Chương 266 - Kiếm Động Cửu Thiên
Chỉ có mấy người hữu hạn như Chu Hằng mới biết, sở dĩ Ứng Thừa Ân nổi giận lớn như thế, không phải chỉ vì chỗ ở bị phá hủy, mà là vì Ứng Mộng Phạm bị người ta bắt cóc!
Đây là vật yêu dấu của hắn, bị người ta đánh cắp thì dĩ nhiên phải nổi trận lôi đình rồi!
Còn có một điểm, Ứng Mộng Phạm là chị ruột của Ứng Thừa Ân, giam cầm bạo da^ʍ chị ruột, loại chuyện này lan truyền ra thì mất mặt cỡ nào?
Tuy rằng Ứng Thừa Ân có thực lực hùng mạnh, nhưng cuối cùng còn chưa đạt đến trình độ có thể một tay che trời, không có khả năng ngăn cản mọi người chỉ trích.
Thẳng đến lúc này, Chu Hằng mới hiểu được thì ra Ứng Thừa Ân biến mất nhiều ngày như vậy, là bởi đánh một trận với Triệu Đoạt Thiên!
Tại sao phải đánh, đáp án tự nhiên rất đơn giản, Triệu Đoạt Thiên làm sao chịu để Chu Hằng bị ủy khuất vô ích, tự mình ra tay làm thịt mấy nhân vật trọng yếu của Ứng gia, ép buộc Ứng Thừa Ân đi ra ứng chiến.
Bá khí!
Ai thua ai thắng, không ai biết, nhưng sau khi Triệu Đoạt Thiên trở về liền bắt đầu bế quan, còn cao tầng Triệu gia đều biết, lần sau vị gia chủ đại nhân vô cùng kiệt xuất này đi ra, nói không chừng sẽ là Kết Thai Cảnh!
Tuy rằng thành công chọc cho Ứng Thừa Ân thất thố nổi giận đùng đùng, nhưng Chu Hằng cũng không có chút đắc ý gì.
Đây chỉ là ghê tởm Ứng Thừa Ân một chút mà thôi, căn bản không coi như báo thù! Hắn nhất định phải sớm đột phá Kết Thai Cảnh trước Ứng Thừa Ân một bước, sau đó để cho vị gọi là thiên tài này nếm thử mùi vị bị người cảnh giới cao hơn bức hϊếp.
Lại qua vài ngày, Chu Hằng thu được tin xin giúp của Lục Thần Phù.
- Có người bắt chẹt ngươi?
Chu Hằng hỏi.
- Phải, người kia muốn Thần Phù tiếp hắn một đêm, lại bỏ thêm 10 vạn linh thạch trung phẩm mỗi năm, mới cho phép Thần Phù làm kinh doanh ở đế đô!
Lục Thần Phù rất bình tĩnh nói.
- Vậy ngươi trả lời sao?
Lục Thần Phù còn như thế, Chu Hằng tự nhiên càng không cần vội.
- 10 vạn linh thạch trung phẩm là chuyện nhỏ, nhưng Thần Phù là người của Chu công tử, thân thể sớm đã thuộc về Chu công tử, bản thân Thần Phù không tự làm chủ được!
Lục Thần Phù nhàn nhạt nói.
Chu Hằng nhướng mày, lộ ra một chút hài lòng.
Lục Thần Phù đúng là mỹ nữ, xinh đẹp không kém chúng nữ Tiêu Họa Thủy, huống chi hắn chơi qua nàng không phải chỉ một hai lần, từ góc độ nào đến nói, Lục Thần Phù cũng hoàn toàn là nữ nhân của hắn không sai một li.
- Ta đi gặp hắn một lần!
Chu Hằng nói, chưa nói đến việc làm ăn, chỉ là người này muốn chạm vào nữ nhân của hắn đã đủ để Chu Hằng ra mặt rồi.
Sau khi hai người xuất phát, Lục Thần Phù liền giới thiệu tình huống cho Chu Hằng.
Người sách nhiễu kia là Bạch Phi Vũ, người của Bạch gia một trong ba đại hào môn Lãng Nguyệt, hơn nữa còn không phải xuất thân chi hệ, lai lịch không nhỏ. Lão cha chính là cường giả Sơn Hà Cảnh, nhưng hắn kém cỏi hơn nhiều, chỉ biết ăn chơi, hơn 200 tuổi rồi mà tu vi chỉ mới Sơ Phân Cảnh, hơn nữa còn là dùng các loại đan dược mạnh mẽ tăng lên, căn bản không có khả năng tiếp tục tăng lên nữa.
--- Càng là đan dược bậc cao thì càng quý giá, giá trị sẽ không chỉ tăng gấp đôi gấp ba, mà là gấp trăm gấp ngàn lần! Ngay cả Bạch gia cũng không thể hoang phí như thế, đi bồi dưỡng một tộc nhân không có chí tiến thủ.
Tuy rằng cảnh giới võ đạo của Bạch Phi Vũ không cao, nhưng ỷ vào Bạch gia sau lưng, lão cha lại là cường giả Sơn Hà Cảnh, nghiễm nhiên thành bá chủ ở đế đô, rất nhiều thương gia đều phải móc nối quan hệ trước với hắn mới có thể kinh doanh, bằng không sẽ không ai dám nhập hàng, càng không ai dám đến mua.
Lâu ngày dần dà, vị bá chủ này tự nhiên càng tham lam, gặp ai cũng muốn nhào lên cắn một cái.
Kỳ thật chỉ cần Lục Thần Phù đưa ra cờ hiệu Triệu gia, cho dù Bạch Phi Vũ có tham lam đi nữa cũng phải có cố kỵ, dù sao hắn cũng không thiếu một chút thu nhập này. Nhưng Chu Hằng không muốn dính quá nhiều quan hệ với Triệu gia, bởi vậy Lục Thần Phù liền trở nên mỏng manh, gặp phải chuyện Nguyễn Giai Oánh cũng không giải quyết được, cũng chỉ có thể đi gặp Chu Hằng xin giúp đỡ.
- Tình cảnh của Nguyễn cô nương cũng không quá tốt!
Lục Thần Phù u uất nói:
- Thiên Bảo Các nơi này có một vị thiếu gia chưởng sự coi trọng nàng, mấy ngày này cứ luôn cưỡng bức lợi dụ nàng!
Chu Hằng không khỏi nhướng mày, nữ nhân xinh đẹp quá mức quả nhiên là hồng nhan họa thủy, nhưng dám động vào nữ nhân của hắn thì lại là việc khác!
- Trước tiên giải quyết Bạch Phi Vũ, ta lại đi gặp vị thiếu gia chưởng sự kia!
Chu Hằng hừ lạnh nói, nữ nhân khác thì thôi, nhưng Nguyên Giai Oánh chính là nữ nhân của hắn, hơn nữa còn giúp hắn không ít chuyện. Mặc dù Nguyễn Giai Oánh tiếp cận Chu Hằng là có mục đích riêng, nhưng nếu đã dược hắn thừa nhận thì không kẻ nào được phép động đến nàng.
…
Bạch Phi Vũ hẹn Lục Thần Phù đêm nay dùng bữa ở Túy Hương lâu, ăn xong bữa thì thuận tiện ăn luôn mỹ nhân này. Theo hắn nghĩ nếu là người bên ngoài đến đây, không chỗ nương nhờ, tự nhiên chỉ có một con đường là khuất phục hắn.
Nhưng trong lúc chờ đợi, Bạch Phi Vũ càng nghĩ đến Lục Thần Phù, ©ôи ŧɧịt̠ trong quần càng không yên thân. Đũng quần hắn sớm đã nổi lên một túp lều cứng rắn, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể bung ra.
Cũng may Bạch Phi Vũ sớm đã có chuẩn bị, hôm nay hắn còn mang theo một mỹ thϊếp nữa, chính là định chơi song phi! Chỉ tưởng tượng đến cảnh vừa ȶᏂασ Lục Thần Phù, vừa vục đầu vào bú ɭϊếʍ cái l*и múp míp mọng nước của Phỉ Nhan, Bạch Phi Vũ đã toàn thân nóng rực rồi!
Bàn tay đang xoa nắn bầu vυ' căng tràn của Phỉ Nhan lập tức tăng thêm lực, ngón tay hắn không ngừng vân vê núʍ ѵú nàng, hạt đào đỏ hồng cương lên vô cùng e thẹn, càng thêm kí©ɧ ŧɧí©ɧ da^ʍ tính của Bạch Phi Vũ.
- Vũ ca ca, đừng trêu đùa Nhan Nhan nữa, người ta, người ta đã rất nứиɠ rồi! Ưm… mau, mau ȶᏂασ Nhan Nhan…
Mỹ thϊếp cảm nhận được ©ôи ŧɧịt̠ to lớn của Bạch Phi Vũ chọc vào mông nàng, lập tức liền dâʍ đãиɠ rêи ɾỉ.
Bạch Phi Vũ nghe được thanh âm như mèo kêu động dục này, lập tức hưng phấn không chịu nổi. Hắn lập tức đứng dậy, khiến mỹ thϊếp chống tay lên bàn, còn chính mình thì ở phía sau, hai tay hung hăng xé rách nội y của nàng.
Cổ áo vốn đã lỏng lẻo của Phỉ Nhan lập tức tuột xuống đến eo nhỏ. Váy ngắn của nàng cũng bị Bạch Phi Vũ xé đôi, lộ ra hai chân trắng trẻo thon dài, cặp đùi săn chắc mà no đủ, kiều đồn mềm mại căng tròn, vừa nhìn đã khơi lên dục hỏa bừng bừng!
Nhưng hấp dẫn hai mắt Bạch Phi Vũ nhất vẫn là khe nhỏ tinh tế giữa hai đùi Phỉ Nhan. Hai mép l*и ửng hồng tươi tắn, bên trên có một nhúm lông đen tuyền. Từ khe l*и rỉ ra mật dịch tươi mới ấp áp, tỏa ra mùi hương mê người không gì sánh kịp.
Nhưng thế còn chưa hết! Giữa cặp mông trắng hồng của nàng là cúc hoa đỏ hồng tươi tắn. Xung quanh c̠úc̠ Ꮒσα Phỉ Nhan mọc ra một vòng lông tơ mịn màng, bao bọc lấy c̠úc̠ Ꮒσα nhỏ nhắn của nàng. Nhìn qua giống như cái l*и thứ hai vậy!
Bạch Phi Vũ cực thích chơi c̠úc̠ Ꮒσα Phỉ Nhan, không chỉ vì bên ngoài nhìn qua rất giống cái l*и thứ 2, mà còn vì mỗi khi ©ôи ŧɧịt̠ hắn tiến vào, c̠úc̠ Ꮒσα Phỉ Nhan đều thít vào thật chặt, ép đến ©ôи ŧɧịt̠ vô cùng thư sướиɠ!
Cảnh tượng hấp dẫn như thế bày ra, Bạch Phi Vũ nào còn nhịn được? Hắn lập tức quỳ phía sau Phỉ Nhan, miệng lớn ngoạm lấy c̠úc̠ Ꮒσα nàng, đầu lưỡi ngựa quen đường cũ liếp láp lấy cúc hơ mềm mại, sau đó dần dần tiền vào trực tràng nóng hổi đầy hấp dẫn.
Hắn liếʍ láp cúc hoa Phỉ Nhan một hồi, sau đó chuyển xuống khe l*и ẩm ướt của nàng.
Từng chút dâʍ ŧᏂủy̠ tiết ra bị Bạch Phi Vũ tham lam nuốt lấy, sau đó lại dùng miệng nhả vào hậu môn Phỉ Nhan. Khiến nàng rêи ɾỉ không dứt, hai chán run rẩy không vững.
Miệng liếʍ láp qua lại giữa chốn tiêu hồn, hai tay Bạch Phi Vũ thì bắt lấy cặρ √υ' lủng lẳng của Phỉ Nhan, bàn tay không ngừng dùng sức nắn bóp kiều đồn sung mãn, da thịt như bông xuyên qua kẽ ngon tay, nhìn qua vô cùng có lực đàn hồi!
Nhóp nhép... nhóp nhép…
Bạch Phi Vũ không ngừng bú ɭϊếʍ, cuối cùng hắn rốt cục không nhịn nổi, lập tức liền vùng dậy. Côи ŧɧịt̠ bị đè nén bấy lâu được giải phóng, đầu khấc theo bản năng dí vào c̠úc̠ Ꮒσα tươi mới ướŧ áŧ của Phỉ Nhan, nhưng lập tức liền bị Bạch Phi Vũ đè xuống.
Chút nữa hắn còn định song phi hai nàng Lục Thần Phù, Phỉ Nhan xem c̠úc̠ Ꮒσα nàng nào sướиɠ hơn, lúc này đành phải nhịn lại.
Hơn nữa cúc hoa Phỉ Nhan là tuyệt phẩm, không có nghĩa là l*и nàng không sướиɠ. Người lại, l*и nàng cũng vô cùng tuyệt vời, không hề thua kém c̠úc̠ Ꮒσα cực phẩm kia la bao!
Một tay Bạch Phi Vũ đè mông lớn của Phỉ Nhan, một tay cầm ©ôи ŧɧịt̠ dí vào khe l*и nàng. Hông vừa dùng lực, lập tức liền thúc đến bên trong.
Đầu khấc mạnh mẽ banh rộng mép l*и mềm mại, hung hăng không gì cản nổi, thoáng cái đã thúc vào đến thật sâu. Thân ©ôи ŧɧịt̠ to dài chỉ còn một đoạn lộ ra bên ngoài.
- Aa~~~ thật sướиɠ, khít như vậy! Nhan Nhan ngươi thực là đãng phụ! Kẹp ta sướиɠ muốn chết!
Bạch Phi Vũ nhịn không được khẽ rên. Hai tay xoa nắn cặp mông không nhịn được dùng sức, để lại hai dấu tay đỏ bừng trên da thịt Phỉ Nhan.
- Ưm… ta… Ta dâʍ đãиɠ… aa~~ Phỉ Nhan dâʍ đãиɠ, Phỉ Nhan dâʍ đãиɠ muốn bị Vũ ca ca ȶᏂασ! A…~~~ haaa… ©ôи ŧɧịt̠ lớn, ©ôи ŧɧịt̠ thật lớn… nha… Vũ ca ca, Vũ ca ca mau ȶᏂασ Nhan Nhan~~~
Phỉ Nhan không hề tiết chế rêи ɾỉ. Nàng cũng mặc kệ phòng bên cạnh có thể nghe thấy hay không, vừa rên la dâʍ đãиɠ, vừa lắc mông tiếp nhận ©ôи ŧɧịt̠ to lớn đánh vào.
Bách Phi Vũ bị mỹ nhân dâʍ đãиɠ làm cho sung sướиɠ, lập tức toàn thân tuôn trào du͙© vọиɠ, hung hăng nhấp hông chinh phạt đối phương!
Thanh âm rêи ɾỉ xen lẫn với tiếng da thịt va chạm hòa vào nhau, khiến trong phòng tràn đầy du͙© vọиɠ xá© ŧᏂịŧ nguyên thủy nhất. Nhẩy là đôi nam nữ đang hành sự ở giữa phòng càng làm nơi này thêm phần dâʍ ɖu͙©.
Bạch Phi Vũ càng ȶᏂασ càng mạnh, ©ôи ŧɧịt̠ hung hãn chinh phục mỹ thϊếp, hai tay thì không ngừng du tẩu trên người nàng, khi thì xoa nắn căp mông lớn mềm mại, khi thì nhéo lấy hai núʍ ѵú đỏ tươi ướŧ áŧ.
Thân thể nóng rực kết hợp với nhau, khiến cả hai người phiêu phiêu dục tiên, như lướt trên mây. Dâʍ ŧᏂủy̠ bắn tung tóe, đọng thành một vũng nhỏ dưới sàn gỗ.
Bạch Phi Vũ cuồng nhiệt thúc hông, ȶᏂασ cho Phỉ Nhan kêu rên không ngớt. Nàng đã hoàn toàn bị ©ôи ŧɧịt̠ hắn mê hoặc, thật sự không thể tưởng tượng được có ©ôи ŧɧịt̠ nào còn sung sướиɠ hơn ©ôи ŧɧịt̠ Bạch Phi Vũ!
…
Chu Hằng cùng Lục Thần Phù đi đến Túy Hương Lâu, nhưng vừa đến gần cửa phòng bao đã nghe thấy từng đợt thanh âm hoan lạc phát ra. Cả hai người đều không phải kẻ ngây thơ gì, vì thế lập tức biết được sự tình bên trong.
Lục Thần Phù mới đầu còn cố tỏ ra bình tĩnh, nhưng rất nhanh, hai má nàng đã đỏ bừng, ánh mắt không tự chủ được liếc xuống bàn tay đang đút vào dưới váy nàng của Chu Hằng.
Chu Hằng không hề kiêng kỵ luồn tay vào trong váy nàng, bàn tay hắn thoáng cái đã kéo qυầи ɭóŧ xuống, ngón tay linh hoạt vuốt ve khe l*и Lục Thần Phù. Từng đợt xúc cảm ướŧ áŧ lan tràn, hai mép l*и dần dần trở nên ấm áp, dâʍ ŧᏂủy̠ ẩm ướt không biết đá rỉ ra từ lúc nào làm ướt tay Chu Hằng.
Chu Hằng cười cười, ngón tay hắn liền thuận thế tiến vào khe l*и nhỏ nhắn.
Lập tức, một loại cảm giác bó chặt truyền đến. Vách l*и ẩm ướt của Lục Thần Phù bỗng nhiệt khép chặt, ôm sát lấy ngón tay Chu Hằng.
Chu Hằng hài lòng liếʍ lên vành tai nàng nói:
- Xem ra ngươi rất lâu không được ngửi mùi vị ©ôи ŧɧịt̠ nào rồi.
Lục Thần Phù bị lời nói thô tục của Chu Hằng làm xấu hổ đỏ mặt, mặc dù nàng đã lên giường với hắn không ít lần, thế nhưng dù sao cũng chỉ là thiếu nữ mà thôi, bị Chu Hằng rỉ tai những lời da^ʍ tục như thế, vẫn khiến Lục Thần Phù xấu hổ.
Hai người đều bị thanh âm trong phòng khơi lên hỏa khí không nhỏ. Nhưng Chu Hằng vẫn không hề có ý dừng lại, hắn vừa cong tay vuốt ve âʍ đa͙σ Lục Thần Phù, vừa thuận thế ôm eo nàng tiến lên.
Cạch.
Cửa phòng mở ra, cảnh tượng bên trong lập tức hiện ra trước mắt hai người.
Bạch Phi Vũ từ phía sau hung hăng nện từng cú mạnh mẽ vào l*и Phỉ Nhan. Côи ŧɧịt̠ hắn nhanh chóng ra vào khe l*и nàng, hai tay thì giữ chặt cặp mông căng tròn đỏ hồng đầy dấu bàn tay.
Phỉ Nhan lúc này đã sung sướиɠ đê mê, nàng hoàn toàn không để ý được xung quanh nữa, ©ôи ŧɧịt̠ trong l*и làm nàng sướиɠ đến phát điên, cặp mông lớn giãy giụa tiếp nhận từng đợt công phạt liên miên. Đôi bầu vυ' lớn rung động liên tục, không ngừng lắc lư trước ngực nàng.
Hai người cuồng nhiệm giao hợp.
Nhưng Bạch Phi Vũ chung quy vẫn là võ giả Sơ Phân Cảnh, cửa phòng vừa mở ra hắn đã chú ý đến.
Vừa nhìn thấy Lục Thần Phù, hắn lập tức hưng phấn khó nhịn. Vốn định sau khi xong chuyện mới song phi hai nàng, nhưng nếu đã đến cửa vào lúc này, Bạch Phi Vũ cũng không ngại chơi nàng trước!
Nhưng ánh mắt hắn lập tứ chú ý đến, phía sau Lục Thần Phù còn có một người khác. Nhất là người này còn thì tay vào váy Lục Thần Phù, hết hợp cùng sắc mặt đỏ tươi kiều diễm của nàng, không cần nghĩ cũng biết bàn tay kia đang làm gì.
Bạch Phi Vũ nhíu mày, hứng thú lập tức hạ xuống. Hắn lập tức thúc một cú thật mạnh vào l*и Phỉ Nhan, tϊиɧ ŧяùиɠ phun trào đầy tử ©υиɠ nàng.
Xuất tinh xong, Bạch Phi Vũ liền kéo quần lên, giống như không hề có chuyện gì ngồi xuống ghế.
Nhưng Phỉ Nhan thì sớm đã bị ȶᏂασ cho thần kinh tê dại, lúc này vẫn chổng mông lên lắc lư, giống như mời gọi ©ôи ŧɧịt̠ nào đó hãy ȶᏂασ nàng. Bạch Phi Vũ thấy thế, liền tiện tay tét mạnh mông nàng một cái.
Bép!
Sóng thịt nhộn nhạo. Phỉ Nhan lập tức giật mình tỉnh lại. Nàng nhìn thấy có người, liền đỏ mặt ngượng ngùng kéo váy lên, muốn che khuất hạ thân, nhưng váy của nàng sớm đã bị Bạch Phi Vũ xé rách, vì thế tình cảnh liền càng thêm xấu hổ.
Phỉ Nhan đành phải đứng nép vào sau lưng Bạch Phi Vũ.
Nhưng nàng vốn vô cùng xinh đẹp, thân thể cũng là tuyệt phẩm khó gặp. Lúc này vừa mây mưa xong, ráng đỏ trên da thịt còn chưa rút đi, toàn thân tỏa ra sự ướŧ áŧ dâʍ đãиɠ, cộng với biểu cảm ngượng ngùng mê người, nhìn qua liền thấy được một phen phong tình.
Trên đời này thật không thiếu mỹ nữ, nhưng có thể tu luyện tới Tụ Linh Cảnh thì chỉ trăm không được một, huống chi là Sơ Phân Cảnh, Ích Địa Cảnh. Tu vi càng cao, tự nhiên có khí thế, đặt lên người mỹ nữ thì sẽ thành một loại khí chất!
Cả Phỉ Nhan cùng Lục Thần Phù đều đã bước vào Tụ Linh Cảnh, hơn nữa một nàng da^ʍ mị tận xương, một nàng là kỳ tài kinh doanh, đều tự nhiên có một cỗ khí chất khác nhau. Lúc này một nàng yêu kiều ướŧ áŧ, một nàng xấu hổ rụt rè, dù là nam nhân nào cũng không nhịn được muốn ôm lấy cả hai nàng tận tình yêu thương!
Nhưng lúc này lại nhiều ra một người nam nhân, liền khiến bầu không khí kém đi nhiều.
Tuy rằng Bạch Phi Vũ ham mê hưởng sắc, thi thoảng cũng sẽ trao đổi thị thϊếp với những hồ bằng cẩu hữu kia, nhưng đó đều là những người bị hắn chơi chán, còn Phỉ Nhan chính là mỹ thϊếp hắn thích nhất. Chưa kể đến Lục Thần Phù vốn định ngày hôm nay sẽ là của hắn, lúc này nàng dẫn theo một nam nhân đến là có ý gì?
- Lục tiểu thư, hắn là ai?
Bạch Phi Vũ liếc Chu Hằng, tràn đầy khinh thường.
Tuy rằng những ngày qua danh tiếng Chu Hằng chấn động đế đô, nhưng dù sao chỉ là một cái tên, không có nhiều người nhận ra mặt hắn. Bằng không dù cho Bạch Phi Vũ có hậu trường là Bạch gia cũng không dám bày ra thái độ như vậy.
Nên biết, ngay cả người Ứng gia cũng đã bị Chu Hằng làm thịt mấy cái!
- Hắn… ưm… hắn là… Ưm~~ là… chủ nhân… của… Ư… hưmm… Thần Phù...
Lục Thần Phù sắc mặt đỏ tươi kiều diễm, gian nan giới thiệu một câu đơn giản. Lúc này Chu Hằng đã ôm nàng vào lòng, 2 ngón tay nằm trong l*и nàng đã sớm ướt nhẹp dâʍ ŧᏂủy̠. Vừa nhìn qua liền biết hai người lấy Chu Hằng làm chủ.
Muốn kiếm chút tiền cũng không dễ dàng!
Chu Hằng thoáng liếc nhìn mỹ thϊếp của Bạch Phi Vũ một cái, ôm eo Lục Thần Phù đi đến trước bàn ngồi xuống. Hắn đặt nàng lên đùi, một bộ thong dong không vội, nói:
- Bạch Phi Vũ đúng không, về sau đừng xuất hiện ở trước mặt ta, cũng không cần quấy rối nữa, hiểu chưa?
- Ngươi là ai!
Bạch Phi Vũ còn chưa nói, diễm thϊếp bên cạnh hắn đã khinh thường quát lên. Vừa rồi nàng còn chưa ra đã bị phá đám, lúc này liền ôm một bụng lửa giận không có chỗ phát tiết.
Chu Hằng cười nhạt, ngón tay chỉ ra, diễm nữ kia lập tức khi không trôi nổi lên, hai tay chộp lấy cổ mình, hai chân nõn nà nhỏ nhắn ra sức quẫy đạp. Váy của nàng vốn đã bị xé rách, lúc này quẫy đạp hai chân, liền hoàn toàn bày ra cảnh sắc mê người. Cặρ √υ' căng tròn cũng bung ra không ngừng lắc lư, vô cùng hút mắt. Chỉ là lúc này Phỉ Nhan đỏ bừng mặt mũi, gần như muốn tắc thở.
- Mau dừng tay!
Bạch Phi Vũ quát lớn, tuy rằng tu vi hắn không cao, nhưng chưa thấy heo chạy cũng ăn qua thịt heo, tự nhiên biết thực lực Chu Hằng vượt xa hắn, cho nên không dám ra tay, chỉ đứng một bên kêu lên.
- Ta là con cháu Bạch gia, cha ta là Bạch Dung Hải, cường giả Sơn Hà Cảnh!
Hắn bê ra gia thế của mình.
Chu Hằng tiện tay vung lên, Phỉ Nhan liền rơi xuống đất, không ngừng ôm cổ thở phì phò:
- Hẳn là ta phải nên sợ hãi?
Trong lòng Bạch Phi Vũ cả kinh dù hắn là ăn chơi trác táng tiêu chuẩn, nhưng đầu óc tuyệt đối không ngốc, hắn nghiêm mặt, chắp tay nói:
- Xin hỏi huynh đài xưng hô thế nào?
- Vũ, Vũ ca ca!
Phỉ Nhan toàn thân đầy vẻ ủy khuất, nàng chưa từng thấy Bạch Phi Vũ sợ hãi như thế, nữ nhân của mình bị người ta ăn hϊếp mà còn không nổi giận.
- Lăn qua bên kia!
Bạch Phi Vũ lạnh lùng quát mắng, còn tiện chân đá một phát vào mông nàng, khiến sóng thịt nổi lên, hắn thích nhất độ dâʍ đãиɠ của cô nàng này ở trên giường, nhưng bây giờ nhìn nàng ta không biết nặng nhẹ như thế, lập tức liền có chút chán ghét.
Chu Hằng liếc nhìn cặp mông ửng hồng của Phỉ Nhan, bàn tay thò vào trong áo Lục Thần Phù xoa nắn bầu vυ' nàng, cười nói:
- Ta là Chu Hằng!
- Chu Hằng? Là Chu Hằng kia!
Bạch Phi Vũ sửng sốt một lát liền hỏi lại.
Trong lòng hắn lập tức cuốn lên sóng gió ngập trời!
Chu Hằng tuyệt đối là đề tài sốt dẻo nhất mấy ngày qua, ngay cả loại người ham mê mỹ sắc như hắn cũng có nghe nói. Hết cách, muốn không chú ý cũng khó, khắp nơi chỗ nào cũng có người bàn luận.
Cái kẻ này là tồn tại chỉ ở Sơn Hà Cảnh liền nắm giữ được Vực!
Nắm giữ Vực, vậy ngang với nắm giữ tám vé thăng cấp Kết Thai Cảnh!
Nói cách khác, chỉ cần Chu Hằng có thể tiếp tục sống, sẽ có một ngày đạt đến Kết Thai Cảnh, không hề có bất ngờ! Hơn nữa, bằng yêu nghiệt của Chu Hằng cho thấy, thời gian đó tuyệt đối sẽ không quá dài, cùng lắm sẽ không quá 100 năm!
Chỉ vẻn vẹn là 100 năm, Lãng Nguyệt Quốc sẽ có thêm một vị lão tổ Kết Thai Cảnh, đặt ngang hàng với ba vị cường giả đỉnh cao hiện tại, được toàn thế giới tôn sùng.
Nháy mắt, trong lòng Bạch Phi Vũ trào ra ngọn lửa nóng bỏng!
Nếu có thể kết quan hệ được với ngôi sao mới nổi đế quốc này thì sao?
Về sau hắn sẽ có một vị bằng hữu là lão tổ Kết Thai Cảnh, nói ra uy phong bá đạo cỡ nào? Hơn nữa, Kết Thai Cảnh cũng chưa chắc là cuối cùng của Chu Hằng, nếu hắn tiến thêm một bước, trở thành Thần Anh Cảnh thì sao?
Mối quan hệ này, hắn nhất định phải bám vào!
Trong nháy mắt Bạch Phi Vũ làm ra quyết định, mặt ngoài liền tràn đầy tươi cười, nói:
- Thì ra là Hằng ca, lúc trước tiểu đệ có điều không biết, đắc tội nhiều! Tiểu đệ tự phạt ba ly, xin Hằng ca nhất định đừng để trong lòng!
Hắn liên tục uống cạn ba ly, không chút chần chờ, bày ra dáng thật thấp.
Trong lòng Chu Hằng khẽ động, hắn tự nhiên nhìn ra được Bạch Phi Vũ muốn móc nối quan hệ với hắn, ngẫm lại Lục Thần Phù muốn đứng vững chân ở đây thì nhất định phải có được ủng hộ tương đối, hắn lại không muốn mượn lực lượng của Triệu gia, làm sao mà không phát triển thế lực của riêng mình?
Chu Hằng không có ý làm đầu sỏ của một đám du côn, nhưng dùng làm bảo vệ sản nghiệp của mình thì hình như cũng không tệ.
Chu Hằng cười nhạt, không tỏ ý gì, nhưng cũng không phẩy áo bước đi, đó đã là gợi ý tốt nhất cho Bạch Phi Vũ. Loại con cháu quý tộc này độc nhất là ánh mắt, nào có đạo lý không nhìn ra được, lập tức luôn miệng hô "Hằng ca" thân thiết hết mức, người nào không biết nhất định sẽ cho rằng Chu Hằng là anh ruột thất lạc nhiều năm của Bạch Phi Vũ.
Phỉ Nhan hoàn toàn bị hắn ném ra sau đầu, còn Lục Thần Phù trong ngực Chu Hằng cũng bị hắn coi như không thấy, liên tục mời rượu Chu Hằng. Liên tục vỗ ngực cam đoan chắc chắn toàn lực ủng hộ Lục Thần Phù.
- Hằng ca, nếu ngài không chê, xin nhận lấy Phỉ Nhan. Nàng chính là mỹ thϊếp ta vừa cưới về chưa được 3 ngày! Nàng có tu vi Tụ Linh Cảnh, hơn nữa còn cực kỳ dâʍ đãиɠ, nhất là cúc hoa nàng… khà khà… Hằng ca không ngại xin cứ nhận lấy, coi như là quà nhỏ tiểu đệ hiếu kính ngài!
Bạch Phi Vũ cũng là kẻ tinh mắt, thấy Chu Hằng thi thoảng lại liếc nhìn Phỉ Nhan, liền quả quyết muốn hiến nàng cho Chu Hằng.
Trong lòng Chu Hằng khẽ động, Phỉ Nhan này mặc dù bị Bạch Phi Vũ chơi qua, nhưng nếu có thêm một nô tì chuyên ȶᏂασ c̠úc̠ Ꮒσα cũng không tệ, dù sao Lan Phi và Tiêu Họa Thủy bị bao nhiêu người ȶᏂασ qua hắn cũng không chê, hơn nữa Phỉ Nhan xinh đẹp không hề thua kém các nàng, nếu có thêm một nàng nữa không tính là gì.
Nghĩ đến đây, Chu Hằng vui vẻ đồng ý.
Bùm!
Hai bên coi như chủ khách đều vui vẻ, đang ăn thoải mái, bỗng nghe một tiếng nổ lớn, cửa phòng bị một đạp văng ra, một thanh niên áo gấm nghênh ngang đi thẳng vào.
- Bạch Phi Vũ, bổn thiếu nghe nói ngươi mở tiệc rượu trong này, cố ý đến đây kính một ly!
Người này dù nói là đến kính một ly, nhưng sắc mặt thái độ không hề giống như đến kính một ly, tràn đầy kɧıêυ ҡɧí©ɧ.
Bạch Phi Vũ lập tức toát ra giận dữ, nói:
- Lý Tiểu Tứ, khi nào mà lá gan của ngươi lớn như thế, dám làm càn ở trước mặt ta!
- Lý Tiểu Tứ là ngươi gọi được hay sao?
Thanh niên kia ngạo nghễ nói, ánh mắt lại quét trên người Lục Thần Phù cùng Phỉ Nhan kia, toát ra một tia tham lam.