Kiếm Động Cửu Thiên (Sắc Hiệp)

Chương 241: Tham "Ăn" tộc

Chương 241: tham "ăn" tộc.

Vừa nghĩ đến Lan Phi, Chu Hằng liền tâm niệm khẽ động, Lan Phi lập tức từ trong Cửu Huyền Thí Luyện Tháp xuất hiện, cười quyến rũ ngồi trên giường.

- Chủ nhân!

Lan Phi vừa nhìn thấy chính mình ngồi trên giường lập tức bản năng làm ra phản ứng, ngoan ngoãn nằm sấp lên trên, cặp mông mềm mại núc ních thịt mềm chổng lên thật cao, váy sa mỏng như không tụt xuống eo, để lộ c̠úc̠ Ꮒσα ửng hồng co lại, cùng với khe l*и dâʍ đãиɠ ẩm ướt. Nhưng rất nhanh, nàng đã nhìn thấy Nam Cung Nguyệt Dung đang bị Chu Hằng vừa tét mông vừa ȶᏂασ ở đối diện, đầu tiên là cả kinh nhưng lập tức liền nói:

- Chủ nhân, không ngờ ngài đã chơi Nguyệt Dung, xin hãy ban thưởng cho cái l*и dâʍ đãиɠ của nô!

Chu Hằng nghe vậy, trên mặt liền hiện ý cười, Lan Phi nghe lời như thế, hắn làm sao có thể từ chối?

- Ngươi mau liếʍ l*и nàng!

Vừa nói, Chu Hằng vừa ngồi xuống giường, hắn kéo Nam Cung Nguyệt Dung ngồi trên ©ôи ŧɧịt̠ chính mình. Hai tay Chu Hằng tách cặp đùi trắng mịn của nàng ra, ©ôи ŧɧịt̠ khủng bố đang đâm vào âʍ đa͙σ nàng hiện ra rõ ràng trước mắt Lan Phi.

Lan Phi vô cùng nghe lời, lập tức bò đến giữa háng Chu Hằng, nàng thè cái lưỡi mềm hồng hào ra, đầu lưỡi liếʍ lên hộŧ ɭε đỏ bừng của Nam Cung Nguyệt Dung.

Chu Hằng nhìn cặp mông vểnh cao ngạo nghễ của Lan Phi, không khỏi ngứa ngáy trong lòng. Hắn vừa động ý niệm, một phân thân lập tức hiện ra sau lưng Lan Phi, ©ôи ŧɧịt̠ to lớn như trụ trời thô bạo cắm vào l*и nàng!

- Ô! Um…

Lan Phi đang mải mê liếʍ mυ'ŧ ©ôи ŧɧịt̠ cắm một nửa trong l*и Nam Cung Nguyệt Dung, lập tức yêu kiều rêи ɾỉ. Nhưng nàng không hề dừng lại động tác, thậm chí còn vừa liếʍ ©ôи ŧɧịt̠ Chu Hằng, vừa đung đưa cặp mông phối hợp với phân thân ở phía sau.

Nhìn thấy cảnh này, Nam Cung Nguyệt Dung tức đến suýt nữa hôn mê bất tỉnh!

- Mẫu! Hậu!

Nàng thét chói tai, trong lòng tràn ngập sợ hãi. Lan Phi làm sao lại xuất hiện ở đây? Nàng và Chu Hằng là quan hệ thế nào? Vì sao gọi hắn là chủ nhân? Hơn nữa còn chổng mông lên cho hắn ȶᏂασ, có thể nói là bảo gì nghe nấy. Trong lòng nàng mơ hồ có kết luận bất an, nhưng nàng không dám đi đối diện.

- Mẫu hậu, vì sao? Vì sao?

Bất an trong lòng Nam Cung Nguyệt Dung càng ngày càng mãnh liệt, một ý tưởng đáng sợ khiến cho nàng như muốn điên mất.

- Nguyệt Dung, con không nên đối nghịch với chủ nhân. Chủ nhân chính là anh tài đệ nhất thiên hạ, được đi theo chủ nhân chính là phúc phận của chúng ta.

Lan Phi bày ra bộ dáng mẫu nghi thiên hạ, nghiêm túc nhìn Nam Cung Nguyệt Dung nói. Thế nhưng bộ dáng nàng chổng mông lên thật cao cho Chu Hằng ȶᏂασ như kỹ nữ, cùng với khóe miệng dính dâʍ ŧᏂủy̠ nhìn thế nào cũng vô cùng dâʍ đãиɠ.

- Nhưng, nhưng hắn!

Nam Cung Nguyệt Dung tức giận hét ầm lên, nhưng Lan Phi nói xác thực là sự thật. Chu Hằng vô cùng yêu nghiệt, không nói đến cảnh giới tăng nhanh như gió, mà chiến lực cũng là đệ nhất cùng giai, hoàn toàn không có chỗ nào để soi mói.

Nhưng trong lòng Nam Cung Nguyệt Dung vẫn có khúc mắc. Chu Hằng không những cường bạo cướp đi trinh tiết của nàng, còn sỉ nhục nàng, ȶᏂασ nàng không khác gì kỹ nữ rẻ tiền.

Điều này tạo cho nàng một nút thắt không giải được.

Bép!

- Tiện nô! Ai cho ngươi dừng liếʍ?

Đúng lúc Lan Phi đang định nói gì đó, Chu Hằng lại tét một phát thật mạnh lên mông nàng, để lại một dấu tay đỏ bừng, sóng thịt lưu chuyển mê người lập tức hiện lên.

- Á! Ưm… chủ nhân… Ưʍ...nô… nô sai rồi, nô lập tức liếʍ…

Lan Phi lập tức chuyển từ bộ mặt nghiêm túc sang biểu cảm dâʍ đãиɠ đầy phóng đãng. Trong họng nàng khẽ rêи ɾỉ, lưỡi nhỏ lại thè ra liếʍ lên ©ôи ŧɧịt̠ Chu Hằng.

Chu Hằng hài lòng nhìn Lan Phi bú ɭϊếʍ ©ôи ŧɧịt̠ hắn, ý niệm hắn điều khiển phân thân tăng tốc nhấp vào l*и nàng, ©ôи ŧɧịt̠ to lớn khủng bố mạnh mẽ nong rộng khe mồn ướŧ áŧ ra.

- Chu Hằng! Ngươi… ngươi... Ngươi!

Nam Cung Nguyệt Dung giận dữ quay đầu nhìn chằm chằm Chu Hằng, nhưng nàng ngươi nửa ngày vẫn không nói ra được từ từ hai.

Nhìn bộ dáng bất lực của Nam Cung Nguyệt Dung, Chu Hằng không khỏi bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, ©ôи ŧɧịt̠ to lớn lập tức ngọ nguậy trong l*и nàng. Hắn cười một tiếng nói:

- Nữ nhân, ngươi đã là nữ nô của ta, vậy thì phải biết nghe lời! Nếu ngươi cứ cứng đầu như thế, xem ra ta phải thật tốt dạy bảo ngươi rồi!

Dứt lời, Chu Hằng liền thô bạo rút ©ôи ŧɧịt̠ hắn ra khỏi l*и nàng. Dâʍ ŧᏂủy̠ bám trên thân ©ôи ŧɧịt̠ bị kéo ra thành vài sợi nước dinh dính.

Chu Hằng kê đầu khấc vào c̠úc̠ Ꮒσα phấn hồng của nàng, hắn hung hăng dùng sức, ©ôи ŧɧịt̠ như trời giác nện thẳng vào cúc hoa bó chặt.

- Á! Đừng! Ô… u ô… a… không… không… ư… đau… a…

Nam Cung Nguyệt Dung trợn mắt rêи ɾỉ la hét. Khóe mắt nàng tràn ra lệ mang, nước mắt chảy xuống gò má ửng hồng.

Mặc dù võ giả có thân thể vô cùng dẻo dai, nhưng lúc này Chu Hằng phong ấn linh lực của Nam Cung Nguyệt Dung lại, khiến nàng không khác gì người thường, chẳng qua là có thân thể mạnh hơn mà thôi. Mà mất đi linh lực phụ trợ, bị ©ôи ŧɧịt̠ hắn cắm vào c̠úc̠ Ꮒσα không phải chuyện gì quá sung sướиɠ.

Nghe được Nam Cung Nguyệt Dung đau đớn rêи ɾỉ, Chu Hằng không khỏi buông lỏng một chút linh lực của nàng, nhưng ©ôи ŧɧịt̠ hắn vẫn nằm im trong c̠úc̠ Ꮒσα đỏ bừng kia.

Lan Phi nhìn cảnh này, nàng lập tức hiểu ý, đầu lưỡi hồng phấn linh hoạt tiến vào âʍ đa͙σ Nam Cung Nguyệt Dung, liếʍ lấy dâʍ ŧᏂủy̠ tiết ra. Dần dần, hai bờ môi căng mọng của nàng ngậm lấy cái l*и mê người của Nam Cung Nguyệt Dung, lưỡi nhỏ tiến thật sâu vao âʍ đa͙σ ngọ nguậy.

Nam Cung Nguyệt Dung trợn mắt đê mê. Có linh lực phụ trợ, c̠úc̠ Ꮒσα không đau đớn như ban đầu nữa, thay vào đó là từng đợt kɧoáı ©ảʍ biếи ŧɦái truyền đến, công thêm Lan Phi bú ɭϊếʍ khe l*и, khiến nàng từ đau đớn chuyển thành mê mệt rêи ɾỉ.

Chu Hằng thấy vậy, hắn cười lạnh một tiếng quát:

- Hai mẹ con các ngươi đúng là kỹ nữ như nhau!

Chu Hằng vừa nói vừa nằm ngửa xuống giường, hai tay hắn chuyển lên xoa nắn cặρ √υ' đầy đặn cao phong của Nam Cung Nguyệt Dung.

Cặp đùi Nam Cung Nguyệt Dung không bị hai tay Chu Hằng banh ra, lập tức quặp chặt đầu Lan Phi, ép sát miệng nàng vào khe l*и ướŧ áŧ.

Lan Phi bị hai chân nữ nhi làm cho có chút khó chịu, nàng liền tách cặp đùi thon dài này ra, hai tay ngọc đè lên đùi thon, nhìn qua vô cùng mê người. Ở tư thế này, Lan Phi có thể nhìn thấy rõ ràng ©ôи ŧɧịt̠ bóng nhẫy dâʍ ŧᏂủy̠ của Chu Hằng không ngừng nện vào đít Nam Cung Nguyệt Dung, khiến nàng dục hỏa tăng cao, trong l*и ngứa ngay như kiến bò, kẹp chặt ©ôи ŧɧịt̠ bên trong.

Chu Hằng cảm nhận được Lan Phi thít lại, ©ôи ŧɧịt̠ được cái l*и trơn trượt bó sát ép lấy, để hắn sung sướиɠ vô cùng. Phân thân bắt lấy cặp mông đầy đăm của Lan Phi, phần hồng dùng sức thúc ©ôи ŧɧịt̠ vào l*и nàng, khiến cặρ √υ' rung động liên tục, khuyên nhỏ kêu leng keng vui tai.

- Ư… Ư… ư… a… ưm… a… Chu Hằng… ta… ư… ư… a… ta… ta nhất định… ư… sẽ… ô ô… Ưm… không… không tha… Cho… ngươi… ưm… ư… Ư… ô… a…

Nam Cung Nguyệt Dung vừa trợn mắt rêи ɾỉ vừa thả ngoan thoại, nhưng miệng thì chửi rủa, trong l*и nàng lại xiết chặt lưỡi Lan Phi, c̠úc̠ Ꮒσα co thắt, trực tràng ép chặt ©ôи ŧɧịt̠ Chu Hằng. Chu Hằng tận tình thưởng thức c̠úc̠ Ꮒσα mềm mại bót chặt của Nam Cung Nguyệt Dung, vừa ȶᏂασ nàng vừa so so sán với Lan Phi.

Nam Cung Nguyệt Dung là lần đầu được khai phá, vì vậy vẫn vô cùng bót, nhưng không đủ co dãn. Lan Phi được hắn nhiều lần ȶᏂασ, cúc hoa của nàng đã dần quen với ©ôи ŧɧịt̠ Chu Hằng, vậy nên ȶᏂασ vô cùng co dãn, nhưng vẫn bót như âʍ đa͙σ.

Nghĩ đến đây, Chu Hằng cảm thấy không được thực tế lắm. Ý nghĩ này vừa xuất hiện, hắn liền rút ©ôи ŧɧịt̠ ra khỏi l*и Lan Phi.

Côи ŧɧịt̠ Chu Hằng chà sát vài vòng bên ngoài c̠úc̠ Ꮒσα Lan Phi, sau đó dùng sức cắm vào. Qυყ đầυ dữ tợn mở đường, mang theo thân ©ôи ŧɧịt̠ gân guốc, hung hăng công phá cúc hoa đỏ ửng của Lan Phi.

- Ô! A… chủ nhân… ư… xin… Xin ȶᏂασ nô thật mạnh… ư… ȶᏂασ c̠úc̠ Ꮒσα nô… A… ưm…

Lan Phi lập tức hợp thời rêи ɾỉ trợ hứng Chu Hằng. Vừa rên, nàng vừa ngúng nguẩy cặp mông, một tay Lan Phi đưa về phía sau day day hộŧ ɭε, một tay vẫn đè lại đùi thon của Nam Cung Nguyệt Dung.

Chu Hằng thì mặc kệ nàng rêи ɾỉ lấy lòng, hai ©ôи ŧɧịt̠ đều là cùng một ý thức, vì vậy hắn vừa ȶᏂασ hai nàng, vừa so sánh c̠úc̠ Ꮒσα mẹ con các nàng với nhau.

- Ưm… Ừ… ưm… ưm… ô… A… không… Ư… không được… a… Ưm… ưm… Ta… ô nha… ưm… ra… á! Ra… ư… bắn!

Nam Cung Nguyệt Dung rốt cục đã đến cao trào, nàng trợn trắng hai mắt, lưỡi nhỏ thè ra, thân thể run rẩy co giật. Âʍ đa͙σ mềm mại thịt chặt lưỡi Lan Phi, âm tinh trắng đυ.c tuôn ra, bị Lan Phi nuốt hết.

Cú© Ꮒσα Nam Cung Nguyệt Dung cũng bó chặt vào, ©ôи ŧɧịt̠ Chu Hằng bị màng thịt xung quanh ép chặt, khiến hắn sung sướиɠ không thôi. Đầu khấc Chu Hằng co giật, tϊиɧ ŧяùиɠ như suối bắn vào cúc hoa đỏ ửng của nàng, tϊиɧ ɖϊ©h͙ tràn ra khỏi c̠úc̠ Ꮒσα, chảy xuống trên ga giường.

Chu Hằng để như vậy một chít, sau đó rút ©ôи ŧɧịt̠ dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ ra khỏi đít Nam Cung Nguyệt Dung.

Lan Phi vừa thấy ©ôи ŧɧịt̠ hắn, lập tức hiểu ý rời miệng khỏi l*и Nam Cung Nguyệt Dung. Nàng há cái miệng dám đãng đầy dâʍ ŧᏂủy̠, ngậm lấy ©ôи ŧɧịt̠ Chu Hằng.

Miệng nhỏ như ảo thuật phồng lên, cổ họng nàng dần dần nuốt ©ôи ŧɧịt̠ cứng như thép xuống. Toàn bộ ©ôи ŧɧịt̠ to dài dần dần bị nàng nuốt hết, chỉ để lại hai hòn dái nóng rực bên ngoài.

Cổ họng Lan Phi ướŧ áŧ nhớp nháp, lại vô cùng khít, cho Chu Hằng ảo giác như đang đâm vào một cái l*и thật sự. Hắn buông lỏng thân thể, mặc cho Lan Phi bú ɭϊếʍ ©ôи ŧɧịt̠ mình, phân thân vẫn thúc vào c̠úc̠ Ꮒσα nàng từ phía sau.

Lan Phi vừa dùng tay tự thỏa mãn cái l*и dâʍ đãиɠ của mình, vừa há miệng bú ɭϊếʍ ©ôи ŧɧịt̠ Chu Hằng. Nàng nhả ©ôи ŧɧịt̠ hắn ra, đầu lưỡi bắt đầu liếʍ khắp thân ©ôи ŧɧịt̠, bàn tay nhỏ mịn màng giữ lấy qυყ đầυ, ngón tay xoa xoa niệu đạo.

Kỹ thuật của Lan Phi vô cùng thành thục, khiến Chu Hằng có thể thoải mái hưởng thụ nàng phục vụ.

Đợi Lan Phi liếʍ sạch ©ôи ŧɧịt̠ hắn, Chu Hằng liền đổi tư thế. Hắn đặt Nam Cung Nguyệt Dung nằm song song với Lan Phi, hai nàng cùng quỳ sấp trên giường, chổng mông thật cao.

Hai thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đầy dấu vết giao hợp hiện ra vô cùng kiều diễm ướŧ áŧ.

Chu Hằng cùng một phân thân ở phía sau nện vào l*и các nàng, hai ©ôи ŧɧịt̠ mạnh mẽ mang lại kɧoáı ©ảʍ dường như vô biên bất tận.

Thấy Nam Cung Nguyệt Dung tỉnh lại, Lan Phi tranh thủ quay đầu sang, cười với nàng nói:

- Nguyệt Dung, ngươi tỉnh rồi? Cảm giác thế nào? Có phải là dục tiên dục tử không?

Nam Cung Nguyệt Dung khắp khuôn mặt là một màu đỏ hồng kiều mị, nàng mím chặt môi không nói, khuôn mặt quật cường vùi đầu vào chăn.

Lan Phi thấy vậy, liền đưa tay sang vuốt tóc nàng nói:

- Nguyệt Dung, ta là muốn tốt cho ngươi, chủ nhân sau này chắc chắn là nhân vật cái thế thiên hạ, chúng ta được làm nữ nô của hắn, hàng ngày chỉ cần banh l*и cho hắn ȶᏂασ, liền có thể có được địa vị vô thượng, ngươi nói xem, còn chuyện gì dễ dàng hơn thế?

- Được chủ nhân chọn trúng chính là vinh hạnh của chúng ta, ngươi phải biết bắt lấy có hội.

- Nguyệt Dung, nghe ta, không nên chống đối chủ nhân…

Lan Phi tận tâm tẩy não Nam Cung Nguyệt Dung, hai nàng cùng bị Chu Hằng ȶᏂασ, tình cảnh tương tự, khiến Nam Cung Nguyệt Dung dần dần bị thuyết phục.



Ngày hôm sau, Chu Hằng dẫn theo ba nàng Tiêu Họa Thủy, Lan Phi, Nam Cung Nguyệt Dung xuất phát hướng về Lan Lăng Thành đế đô Lãng Nguyệt Quốc. Giải quyết một việc riêng treo trong lòng đã lâu, tâm tình của hắn rất là thoải mái.

- Tỷ tỷ! Chờ ta với!

Bọn họ đang đi, chỉ nghe sau lưng truyền đến tiếng gọi giòn tan dễ nghe, Phong Liên Tình đang cưỡi một con gấu lớn chạy như điên mà tới.

Chu Hằng thấy Phong Liên Tình, trong lòng liền nghĩ tới cảnh ȶᏂασ nàng lần trước, không khỏi thèm thuồng cái l*и cực phẩm này. Vốn tưởng rằng mất đi một cái l*и cực phẩm, không ngờ nàng lại tự quay về.

- May mắn Tiểu Hôi mũi thính!

Phong Liên Tình vỗ vỗ bộ ngực mềm mại, nhưng lập tức mềm nhũn ngã xuống trên thân gấu, bụng truyền đến tiếng “Ọt ọt”:

- Người ta sắp chết đói rồi!

Chu Hằng nhìn nhìn con gấu lớn nhìn như thật thà phía dưới kia. Ngươi cmn không phải gấu sao, làm sao mũi còn thính hơn chó!

- Tỷ tỷ, người ta đói!

Phong Liên Tình hướng về Tiêu Họa Thủy tội nghiệp nói, cặp mông nhỏ chổng lên, đùi thon trắng mịn duỗi sang hai bên lưng gấu, bộ dạng vô cùng đáng thương.

- Hai người các ngươi, hôm trước đem một nhà tửu lâu ăn sạch, hôm nay liền đói?

Chu Hằng đen mặt nói, hắn cũng không phải luyến tiếc chút tiền ấy, nhưng một võ giả Khai Thiên Cảnh, làm gì có chuyện một ngày không ăn mà đã đói đến mức này?

- Hôm trước là hôm trước, hôm nay là hôm nay. Thật là kỳ quái, điều này có quan hệ gì chứ?

Phong Liên Tình dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Chu Hằng, chỉ cảm thấy kẻ này làm sao ngu xuẩn vậy chứ?

Tiêu Họa Thủy nhìn bộ dáng hai người, không khỏi che miệng mà cười, nói:

- Được, tỷ tỷ dẫn ngươi đi ăn cơm!

- Da!

Phong Liên Tình lập tức đáp một tiếng:

- Tỷ tỷ ngươi thật tốt!

Nàng xoay đầu lại, hướng về Chu Hằng lè lưỡi làm mặt quỷ, nhưng bụng lại truyền đến tiếng kêu, nàng lập tức lại nằm xuống trên người Tiểu Hôi.

Bọn họ đã rời khỏi Thiên Hà Thành, liền tùy tiện ở ven đường tìm một tiệm cơm nhỏ ăn. Phong Liên Tình và Đại Hôi Hùng lại bày ra khẩu vị kinh người, không đến một giờ liền ăn sạch của tiệm nhỏ!

- Mới no một phần!

Phong Liên Tình tiếp tục phóng điện đối với Tiêu Họa Thủy.

Dời bước đi tới, ngoài mười dặm có tiệm cơm thứ hai, hai tên ăn tạp lại lần nữa gió cuốn mây tan.

- Miễn cưỡng no hai phần!

Đi nhà thứ ba.

Cả ban ngày chính là trải qua trong sự giành ăn của hai tên ăn tạp, Chu Hằng cũng không nói gì nữa, ngược lại lộ ra vẻ suy tư.

Đại Hôi Hùng hình thể như núi, ăn nhiều đồ vật như vậy có thể lý giải, nhưng Phong Liên Tình vì sao cũng có thể ăn như vậy chứ? Hơn nữa ăn nhiều đồ như vậy ngay cả bụng cũng không nhô lên, dường như trong cơ thể có một không gian khác vậy.

Lại hoặc là, năng lực tiêu hóa của nàng cường đại đến khiến người giận sôi!

Thế gian đã có Phệ Kim tộc, có thể cắn nuốt tinh hoa kim loại lớn mạnh bản thân, vì sao không thể có chủng tộc khác có dị năng. Tỷ như giống như Phong Liên Tình... Tham Ăn tộc?

Tu vi tốc độ của nha đầu hoang dã này cũng có thể nói khủng bố, khả năng chính là có liên quan tới sự tham ăn, có thể ăn của nàng!

Nên biết ở thời kỳ Hậu Thiên, võ giả chỉ có thể từ trong thực vật ăn vào bụng luyện hóa ra chân nguyên lực, thẳng đến sau khi vượt qua Tụ Linh Cảnh mới có thể hấp thu linh khí thiên địa! Tuy nhiên, nếu là năng lực này một mực tồn tại, hơn nữa vượt xa người thường thì sao?

Tuy nhiên, Phong Liên Tình là một cô nhi, từ nhỏ ở trong núi rừng lớn lên, muốn hỏi nàng có phải “Tham Ăn tộc” hay không phỏng chừng tuyệt đối là hỏi đường người mù.

Buổi tối, Chu Hằng vừa mới định vui vẻ với Tiêu Họa Thủy liền bị Phong Liên Tình đuổi ra ngoài. Lần trước nàng bib lừa một lần, lần này làm sao có thể để hắn đắc thủ?

Chu Hằng tức giận không nhỏ, rất muốn động tay động chân, cường bạo ȶᏂασ nha đầu này một trận, nhưng Tiêu Họa Thủy đối với nha đầu hoang dã này phi thường yêu thích, đối với Chu Hằng vừa cầu lại xin, khiến hắn chỉ có thể thở dài, cắn răng để Phong Liên Tình dương dương đắc ý.

Lui mà cầu thứ, hắn đi phòng Lan Phi, không nghĩ tới Nam Cung Nguyệt Dung không ngờ cũng ở đó.

- Chủ nhân!

Hai nàng cùng hướng về hắn quỳ xuống, nhu thuận nói.

Hai thân thể ẩn sau lớp vải sa mỏng manh, vô cùng mê người, khi các nàng quỳ xuống, để lộ ra non nửa hai cặρ √υ' trắng nõn đồ sộ, hai cặp mông nhếch lên như ẩn như hiện vô cùng mê người.

Lan Phi một mực rất nghe lời, làm sao Nam Cung Nguyệt Dung sau một ngày cũng trở nên ngoan ngoãn như vậy?

Chu Hằng nghĩ đến tối qua Lan Phi tẩy não Nam Cung Nguyệt Dung, hắn chỉ lo ȶᏂασ hai nàng, cũng không để ý lắm. Hắn đối với đôi mẹ con này đều không hề có tình cảm, giữ các nàng ở bên cạnh chỉ là muốn hưởng thụ cảm giác mẹ con cùng hầu hạ. Các nàng nghĩ như thế nào cũng không đặt ở trong lònghắn.

Lan Phi thoáng hơn xa Nam Cung Nguyệt Dung, nàng tứ chi quỳ rạp trên đất, đem cái mông to tròn nhô thật cao, bò đến dưới chân Chu Hằng, cặp mông lúc lắc khêu gợi đến trước mặt hắn, váy mỏng vừa lúc tụt xuống, để lộ c̠úc̠ Ꮒσα mê người, cùng với khe l*и đỏ hồng ướŧ áŧ.

Đường cong dồi dào mê người hoàn toàn bạo lộ, da thịt trắng mịn tinh tế không một chút tì vết.

Chu Hằng đối với nàng không có ý thương tiếc gì, lúc này bị kɧıêυ ҡɧí©ɧ như thế, làm sao có thể chịu được? Hắn lập tức một tay nhấc Lan Phi lên, ném lên giường.

- Chủ nhân, nhớ ©ôи ŧɧịt̠ người chết mất! Xin hãy dùng thần long to lớn ȶᏂασ chết nô!

Lan Phi mị nhãn như tơ nằm sấp trên giường, cặp mông nhỏng lên thật cao, hai tay nàng banh l*и ra, để lộ âʍ đa͙σ ửng hồng mê người, hai mép l*и giống như mời gọi Chu Hằng, không ngừng lấp lóe dâʍ ŧᏂủy̠. Nàng quay đầu lại, mị nhãn như tơ nhìn Chu Hằng nói.

Nam Cung Nguyệt Dung căng thẳng một chút, nhưng Lan Phi làm trước cho nàng dũng khí, rất nhanh cũng nằm úp sấp lên giường, đem cái mông hơi có vẻ ngây ngô nhếch cao, hai tay học theo Lan Phi, tách hai mép l*и ửng hồng ra, đặt song song Lan Phi. Phong tình khác biệt nhưng đồng dạng tràn đầy hấp dẫn.

Chu Hằng nhìn hai mẹ con các nàng cùng chổng mông trên giường chờ hắn ȶᏂασ, trong lòng dấy lên kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt!

Hắn phân ra một phân thân, hai ©ôи ŧɧịt̠ cùng kê vào l*и các nàng, dùng sức thúc vào!

- Ưm… ư… a… chủ nhân… thật thoải mái… ưm… ưm… thật lớn… ô… nha… ȶᏂασ nô… A… nô sướиɠ chết mất! Ưm… ưm… ưm… ư…

Trong tiếng rêи ɾỉ nỉ non, hai nàng bị Chu Hằng ȶᏂασ như điên, hai ©ôи ŧɧịt̠ khủng bố thô bạo nện vào l*и các nàng.

- Ư… Ư… ư… Ưm… A… Thoải mái… Ư… ȶᏂασ… ȶᏂασ mạnh… ư… mạnh lên… Ưm… Ưm…

Nam Cung Nguyệt Dung mới đầu còn có chút câu nệ ngại ngùng, nhưng sau đó liền hoàn toàn buông thả phóng đãng. Trong miệng nàng liên tục truyền ra từng thanh âm rêи ɾỉ tiêu hồn.

Chu Hằng càng ȶᏂασ càng hăng, hắn hung hăng tét lên cặp mông các nàng, bàn tay như thước gỗ đánh lên mông mềm, gợi ra từng làn sóng thịt, vô cùng kiều nộn ướŧ áŧ.

Chu Hằng lật ngang hai nàng đối diện với nhau, hắn và phân thân nhấc một chân hai nàng gác lên vai, ©ôи ŧɧịt̠ vẫn mạnh mẽ nện vào hai cái l*и co bót trơn trượt.

Lan Phi cùng Nam Cung Nguyệt Dung thuận thế hôn lấy nhau, hai tay càng nàng xoa bộ cặρ √υ' mềm mại của nhau, vải mỏng bị hai nàng xé rách, lộ ra đôi bầu vυ' trắng hồng mê người. Núʍ ѵú nhô cao cương lên, bị các nàng dùng ngón tay vê vê chơi đùa.

Chu Hằng thấy vậy, dục hỏa trong người bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ lên, một tay hắn giữ đùi thon, một tay nắm chặt bờ mông Nam Cung Nguyệt Dung, ©ôи ŧɧịt̠ thúc như điên vào khe l*и nhỏ hẹp. Từng tấc thịt non mềm ôm lấy ©ôи ŧɧịt̠ hắn, đầu khấc hôn lên tử ©υиɠ như nhận một mực hút kỳ dị.

Kɧoáı ©ảʍ vô cùng vô tận truyền đến 3 người.

...

- Quỷ hẹp hòi, ngươi tối qua gϊếŧ heo sao, ồn chết người!

Ngày hôm sau khi năm người một gấu lần nữa lên đường, Phong Liên Tình lập tức oán trách.

- Lần trước ngươi không phải còn kêu to hơn sao? Đoán chừng cả con phố đều nghe được, biết ngươi đang bị ta chơi đến sung sướиɠ!

Phong Liên Tình lập tức nghẹn lời, nàng tức giận nhảy vào lòng Tiêu Họa Thủy, dùng ánh mắt đáng thương nũng nịu:

- Tỷ tỷ, hắn bắt nạt ta!

Tiêu Họa Thủy ôm lấy Phong Liên Tình vào giữa hai bầu ngực no đầy, cười khẽ nhìn Chu Hằng. Nàng cúi đầu thì thầm vào tai Phong Liên Tình:

- Không phải hôm qua ngươi luôn miệng nói muốn ©ôи ŧɧịt̠ hắn ȶᏂασ sao? Sao hôm nay lại thẹn thùng rồi?

Phong Liên Tình cảnh xấu hổ hơn, nàng nhéo lên mông Tiêu Họa Thủy một cái, dùng giọng nhỏ như muỗi nói:

- Tỷ tỷ ngươi chẳng phải cũng nói muốn được ©ôи ŧɧịt̠ hắn ȶᏂασ sao? Còn nói gì ta, ngươi ngay cả đồ lót cũng không mặc!

Chu Hằng nhìn cặp mông cong con của Phong Liên Tình, trong lòng ngứa ngáy muốn chơi nàng, nếu không phải đây là giữa đường, hắn đã đè hai nàng ra ȶᏂασ một hồi rồi.

Chu Hằng được 4 mỹ nữ vây quanh, hơn nữa mỗi người đều tuyệt sắc mỹ lệ, ăn mặc nóng bỏng, khiến nam nhân xung quanh vô cùng ghen tị. Nhưng bọn họ cũng chỉ dám nhìn cho bõ thèm chứ không dám tiến lên.

Vài người không nhịn được, trực tiếp chạy đến thanh lâu.

Lãng Nguyệt Quốc lớn hơn Hàn Thương Quốc gấp trăm lần, bọn họ lại đi sau một tháng mới rốt cuộc đi tới đế đô Lan Lăng Thành.

Lại sắp đối mặt với khiêu chiến mới!