Chinh Phục Nam Chủ Đổi Lấy Ước Nguyện

Chương 10: Cáo Từ

Tuy đầu óc chưa hoàn toàn tỉnh táo và mắt cũng chưa mở, nhưng cơn đau từ hạ thân truyền đến lại đặc biệt rõ ràng. Lệ Băng hít một ngụm khí lạnh, rồi từ từ mở mắt. Giường ngủ rất lớn, nhưng bên cạnh lại trống không.

Lệ Băng từ từ chống đỡ thân thể đau mỏi mà ngồi dậy. Sau lần cao trào tối qua Lệ Băng cứ như vậy mà thϊếp đi, ngủ trong tư thế nằm xấp cả một đêm dài, thân thể thật sự mệt mỏi cực độ. Tên Lý Dạ chết tiệt, làm việc không biết tiết chế, thật là thô bạo, không biết thương hoa tiết ngọc sao! Đúng là tên xấu xa!

Nhiệm vụ thành công rồi, nàng sẽ không bao giờ gặp lại hắn nữa, hắn đi đông nàng sẽ hướng phía tây mà đi. Ở cạnh hắn không chỉ có cảm giác chán ghét, mà nàng còn sợ hãi. Phải, chính là sợ cái nội dung mà nàng đã đọc được, sẽ thành sự thật, sợ hãi bị đám nam nhân làm bẩn, sợ hãi chết không toàn thay a!

Thật may mắn đã qua được ải này. Tạm biệt Tam Hoàng Tử nô tỳ sẽ không xuất hiện trước mặt người, làm phiền người nữa haha. Nghĩ như vậy trong lòng Lệ Băng lại nhẹ nhàng được vài phần, hạ thân và cơ thể đau nhức cũng quên đi được đáng kể. Nàng mặt mày hớn hở muốn xuống giường tìm y phục của mình. Tay vừa với để vén rèm giường ra lại nghe được một giọng nói trong trẻo cách đó không xa, "Từ cô nương đã tỉnh, cô nương chờ một chút chúng nô tỳ sẽ mang nước, khăn và y phục đến ngay, cho Từ cô nương rửa mặc thay y phục."

Trong phòng Tam Hoàng Tử có nữ nhân sao? Nhưng mà khoan đã, Từ cô nương? Từ...Từ Lệ Băng không phải tên nữ phụ trong truyện, cũng chính là nàng hiện tại sao!? Sao lại như vậy!

Thời điểm Lệ Băng còn chưa hết hoang mang, những cung nữ kia đã vào tới. Có tổng cộng bốn người, một người cầm thau đồng, bên cạnh có một cung nữ cầm khay gỗ được chạm khắc tinh tế, trên khay gỗ còn có ba chiếc khăn nằm ngay ngắn và một cây gậy nhai(như bàn chải đánh răng). Phía sau có một cung nữ cầm khay trang phục, tuy rằng được sắp xếp gọn gàng trên khay, nhưng Lệ Băng cũng nhìn rõ được màu sắc và trang sức không phải là loại bình thường nàng dùng. Người cuối cùng chỉ cầm một chậu đồng rỗng.

Những cung nữ này thành thạo giúp Lệ Băng rửa mặt, như đã rất quen với công việc này. Thân thể nàng cũng đã được chùi rửa sạch sẽ và mặc y phục. Đầu tóc cũng được chải chuốc đẹp đẽ. Mắt thấy một cung nữ chuẩn bị cài một cây trâm ngọc xinh đẹp lên tóc mình, Lê Băng giật mình lên tiếng. "Khoan đã, các tỷ tỷ có nhầm ta với ai không?" Đây thực sự là thắc mắc từ nãy giờ của nàng, nàng thật sự không hiểu, vì sao những cung nữ này lại hầu hạ nàng như một người có thân phận tôn quý.

Một người trong nhóm lên tiếng, "thưa Từ cô nương, đây là lệnh của Tam Hoàng Tử, chúng nô tỳ chỉ là làm theo mệnh lệnh của chủ tử."

Thì ra là hắn a! Nhưng từ nãy đến giờ mới để ý, những cung nữ này hành động gọn gàng dứt khoát, phong thái rất sạch sẽ, đáng tin. Mặc dù các nàng đã thấy hết những vết xanh tím trên người Lệ Băng. Cũng thấy được cảnh tưởng xấu hộ kia, một dòng chất lỏng trắng đυ.c chảy từ chân tâm Lệ Băng xuống. Chính Lệ Băng khi nhìn thấy mặt cũng đã đỏ như bị thiêu đốt, chỉ muốn có một cái lỗ để lập tức chui xuống! Vậy mà các nàng, mặt lại không chút biểu cảm, động tác vẫn cứ như vậy thuần thục, trơn tru.

Trong lòng nàng thầm đoán đây chắc hẳn là những cung nữ được chính Tam Hoàng Tử chọn lọc, mài dũa. Chẳng trách các nàng nhìn lạ như vậy, trong ký ức của chủ thể cũng không thấy các nàng xuất hiện.

Lệ Băng vội xua xua tay, "không cần cài những món trang sức quý giá như vậy cho ta, ta lập tức rời khỏi đây, các vị tỷ tỷ cũng đừng gọi ta là Từ cô nương, ta là Lệ Băng. Các vị tỷ tỷ vất vả rồi, cáo từ cáo từ."

Vừa nói Lệ Băng vừa như bị ma đuổi mà lao ra khỏi cửa điện, mặc cho hạ thân đau nhức không chịu nổi, chân nàng vẫn cứ vội vàng bước đi.

Bốn cung nữ nhìn nhau, một người được gọi là A Mai lên tiếng, "chúng ta nên làm gì bây giờ?"

"Tam Hoàng Tử chỉ ra lệnh, chùi rửa thay y phục cho Từ cô nương, cũng không có kêu chúng ta giữ nàng ấy, các ngươi mau dọn dẹp những thứ này. Mỹ Lâm theo ta đi bẩm báo với Tam Hoàng Tử." Người vừa lên tiếng là cung nữ lớn nhất trong bốn người, cũng là tỷ tỷ ruột của Mỹ Lâm, Mỹ Liên.

Long time no see mng, mng đã quên ta hết chưa :