Hai đứa nhỏ ngồi đó chơi đến tầm 7h tối thì xin phép ra về.
Ngồi phía sau chiếc xe máy, Lan Khuê xiết chặt eo của ” chồng sắp cưới “, vô thức đặt trên bả vai chị nụ hôn nhẹ, nhưng đủ làm cho người phía trước cảm nhận được, bật cười hạnh phúc.
Phạm Hương chở nàng đến một quán ăn không quá lớn, ngồi ở đó, cô vào trong gọi cho nàng một tô hủ tiếu mì đầy ắp thịt bằm và gan.
– Nhiều quá sao em ăn hết ? – Lan Khuê nhìn tô đồ ăn, mắt cũng muốn trợn trắng lên.
– Ăn nhiều một chút, mập mạp mặc áo cưới mới đẹp chứ. – Phạm Hương nhất quyết bắt nàng ăn hết, người gì mà ốm nhom, cứ ăn vặt là giỏi.
Lan Khuê chu chu cánh môi lên vẻ bất mãn nhưng cũng cố ăn cho hết, muốn mình hôm đó phải là cô dâu đẹp nhất trong mắt Phạm Hương.
Cả hai ăn xong liền tạt qua quán café. Phạm Hương khoanh tay lễ phép chào ông bà :
– Con chào ba mẹ, con mới qua. Để con giúp mẹ.
Bà Trần vui vẻ ngắc ngắc hai gò má của cô, đứa con rể này, tại sao càng nhìn càng thấy cưng đến như vậy nhỉ ?
Phạm Hương nhanh chóng nhận từ tay bà khay nước, đem đến cho khách, dáng vẻ vô cùng chuyên nghiệp. Mấy cô gái có mặt trong quán hôm nay cũng xôn xao hẳn vì sự xuất hiện của soái tỷ sơmi xanh lam này, người nào người nấy mắt chớp lia chớp lịa.
Phạm Hương biết rõ mình soái như thế nào, nên bớt bớt cười lại. Kẻo bé người yêu ghen lên thì không hay chút nào.
Mà Lan Khuê đâu phải đui mù mà không thấy mấy đứa đó thả thính chị người yêu của mình, đây là quán café, nàng không thể lớn tiếng nên chỉ có thể lườm cái tên đang đứng bên cạnh mình một cái, ý bảo : ” Chị ngon thì cười lại đi, em sẽ cho chị không còn răng để cười”.
Có ai đó khẽ nuốt khan.
………..
Về đến nhà, Lan Khuê vẫn còn làm mặt lạnh với cô. Mặc cho cô không hiểu mình sai cái gì ?
– Nè, em sao vậy, tự dưng bơ người ta à.
– Chị á, mệt chị quá đi, nhìn cái đám đó dẹo qua dẹo lại là thấy ghét rồi. Từ nay cấm chị đến quán cafe. – Lan Khuê ngồi ịch xuống sôpha, mặt mày nhăn nhúm khó coi.
– Thôi mà, em ghen cái gì chứ, tụi nó thích chị, nhưng chị lỡ yêu vợ chị mất rồi, chụt, ư ư lại chị ” cưng ” chút nào vợ ơi. – Phạm Hương bắt đầu giở thói không đàng hoàng, nhảy xổ lên người nàng.
– Nè nè, chị đã hứa không động đến em một tuần mà, quên rồi hả ?
Phạm Hương chợt nhớ lời hứa của mình, cô tạch lưỡi, kệ, ráng nhịn bữa nay, ngày mai ăn giáng sinh lớn. ( Cười thầm trong bụng )
Phạm Hương cởi một nút áo cho mát mẻ rồi lắc lắc bả vai.
Lan Khuê thương hết biết, liền đứng dậy, ngồi ở phía sau người ta mà xoa bóp lấy. Bàn tay thon dài lăn đều trên bả vai cô, nhè nhẹ mà chìu chuộng người ta.
Đến khi Phạm Hương đã bớt mệt mỏi thì mới xoay lại, cõng nàng trên lưng, đi lên lầu.
***********
Sáng thứ 4, ngoài đường, người ta trang trí giáng sinh thật đẹp mắt. Mấy cửa hàng chưng bày cây thông Noel cao ngất ngưỡng ở bên hông tiệm, trên cây thông sẽ được gắn trái châu, ngôi sao, dây kim tuyến. Mấy ngôi nhà theo đạo sẽ có thêm hang đá có tượng của Đức Mẹ, Thánh Giuse và Chúa Hài Đồng, xung quanh là bầy cừu.
Đi đâu đâu cũng nghe tiếng nhạc Noel phát ra từ cửa tiệm, từ nhà thờ và mấy ngôi nhà nhỏ.
Hôm nay trời khá lạnh nên Phạm Hương từ tuần trước đã mua sẵn cho hai đứa mấy bộ quần áo ấm để đi học. Giống như sáng nay vậy, nàng được Phạm Hương mặc một cái áo len ấm áp, cùng màu cùng kiểu với cái cô đang mặc. Hai đứa hôm nay chọn cách chạy xe đạp đến trường, vì nàng nói muốn nhìn ngắm đường xá.
– Đêm noel, đêm noel, ta hãy cùng vui lên……..- Lan Khuê ngồi phía sau lưng cô lẩm bẩm theo lời bài hát quen thuộc mà mỗi dịp lễ giáng sinh đều nghe người ta hát.
Phạm Hương lái xe cũng lẩm bẩm, lẩm bẩm hát theo khe khẽ. Từng cơn gió lạnh luồn qua mái tóc bay phất phới.
– Merry Christmas…….. I hope all of you have a really happy tonight. – Đó là câu nói cuối cùng của thầy anh văn, trước khi ông rời lớp, cũng là để kết thúc tiết học thứ 5.
Cả lớp lao nhao ra khỏi lớp, Phạm Hương không quên căn dặn lũ quỉ kia phải có mặt ở nhà cô và nàng lúc 7h tối, đứa nào tới trễ là tới số.
Khi cả hai về đến nhà cũng là lúc nhân viên giao cây thông noel và đồ trang trí đến.
– Wow, thật đẹp. – Lan Khuê trầm trồ.
– Em nấu cơm đi, chị trang trí một loáng là xong.
Nàng vâng lời đi vào bếp chuẩn bị vài món cho buổi trưa hôm nay. Còn Phạm Hương bắt đầu lôi cây thông ra, dựng nó đứng lên.
Cô lấy mấy dây kim tuyến quấn xung quanh, gắn thêm mấy dây đèn chóp, gắn mấy thứ trang trí bằng cao su từ trên xuống dưới. Nghe đơn giản vậy chứ làm gần tiếng đồng hồ vẫn chưa xong.
– Chị, vào ăn cơm, ăn xong em giúp chị. – Lan Khuê cũng đã nấu cơm xong, vội réo cô một cái.
Phạm Hương nghe tới ăn cơm, hai mắt liền sáng rỡ, bỏ hết việc làm dang dở, chạy đến bàn ăn, nhìn một bàn đồ ăn toàn món cô thích, còn có li sữa tươi kế bên thì liền tỏ vẻ tự hào. Thì ra có vợ sẽ được chăm chút kĩ lưỡng như vậy.
Cả hai ngồi đó ăn cơm, bàn bạc với nhau về buổi tiệc tối nay.
Ăn xong, Phạm Hương lại tiếp tục trang trí cây thông noel, nàng thì rửa chén.
Một lúc sau bỗng có một bàn tay ôm lấy eo cô, Phạm Hương ngoảnh mặt ra phía sau nhìn nàng, rồi hôn chụt lên má gò má cao vυ't đó một cái rõ kêu. Thời tiết se lạnh, càng làm ai đó xiết chặt vòng tay hơn.
Cuối cùng cây thông hoàn chỉnh cũng đã được hoàn thành. Nhìn thành quả của mình, khuôn mặt Phạm Hương tươi rói, choàng tay qua vai nàng. Nhìn vật thể đang chớp nhá trước mặt, giáng sinh này ấm quá em nhỉ ?
………..
– Nè Minh Minh, đừng quậy, bưng con gà quay ra bàn đi. – Phạm Hương đang ghim điện cây thông, ngước lên nhắc đứa nhỏ đang rờ rờ mấy vật trang trí của cô.
Tuyết Mai từ trong bê ra chén bát, nhìn hai người bọn họ. Không khí ở đây vô cùng đầm ấm.
Trong bếp, Lan Khuê và Nam Em đang bận với nồi lẩu và mớ trái cây, thì bạn Lệ Hằng lại tất bật nướng mấy con tôm, con hào cho mọi người.
Sau khi cây thông đã lung linh, Phạm Hương mới đi vào trong, cầm một cái usb, cắm vào tivi, bật lên.
[ Mừng ngày Chúa sinh ra đời.
Nào mình cùng nắm tay tươi cười.
Hòa bình đến cho muôn người.
Cùng cất tiếng ca mừng vui.
Mừng ngày giáng sinh an hòa.
Mừng hạnh phúc cho muôn nhà.
Từ thành phố hay đồng quê. Muôn nơi muôn tiếng hát ca tưng bừng…… ]
Lời bài hát được một ca sĩ nam nổi tiếng hát lên, làm căn nhà rộn hẳn. Ai nấy nở nụ cười hạnh phúc.
– Chúc mừng giáng sinh. Chúc mọi người thật nhiều sức khỏe. – Lệ Hằng tiên phong cầm li bia trên tay, lớn tiếng nói.
6 đứa mặc áo ấm ngồi cạnh nhau cùng nâng li côm cốp. Lại một mùa noel lại qua đi trong sự ấm cúng của tình thân. Ước gì năm nào cũng được bên cạnh nhau thế này thì hay biết mấy.
Đến khi buổi tiệc tàn cũng đã gần khuya, Phạm Hương hôm nay uống không nhiều nên vô cùng tỉnh táo, chỉ toàn nhấp môi, mặc kệ cô gái kia muốn uống bao nhiêu thì uống, cô không thèm uống mấy thứ vô bổ này. Cô thích uống thứ khác hơn. ( cười nhếch môi )
#Moon
Viết chap này tự nhiên thèm noel quá.