Khủng Bố Huynh Trưởng

Chương 5: Gọi phu quân

Khi hắn cắm vào, cự long hồng tím to như cánh tay em bé dữ tợn đáng sợ làm phẳng những nếp thịt co bóp chặt chẽ của nàng, thanh âm va chạm giữa nơi tư mật của hai cơ thể dần vang lên, cũng không biết là tiếng của dịch bôi trơn hay là thủy dịch của nàng.

"A Ly chắc rất hận ta đi? Ca ca như vậy cắm ngươi, ngươi cần phải khắc cốt ghi tâm chứ ~"

Hắn bóp chân nhỏ mềm mại của nàng, thẳng lưng dùng sức đâm vào nhục huyệt của nàng như muốn cho luôn hai quả tinh cầu bên dưới vào theo vậy, gương mặt hắn tươi cười hiện lên sự thỏa mãn, cả người toát ra tà khí dọa người.

"Ách ách ách... Ô ~"

Dương cụ thô to cuồng liệt thâm nhập rong ruổi trong hoa huyệt của nàng, tuy Hoa Ly hận huynh trưởng mình đến vậy cũng không địch nổi tiết tấu thao lộng kịch liệt của hắn, tao huyệt tiết ra dâʍ ɖị©ɧ như đóa hoa được tưới nước, càng thêm  phần kiều mị, thịt non bao bọc côn ŧᏂịŧ bị ma sát đến tê dại.

Một đôi bàn tay thô ráp ôm lấy bụng nhỏ của nàng, trực tiếp ôm Hoa Ly xụi lơ lên, đặt nàng ngồi trên đùi hắn, đại dươиɠ ѵậŧ liền theo đó đâm thẳng tới cửa tử ©υиɠ của nàng, dọa Hoa Ly đến rơi nước mắt, tư thế vừa nãy vẫn còn điểm tựa nhưng bây giờ cả người nàng đều bị cưỡng bách ngồi lên trên côn ŧᏂịŧ, dâʍ ŧᏂủy̠ từ nhục huyệt ào ạt giàn giụa chảy xuống, nàng há mồm “ ê ê a a" rêи ɾỉ khóc nức nở.

"Bảo bối ngoan, gọi phu quân nào."

Bạc Đình vô cùng vui sướиɠ thao muội muội mình, hắn chỉ cảm thấy việc mỹ diệu nhất nhân gian cũng chỉ đến thế này thôi, mỗi lần cắm vào mật động chật hẹp tao lãng huyền diệu kia, hắn chỉ hận không thể nuốt cả người nàng vào bụng.

Eo nhỏ Hoa Ly run run, nàng kịch liệt lắc đầu, nàng bị hắn cắm đến mức không ngừng rêи ɾỉ khóc lóc nỉ non, hai bàn tay nhỏ trắng nõn   vô lực của nàng chống trên cơ ngực rắn chắc của hắn, nàng thực không chịu nổi việc gian da^ʍ như vậy:

"Ca ca... Nhẹ, cắm nhẹ thôi!"

"Gọi phu quân, nếu không ta sẽ cắm thủng bụng bảo bối nhi a ~"

Hắn cười nói, côn ŧᏂịŧ tùy ý rong ruổi trong nhục huyệt cuồn cuộn  sóng gió của Hoa Ly, nhìn thiếu nữ ngây ngô kiều mị trong lòng ngực không ai nghĩ tới nàng lại sở hữu tao huyệt chật hẹp như muốn ép khô côn ŧᏂịŧ của hắn như vậy, hắn càng tàn nhẫn cắm, dâʍ ŧᏂủy̠ của nàng càng không ngừng tiết ra.

"Ân ~ không gọi?"

Thiếu nữ vừa được khai phá như Hoa Ly căn bản chịu không nổi côn ŧᏂịŧ cứng rắn chui vào trong huyệt nhi mình trừu cắm mạnh mẽ vậy, thân thể trắng thuyết của nàng run rẩy bị Bạc Đình ép buộc đong đưa trên xuống theo dương cụ thô tráng của hắn, nàng khó chịu yêu kiều rêи ɾỉ ra tiếng:

"Phu, phu quân ~ ô…ô! Ca ca... Ách..

Ân ân...!"

Tầng tầng thịt non khẩn trương hút bọc côn ŧᏂịŧ hắn, Bạc Đình nghe thanh âm thiếu nữ khóc khóc nói vậy càng thêm cuồng mãnh, cả người càng thêm hưng phấn mà thao nhanh và mạnh hơn vào âm huyệt của nàng, cự long hung hăng hướng vào nơi ẩm ướt giữa hai mông nhỏ của nàng mà đâm vào rút ra.

"Đêm động phòng hoa chúc lại thao muội muội mình, bảo bối nhi ngươi càng kêu côn ŧᏂịŧ ca ca càng ngạnh a~"

"A a a!!"

Khuôn mặt Hoa Ly đỏ ửng, nước mắt nàng đã giàn giụa, không hiểu vì sao đã làm những gì hắn nói nhưng hắn vẫn không tha cho nàng, thanh âm khóc lóc đã chuyển hoàn toàn thành tiếng rêи ɾỉ “ê a”, mỗi bên tay của nàng đều bị hai bàn tay thô to nắm lấy đặt lên trên hông hắn, Bạc Đình thao càng lúc mãnh liệt, móng tay nàng cũng vậy mà ghim vào sâu trong da thịt hắn, hắn không cảm nhận chút đau đớn nào mà cảm thán:

"Thực kí©ɧ ŧɧí©ɧ, bị ca ca làm sướиɠ vậy sao, dâʍ ŧᏂủy̠ vẫn luôn chảy thành dòng này."

Hắn điên cuồng thao cắm vào âʍ đa͙σ nóng bỏng, côn ŧᏂịŧ thô to kịch liệt trừu sáp vách tường da^ʍ nị, dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra đều bị hắn ma sát thành bọt bay tứ tung, tạo thành bãi nhầy giữa hạ thân hai người.

Kiều huyệt non nớt bị thao lộng kịch liệt như vậy rất nhanh làm nàng tê dại, không cảm thấy đau đớn như lúc đầu mà bắt đầu có sự ngứa ngáy thỏa mãn quỷ dị.

"Từ bỏ a! Quá trướng… ân... Ngươi buông tha ta đi, thật là khó chịu..."

Nàng gian nan ngâm nga tiếng khóc kêu, Bạc Đình biết rằng nàng đang hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ côn ŧᏂịŧ mang đến liền vô cùng vui sướиɠ, một tay hắn ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của nàng, tay còn lại chà đạp đôi bồng đào đang xóc nảy.

"Buông tha ngươi? Bảo bối ngoan, ca ca không bao giờ buông ngươi ra, tối nay ngươi là thê tử của ta, sau này ca ca sẽ vẫn luôn yêu thương ngươi như vậy."

Cái hắn cái gọi là yêu thương là đem cự bổng nóng rực hồng tím thô to ȶᏂασ nát động nhỏ của nàng, rong ruổi huyệt thịt mọng nước mẫn cảm này suốt đời, dùng dươиɠ ѵậŧ nam tính khiến nàng khuất phục, nghe lời hắn.

"Xem ta ȶᏂασ sâu chưa này, nơi này như động tiên vậy, đáng ra ngươi phải được ca ca thao từ nhỏ rồi, A Ly nói xem có phải không?"

Hoa Ly ngồi trên háng hắn bất lực bật khóc nức nở, cho dù tâm trí nàng không muốn, huyệt nhi chật hẹp vẫn theo bản năng dâʍ đãиɠ hàm hút dươиɠ ѵậŧ Bạc Đình, nàng sợ sự biến hóa đang xảy ra trong nội tâm mình khi bị hắn cưỡng ép dạng chân ra ăn nuốt cự vật.

Tiểu huyệt nhỏ bé cất chứa dươиɠ ѵậŧ cực đại đến mức miệng huyệt đỏ au lên, bị căng thành hình chữ "O" không khép vào được. Nàng cảm tưởng như hắn sẽ làm nát hoa huyệt của mình mà ra sức kêu gào:

"Ngô…ô! Ngươi biếи ŧɦái! Ân..."

Qυყ đầυ hung hăng đâm tới hoa tâm, kɧoáı ©ảʍ kí©ɧ ŧɧí©ɧ làm cả người Hoa Ly run rảy, cảm giác hỗn loạn tê dại này làm nàng muốn phát điên mà giãy giụa, nàng muốn thoát khỏi thứ đồ vật khiến người ta sợ hãi đang tiến sâu vào tử ©υиɠ của mình.

Bạc Đình như không nghe thấy gì, tùy ý đem mảnh lụa bịt mắt nàng lúc trước trói hai tay nàng vào cột giường, giơ tay đánh lên mông nàng:

"Tiểu da^ʍ phụ vẫn là nên bị trói vào rồi thao, như vậy sẽ càng ngoan hơn."

"A a a!"

___________________

Follow me!🤪🤪🤪