Lâm Phức Hương nhất quyết không về, nói khó lắm mới trốn ra được một lần, dù thế nào cũng phải tận mắt nhìn Chu Hằng đánh bại tên thối tha Thập Phương Giai Sát kia rồi mới trở về.
Chu Hằng cũng lười quản nàng, dù sao cả Cổ Tư lẫn An Ngọc Mị đều không rảnh, có Lâm Phức Hương bầu bạn đương nhiên tốt hơn ra bên ngời tìm gái thanh lâu.
Chu Hằng luôn luôn nghiên cứu Phi Bộc Kiếm Pháp, muốn đem 18 đạo bóng kiếm nén ép thêm một bước, chỉ là hắn đã đạt tới bình cảnh, thủy chung không thể tiến thêm một bước.
...
Vô tình, mười ngày thoáng cái đã qua.
Hai người thuê một tiểu viện, thời điểm chỉ có hai người, Chu Hằng không cho Lâm Phức Hương mặc quần áo, cứ hở một cái là lại đè nàng ra ȶᏂασ. Khiến l*и nàng hơi sưng đỏ lên, nhìn qua cực kỳ kiều diễm ướŧ áŧ.
…
- Ưm… ư… a…. Nữa… sướиɠ… ưm… u… u… mạnh… ư… ngươi mạnh… ư! Ô!
Lâm Phức Hương thân thể trần trụi, hai tay chống lên bàn, một chân đứng thẳng, một chân chống lên ghế. Cái l*и múp míp gợϊ ȶìиᏂ căng ra, bị ©ôи ŧɧịt̠ của Chu Hằng giã vào sâu bên trong, dâʍ ŧᏂủy̠ hòa lẫn tϊиɧ ŧяùиɠ bắn tung tóe lên mông nàng.
Hai người tập mãi thành quen, cuối cùng dứt khoát một bước không rời. Ăn, tắm ngủ, đều nện nhau được.
Vốn là Lâm Phức Hương đang quấn lấy Chu Hằng chỉ điểm nàng Phi Bộc Kiếm Pháp, ngộ tính của nàng cũng không thể so được với Chu Hằng, đến bây giờ còn chưa chân chính nắm giữ tinh túy của Phi Bộc Kiếm Pháp. Nhưng vờn nhau một hồi, liền thành thế này.
- Tiểu sắc lang, ta đã đột phá! Ta đột phá rồi!
Một tiếng kêu dịu dàng quyến rũ truyền đến, két két, An Ngọc Mị đẩy cửa tiến vào, khuôn mặt đầy vẻ vui sướиɠ. Nhưng nhìn thất tình cảnh trong phòng, lập tức hai mắt trợn tròn, tiểu sắc lang này cư nhiên dám trốn nàng vụиɠ ŧяộʍ với nữ nhân khác.
- Ngươi là ai?
Hai nàng hai mặt nhìn nhau, đồng thời quát hỏi đối phương.
- Tiểu sắc lang, nàng là ai?
- Quỷ… ưm… ư… hẹp… ưm… a… hẹp… u… hòi, nàng… a… ưm… là ai?
Hai nàng lại trăm miệng một lời hỏi han, một thanh âm kiều mỵ, một thanh âm trong veo, đều chấn động người nghe, chỉ là biểu tình hai nàng cũng không phải là cao hứng, mà có cảm giác như lâm đại địch.
- Ồ, nàng là An Ngọc Mị, còn nàng tên là Lâm Phức Hương!
Chu Hằng một tay giữ mông Lâm Phức Hương, trước chỉ chỉ An Ngọc Mị, sau đó ngón tay lại chỉ nàng, xem như giới thiệu, hoàn toàn không quan tâm ©ôи ŧɧịt̠ vẫn nằm gọn trong l*и Lâm Phức Hương. Hắn cảm ứng khí tức hùng hậu trên người An Ngọc Mị lại không ổn định, không khỏi ngạc nhiên nói:
- Ngươi thật sự đột phá.
Hắn vốn còn tưởng rằng An Ngọc Mị lần này tỉ lệ thất bại sẽ lớn hơn chút.
- Hừ hừ, ta sao sẽ thất bại!
An Ngọc Mị kiêu ngạo nói, nàng ưỡn bộ ngực căng tròn kiêu ngạo lên. Hai điểm nhọn nhô cao.
Kỳ thật nàng thiếu chút nữa đã thất bại, chỉ là trong lòng có chấp niệm, nhất định phải tiến vào Sơ Phân Cảnh, như vậy mới có thể khi dễ Chu Hằng, cũng vù vậy khiến nàng dựa vào dược lực Phong Linh Quả dẫn động ảo diệu thiên địa linh khí, sau mười ngày khổ tư, rốt cục phá kén hóa bướm!
Đương nhiên đây là do nàng đã sớm đạt tới Tụ Linh tam trọng thiên đỉnh phong, ở cánh cửa này lui tới vô số lần, cho nên một lần mới đột phá xong.
Chu Hằng gật gật đầu, hai tay bắt lấy mông mềm của Lâm Phức Hương đung đưa qua lại, hông bắt đầu tăng tốc lên, ©ôи ŧɧịt̠ nhấp vào l*и nàng cười nói:
- Vận khí của ngươi đúng là tốt.
- Đây là thực lực!
An Ngọc Mị chớp mắt đã vén váy lên đến eo, lộ ra cái l*и hồng hào giữa hai chân. Nàng vuốt ve giữa khe l*и, nhìn Chu Hằng nói:
- Tiểu sắc lang, ngươi chơi nàng, chẳng lẽ muốn để ta ngồi nhìn sao?
An Ngọc Mị vừa kéo tay Chu Hằng sờ vào l*и mình, vừa dùng đôi mắt đẹp kɧıêυ ҡɧí©ɧ Lâm Phức Hương, với ánh mắt của nàng làm sao lại nhìn không ra Lâm Phức Hương có ẩn tình với Chu Hằng! Đây không chỉ đơn giản là giao lưu xá© ŧᏂịŧ như nàng, mà còn có tình cảm trong đó.
Trong lòng thầm mắng tiểu sắc lang Chu Hằng, khuôn mặt lại tươi cười dán vào mặt hắn, môi nàng hôn lên bụng Chu Hằng. Cái lưỡi mềm mại ướŧ áŧ liếʍ quanh bụng hắn, chất dịch bắn từ trong l*и Lâm Phức Hương ra bị nàng liếʍ ngon lành, An Ngọc Mị ngước gương mặt xinh đẹp như bạch ngọc, cặp mắt long lanh dâʍ đãиɠ, câu hồn đoạt phách.
Chu Hằng cũng thả chậm nhịp nhấp phối hợp. 3 ngón tay của hắn không ở yên chui vào l*и nàng, bên trong đã một mảnh ướt đẫm nhơn nhớt.
- Ngươi sao không vì ta mà cao hứng?
Nàng dùng ánh mắt mê ly nhìn Chu Hằng, một bộ muốn véo.
Lâm Phức Hương khiến nàng nổi lên cảnh giác rất mạnh, nàng tự phụ tuyệt mỹ, nhưng mà như vậy cũng không cho là Lâm Phức Hương lại kém mình. Hai nàng phong cách khác biệt, một người yêu mị, một người ngây thơ, khó phân cao thấp.
Nàng đã quyết tâm phải làm nữ nhân của Chu Hằng, tự nhiên tâm tính chuyển biến. Thế giới này nam nhân thê thϊếp thành đàn cũng không hiếm lạ, mà nam nhân có thực lực càng có vô số mỹ nhân chủ động yêu thương nhung nhớ, An Ngọc Mị cũng không có tâm độc chiếm Chu Hằng.
Nàng cũng không ngại tìm thêm vài thê thϊếp cho Chu Hằng, vốn tiểu sắc lang ở phương diện kia cực kỳ lợi hại, nếu một mình nàng không chừng không trụ được bao lâu sẽ bị chơi hỏng, cười thêm thê thϊếp, vừa lúc có thể giúp nàng chia sẻ bớt áp lực, nhưng mà thê thϊếp tuyệt đối không thể uy hϊếp địa vị của nàng được!
Trong mắt An Ngọc Mị, Lâm Phức Hương có thể đủ tạo thành uy hϊếp với nàng!
Bởi vậy, nhất thiết phải kiên quyết bảo vệ quyền lực của nàng!
Nhớ tới ở trong Cửu Huyền Thí Luyện Tháp còn có một Cổ Tư, đồng dạng cũng tuyệt mỹ không thua kém nàng, mà bộ ngực kia... Nàng nhìn mà còn hâm mộ a!
- Ngươi… ư… ngươi làm gì!
Chu Hằng còn chưa biết điều gì, Lâm Phức Hương liền kinh hô lên, kéo tay Chu Hằng ra khỏi l*и An Ngọc Mị, nữ nhân này lại dám công khai câu dẫn Chu Hằng! Sao nàng có thể chỉ đứng nhìn?
Nàng hung tợn nhìn An Ngọc Mị, tuy rằng thực lực của đối phương sâu không lường được, nhưng mà nàng sao có thể trơ mắt nhìn Chu Hằng bị người cướp đi!
- Tiểu muội muội, đây là chuyện nhà của người ta!
An Ngọc Mị Chớp mắt kiều mị nói, nàng là vưu vật trời sinh, bất kể thanh âm lúc nào cũng kiều mỵ vô cùng.
Mặc dù bị cắt ngang khiến nàng có chút sinh khí, nhưng nàng không biểu hiện ra ngoài, mà cởϊ qυầи áo tren người ra.
Chớp mắt, một thân thể lồi lõm gợi cảm hiện ra trong phòng.
Da thịt trắng nõn vì hứng tình mà nổi lên từng mảng hồng hào, cặρ √υ' căng tròn, bụng nhỏ phẳng lì, eo thon mượt, mông căng mịn trắng nõn, cặp đùi thon dài quyến rũ. Phối hợp với khuôn mặt dâʍ đãиɠ cùng ngón tay vân vê qua lại giữ khe l*и ướŧ áŧ của nàng, cực kỳ mê người.
Trong lòng Chu Hằng không khỏi nóng lên, hắn là nam nhân đã ăn quả Kim Dương Thảo Vương, tinh lực gần như dùng mãi không hết, chuyện nɧu͙© ɖu͙© đúng là đã xâm nhập vào cốt tủy, chỉ đặt dưới võ đạo mà thôi, nhìn vẻ phong tình quyến rũ tận xương của An Ngọc Mị, nghe thanh âm kiều mị động lòng của nàng, nhìn khe l*и nữa khép nửa mở của nàng, khiến hắn càng thêm nóng nực.
Côи ŧɧịt̠ trong l*и Lâm Phức Hương lập tức tăng tốc nện vào, gán guốc bên trên nổi lên rõ ràng, thân ©ôи ŧɧịt̠ giống như một cây nham thạch không ngừng tàn phá cái l*и nhỏ bé mềm mại của nàng.
- Cái… ư… a… ưm… việc… ư… việc… ưʍ... nhà?
Lâm Phức Hương cho dù bị ȶᏂασ tung l*и, toàn thân nóng bỏng chảy đầy mồ hôi, nhưng nàng vẫn chú ý đến chi tiết trong lời nói của An Ngọc Mị. Nàng nháy đôi mắt to có chút đê mê, vội vàng nhìn Chu Hằng nói:
- Quỷ… ưm… hẹp… ư... hòi, mau… mau… a… ư…. đuổi… u… ưm… con… đàn… bà… Ưm… u… u... không… ưm… không… ư… biết… xấu… hổ… ưm… này… ư… đi!
- Sách sách sách, người ta chính là vợ Chu lang, Chu lang sao lại đuổi người ta đi chứ?
An Ngọc Mị từ phía sau ôm lấy Chu Hằng, cặp cao phong của nàng ép lên lưng hắn, xúc cảm mềm mại không tả nổi, hai điểm đỏ đầṳ ѵú chọc chọc, khiến Chu Hằng ngựa ngáy sau lưng. Khuôn mặt xinh đẹp như bạch ngọc áp sát gò má hắn, vẻ mặt quyến rũ nở rộ như hoa hồng đỏ, phong tình vạn chủng.
- Hồ… ly! Ư… nói… ưm… nói bậy!
Lâm Phức Hương nóng giận, sao lại có nữ nhân mặt dày như vậy! Nàng không cam lòng yếu thế eo nhỏ lắc qua lắc lại phối hợp với ©ôи ŧɧịt̠ Chu Hằng, cặp mông không phải quá lớn, nhưng sức sống dào dạt nhô cao, trong l*и xiết chặt ©ôи ŧɧịt̠ hắn.
- Tiểu muội muội, ngươi sao lại không biết xấu hổ thông đồng phu quân người khác như thế!
An Ngọc Mị nổi giận.
- Ngươi… ngươi… ưm… mới… a… Ưm… không… biết… hà… hà… ưm… xấu… hổ, hơ… hơ...quỷ... quỷ… ưm… hẹp… hẹp hòi… ưm… khi… nào… ư… a... lập… ưm… ưm… gia... đình… Ư… ư… ư...với… ngươi?
Lâm Phức Hương không cam lòng yếu thế, rêи ɾỉ kèm theo thở dốc nói.
- Chu lang, phu quân, ngươi nói với nàng, người ta có phải là vợ ngươi hay không?
An Ngọc Mị ngọt ngào liếʍ láp vành tai Chu Hằng nói, còn vừa dùng bộ ngực đầy đặn chà lên lưng hắn, thân thể gợϊ ȶìиᏂ giống như một bể chứa du͙© vọиɠ, đang không ngừng chà xát lên người hắn. Bộ dáng quyến rũ kia quả thực có thể làm cho cây khô nẩy mầm!
Nàng vốn là vưu vật trời sinh, loại chuyện câu người khác này vô sự tự thông, một khi buông ra sẽ cực kỳ khó cưỡng.
Hơn nữa, người trước mặt lại là tình địch nữa! Tình trường như chiến trường, nàng không xuất ra toàn bộ bản lãnh thì sao được?
- Coi là vậy đi!
Chu Hằng một tay xoa bóp cặρ √υ' Lâm Phức Hương, một tay nắn mông nàng nghĩ nghĩ, hai người dù sao cũng lên giường vài lần, mà hắn lại tuyệt đối theo chủ nghĩa đại nam tử hơn nữa còn ra mắt nhạc phụ, cho dù An Ngọc Mị muốn chạy hắn cũng đoạt đối phương về, người vợ này đã định rồi.
Lâm Phức Hương lập tức sắc mặt tái nhợt, kinh ngạc nhìn hai người, liên tục lắc đầu, giọng hơi nấc lên, lẩm bẩm nói:
- Sẽ… ưʍ... không! Ư… ư… ư… Sẽ... không!
An Ngọc Mị có chút không đành lòng, nhưng mà lúc này sao có thể nhân từ mà nương tay? Nàng thuận thế ôm chặt Chu Hằng nói:
- Tiểu muội muội, về sau không nên dây dưa với phu quân nhà ta nữa.
Lâm Phức Hương thất thần, tinh thần trở nên sa sút, nhưng rất nhanh ánh mắt trở nên kiên định, nói:
- Ta sẽ không bỏ qua!
- Ngươi...
An Ngọc Mị không nghĩ tới đối phương khi ở sơn cùng thủy tận lại bộc phát ra ý chí chiến đấu cường đại như vậy, đây quả nhiên là vật cực tất phản, nàng làm quá cứng, ngược lại khiến cho chiến ý của Lâm Phức Hương trở nên kiên định.
Lâm Phức Hương quyết chí giữ lấy Chu Hằng, trong l*и nàng càng xiết chặt hơn, vách thịt xung quanh giống như biến thành vô số giác hút, khiên ©ôи ŧɧịt̠ hắn bị đè ép gắt gao. Hông nàng cũng bắt đầu đầu tự động hẩy lên nhanh hơn, phối hợp nhịp đẩy của hắn, hai mắt chảy xuống hai hàng nước, vừa khóc vừa rên.
An Ngọc Mị thấy vậy, nàng không nhịn được liền đánh mạnh lên mông Lâm Phức Hương hai cái, phát ra âm thanh bép! Bép căng đét. Bên trên lưu lại hai dấu tay đỏ bừng.
Nhưng không đợi An Ngọc Mị đắc ý, một ©ôи ŧɧịt̠ khủng bố đã chớp nhoáng đâm sâu vào l*и nàng!
- A! Ưm!
Một phân thân của Chu Hằng từ phía sau đâm ©ôи ŧɧịt̠ vào l*и nàng, ©ôи ŧɧịt̠ to lớn cứng rắn không khác bản gốc chút nào, khiến nàng hai mắt trợn tròn. Trong âʍ đa͙σ kí©ɧ ŧɧí©ɧ chạy thẳng lên não, chớp mắt đã run rẩy khắp người.
Chu Hằng phân thân tách nàng ra khỏi bản thể nói:
- Không được khi dễ người.
Hai Chu Hằng đều sắc mặt ửng hồng, lần đầu tiên được ȶᏂασ hai cái l*и khác nhau, ngay cả hắn cũng không chịu nổi!
Nhưng chung quy là kẻ thân kinh bách chiến, hai cái l*и này đã bị ©ôи ŧɧịt̠ của hắn đóng dấu quen thuộc, vì vậy cũng không đến mức lập tức bắn ra. Nhưng động tác của Chu Hằng vẫn hơi khựng lại.
Nhưng chỉ trong chốc lát, tâm thần Chu Hằng đã lại vững nhe bàn thạch, hắn cười khà khà, bên người nhiều ra hai phân thân nữa.
Hai phân thân lôi kéo An Ngọc Mị bò trên giường, một người từ phía sau nắc vào l*и nàng, một tên khác đè nàng cuống, ©ôи ŧɧịt̠ gân guốc dữ tợn đút vào miệng nhỏ hồng hao của nàng. Phân thán thứ 3 thì bú ʍúŧ say sửa cặρ √υ' căng mọng.
An Ngọc Mị bị tập kích bất ngờ, chỉ chống cự hai cái yếu ớt đã bị 2 ©ôи ŧɧịt̠ khuất phục. Chỉ có thể rên khẽ trong cổ họng.
Lâm Phức Hương vốn vô cùng ủy khuất, nhưng thấy Chu Hằng xuất đầu vì mình, trong lòng không khỏi dâng lên một cỗ mừng như điên.
Nhưng lập tức thầm nghĩ quỷ hẹp hòi tại sao lại ȶᏂασ An Ngọc Mị ngay trước mặt nàng chứ? Không đúng, nàng cũng bị Chu Hằng chơi, chẳng lẽ đây là ngầm thừa nhận thật sao?
Hừ, xú nữ nhân này ngạc nhiên cái gì, khi quỷ hẹp hòi chơi sưng l*и mình còn sớm xa nàng!
Lâm Phức Hương phục hồi ý chí chiến đấu, đối phương lên giường với hắn thì có ích gì, quỷ hẹp hòi thích người nào mới là quan trọng!
Hai nàng một trên bàn một trên giường, lại lần nữa mắt lớn trừng mắt nhỏ, cũng muốn làm cho đối phương biết khó mà lui! Trong miệng không ngừng phát ra rêи ɾỉ câu hồn đoạt phách.
Xúc cảm từ 3 ©ôи ŧɧịt̠, hơn nữa còn đến từ 2 thân thể cực phẩm khác nhau, khiến Chu Hằng đầu óc thăng thiên không biết trời trăng là gì! Côи ŧɧịt̠ như cái dùi cui, hóa thành tàn ảnh tàn phá thân thể hai nàng.
Hắn bế Lâm Phức Hương lên giường, khiến nàng quỳ song song với An Ngọc Mị, phân thân đang bú ʍúŧ cặρ √υ' nàng lập tức buông ra, hắn nhanh chóng quỳ xuống trước mặt Lâm Phức Hương, ©ôи ŧɧịt̠ thẳng tắp đút vào miệng nhỏ của nàng.
Trong phòng nhất thời chỉ còn âm thanh rêи ɾỉ cùng tiếng da thịt va chạm vang lên không ngừng.
Đúng lúc này, một đạo nhân ảnh hiện lên, trong phòng xuất hiện nữ nhân thứ ba - Cổ Tư.
Nàng ở trong Cửu Huyền Thí Luyện Tháp ngây người một tháng, cuối cùng cũng ra hít thở không khí, chủ yếu muốn tắm rửa một chút. Tuy rằng sau khi tiến vào Tụ Linh Cảnh, võ giả có linh lực rửa sạch bản thân, không để bụi bặm không dính vào, nhưng ra mồ hôi trong lòng luôn có chút không thoải mái, ngay cả Cổ Tư mê võ nghệ như vậy cũng không ngoại lệ.
Dù sao nàng cũng là một mỹ nhân tuyệt sắc.
Nàng thông qua Cửu Huyền Thí Luyện Tháp câu thông thần thức với Chu Hằng, Chu Hằng liền dùng ý niệm phóng nàng ra, nếu không không có chủ nhân cho phép, bất luận kẻ nào cũng đừng nghĩ vào Cửu Huyền Thí Luyện Tháp.
Cổ Tư vừa ra khỏi, chưa kịp định thần lại đã bị đè xuống giường, một ©ôи ŧɧịt̠ đợi sẵn đút thằng vào giữa hai bờ môi đỏ hồng của nàng, váy phía sau bị hai bàn tay khác vén lên hông. Qυầи ɭóŧ bị kéo ra, một ©ôи ŧɧịt̠ to lớn đâm vào l*и nàng!
- Ưm… ư… ưm…
Cổ Tư rên khẽ vài tiếng trong cổ họng, ánh mắt mờ mịt nhìn Chu Hằng.
Chỉ thấy hắn đang cùng hai nữ nhân khác nện đến quên cả trời đất, 4 ©ôи ŧɧịt̠ không ngừng hoạt động, giống như 4 cái máy ȶᏂασ dập vào miệng và âʍ đa͙σ các nàng.
Cổ Tư cũng cảm nhận được trong l*и bị một thứ to lớn gân guốc quen thuộc lấp đầy. L*и nàng phản xạ có điều kiện rỉ ra dâʍ ŧᏂủy̠, bên trong lúc đầu còn hơi đai rát, rất nhận đã trở nên nhớp nháp lầy lội.
Cặρ √υ' to lớn bị phân thân kéo ra khỏi vạt áo, theo từng nhịp nhấp không ngừng đung đưa trái phải. Lắc lư mê người.
Chu Hằng đầu óc phát hỏa, 3 cái l*и, 3 cái miệng, cảm giác từ 6 ©ôи ŧɧịt̠ truyền lại khiến hắn hai mắt đỏ bừng hưng phấn không gì cản nổi. Không nhấp được mấy cái đã bắn ra!
Lập tức, tϊиɧ ŧяùиɠ phun đầy tử ©υиɠ và cổ họng 3 nàng, tϊиɧ ɖϊ©h͙ quá nhiều, chảy xuống giường ngủ.
Bắn ra một lần, Chu Hằng thở hổn hển lấy lại tinh thần, hắn âm thầm lấy làm kinh hãi. Không nghĩ đến thuật phân thân này lại lợi hại như vậy!
TᏂασ chưa đã ghiền, Chu Hằng rút ©ôи ŧɧịt̠ ra khỏi l*и Lâm Phức Hương. Tϊиɧ ŧяùиɠ và dâʍ ŧᏂủy̠ được dải phóng bắn tung tóe ra.
Côи ŧɧịt̠ của hắn thủ nhỏ một nửa, nhắm chuẩn lồ đít hồng hòa co lại như nụ hoa của Lâm Phức Hương, hông đẩy một cái, ©ôи ŧɧịt̠ cứng rắn như thép mang theo nhớp nháp tiến vào lỗ nhị của nàng!
- Ưm! Ưm… ư!
Lâm Phức Hương hai mắt trợn tròn, nàng không biết chính mình đã ra bau nhiêu lần, vừa tưởng rằng được nghỉ ngơi một chút, không nghĩ tới lại bị Chu Hằng tập kích vào cúc hoa.
Nhưng không để âʍ đa͙σ nàng chờ lâu, phân thân đã rút ©ôи ŧɧịt̠ khỏi miệng nàng, ©ôи ŧɧịt̠ vẫn khủng bố như cũ, đâm vào cái l*и tràn đầy tinh trung và dám thủy của nàng! Thân thể Lâm Phức Hương bị ép vào giữa hai thân thể cao lớn, 2 ©ôи ŧɧịt̠ thay nhau nện vào l*и và đít nàng.
Lâm Phức Hương khắp người vô lực, ngay cả rêи ɾỉ cũng không còn sức lực, trong họng chỉ có thể phát ra tiếng "ư… ư…" khe khẽ, hai tay buông thõng, cặρ √υ' bị phân thân xoa bóp nhào nặn thành đủ thứ hình dạng.
Chu Hằng cùng phân thân đứng trên giường, hai ©ôи ŧɧịt̠ giống như 2 điểm tựa nâng dây thân thể Lâm Phức Hương, không ngừng nhún nhảy trước sau.
Hai bên còn lại cũng không yếu thế.
An Ngọc Mị quỳ rạp trên giường, trong miệng vẫn bị một ©ôи ŧɧịt̠ đâm vào tận họng. Cặp mông chổng lên hết cỡ, trong c̠úc̠ Ꮒσα nàng bị một ©ôи ŧɧịt̠ khác hung hăng nhấp vào! Trong l*и cũng bị một ©ôи ŧɧịt̠ nữa chăm sóc.
Đây chính là công năng khác của phân thân mà Chu Hằng khai phá ra, bìu dái của phân thân cũng có thể biến thành một ©ôи ŧɧịt̠ nữa, nhưng biến hóa như vậy khiến cho ©ôи ŧɧịt̠ chỉ còn gần ⅔ kích thước ban đầu. Như vậy cũng miễn cưỡng đủ nhỏ để có thể đút vào c̠úc̠ Ꮒσα.
An Ngọc Mị khắp người chảy đầy mồ hai nhễ nhại, không khác gì Lâm Phức Hương bên kia, cho dù nàng cảnh giới cao hơn, nhan lúc này cũng chỉ có thể mặc kệ Chu Hằng cày cấy trên thân thể mình.
Cổ Tư thì nằm ngửa ra giường, đầu nghiêng sang mông bên ngậm lấy một ©ôи ŧɧịt̠, một phân thân khác rút ©ôи ŧɧịt̠ ra khỏi l*и nàng, hắn cưỡi lên bụng, ©ôи ŧɧịt̠ khổng lồ đặt giữa đôi bầu vυ' cũng khổng lồ của Cổ Tư, hai tay phân thân ép chặt cặρ √υ', ©ôи ŧɧịt̠ liên tục nện vào vυ' nàng.
Chu Hằng ý niệm khẽ động, một phân thân nữa lập tức xuất hiện. Đây là cực hạn của hắn hiện tại, 6 phân thân một lúc.
Phân thân này cũng có hai ©ôи ŧɧịt̠, một trên một dưới ghé vào giữa hai chân Cổ Tư. Hắn nâng mông nàng lên, ©ôи ŧɧịt̠ không chút do dự đẩy vào!
Ọt!
Một tiếng, thân thể Cổ Tư lần nữa được lấp đầy, nàng ánh mắt mê ly, bên trong hiện ra một tầng sương mù nhàn nhạt.
Da thịt đỏ hồng hiện lên đầy dấu vết bị xâm chiếm, trong đầu ngoài ©ôи ŧɧịt̠ ra không còn gì khác.
Kɧoáı ©ảʍ từ 9 ©ôи ŧɧịt̠ lớn nhỏ trùng kích đại não, liên tục không ngừng nghỉ, sung sướиɠ như thủy triều đánh úp Chu Hằng.
Hắn chỉ có thể kiên trì được nửa canh giờ đã không chống nổi bắn ra.
Tϊиɧ ŧяùиɠ giống như hồng thủy tưới táp khắp thân thể 3 người Lâm Phức Hương!
Phân thân tự động biến mất, 4 người nằm ôm nhau ngủ, cũng mặc kệ hoàn cảnh xung quanh.
…
Không biết đã bao lâu, Lâm Phức Hương mới từ từ lấy lại chút sức lực. Nàng chỉ thấy khắp thân thể đau nhức, nhất là trong l*и đau sót không thôi.
Lâm Phức Hương lờ mờ cảm nhận được trong lỗ có một vật gì đó, tâm thần dần dần tỉnh táo, nàng liền biết được, thứ nóng hổi trong đít chính là ©ôи ŧɧịt̠ Chu Hằng!
Khuôn mặt Lâm Phức Hương lại lần nữa hồng lên, chỉ cần nghĩ đến từ lúc thϊếp đi đến giờ, ©ôи ŧɧịt̠ Chu Hằng vẫn nằm trong đít chính mình, là nàng lại xấu hổ không có chỗ chôn!
Dù sao ở trong l*и còn đỡ, nhưng bị một ©ôи ŧɧịt̠ cắm vào cúc hoa vài canh giờ là cái quỷ gì!?
Lâm Phức Hương muốn đẩy Chu Hằng ra, nhưng làm sao cũng không thể. Nàng đành phải thở dài chịu thua, khắp người đau nhức đã rút hết sức lực của nàng.
Lâm Phức Hương quay đầu sang một bên.
- A!! Quỷ, quỷ quỷ!
Lâm Phức Hương bỗng nhiên hét lớn, nàng nhớ là lúc trước chỉ có 3 người, nhưng hiện tại lại nhiều thêm một nữ nhân khác! Đây không phải nữ quỷ thì là gì!?
Nếu không phải trước đó nàng từng theo Chu Hằng đến thế giới dưới lòng đất, phỏng chừng đã bị dọa ngất đi.
- Ta không phải quỷ!
3 người khác bị tiếng hét đánh thức, Cổ Tư nhìn Lâm Phức Hương, vô cùng nghiêm túc nói. Âm lượng đều đều, giống như người đang tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, khắp người là tϊиɧ ŧяùиɠ không phải nàng vậy.
- Vậy ngươi, vậy ngươi từ đâu biến ra?
Lâm Phức Hương vẫn trợn mắt, cái miệng nhỏ nhắn há hốc lên, không che giấu nổi vẻ khϊếp sợ.
- Ta từ chỗ hắn đi ra ngoài!
Cổ Tư chỉ chỉ Chu Hằng nằm phía sau Lâm Phức Hương.
Lâm Phức Hương lại lập tức nghĩ sai, sao lại từ trên người Chu Hằng đi ra, chẳng lẽ lúc trước nàng giấu ở trong người Chu Hằng? Không thể nào nha, sao lại giấu được chứ?
- Ta có món pháp khí không gian, có thể cho người ở!
Chu Hằng đưa ra giải thích, hắn sợ Lâm Phức Hương ngạc nhiên tới mức tròng mắt đều rơi cả. Hắn vươn người một cái muốn ngồi dậy, nhưng phát hiện ©ôи ŧɧịt̠ vẫn mắc cứng trong c̠úc̠ Ꮒσα Lâm Phức Hương, liền dùng sức rút ra.
Một dòng tϊиɧ ŧяùиɠ theo đó chảy xuống giường.
Lâm Phức Hương vừa mới thở phào nhẹ nhõm đã nhăm mặt một cái.
Nhưng trong lòng thầm nói may mắn, nếu Chu Hằng muốn làm tiếp nàng thật sự sợ bị chơi chết.
Sự chú ý của Lâm Phức Hương quay trở lại nữ nhân trước mắt, lúc trước bị lông đỏ quái dọa sợ, giống như sợ bộ ngực nữ nhân đột nhiên biến thành lệ quỷ! Ánh mắt đảo qua bộ ngực Cổ Tư, nàng cũng không thu trở lại nữa, làm sao có thể lớn như vậy?
Cặρ √υ' cao phong sung mãn to lớn không hợp thói thường, hai điểm đỏ nhô lên đầy mời gọi.
Lâm Phức Hương vô thức nuốt nước miếng một cái. Là giả sao?
- Cái này là thật.
Thái độ làm người của Cổ Tư thật sự quá nghiêm túc, nhưng mà năng lực cảm ứng lại cao hơn Chu Hằng gấp trăm lần, lập tức phát hiện ánh mắt khó có thể tin của Lâm Phức Hương.
Nàng ngồi dậy, hai tay nâng bộ ngực cao ngất của mình, nghiêm trang nói, không hề phát giác lời này có chút kinh thế hãi tục nào.
Không khoe ra sẽ chết sao!?
Lâm Phức Hương và An Ngọc Mị đều kêu lên trong lòng, khoảnh khắc này, họ thật muốn bóp chết nữ nhân kiêu ngạo này!
- Ta đi tắm!
Cổ Tư thành công vén lên chiến hỏa hai nàng, lại không chịu trách nhiệm muốn rời đi, khắp thân thể bị tϊиɧ ŧяùиɠ tưới tiêu qua một lượt không dễ chịu lắm..
Lâm Phức Hương và An Ngọc Mị hai mặt nhìn nhau, qua một giấc ngủ, lại bị Cổ Tư quấy rối như vậy, họ cũng không có tâm tình tiếp tục chiến đấu.
- Chúng ta tắm chung, các ngươi cũng cùng tắm.
Chu Hằng nói, trên người hắn cũng không quá dễ chịu, hơn nữa 4 người ở đây đều bắt đầu bốc mùi, cần phải tắm rửa.
4 người kéo nhau vào thùng gỗ cực lớn, nước đã đổ đầy.
Cổ Tư tóc đen thấm ướt, bắp thịt dính nước, như phù dung thuần mỹ trong nước, phối hợp với bộ ngực vô cùng đầy đặn của nàng, lại trở nên gợi cảm vô cùng, hai loại phong cách khác nhau tạo thành lực tấn công mãnh liệt.
Lâm Phức Hương và An Ngọc Mị như lâm đại địch. Cho dù các nàng cũng cực kỳ mê người, nhưng chỉ cần nhìn vào bộ ngực kia, liền có loại cảm giác thua chị kém em.
Chu Hằng mới đầu còn thành thật tắm rửa, nhưng chưa được mấy phút đã hứng trí bừng bừng nhấp vào l*и An Ngọc Mị. Hai tay nàng chống lên thùng gỗ, cặp mông cong cong vểnh lên, da thịt mịn màng như ngọc ửng đỏ, bị Chu Hằng đánh ra dấu 5 ngón tay đỏ chót.
- Ư… a… a… nữa… mạnh… ưm… a… sướиɠ…. Sướиɠ… hơ… hơ… hơ… ưm… nữa đi… ưm… Ta… sướиɠ… Ưm… a… a… a…
An Ngọc Mị buông thả rêи ɾỉ, dù sao 4 nàng đã cùng lên giường với Chu Hằng, muốn che dấu cũng chẳng có gì mà giấu nữa.
Lâm Phức Hương ngụp dưới nước, tay nhỏ mềm mại xoa bóp hai hòn dái, cái lưỡi linh hoạt liếʍ láp mu l*и An Ngọc Mị, thân ©ôи ŧɧịt̠ Chu Hằng cũng được nàng thỉnh thoảng chăm sóc tận tình.
Cổ Tư thì dúi mặt vào giữa háng Lâm Phức Hương, miệng nàng mυ'ŧ chặt lấy cái l*и múp míp, lưỡi nàng giống như một con rắn tiến vào âʍ đa͙σ Lâm Phức Hương, hai tay nàng tự đút vào l*и mình.
3 nữ nhân thay phiên nhau, Chu Hằng ngủ một giấc dậy, tinh lực khôi phục 4 thành, cùng các nàng đại chiến trong thùng gỗ 1 canh giờ nữa mới thỏa mãn.