Cường giả Kết Thai Cảnh, trên đời này cộng hết lại cũng không có bao nhiêu cái!
Lại bảy ngày trôi qua, Chu Hằng tự nhiên không gặp lại đối thủ biếи ŧɦái cấp bậc Kết Thai Cảnh, nào có nhiều cường giả tuyệt thế như vậy để hắn gặp phải, chỉ là nguy hiểm nhỏ lại không ngừng, từng ngọn cây cọng cỏ, rất nhiều đều mang độc tính kịch liệt hoặc là tà khí, dính vào hắn đều phải nhíu mày.
Phong Liên Tình có đôi khi ra ngoài đồng hành cùng Ứng Mộng Phạm, tiện thể cùng Chu Hằng làʍ t̠ìиɦ một hồi, nhưng thời điểm khác thì thích nhàn hạ bài bạc ở trong Cửu Huyền Thí Luyện Tháp với tam nữ Tiêu Họa Thủy.
Chu Hằng tính toán khoảng cách một chút, địa điểm sinh trưởng ra Cửu Dương Sinh Sinh Thảo cũng không tính bên trong Tử Vong Sâm Lâm, nếu với trung tâm rừng rậm mà bắt đầu tính, mãi cho đến vòng tròn đồng tâm năm người phía ngoài, như vậy địa điểm này là ở tầng thứ tư, khoảng cách tâm rừng rậm rất xa.
Truyền thuyết tầng thứ nhất chính là nơi chôn xương cao thủ Hóa Thần Cảnh, có giấu vô thượng kế thừa, đáng tiếc, dù lão tổ Kết Thai Cảnh đều chỉ có thể vào đến tầng thứ ba, lão tổ Thần Anh Cảnh thì tầng thứ hai, căn bản không người nào có thể vào được tầng thứ nhất!
Điều này cũng làm cho thế nhân khó hiểu, kể từ đó, có ai có thể nhận được kế thừa? Cường giả cấp Hóa Thần Cảnh tuyệt thế? Nhưng nếu đều là Hóa Thần Cảnh , tự nhiên có đạo của mình, bay vọt chín tầng trời thành tiên, đâu còn cần kế thừa Hóa Thần Cảnh?
Vận khí Chu Hằng không tệ, không ngờ đào được một gốc cây Tinh Hồng Ngọc Tham, có chừng 700 năm, chính là vật đại bổ!
Hắn đối với người của mình cũng không keo kiệt, lúc này liền đi vào đoàn tụ cùng chúng nữ trong Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, mỗi người đều phân đến một mảnh, ngay cả Đại Hôi Hùng đều có phần.
Nếu một người ăn vào Tinh Hồng Ngọc Tham, đủ để tiết kiệm 700 năm khổ tu. Nhưng cảnh giới càng cao, hiệu quả tự nhiên càng kém, đặc biệt đối với Chu Hằng có không gian đan điền vô cùng lớn, vẻn vẹn chỉ giúp hắn chừng mười ngày khổ tu.
Đối với hắn hiệu quả kém, nhưng đối với các nàng Nam Cung Nguyệt Dung mà nói hiệu quả lại phi thường tốt.
Nhưng là, Tinh Hồng Ngọc Tham có một đặc tính, chính là người phục dụng sẽ trở nên vô cùng khát tình dâʍ đãиɠ, dù là trinh phụ thủ tiết vài chục năm, ăn vào xong cũng biến thành da^ʍ nữ!
Chu Hằng sớm đã biết được, lúc này liền vô cùng hứng thú nhìn cảnh các nàng Tiêu Họa Thủy, Triệu Khả Hân hứng tình đê mê, dùng ánh mắt da^ʍ tiện đầy nóng bỏng nhìn hắn.
Chu Hằng là mặt hàng gì? Chứng kiến từng thân thể trắng trẻo đầy gợi cảm trước mắt, hắn nào còn nhịn được? Lập tức như sói đói nhào lên.
Bên trong Cửu Huyền Thí Luyện Tháp vốn là mọi người tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ với nhau, lúc này chỉ thấy từng bầu ngực lớn căng mọng, cùng mông đẹp còn mềm, Chu Hằng như da^ʍ thú lạc vào bầy cừu, lập tức đè xuống Tiêu Họa Thủy.
Chu Hằng đã vài ngày không được động chạm Tiêu Họa Thủy, ©ôи ŧɧịt̠ dữ tợn không ngừng cạ lên eo nhỏ của nàng, miệng thì hung hăng nhấm mυ'ŧ núʍ ѵú.
Bàn tay Chu Hằng giống như ma quái, vuốt ve toàn thân Tiêu Họa Thủy, thi thoảng lại dừng ở những nơi nhạy cảm của nàng nhéo lấy vài cái.
Tiêu Họa Thủy vừa mới tiêu hóa xong Tinh Hồng Ngọc Tham, thân thể đang lúc mẫn cảm nhất, dù chỉ là nhận một kí©ɧ ŧɧí©ɧ nhỏ cũng đủ làm cho toàn thân tê dại, huống chi Chu Hằng bá đạo nhào đến, da^ʍ uy cuồn cuộn sàm sỡ nàng như thế? Tức thời trong l*и ẩm ướt, khe thịt mềm mại co rút trống rỗng, tiết ra dâʍ ŧᏂủy̠ như muốn mời gọi ©ôи ŧɧịt̠ to lớn không ngừng quậy phá trên bụng hung hăng lấp đầy l*и nàng.
- Chủ… chủ nhân… aa~~~ mau… mau lên… aa~~~ hưm…. Ta ngứa… a… Quá ngứa… ngứa chết mất, mau lên! Ưmmm!
Tiêu Họa Thủy bị Chu Hằng trêu chọc đến mật dịch tuôn trào, âʍ đa͙σ ngứa ran, lúc này nàng chỉ cần 1 ©ôи ŧɧịt̠ thật lớn thật dài lấp đầy cái l*и da^ʍ tiện của mình.
Chu Hằng nghe được, không khỏi cười da^ʍ một tiếng, bàn tay điêu luyện thò vào dưới đùi, vuốt ve mép l*и mỏng của nàng.
Tiêu Họa Thủy cảm nhận được vật lạ muốn tiến vào âʍ đa͙σ, trong l*и càng thêm ngứa ngáy, đùi đẹp uốn éo kẹp chặt lấy bàn tay Chu Hằng, dường như muốn nuốt chửng cả bàn tay hắn vào âʍ đa͙σ nàng, chỉ ngón tay sớm đã không thể thỏa mãn dục hỏa hừng hực.
Chu Hằng vẫn cứ không vội, hắn muốn thưởng thức thật tốt từng chút một mỗi tấc thân thể nóng bỏng đầy gợi cảm này.
Chu Hằng dứt miệng khỏi núʍ ѵú Tiêu Họa Thủy, lưỡi hắn liếʍ láp xuống bầu vυ' nàng, bàn tay vừa nắn bóp bầu vυ' bên kia thành đủ loại hình dạng, vừa kɧıêυ ҡɧí©ɧ âʍ đa͙σ dâʍ đãиɠ của Tiêu Họa Thủy.
Ngón tay Chu Hằng cực kỳ điêu luyện kẹp lấy hộŧ ɭε nàng, 4 ngón tay trong ngoài giáp công, thay nhau kí©ɧ ŧɧí©ɧ điểm mẫn cảm nhất trên người Tiêu Họa Thủy, khiến nàng đầu óc lâng lâng, dường như muốn bay.
Nhưng Chu Hằng làm sao có thể thỏa mãn dễ dàng như thế? Hắn dần dần liếʍ láp xuống bụng nhỏ của nàng, đầu lưỡi đi khắp một vòng đùi đẹp, cuối cùng há miệng mυ'ŧ lấy l*и nhỏ đầy ắp dâʍ ŧᏂủy̠.
Hai tay Chu Hằng hung hăng tách đùi Tiêu Họa Thủy sang hai bên, đầu lưỡi hắn như giao long phẫn nộ, không ngừng cuồn cuộn khuấy động da^ʍ huyệt nhỏ bé, hàm răng tinh quái còn liên tục day day hộŧ ɭε căng mọng.
Kí©ɧ ŧɧí©ɧ điên cuồng như sóng cả mãnh liệt, ào ạt trùng kích tâm thần mê man của Tiêu Họa Thủy.
Nàng chỉ thấy đầu óc ong ong, toàn thân mềm nhũn mà nóng rực như lửa thiêu.
- Aa! Nhaa~~~ ra,... Không được… ưm… aa~ ta, ta không xong! Aa~~
Tiêu Họa Thủy rên lớn một tiếng, hai mắt trợn ngược, toàn thân tê dại như na túy. Một luồng kɧoáı ©ảʍ ào ạt tràn đê, dâʍ ŧᏂủy̠ tinh khiết mãnh liệt phun trào, nhưng bị miệng lớn của Chu Hằng tham lam nuốt hết.
Chu Hằng ùng ụng mυ'ŧ lấy dâʍ ŧᏂủy̠ cao trào của nàng, hắn như thể nếm được mật ngọt vô hạn, nuốt sạch không thừa giọt nào.
Đợi cao triều mãnh liệt trôi qua, Chu Hằng mới mồm miệng nhễ nhại dâʍ ŧᏂủy̠ ngẩng đầu lên, nhưng hắn không những không có chút xấu hổ nào, mà còn vô cùng hưng phấn, ©ôи ŧɧịt̠ sớm đã nhịn sắp nổ kê vào khe l*и ướŧ áŧ. Qυყ đầυ dữ tợn tách ra hai mép lá hồng yếu ớt, dùng kích cỡ khủng bố tiến vào âʍ đa͙σ chật hẹp.
Dù cho đã tiết thân một lần, nhưng khi ©ôи ŧɧịt̠ khổng lồ bắt đầu chinh phạt, Tiêu Họa Thủy vẫn bị cảm giác căng trướng làm cho tỉnh lại. Nàng vừa sướиɠ vừa thốn, sướиɠ đến muốn chết đi sống lại.
Chu Hằng đương nhiên không làm sao quan tâm đến Tiêu Họa Thủy cảm thấy thế nào, trong đầu hắn lúc này chỉ muốn hung hăng ȶᏂασ xuyên cái l*и dâʍ đãиɠ lẳиɠ ɭơ này mà thôi!
Chu Hằng nhấc cao hai chân Tiêu Họa Thủy thành hình chữ V, ©ôи ŧɧịt̠ bắt đầu như thần long vào biển, dùng thân ©ôи ŧɧịt̠ gân guốc thúc nhanh vào trong, da^ʍ uy bá đạo đả thông âm huyệt, khiến ©ôи ŧɧịt̠ hắn mạnh mẽ thông suốt, một mạnh đâm vào tận hoa tâm!
Chu Hằng hít hà một hơi sung sướиɠ, bắt đầu dùng lực, mạnh mẽ thúc ©ôи ŧɧịt̠ như điên, qυყ đầυ hung tợn tàn phá âʍ đa͙σ, còn hắn thì hưng phấn liếʍ láp bàn chân xinh đẹp của Tiêu Họa Thủy.
Lưỡi Chu Hằng đi qua từng ngón chân tinh tế, hắn mυ'ŧ nhầm trọn vẹn vài giây, sau đó mới đi khắp hai bàn chân. Chu Hằng giống như thưởng thức mỹ thực tuyệt nhất thế gian, miệng thì nhấm nháp chân ngọc, ©ôи ŧɧịt̠ lại miệng lớn thưởng thức l*и đẹp trơn trượt.
Chu Hằng hung hăng mà ȶᏂασ, ©ôи ŧɧịt̠ cuồng mạnh ra vào âʍ đa͙σ, kéo ra dâʍ ŧᏂủy̠ tung tóe, nhưng mỗi lần thân căng tiến vào, luôn luôn đều là lấp đầy khít chặt không một lỗ hổng.
Tiêu Họa Thủy bị chơi đến tâm thần đê mê, chỉ cảm thấy bụng nhỏ chướng lên, thiếu chút nữa là bị ©ôи ŧɧịt̠ khủng bố kia đánh xuyên qua hoa tâm!
Chu Hằng cùng Tiêu Họa Thủy làʍ t̠ìиɦ, tất nhiên đã hấp dẫn các nàng Trần Khả Hân, Lan Phi, Nam Cung Nguyệt Dung, nhưng mấy nàng vẫn đang luyện hóa Tinh Hồng Ngọc Tham, chỉ có thể cầu mong nhanh nhanh luyện hóa xong, sau đó chổng mông lên, dùng tư thế dâʍ đãиɠ nhất được Chu Hằng phân phát ©ôи ŧɧịt̠ lớn ȶᏂασ!
Không bao lâu sau, người đầu tiên luyện hóa xong Tinh Hồng Ngọc Tham bất ngờ là Lan Phi.
Lan Phi vừa luyện hóa xong thần dược, lập tức như một con cɧó ©áϊ chạy lại gần Chu Hằng, dâʍ đãиɠ quỳ áp mặt xuống đất, mông lớn vô cùng tròn trịa chổng lên, da^ʍ thanh cầu xin:
- Xin chủ nhân thưởng cho cái l*и dâʍ đãиɠ của nô! Nô ngứa ngứa quá, thật muốn được ©ôи ŧɧịt̠ lớn ȶᏂασ!
Chu Hằng đang lúc kí©ɧ ŧìиɧ, dù là ai đến cũng không từ chối, lúc này liền phân ra một phân thân.
Phân thân Chu Hằng tiến lại phía sau Lan Phi, hung hăng đánh mạnh lên cặp mông tròn lẳn của nàng.
Bốp! Bép! Bép!
Thanh âm da thịt vang vọng cực kỳ, vô cùng có sức đàn hồi. Chu Hằng chỉ thấy như đánh vào bịch bông, một loại cảm giác mê người truyền khắp toàn thân. Xúc cảm êm ái vô cùng gây nghiện, làm người ta không nhịn được muốn đánh mông nàng thật nhiều!
Bép! Bép! Bép! Bốp!
Lập tức thanh âm tét mông vang lên, hai bờ mông căng tràn sức sống thoảng đỏ ửng, làn da hồng hào kiều diễm mê người, giống như quả táo độc, càng nhìn càng diễm lệ, càng nhìn càng câu nhân.
Đương nhiên, mông Lan Phi không phải táo độc, Chu Hằng cũng không phải công chúa ngây thơ, lúc này liền có một loại suy nghĩ biếи ŧɦái nảy ra trong đầu.
Chu Hằng vẫy tay một cái, liền lấy ra một cái tràng hạt, tràng hạt này ở cuối còn có một cái đuôi chó xù.
Chu Hằng cầm tràng hạt, từng hạt từng hạt nhét vào c̠úc̠ Ꮒσα tươi hồng của Lan Phi. Mỗi một hạt châu đều to như ngón cái, nút vào c̠úc̠ Ꮒσα nàng đều là căng tràn hết sức.
- Ưm… ưm… ư… hức… aa~~ hức… ưm… nhaaa… ư...ưm~~~
Lan Phi hai mắt trợn lớn, sắc mặt phiến hồng, vậy mà không kêu đau tiếng nàng, chỉ rêи ɾỉ đầy ủy khuất, phảng phất như một con chó nhỏ bị giẫm phải đuôi.
Nàng càng là như thế, Chu Hằng càng hưng phấn, hắn tăng nhanh tốc độ, cuối cùng một viên hạt châu cuối cùng tiến vào c̠úc̠ Ꮒσα Lan Phi, đuôi chó thình lình nút đầy cúc hoa nàng, sống động giống như thật.
- Nói! Ngươi có muốn ©ôи ŧɧịt̠ không?
Chu Hằng mạnh tay quất xuống, bàn tay to tát vào mông đẹp căng mọng, hung hăng tra hỏi.
Lan Phi đang trong cơn đê mê, lúc này liền trợn mắt mê man đáp:
- Có, muốn, muốn ©ôи ŧɧịt̠! Muốn ©ôи ŧɧịt̠ lớn của chủ nhân ȶᏂασ! Aaa! Thật muốn được ©ôи ŧɧịt̠ lớn ȶᏂασ!
Chu Hằng da^ʍ thanh cười khà khà, ©ôи ŧɧịt̠ kê vào l*и nhỏ của Lan Phi, nhưng chậm chạp không tiến vào, mà vân vê trêu đùa bên ngoài, trêu đùa đến nàng toàn thân ngứa ran, dâʍ ŧᏂủy̠ thành vũng nhỏ rớt xuống, mới đút một phần qυყ đầυ vào trong, miệng lại hỏi:
- Ngươi là gì của ta?
- Là, là tiện nô của, a~~ của chủ nhana~~
Bép!
Chu Hằng hung hăng giáng một bạt tay thật mạnh, khiến mông Lan Phi sóng cảng dâng trào, hắn làm như vô cùng mất hứng gắt:
- Nói lại! Ngươi là gì của ta?
Lan Phi bị dọa sợ, nàng thầm than đại ma vương này sao càng ngày càng tính khí thất thường như thế? Chính mình nói gì cũng bị đánh mông! Nhưng nước đã đến chân, l*и da^ʍ không thể không có ©ôи ŧɧịt̠ lớn, Lan Phi chỉ đành đánh bừa sửa lại:
- Ta, ta là chó mẹ dâʍ đãиɠ của chủ nhân!
Chu Hằng nghe vậy mới cười lên, bàn tay xoa xoa mông đẹp, ngón tay nhấn vào da thịt mềm mại.
- Chó mẹ muốn ©ôи ŧɧịt̠ lớn phải làm gì?
- Phải, phải kêu… gâu gâu… oẳng oẳng! Chủ nhân gâu gâu, cầu xin ngài cho nô ©ôи ŧɧịt̠ lớn! Gâu gâu!
Lan Phi trước mặt Chu Hằng nào có tôn nghiêm gì? Lập tức vứt sạch liêm sỉ cầu xin, mông lớn còn lắc lắc muốn cọ xát Chu Hằng, y hệt như một con chó mẹ thật sự.
Chu Hằng hưng phấn đến không thôi, eo mạnh một thúc, đầu khấc mang theo khí thế hùng hổ, đánh tan phòng tuyến không tồn tại của Lan Phi, một đường không gì cản nổi, mạnh mẽ chạm đế tận hoa tâm!
Chu Hằng đã dính vào l*и là không dứt ra được, ©ôи ŧɧịt̠ không ngừng vũ động ra vào l*и da^ʍ, dâʍ ŧᏂủy̠ ướt đẫm trải đường, giúp hắn ra vào cực kỳ thuận lợi.
Lan Phi không phải Tiêu Họa Thủy bị trêu đùa đến toàn thân vô lực, nàng vừa rêи ɾỉ, còn không quên lắc mông uốn éo, vô cùng phối hợp với Chu Hằng.
- Cɧó ©áϊ! Ngươi sau này phải biết thân phận, cái đuôi này không được ta đồng ý thì không được lấy ra! Đã biết chưa?
Chu Hằng hung hăng nện một cú lút cán, bàn tay phiến mạnh lên cặp mông đỏ hồng in dấu tay của Lan Phi hỏi. Mặc dù là câu hỏi, nhưng giọng điệu vô cùng bá đạo, không cho phản bác.
Lan Phi ủy khuất gục xuống, miệng thở hổn hển, đầu nàng gật gật vài cái.
Nhưng Chu Hằng không nghe được câu trả lời, còn tưởng rằng tiện nô này dám phản bác hắn, trong lòng lập tức bị khơi dậy du͙© vọиɠ chinh phục, con căng như giao long cuộn mình, điên cuồng tăng tốc nện vào da^ʍ huyệt.
Như thế còn chưa thấy đủ, Chu Hằng liền cầm lấy cái đuôi chó, liện tục rung lắc, hạt châu va chạm ma sát, cộng thêm ©ôи ŧɧịt̠ khổng lồ chỉ cách một tầng thịt mọng tàn bạo chiếm lấy l*и Lan Phi. Nàng vậy mà sướиɠ đến ngất đi, nhưng mông da^ʍ vẫn tự động di chuyển, không ngừng nghênh hợp Chu Hằng tiến vào.
Đang lúc ba người Chu Hằng lên đến cao trào, Triệu Khả Hân rốt cuộc tỉnh lại.
Nàng lập tức nhào vào lòng Chu Hằng, dùng ánh mắt đầy khao khát nhìn hắn.
Không cần lời nói giao lưu, Chu Hằng cũng có thể nhìn ra dục niệm mãnh liệt như muốn bùng ra trong mắt nàng. Hắn liền cúi đầu hôn ngầu nghiến mồi hồng xinh đẹp, hai tay từ lâu đã tìm đến hai điểm mẫn cảm nhất của nàng.
L*и vυ' miệng đồng thời bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, Triệu Khả Hân liền lâm vào đê mê, toàn thân nàng tê dại như trúng ma dược, mồ hôi mỏng thơm ngọt thấm ra, thân thể đầy đặn gục vào lòng Chu Hằng, mặc cho xâu xé.
Chu Hằng cũng bị mùi vị đặc trung trên người Triệu Khả Hân hấp dẫn, eo hắn tăng tốc, ©ôи ŧɧịt̠ cuồng bạo như vũ bão tấn công da^ʍ huyệt Tiêu Họa Thủy, dương căn to lớn chạy nước rút, càng làm cho Tiêu Họa Thủy như muốn thăng thiên.
Tử ©υиɠ nàng không ngừng bị đội lên, mỗi một tấc nếp thịt trong l*и đều có thể cảm nhận được ©ôи ŧɧịt̠ lớn của Chu Hằng.
- Haaa~~ ưm!!!
Tiêu Họa Thủy không biết lần thứ mấy chạm đến đỉnh, hai mắt trắng dã trợn ngược, miệng lưỡi từng ngụm lớn hít thở, dâʍ ŧᏂủy̠ tiết ra ào ạt. Chu Hằng chỉ chờ có thể, tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc đậm bắn ra, phân phát mầm mống vào tử ©υиɠ nàng.
Làm xong Tiêu Họa Thủy, Chu Hằng liền đem Triệu Khả Hân nằm úp lên nàng, hai đại mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nằm đè lên nhau, từng tấc da thịt tưởng như muốn hòa làm một, hình ảnh thực sự là quá nóng bỏng.
Nhất là hai khe l*и một tϊиɧ ɖϊ©h͙ lan tràn đầy dâʍ ɭσạи, một e thẹn khép chặt, chỉ có một điểm dâʍ ŧᏂủy̠ rỉ ra. Hình ảnh đối lập làm người ta tâm sinh ngứa ngáy, vừa muốn thưởng thức l*и đẹp yểu điệu, vừa muốn dùng ©ôи ŧɧịt̠ lớn ô nhiễm vùng thần thánh kia.
Chu Hằng đương nhiên không có cái gì gọi là thương hương tiếc ngọc, đầu khấc còn dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ hòa lẫn với dâʍ ŧᏂủy̠ như hổi đói xông lên, mạnh mẽ nút vào âʍ đa͙σ khép chặt kia!
Các nàng Nam Cung Nguyệt Dung, Phong Liên Tình đều hấp thu xong Tinh Hồng Ngọc Tham, lập tức liền đến góp vui. Nếu không phải Ứng Mộng Phạm trước đó bị Chu Hằng ȶᏂασ cho kiệt sức ngủ trên tầng 2, chắc chắn phải có một tràng nhất long ngự lục phượng
Nhưng cho dù thế, da^ʍ thanh hoan ngữ vẫn không ngừng vang lên, du͙© vọиɠ xá© ŧᏂịŧ nguyên thủy nhất được phát tiết không chừa chút nào.
…
Cuồng hoan qua đi, Chu Hằng mang theo Ứng Mộng Phạm tiếp tục lên đường.
Hắn mỉm cười cười, ôm eo nhỏ của Ứng Mộng Phạm bước đi. Cuối cùng vẫn chỉ có nàng làm bạn ở bên người. Ứng Mộng Phạm ngoan ngoãn dựa vào lòng Chu Hằng, ngực lớn kẹp lấy tay hắn vào chốn tiêu hồn, mắt to quyến rũ vừa tản ra da^ʍ thái tận xương, lại tựa hồ có hào quang ngây thơ tản ra. Khiến Chu Hằng không khỏi cảm khái sức hấp dẫn khủng bố của nàng.
- Đi thôi! .
- Ân! .
Ứng Mộng Phạm cơ hồ treo ở trên người của Chu Hằng, chẳng những mùi thơm sâu kín của cơ thể không ngừng truyền vào trong mũi của hắn, ngọc thể đầy đặn cũng gắt gao đè ép, xúc cảm vô cùng tuyệt đẹp khiến tâm tình Chu Hằng như ngựa hoang bôn tẩu, có một loại cảm giác đạp cỏ mà bay.
Côи ŧɧịt̠ rục rịch liền muốn vén váy Ứng Mộng Phạm lên, chuẩn bị hung hăng ăn nàng.
Nhưng đột nhiên có một tiếng nổ vang vang lên.
Oanh!
Chu Hằng thoáng cái ngẩn ra. Cảm ứng được một cỗ khí tức phóng ra ngoài, khiến hắn hiện lên phản ứng mãnh liệt.
Nói xác thực, là 2 đạo khí tức giằng co, đυ.ng nhau mãnh liệt, giống như sóng nước hướng về bốn phương tám hướng.
Mỗi một đạo khí tức cũng không yếu hơn hắn, làm hắn bỗng hiện lên lòng hiếu kỳ, tạm gác dục niệm, lôi kéo Ứng Mộng Phạm đi đến.
Hắn đi cũng không nhanh. Đi bước một giống như bước chậm, sau chừng trăm bước, hơi thở liền diễn hóa thành thực chất, giống như sóng lớn sôi trào. Khi hắn cùng Ứng Mộng Phạm đi ra rừng cây nhỏ, thấy phía trước là một sông lớn màu đen, hai bên bờ sông có một thanh niên, khí tức như thực chất cuồn cuộn.
Bên phía Chu Hằng là thanh niên áo đen, dáng người thon dài. Trên mặt tràn đầy tự tin, phát ra khí thế tạo thành một Giao xà, ẩn mình trong mây. Mà thanh niên bên kia thì áo lam, dáng người đồng dạng cực kỳ thon dài, cả người tản ra khí tức cực độ cao cao tại thượng, thật giống như người trong thiên hạ đều nên phủ phục ở dưới chân hắn.
Khí thế người này hóa thành một thanh lợi kiếm đồng dạng màu xanh lam, phóng lên cao. Đối kháng khí tức thanh niên áo đen.
Thực lực của hai người gần như nhau, Giao xà cùng bích kiếm trên bầu trời không ai nhường ai, mỗi một lần va chạm đều tràn đầy sát khí, dư ba chấn động. Đá vụn liệt kim, mà con sông giữa hai người lại bị gãy đoạn từ đó, bọt sóng màu đen giống như trời mưa phiêu tán không ngừng.
Hai người kia đều là người nổi bật trong cấp bậc Sơn Hà Cảnh, lập tức cảm ứng được Chu Hằng cùng Ứng Mộng Phạm, nhao nhao nhìn thoáng qua bọn họ.
Lập tức, trong một xà một kiếm phân biệt trào ra một đạo khí tức, hóa thành Giao xà cùng bích kiếm nhỏ, chém tới Chu Hằng cùng Ứng Mộng Phạm. Đây cũng không phải bọn họ cố ý làm, bởi vì thời điểm chiến ý nồng đậm nhất, một ánh mắt đều có thể hóa thành sát khí đầy trời.
Oanh!
Trên người của Chu Hằng cũng bỗng nhiên trào ra khí thế cường đại, hóa thành một đoàn tử hỏa bùng cháy hừng hực, chỉ nhẹ nhàng một quyển, một xà một kiếm lập tức hóa thành hư không.
Ngược không phải thực lực của hắn có thể đồng thời trấn áp hai người này, mà là đối phương nhiều nhất vận dụng một phần trăm lực chú ý lại đây.
Dưới khí cơ dẫn động, hai người kia đồng thời nhìn lại Chu Hằng, áp lực đột nhiên tăng.
Tử hỏa bùng cháy hừng hực, đó cũng không phải ngọn lửa chân thật, mà là khí thế biến thành, đại biểu một loại tinh khí thần, một loại chiến ý.
Trong nháy mắt, tử hỏa, bích kiếm, Giao xà giằng co lẫn nhau, tạo thành một cái cân bằng kỳ diệu.
Hai cái thanh niên cũng không chú ý Chu Hằng, nhìn chăm chú vào đối phương, chiến ý bùng cháy hừng hực, bất cứ lúc nào có thể phát động một kích kinh thiên.
Không khí càng ngày càng áp lực, bỗng nhiên hai người này đồng thời bay vυ't lên, công kích hướng về đối phương.
Hưu hưu hưu, rầm rầm oanh!
Bích kiếm giao xà đυ.ng vào nhau, nhao nhao ra quyền, không hề hoa xảo, liều mạng lực lượng, dư ba chấn động, giống như trời long đất lở, mặt đất phụ cận chấn động, sông lớn màu đen cuốn lên sóng ấy chục thước.
Cà!
Thân hình hai người trao đổi vị trí, nhưng lập tức lại phóng người lên, lại lần nữa gϊếŧ về đối phương quá.
Nói như vậy, mọi người thực lực tương cận tận lực tránh cho gần người, bởi vì hậu quả tạo thành không thể phỏng chừng. Nhưng hai thanh niên này rõ ràng đều là kẻ vô cùng kiêu ngạo, căn bản không thèm dùng linh lực thử, mà chọn dùng chiến pháp kịch liệt nhất.
Bọn họ đều nắm giữ Thế, bởi vậy liều mạng chính là lực lượng, còn có... võ kỹ!
Sau khi thử vài lần, bọn họ đều xác định lực lượng của đối phương cũng không kém so với mình, đọ lực lượng không có chút ý nghĩa nào, ai cũng nhao nhao vận dụng võ kỹ, đây mới là mấu chốt có thể phân ra thắng bại.
Hai người cùng cảnh giới, một cái sử dụng võ kỹ Nhân cấp hạ phẩm, một cái sử dụng võ kỹ Thiên cấp thượng phẩm, chiến lực quả thực khác biệt trời và đất!
Oanh!
Quang ảnh chớp động rực rỡ, thanh niên áo lam rõ ràng trong tay không có kiếm, nhưng vừa ra tay chính là kiếm khí bén nhọn đầy trời, tê phá hư không, tất cả trước mắt đều là một mảnh màu xanh lam. Thanh niên áo đen cũng không...... kém, hai đấm oanh kích, mỗi một quyền đều biến thành Giao long, như xà hóa long, thẳng vượt chín tầng trời.
Bọn họ đều vận dụng võ kỹ, chiến lực lập tức xuất hiện tăng vọt!
Bất ngờ là hai người hiển nhiên đều xuất phát từ thế lực lớn, võ kỹ nắm giữ đều cực kỳ thượng thừa, uy lực thật lớn, vẫn là cục diện chẳng phân biệt được cao thấp.
Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch!
Bọn họ không gây thương tổn lẫn nhau, nhưng lực đạo đánh ra lại phá hư mặt đất phụ cận rối tinh rối mù, phảng phất có hai quái thú to lớn đang cắn.
Chu Hằng xem hứng khởi, quát to:
- Chiến một trận cùng ta! .
Hắn phi thân ra, hai đấm xuất ra, một quyền đánh thanh niên áo lam, một quyền đánh thanh niên áo đen, đồng thời phát động công kích hướng hai người.
Một chọi một, bên trong cùng cảnh giới hắn thật sự không tìm ra đối thủ.
- Hừ! .
Hai người kia đồng thời hừ lạnh một tiếng, bên thứ ba lại dám đồng thời phát động công kích bọn họ, cũng quá coi thường bọn họ!
Bọn họ người nào không phải hạng người tâm tính cao ngạo, dưới giận dữ đều bỏ rơi đối thủ trước mặt, đánh tới Chu Hằng.
Thình thịch!
Lực lượng cường đại bắt đầu khởi động, ba đạo lực lượng cuốn lên trời, vô số bùn đất bay lên trên trời, giống như vạn con quạ đen đồng thời giương cánh bay lượn, thẳng hướng nổi lên độ ấy ngàn trượng.
Chu Hằng trong nháy mắt lui về phía sau mấy trăm trượng, mà hai người khác cũng đồng dạng chợt lui, giữa ba người còn có lực lượng vô cùng kinh khủng còn đang điên cuồng khởi động.
- Ân, là ngươi!
Thanh niên áo đen lại nhìn Chu Hằng một cái, lập tức lộ ra biểu tình tức giận, Giao xà đỉnh đầu càng ngày càng có vẻ rất thật, răng độc dữ tợn, giống như rít gào cùng một chỗ.
Chu Hằng sửng sốt, tên này nhận biết mình? Hơn nữa còn giống như có thù rất lớn?
Nhưng hắn sao không nhớ rõ người này?
- Ngươi nhận thức ta?
Chu Hằng cất giọng nói, ba người trẻ tuổi ai cũng phát ra uy thế cường đại trấn áp chín tầng trời mười tầng đất, triển hiện ra tiềm chất Rồng trong loài người.
- Gϊếŧ tộc nhân ta, phá hư đại sự lão tổ ta, ngươi cho là ngươi trốn được không?
Thanh niên áo đen lớn tiếng quát.
Thù lớn như vậy?
Gϊếŧ tộc nhân ta, điểm ấy Chu Hằng thật ra không có quá nhiều nghi hoặc, bởi vì người chết ở trong tay hắn thật sự không ít. Nhưng Phá hư lão tổ đại sự, đây là cái gì? Người này có tu vi Sơn Hà Cảnh, hơn nữa còn là Sơn Hà tam trọng thiên đỉnh phong, chiến lực vô cùng kinh khủng.
Mà hắn gọi Lão tổ cực kỳ cung kính, giống như một cái tiểu bối, như vậy tu vi Lão tổ tuyệt đối không chỉ đơn giản là Linh Hải Cảnh.
Ít nhất phải là Kết Thai Cảnh!
Trên đời này không có bao nhiêu cường giả Kết Thai Cảnh, mà hắn và thế lực cấp bậc này kết làm thù , chỉ có Ứng gia cùng... Mao gia!
Mao gia!
Trong lòng Chu Hằng lập tức tỉnh ngộ lại, nói:
- Ngươi là một thế hệ Mao gia? .
- Mao Vũ Hằng! Cũng là người gϊếŧ ngươi!
Thanh niên áo đen gào to một tiếng, gϊếŧ về Chu Hằng, một quyền đánh ra, Giao xà không trung cũng đồng thời rít gào, từ trên bầu trời đột nhiên đập xuống, há miệng máu khổng lồ về phía Chu Hằng.
- Chưa chắc!
Chu Hằng cũng nổi lên sát cơ.
Mao gia thiếu chút nữa gϊếŧ phụ thân của hắn, đây là cừu hận tuyệt đối không thể hóa giải, hắn sẽ gϊếŧ mỗi người Mao gia không lưu tình chút nào!
Hắn chém ra hữu quyền, một đóa hoa sen tám màu sanh thành, bay về Mao Vũ Hằng, tiếp theo phát động huyết mạch xích kim, quả đấm của hắn biến thành màu vàng óng, giống như một đạo đốm lửa xẹt qua phía chân trời, nặng nề mà đánh tới Mao Vũ Hằng.