làm anh kiếm củi ba năm thiêu rụi trong một giờ. Kỷ Nhất Thế nhíu mày, có chút không cam lòng, nhìn chằm chằm chiếc bụng tròn vo của cô, thật muốn đem cục cưng trong bụng cô đánh vào mông, muốn con bé phải biết điều, không nên chọn thời điểm du͙© vọиɠ của anh bị vén lên.

Trác Viện thấy Kỷ Nhất Thế nhìn chằm chằm bụng mình, cô trừng mắt, một bộ dạng khẩn trương như gà mẹ che chở gà con, đưa tay ôm bụng,“ Không cho phép anh hung dữ với cục cưng.”

Toàn bộ hành động bao che củaTrác Viện làm Kỷ Nhất Thế có chút ghen ghét, ham muốn cũng bị tiêu diệt, anh không thoải mái nằm lại trên giường, thuận tay ôm cô vào ngực, tắt đèn ngủ, tức giận nói “ Ngủ đi.”

Dù sao còn nhiều thời gian, có khi anh phải chờ cô sinh đứa nhỏ, đã nhẫn nhịn nhiều tháng như vậy rồi, đợi khi cô sinh xong, xem anh làm sao muốn cô, cần phải hành hạ cô đến mức không thể không cầu xin tha thứ.

Có ý nghĩ này, tâm tình của anh bình phục không ít, đem cô ôm chặt một chút, sau đó nhắm mắt lại, cứ như vậy ngủ thϊếp đi.

Khi Trác Viện mang thai đến tháng thứ tám, trừ phi có Kỷ Nhất Thế cùng đi, nếu không cô không được phép ra cửa. Có lẽ sợ cô lại một lần nữa mất tích, Kỷ Nhất Thế còn đặt ra nhiều quy định hơn so với lúc mới kếthôn.

Chỉ cần cô ra khỏi phòng, mẹ Kỷ hoặc là quản gia nhất định sẽ nối gót theo sau, sợ cô không cẩn thận làm mình bị thương.

Thừa dịp mẹ Kỷ đi ra ngoài cùng bạn bè không có ở nhà, Trác Viện len lén nhờ quản gia đưa cô ra khỏi cửa, vậy màông ấy chẳng những không để cho côđi, nửa giờ sau, Kỷ Nhất Thếvốnở công ty lại vội vàng, gấp gáp trở về nhà. Trác Viện còn đang năn nỉ quản gia, nhìn thấy anh đi vào phòng khách, vừa kinh ngạc lại vừa tức giận đứng nguyên tại chỗ.

“ Tại sao anh lại trở về?” Tối hôm qua anh bảo hôm nay có hội nghị quan trọng, anh muộn một chút mới trở về, sao bây giờlại đứng trước mặt cô?

Thấy Kỷ Nhất Thế trở lại, quản gia yên lặng rời khỏi phòng khách, trả lại không gian riêng tư chođôi vợ chồng son.

Kỷ Nhất Thế không nói không rằng đứng trước mặt Trác Viện, thấy cô đã thay quần áo bà bầu, cầm túi xách trong tay, anh tra hỏi,“ Em muốn đi đâu?”

Trác Viện không trả lời câu hỏicủa anh, ngược lại tức giận đi lên trên lầu.