Kiếm Động Cửu Thiên (Sắc Hiệp)

Chương 118: Huyết mạch thanh long.

Chương 118: huyết mạch thanh long.

Bốn người một con lừa đều dùng Hoàng Long Đan, vì an toàn, Chu Hằng đưa bọn họ vào Cửu Huyền Thí Luyện Tháp để luyện hóa dược lực.

Con lừa đen bị Chu Hằng ném sang một không gian khác, 3 nàng An Ngọc Mị, Lâm Phức Hương thì ở cùng không gian với hắn. Chu Hằng đương nhiên không thể để con lừa đê tiện này nhìn ngắm thân thể nữ nhân của mình.

Sau khi thấy được Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, đôi mắt gian tà của con lừa đen lập tức xoay vòng vòng, liếc láo liên, rõ ràng lại nổi lên ý xấu xa. Tuy nhiên muốn giở trò mèo gì ở trong Cửu Huyền Thí Tháp, đó là không hiện thức

Lúc này dù cho con lừa đen có đỏ mắt, nhưng nó cũng không làm bậy, mục tiêu hàng đầu tự nhiên phải tiêu hóa dược lực Hoàng Long Đan.

Bốn người Chu Hằng khoanh chân ngồi xuống, con lừa đen ở không gian khác cũng xếp bằng, nếu Lâm Phức Hương nhìn thấy, chăc chắn sẽ cười không ngậm được mồm.

Không bao lâu sau, dược lực Hoàng Long Đan phát huy, bốn người một lừa đều tiến vào trạng thái yên lặng tuyệt đối, hấp thu luyện hóa dược lực.

Ầm!

Chu Hằng chỉ cảm thấy trong cơ thể có tiếng rống lớn vang vọng, mấy dòng hơi ấm tràn vào đan điền, hội tụ thành hình con rắn dài, tuy nhiên trên đầu có sừng hươu, bụng có bốn chân, toàn thân màu xanh.

Đây là rồng trong truyền thuyết!

Nhưng rõ ràng là Hoàng Long Đan, sao lại xuất hiện một con rồng xanh?

Chu Hằng chỉ so đo một chút, bởi vì con Thanh Long này đang rít gào trong đan điền, đôi mắt rồng đang hung ác trừng hắn, như muốn ăn thịt người!

Dĩ nhiên đó không phải là thật, mà là trong dược lực có ý chí của Thần Long để lại, tuy rằng đã sớm hao mòn gần hết trong lúc luyện chế, nhưng Thần Long chính là Thần Long, long uy hùng hồn!

Hoàng gia thích dùng rồng làm tượng trưng thống trị, chính là mượn lực long uy, thể hiện oai phong của trời!

Muốn hấp thu dược lực Hoàng Long Đan, đầu tiên phải hàng phục long uy, mà trong quá trình này, sẽ có cơ hội nhìn thấu được bí mật long uy! Có thể sở hữu được long uy hay không, phải xem ngộ tính của bản thân.

Cơ duyên, ngộ tính, võ giả muốn đi lêи đỉиɦ cao, không tách khỏi hai điểm này.

Thanh Long thuộc tính thủy, Thần Long này cuốn lên linh lực trong đan điền Chu Hằng, hóa thành những cột nước, đánh về phía thần thức của Chu Hằng, muốn trục xuất thần thức của hắn ra ngoài!

Long uy chấn động, như thiên địa rung lên, rất đáng sợ!

Oong!

Ngay lúc này, hắc kiếm động đậy, trực tiếp chém về phía Thanh Long kia!

Thanh Long mới nãy còn thần uy lẫm liệt lập tức như thần tử gặp phải đế vương chân chính, ánh mắt toát ra thần sắt sợ hãi, ngay cả chống cự cũng không dám, nháy mắt bị một kiếm chém rơi đầu. Trực tiếp biến thành những hạt ánh sáng, sau đó tiến vào các nơi trên thân thể hắn.

Lưu chuyển dung hợp với dòng máu, từng cảm giác cổ quái phát ra trong lòng Chu Hằng, tựa như thiên địa hát vang, có một loại lĩnh ngộ không thể nói rõ ràng.

Đây không phải là lĩnh ngộ của bản thân hắn, nhưng dung hợp vào trong máu của hắn, tựa như đóng đinh vào trong cơ thể, trở thành một bộ phận thân thể, chỉ cần còn sống là sẽ không biến mất.

Dược lực Hoàng Long Đan được hấp thu hoàn toàn.

Chu Hằng mở mắt, từ đầu đến cuối chỉ mới có 10 phút, sở dĩ hắn nhanh như thế, là bởi Hoàng Long Đan chống cự liền bị hắc kiếm ột kiếm chém chết!

Như cứ như thế, phải rồi, khuyết điểm rõ ràng, đó là Chu Hằng không tự mình trấn áp long uy, cũng không còn cảm ngộ được long uy, chưa nói đến vận dụng. Nhưng mà ngẫm lại, Chu Hằng lại mỉm cười.

Hắn cần long uy để làm gì?

Hắc kiếm vừa ra, ngay cả Thần Long cũng bất lực chống cự, cái này còn hùng mạnh hơn long uy bao nhiêu lần, hắn cần gì bỏ gần cầu xa?

Lăng Thiên Cửu Thức đã có năng lực giống như long uy, trấn trụ tâm linh đối phương, mà hắc kiếm có thể trấn áp Thần Long, nói rõ uy áp của Lăng Thiên Cửu Thức tuyệt đối vượt qua long uy, hắn căn bản là đang ôm gạch vàng mà khóc nghèo!

Chu Hằng cười lắc đầu, giơ tay phải lên, trong lòng khẽ động, một quả bóng nước tự nhiên trào ra, không ngừng xoay tròn quấn quanh tay của hắn.

Đây là năng lực mà Thanh Long mang đến cho hắn, khống thủy.

huyết mạch lực cũng giống như võ kỹ, chỉ là loại võ kỹ này không cần học tập, mà ăn sâu vào trong máu, tự nhiên có thể vận dụng, hơn nữa uy lực mạnh mẽ, tác dụng thần kỳ.

Lấy kim loại hóa của hắn mà nói, hiện tại dù mới đạt đến trình độ Nhân linh thể thập tinh, nhưng từ tác dụng, còn quý giá hơn cả Ngũ Hành Liên Hoa Phá!

Bởi vì bất kỳ thương thế nào cũng có thể bị kim loại hóa trị liệu trong nháy mắt, chỉ là tiêu hao một ít linh lực mà thôi, năng lực chữa thương như vậy có võ kỹ nào so sánh được? Hơn nữa, sau khi kim loại hóa có được phòng ngự mạnh mẽ, lực phá hoại cũng mạnh đến kinh người.

Mấu chốt là cảnh giới càng cao, uy lực của huyết mạch lực cũng càng lớn! Huống chi huyết mạch lựccủa Chu Hằng được hắc kiếm ảnh hưởng sẽ còn có thể tăng lên phẩm chất, cái này càng thêm nghịch thiên.

- Thử xem sao!

Chu Hằng lấy ra Linh Tinh Trụ, đặt tay lên, ngăn chăn hắc kiếm bạo động.

Lập tức Linh Tinh Trụ nổi lên phản ứng, đầu tiên là đoạn dưới cùng chớp tắt ánh sáng vàng, hoàn toàn đạt đến trình độ mà Tỉnh Thiên kiểm tra lúc trước, sau đó là màu tím như lửa, độ sáng cũng như nhau.

Sau đó, một đoàn màu xanh lóe lên, xung quanh nổi lên một tầng hơi nước mỏng, đoạn thứba của Linh Tinh Trụ bỗng nhiên sáng lên, không phải rất sáng, nhưng mấu chốt là đoạn thứ ba đại biểu cho Thiên linh thể!

Dù còn chưa đạt đến Thiên linh thể thập tinh hoàn mỹ, chỉ mới tam tinh hay tứ tinh, nhưng cũng đã tuyệt đối nghiền nát Địa linh thể thập tinh của Tỉnh Thiên!

Không hổ là Thần Long, chỉ là một viên thuốc liền đạt đến Thiên linh thể!

Lần này đúng là kiếm lời lớn rồi!

Huyết mạch lực, khắp Hàn Thương Quốc cũng chỉ có vạn người, trước mắt chỉ có hai người đạt đến Địa linh thể! Thiên linh thể? Đặt tới Lãng Nguyệt hoàng triều, không, đặt đến Thiên Long Đế triều cũng sẽ bị điên cuồng giành giật!

Huống chi, hắc kiếm còn có thể tăng lên huyết mạch lực, tuy rằng tốc độ bình thường rất chậm, nhưng chỉ cần hắn đột phá cảnh giới, sẽ nghênh đón một lần bay vọt, Thiên linh thể thập tinh cũng có thể đạt đến!

Không biết các nàng An Ngọc Mị phải cần bao lâu nữa mới luyện hóa xong Hoàng Long Đan, ngẫm lại bọn họ không có hắc kiếm, muốn trấn áp Thần Long cũng cần nhiều thời gian. Tuy nhiên dù thời gian hơi dài một chút, nhưng có thể thông qua quá trình này lĩnh ngộ được long uy, đương nhiên, chưa chắc có thể thành công.

Đột nhiên, một luồng tà hỏa không cách nào ức chế dâng lên trong người Chu Hằng! Luồng tà hỏa này cực kỳ táo bạo, khiến ©ôи ŧɧịt̠ trong quần hắn chớp mắt đã căng phồng nổi đầy gân.

- Long vốn tính da^ʍ, vì vậy hấp thu huyết mạch lực của nó để da^ʍ tính trong đó cũng dung nhập vào ta!

Chu Hằng chợt hiểu ra, nhưng hắn cũng không chống cự. Chu Hằng cực kỳ thích chuyện xá© ŧᏂịŧ, vì vậy da^ʍ tính chỉ càng làm hắn như hổ thêm cánh, chứ không hề ảnh hưởng gì cả!

Chu Hằng nhìn sang 3 nàng An Ngọc Mị, các nàng toàn thân trần trụi không một mảnh vải. Thân thể ngọc ngà của mỗi nàng đều hiện rõ từng chi tiết trước mắt hắn.

Chu Hằng nghĩ ngợi một lúc, hắn đã hoàn toàn hấp thu Hoàng Long Đan, nếu như chơi các nàng, có thể trợ giúp các nàng tiêu hóa dược lực không?

Nghĩ là làm, Chu Hằng đi đến trước người Lâm Phức Hương.

Hắn cúi đầu thưởng thức thân thể xinh đẹp lồi lõm, cực kỳ mê người của nàng. Chu Hằng ngồi xuống, ghé vào bên tai nàng thì thầm:

- Để ta giúp ngươi tiêu hóa đan dược.

Dứt lời, Chu Hằng liền hôn lên xương quay xanh tinh xảo ngọc ngà của nàng, hai ma chưởng của hắn bóp lấy cặρ √υ' đầy sức sống mềm mại. Lưỡi Chu Hằng liếʍ nhẹ trên làn da, để Lâm Phức Hương run rẩy lên.

Nhưng nàng không phản kháng, Chu Hằng đã nói là giúp nàng tiêu hóa Hoàng Long Đan nhanh hơn, nàng tin tưởng hắn.

Chu Hằng dần dần hôn xuống hai đầṳ ѵú Lâm Phức Hương. Núʍ ѵú cương lên bị hắn ngậm vào, hàm răng Chu Hằng cắn lên đầṳ ѵú, day day, khiến thân thể nàng run run, làn da càng ngày càng hồng.

Một tay Chu Hằng hạ xuống, ngón tay vuốt ve ngoài l*и Lâm Phức Hương, sau đó dần dần tiến vào. Bên trong âʍ đa͙σ là một mảnh ướt nhẹp, dâʍ ŧᏂủy̠ dinh dính liên tục tiết ra, giúp ngón tay hắn dễ dàng hoạt động.

Vách thịt trơn mịn bao bọc hai ngón tay Chu Hằng, từng luồng cảm giác sung sướиɠ truyền đến đại não Lâm Phức Hương, để nàng khẽ rên một tiếng yêu kiều.

Chu Hằng nghe được thanh âm rêи ɾỉ, trong lòng càng thêm hừng hực, hắn kéo Lâm Phức Hương đè lên người mình, sau đó quay ngược nàng lại.

Hai mép l*и mọng nước hồng hào hiện ra trước mặt Chu Hằng, hắn không chút do dự ngậm lấy. Miệng hắn ra sức bú ʍúŧ, cái lưỡi ngọ nguậy trong âʍ đa͙σ chật hẹp ướŧ áŧ, nuốt hết từng giọt dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra.

Lâm Phức Hương bị quay ngược với Chu Hằng, ©ôи ŧɧịt̠ khổng lồ đập vào má nàng.

Lâm Phức Hương mở choàng mắt ra, ©ôи ŧɧịt̠ gân guốc dữ tợn hơn thường ngày gấp mấy lần. Từng đường gân như những còn rồng nổi lên trên thân ©ôи ŧɧịt̠, một cỗ da^ʍ uy to lớn phả vào mặt nàng.

Lâm Phức Hương ngẩn ra vài giây, nàng lập tức bắt lấy thân ©ôи ŧɧịt̠, miệng nhỏ há rộng hết cỡ nuốt vào đầu khấc. Nhưng qυყ đầυ to lớn đến không hợp thói thường, mắc kẹt trong họng nàng.

Nhưng Lâm Phức Hương đã là võ giả Tụ Linh Cảnh, vì vậy có thể nhịn thở thời gian dài. Nàng ngậm chặt thân ©ôи ŧɧịt̠, cố gắng nuốt ©ôи ŧɧịt̠ khủng bố này vào cổ họng.

Khoang miệng chật hẹp của Lâm Phức Hương mang đến cho Chu Hằng từng luồng kɧoáı ©ảʍ tê tê. Thân ©ôи ŧɧịt̠ được nước bọt ướt nhẹp bao phủ, đầu khấc khó khăn tiến vào sâu trong cổ họng Lâm Phức Hương.

Chu Hằng cảm nhận được từng đợt xúc cảm ẩm nóng trên ©ôи ŧɧịt̠, hắn càng bú ʍúŧ l*и Lâm Phức Hương hăng say hơn. Hai tay Chu Hằng vạch l*и nàng ra, mép l*и tách sang hai bên, lộ ra hai lỗ nhỏ hồng hào.

Chu Hằng bỏ qua niệu đạo của Lâm Phức Hương, cái lưỡi lươn lẹo thô ráp đánh thẳng vào âʍ đa͙σ nhiều nước.

Lưỡi Chu Hằng tiến vào sâu hết mức, giống như một con rắn khuấy đảo trong l*и Lâm Phức Hương, để nàng hai mắt phủ một lớp sương mù.

Chu Hằng mυ'ŧ một hơi thật sâu, ©ôи ŧɧịt̠ hất lên, đút sâu hết cỡ vào họng Lâm Phức Hương! Côи ŧɧịt̠ to lớn như dùi cui thịt chọc vào quá sâu, khiến nàng vùng vẫy lên hai tay vung vẩy lung tung.

Cổ họng Lâm Phức Hương uốn éo, càng làm Chu Hằng sung sướиɠ, hắn gồng người thúc một cú lút cán, ©ôи ŧɧịt̠ giật giật bắn đầy tϊиɧ ŧяùиɠ vào dạ dày Lâm Phức Hương!

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra khóe miệng nàng, rơi xuống chân Chu Hằng.

Lâm Phức Hương nhận phải kí©ɧ ŧɧí©ɧ tột độ, thân thể mềm mại run rẩy dữ dội, nàng uốn người, ép chặt cái l*и vào mặt Chu Hằng. Hai đùi ngọc mịn màng quặp lấy đầu hắn!

- Ưm…

Lâm Phức Hương khẽ rên trong họng, âm tinh bắn ra, bị Chu Hằng tham lam nuốt sạch.

- Hà… hà… hà… phù… bây giờ mới đến màn chính!

Chu Hằng thờ dốc nói, lúc nãy Lâm Phức Hương xiết quá chặt, làm hắn không nhịn được xuất vào họng nàng!

Chu Hằng rút ©ôи ŧɧịt̠ ra khỏi miệng Lâm Phức Hương. Nàng lập tức ho khan một trân, tϊиɧ ɖϊ©h͙ bị nàng ói ra sàn nhà.

Nhưng Chu Hằng không thèm quan tâm Lâm Phức Hương, hắn quý sau lưng nàng, ©ôи ŧɧịt̠ vẫn to lớn hung mãnh nhắm chuẩn giữa hai mép l*и mê người. Đầu khấc dữ tợn tách đôi mép thịt, công phá vào bên trong!

- A… ọc… ục… u… mu… ưm… ưm… a… ực… ưm…

Lâm Phức Hương bị tấn công liên tục, không nhịn được vừa rên vừa nôn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙, trong l*и nàng bị ©ôи ŧɧịt̠ Chu Hằng hung tợn đâm vào rút ra. Từng nhịp nắc thật sâu, mỗi cú đều lút cán, qυყ đầυ chạm vào tử ©υиɠ.

Chu Hằng khẽ rên một tiếng, hai tay bắt lấy cặp mông mẩy của Lâm Phức Hương, ngón tay bấm sâu vào lớp thịt mềm, ©ôи ŧɧịt̠ gân guốc bành trướng một vòng, nện vào l*и Lâm Phức Hương.

Thanh âm rêи ɾỉ bên này làm hai nàng An Ngọc Mị, Cổ Tư chú ý.

Các nàng nhìn sang, thấy được Chu Hằng đang ở phía sau nắc vào l*и Lâm Phức Hương. Côи ŧɧịt̠ hung tợn của hắn to lớn hơn cả mọi ngày, mạnh mẽ cùng cực, gần như chẻ đôi l*и nàng ra!

Lâm Phức Hương chỉ biết nằm xấp xuống sàn rêи ɾỉ không thôi, nàng toàn thân vô lực, trong đầu chỉ có ©ôи ŧɧịt̠ Chu Hằng chiếm giữ.

Nhưng kỳ lạ là dược lực Hoàng Long Đan đang cấp tốc tiêu hóa!

An Ngọc Mị và Cổ Tư thấy vậy, làm sao có thể nhịn được!? Các nàng lập tức đến gần Chu Hằng.

- Tiểu sắc lang, huynh dám bỏ qua ta!

An Ngọc Mị kiều mị dí l*и vào mặt Chu Hằng nói. Chu Hằng đè Lâm Phức Hương ra ȶᏂασ mà không gọi nàng, khiến trong lòng nàng hơi tức giận.

- Hồ ly tinh, để xem ta trừng trị nàng thế nào!

Chu Hằng húp lấy l*и An Ngọc Mị cười đáp. Cái lưỡi của hắn biến thành thô ráp, giống như một ©ôи ŧɧịt̠ đâm vào l*и nàng!

- Ư… ư… ưm… a… ư… a… ư… ư… ưm… lưỡi… lưỡi… ư… Ngươi… làm… làm sao… ư… ưm… a… lại… sướиɠ… ư… ư… ư… ơ… vậy… mu… Ứ… a…. A…. Ưm…!

An Ngọc Mị không nghĩ tới Chu Hằng còn có thể làm trò này, nhất thời thất thủ, ngồi thụp xuống mặt hắn. Dâʍ ŧᏂủy̠ tuôn ra ướt sũng mặt Chu Hằng.

Cổ Tư ở một bên nhìn 3 người nện nhau trong lòng nàng khó chịu không thôi. Một tay nàng đút vào l*и nhấp nhẹ, một tay xoa bóρ ѵú trái mềm mại, đầu nàng lại cúi xuống cắn lên núʍ ѵú bên phải.

Cặρ √υ' to lớn đồ sộ cho phép Cổ Tư tự cắn vυ' mình. An Ngọc Mị nhìn thấy cực kỳ ghen tị, nàng cũng tự xoa bóp hai bầu vũ trước ngực, ngón tay không ngừng xe xe hạt đỏ cương cứng.

Chu Hằng vừa bú l*и An Ngọc Mị vừa ȶᏂασ Lâm Phức Hương, hắn dần dần cảm thấy không đủ thỏa mãn.

Chu Hằng ý niệm động lên, 10 phân thân lập tức hiện ra xung quanh hắn. Đột phá sơ phân cảnh, để số lượng phân thân Chu Hằng có thể điều khiển tăng thêm 4 người, khoảng cách cũng lên đến hơn 100m.

Mặc dù số lượng cùng khoảng cách điều khiến tăng lên, nhưng sức chiến đấu vẫn rác rưởi như cũ, lúc này mới có được thực lực của Luyện Thể Tầng 12. Chu Hằng đã triệt để từ bỏ ý nghĩ dùng phân thân chiến đấu.

Chu Hằng thúc một cú thật mạnh vào sâu trong l*и Lâm Phức Hương, ©ôи ŧɧịt̠ giật giật, phóng từng luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ lấp đầy tử ©υиɠ nàng!

- A!... Ưm… ư…

Lâm Phức Hương hai mắt trợn trắng, lưỡi dính tϊиɧ ŧяùиɠ thè ra, thân thể phủ đầy mồ hôi run mạnh, âm tinh xuất ra. Nàng lúc này đầu óc mê man, tất cả những gì có thể cảm nhận được là ©ôи ŧɧịt̠ khϊếp người trong l*и.

Chu Hằng giữ một lúc, sau đó rút ©ôи ŧɧịt̠ ra khỏi âʍ đa͙σ Lâm Phức Hương. Con căng hắn thu nhỏ lại, sau đó nhắm ngay c̠úc̠ Ꮒσα xinh đẹp như nụ hoa của nàng đâm vào!

Từng luồng xúc cảm như bị chẻ đôi truyền đến, Lâm Phức Hương suýt nữa ngất đi, nếu không phải nàng sớm tối được Chu Hằng chăm sóc, lúc này đã không chịu nổi ngất rồi!

Chu Hằng không ngừng lại, hắn kéo Lâm Phức Hương nằm ngửa trên người mình, ©ôи ŧɧịt̠ đút hơn nửa vào đít nàng. Một phân thân vác ©ôи ŧɧịt̠ to lớn kề sát vách l*и Lâm Phức Hương, hông hắn dùng sức, ©ôи ŧɧịt̠ mạnh mẽ xông pha vào trong.

Một phân thân khác bóp miệng nàng ra đút ©ôи ŧɧịt̠ dưới háng vào hai bờ môi mê người của nàng.

An Ngọc Mị cùng Cổ Tư cũng có chung đãi ngộ.

An Ngọc Mị được 4 phân thân chăm sóc, một ©ôи ŧɧịt̠ nhấp vào miệng nàng, một ©ôи ŧɧịt̠ giữa rãnh vυ', hai ©ôи ŧɧịt̠ khác lấp đầy cái l*и dâʍ đãиɠ và cúc hoa cực kỳ co dãn.

Cổ Tư cũng được 4 phân thân chăm sóc tương tự.

Nàng nằm ngửa trên bụng một phân thân, trong l*и, trong đít đều bị một ©ôи ŧɧịt̠ chiếm giữ, không ngừng nhấp nhả, mỗi cú đều nện vào nơi sâu nhất của nàng. Trong c̠úc̠ Ꮒσα Cổ Tư nhơ nhoét tϊиɧ ɖϊ©h͙, khoang miệng cũng ngậm chặt một ©ôи ŧɧịt̠.

Một phân thân trèo lên bụng Cổ Tư, ©ôи ŧɧịt̠ đâm vào giữa hai bầu vυ' khổng lồ, hắn nhổ nước bọt lên thân ©ôи ŧɧịt̠, ©ôи ŧɧịt̠ dần dần đưa đẩy nhanh chóng.

3 nàng Lâm Phức Hương được Chu Hằng chăm sóc tận tình, giúp dược lực Hoàng Long Đan tiêu hóa nhanh chóng. Chu Hằng thì chăm chỉ cày cấy trên thân thể các nàng.

Chu Hằng cùng phân thân vốn là nhất niệm tương liên, hắn điều khiển 11 thán thể cùng một lúc, tương đương với dùng 11 ©ôи ŧɧịt̠ ȶᏂασ gái không ngừng nghỉ!

Dù là trâu hơn nữa, cường độ cao chinh chiến như vậy cũng phải đến lúc thất thủ.

Chu Hằng rốt cuộc không chống đỡ nổi, hắn thu hồi 5 phân thân lại, chỉ để mỗi nàng có hai phân thân. Hai phân thân này không ngừng nện vào l*и và hậu môn các nàng, dùng đủ loại tư thế khác nhau, để các nàng kêu rên không ngớt.

Chu Hằng bản thể từ từ đứng dậy, phân thân đối diện cũng làm theo.

Hai ©ôи ŧɧịt̠ phối hợp nâng thân thể nhễ nhại mồ hôi của Lâm Phức Hương lên, hai chân nàng không chạm đất, thân thể hoàn toàn bị hai ©ôи ŧɧịt̠ Chu Hằng chiếm giữ!

Chu Hằng cùng phân thân thay nhau nhấp vào thân thể Lâm Phức Hương, trước vào sau ra, sau ra trước vào, khiến nàng uốn éo không ngừng. Nhưng eo nhỏ đã bị hai bàn tay cố định, cặρ √υ' tung tăng cũng nhận hai bàn tay từ phía sau kiềm hãm.

- A… đừng… Ưm… ư… đừng… tha… a… ư… ơ… ư… hơ… hơ… ưm… Tha… Cho… ưm… ơ… á… á… ưm… Ta… ưm… quỷ… u… ưm… quỷ… da^ʍ… ưm… A… ư… a… ư… ơ… ưm…

Lâm Phức Hương rêи ɾỉ cầu xin, nàng thật sự không chịu nổi nữa rồi! Trong 4 người nàng cảnh giới thấp nhất, nếu không phải là được Chu Hằng ȶᏂασ đầu tiên, tâm trí sớm thích ứng với ©ôи ŧɧịt̠ hắn ȶᏂασ liên tục, thì sớm liền không chống đỡ nổi thân thể rồi.

Chu Hằng nghe vậy càng nhấp nhanh hơn, ©ôи ŧɧịt̠ hơi phình lên, khiến c̠úc̠ Ꮒσα từ đầu đã chật hẹp của Lâm Phức Hương càng khó di chuyển hơn.

5 phân thân còn lại cũng ra sức gồng mình tăng tốc, 5 ©ôи ŧɧịt̠ nện vào 5 lỗ cực phẩm, để các nàng An Ngọc Mị có chút không chịu nổi. Cuối cùng Chu Hằng cũng đến cực hạn, hắn ôm chặt cặρ √υ' Lâm Phức Hương, ©ôи ŧɧịt̠ lút cán trong c̠úc̠ Ꮒσα nàng, tϊиɧ ŧяùиɠ phun ra như suối!

5 phân thân đồng loạt xuất tinh theo. Nhất thời, trong l*и và cúc hoa 3 nàng có đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng rỉ ra.

Chu Hằng thỏa mãn ngâm ©ôи ŧɧịt̠ tròn c̠úc̠ Ꮒσα ấm áp của Lâm Phức Hương.

Đợi đến khi nàng hơi lấy lại sức mới rút ra.

Chu Hằng để lại 3 phân thân giúp 3 nàng An Ngọc Mị tiêu hóa Hoàng Long Đan.

3 phân thân ngồi khoanh chân, ©ôи ŧɧịt̠ chỉ thẳng, tam nữ An Ngọc Mị, Lâm Phức Hương, Cổ Tư ngồi trên đùi phân thân, ©ôи ŧɧịt̠ to lớn bị 3 cái l*и nhỏ bé nuốt chửng. Giúp đỡ các nàng luyện hóa Hoàng Long Đan rất lớn.

Chu Hằng an tâm rời Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, tiếp tục tìm kiếm trong Diệu Đan Các, dù biết là bảo vật như Hoàng Long Đan chỉ có thể mong cơ duyên gặp gỡ, nhưng không cẩn thận tìm hết thì sẽ thật sự không tuyệt vọng được.

Quả nhiên vẫn còn một chút đan dược trân quý, chỉ là lực lượng cấm chế còn quá mạnh, hắn thử phá giải một chút, hậu quả là trước ngực có thêm một cái lỗ thủng. Nếu không phải hắn trốn vào Cửu Huyền Thí Luyện Tháp đúng lúc, cả ngực đã bị nổ nát rồi!

Hắn vận chuyển huyết mạch Thanh Long mới có được, từng dòng nước chảy qua, vết thương nháy mắt khép lại - Phần lớn huyết mạch lực đều có tác dụng điều trị, mà không biết có phải vì huyết mạch Thanh Long là phẩm chất cao hay không, hoặc là thuộc tính thủy thích hợp chữa thương, tốc độ vết thương khôi phục chẳng những nhanh hơn, còn tiêu hao rất ít linh lực.

Một lỗ thủng còn có thể dùng huyết mạch lực để điều trị, nhưng nếu cả ngực bị nổ nát, vậy tuyệt đối sẽ đi đời nhà ma, làm sao cũng không cứu nổi nữa.

Tuy rằng Chu Hằng luyến tiếc cũng chỉ có thể nhẫn tâm từ bỏ, những người ấm ức bỏ đi giống hắn cũng nhiều lắm, loại cảm giác bảo vật gần trong gang tấc mà không cách nào lấy được, quả thật là tồi tệ!

Ba ngày sau, Chu Hằng mới quét một vòng ba tầng Diệu Đan Các, thu hoạch một lọ Hắc Ngọc Tán, đây là linh dược cứu mạng, dù cho chỉ còn một hơi vẫn có thể kéo dài tính mạng, hắn vui vẻ cất đi.

Trong lúc này hắn cũng gặp qua không ít võ giả Sơ Phân Cảnh, đều phát ra yêu cầu gia nhập tông môn của mình, hứa cho hắn phúc lợi rất cao. Tuy rằng Chu Hằng không có huyết mạch lực mạnh mẽ kinh người như Tỉnh Thiên, nhưng cũng là nhân tài hiếm có, vẫn có tông môn cảm thấy hứng thú với hắn.

Chu Hằng đều lần lượt uyển chuyển từ chối, có mấy người cười rồi đi, có một ít thì ôm lòng bất mãn, chỉ là cố kỵ An Nhược Trần không dám ra tay mà thôi, cũng may thế mới bảo vệ được mạng của bọn họ.

Ngày thứ tư, con lừa đen tiêu hóa xong dược lực đầu tiên, sau đó là Cổ Tư, An Ngọc Mị, cuối cùng mới là Lâm Phức Hương.

- Quỷ hẹp hòi, ta có huyết mạch lực rồi!

Lâm Phức Hương vừa ra liền nhào vào trong lòng Chu Hằng, kích động hưng phấn. Theo lý mà nói, huyết mạch lực chỉ có thông qua huyết mạch tổ tiên mới được truyền thừa, chuyện bất ngờ như thế sao không khiến nàng hưng phấn quên hết mọi chuyện.

Thán thể mềm mại như không chơn của nàng dán chặt lên người Chu Hằng, hắn có thể cảm nhận được Lâm Phức Hương không hề mặt đồ lót. Chu Hằng tiện tay vỗ hai cái lên mông nàng.

- Đừng có làm loạn!

An Ngọc Mị mạnh mẽ kéo Lâm Phức Hương xuống, lúc riêng tư thân mật thì không sao, nhưng nàng không muốn con lừa đê tiện này chiếm tiện nghi của Chu Hằng.

Tâm tình Lâm Phức Hương đang tốt, cũng không so đo với nàng, mà chỉ nói:

- Tới đây xem huyết mạch lực của chúng ta đạt đến trình độ nào?

Chu Hằng lấy ra Linh Tinh Trụ, ngoài con lừa đen ra thì ba nàng đều kiểm tra.

Thiên linh thể, Thiên linh thể, Thiên linh thể!

Lập tức lại xuất hiện ba Thiên linh thể, quả thật không thể tin nổi!

Từ trên phẩm chất, huyết mạch Thanh Long của ba nàng đều nằm trong khoảng ba tinh đến bốn tinh, chỉ cần thể hiện ra, các nàng nhất định sẽ được các tông môn lôi kéo, không tiếc mọi tài nguyên toàn lực bồi dưỡng.

Nếu như nói Địa linh thể có thể nắm chắc đột phá Khai Thiên Cảnh, như vậy Thiên linh thể ít nhất cũng phải đạt đến Linh Hải Cảnh! Đương nhiên, con đường võ đạo không phải chỉ có huyết mạch lực là sẽ thẳng đường, còn phải xem cố gắng của bản thân, huyết mạch lực chỉ làm bớt đi chướng ngại trên con đường mà thôi.

Đừng nói Lâm Phức Hương cùng An Ngọc Mị đều mừng rỡ ra mặt, ngay cả Cổ Tư cũng toát ra hưng phấn. huyết mạch lực không phải sẽ tăng lên tu vi dựng sào thấy bóng, chỗ tốt này phải thông qua thời gian dài mà thể hiện từng chút một.

- Hiện tại gặp lại tên Tỉnh Thiên đáng ghét kia, bổn cô nương sẽ vỗ vỗ đầu hắn rồi nói, tiểu đệ, ngươi còn kém lắm!

Lâm Phức Hương đắc ý nghênh ngang, nàng cùng Tỉnh Thiên từ nhỏ đã sống ở Cửu Linh Tông, trên thực tế thời gian quen biết còn lâu hơn Chu Hằng.

- Thử xem uy lực của huyết mạch Thanh Long này!

Đối tượng thử nghiệm tốt nhất dĩ nhiên là kẻ địch trấn thủ trong Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, ba nàng Lâm Phức Hương rối rít đi khiêu chiến, chẳng những có thể kiểm nghiệm huyết mạch lực, nếu như thắng được thì sẽ còn có phần thưởng!

Con lừa đen thì ở một bên, ánh mắt gian tà nhìn chằm chằm sau đầu Chu Hằng, giơ móng lên thật cao.

- Con lừa đê tiện, đừng trách ta không nhắc nhở ngươi, ngươi dám đánh lén, ta cũng sẽ không xuống tay lưu tình nữa!

Chu Hằng cũng không quay đầu mà nói, con lừa đê tiện này khẳng định nổi lên lòng tham đối với Cửu Huyền Thí Luyện Tháp.

- Hắc hắc!

Con lừa đen cười trừ thu móng lại.

- Thương lượng cái, Chu tiểu tử ngươi dâng cho bổn tọa món bảo vật này, bổn Thần Lư đại nhân sẽ đưa cho ngươi một hồi đại tạo hóa! Đảm bảo ngươi có thể chinh phục hết nữ nhân trong thiên hạ! Ngay cả Thánh Nữ Đông Linh Tiên Trì cũng phải cam tâm tình nguyện chổng mông cho ngươi nện!

- Tạo hóa đó để dành cho chính ngươi đi!

- Chuyện gì cũng từ từ thương lượng... Bổn tọa tặng 3 đời Đông Linh Tiên Trì Thánh nữ cho ngươi thì sao? Bổn tọa vốn là định thu làm thị nữ!

- Vậy bản thân ngươi tự giữ đi!

- Tiểu tử thúi!

- Lừa đê tiện!