Kiếm Động Cửu Thiên (Sắc Hiệp)

Chương 199: Vạn cổ đại đế

Chu Hằng thở dài, có vài người như thế nào cứ khó có thể kết nối như vậy chứ! Thật giống như bẩm sinh ngu ngốc!

Tuy nhiên, gϊếŧ sạch tất cả người Triệu gia?

Chu Hằng ánh mắt phát lạnh, những người Triệu gia khác không sao cả, nhưng mẫu thân Triệu Khả Hân hắn cũng ở Triệu gia!

Ai dám động tới thân nhân của hắn, đơn giản, hắn liền gϊếŧ người đó!

- Chết!

Hắn đánh ra một quyền, kình khí hóa thành một quả đấm ngưng thật, đập tới phía Ứng Hỏa Tâm.

Khai Thiên Cảnh đánh với Ích Địa Cảnh, đó là nghiền ép tuyệt đối, huống chi Khai Thiên Cảnh còn là yêu nghiệt nghịch thiên như Chu Hằng này!

Quyền phong lướt qua, cả người Ứng Hỏa Tâm ầm ầm nổ tung ra, chết không toàn thây.

Chu Hằng không để ở trong lòng chút nào, ánh mắt bức thẳng tới hai người Nam Cung Trường Không, bọn họ cũng nên lên đường rồi!

Hai người Nam Cung Trường Không hiện giờ đúng là hối hận không thôi. Khi không lại bố trí hoàng cung vững chắc, kín mít như nêm cối như vậy, làm cho bọn họ muốn chạy trốn đều không trốn được!

Mở ra phòng ngự này cũng đơn giản, nhưng muốn giải trừ lại vô cùng phức tạp, vốn sau khi mở ra không ai nghĩ tới rất nhanh sẽ giải trừ, hay ngầm lưu đường lui cho tên này, nhưng bây giờ ngược lại thì bao vây cả bọn họ!

Chu Hằng ngay cả người của Ứng gia đều dám đánh chém tại đương trường, hai người bọn họ thì tính là gì chứ!

Đáng giận, tiểu tử này như thế nào yêu nghiệt như vậy, mới qua mấy tháng đã từ Ích Địa Cảnh tăng vọt đến Khai Thiên Cảnh!

Hai người thân là cường giả Khai Thiên Cảnh dĩ nhiên không cam lòng khoanh tay chịu chết, ai cũng phải giãy giụa lúc sắp chết. Hai người nhao nhao trợn mắt nhìn Chu Hằng, dường như bị ủy khuất lớn lao.

Các tân khách đều cảm thán trong lòng, từ hôm nay trở đi, giới quyền lực của Hàn Thương Quốc sắp xuất hiện biến hóa nghiêng trời lệch đất, Vương triều thuộc về họ Nam Cung sắp chào giả biệt, thay vào đó là vương giả trẻ tuổi tinh thần phấn chấn, tiền đồ vô hạn này!

- Chu Hằng. Ngươi đừng vội đắc ý, dù sao luôn có người có thể thu thập ngươi!

Nam Cung Trường Không lớn tiếng kêu lên.

- Hừ! Ít nhất không phải các ngươi!

Chu Hằng không có ý nhiều lời nữa, hắn tế ra hắc kiếm.

- Gϊếŧ!

Hắn dùng toàn lực, Nam Cung Trường Không, Lưu Thanh Huyền đâu có mảy may lực chống cự, chỉ trong nháy mắt liền trở thành vong hồn dưới kiếm.

Trận pháp phòng ngự Cung điện chậm rãi triệt hồi, mọi người lục tục rời đi, nhưng trong lòng đều rung động khó mà ổn định! Đây vốn là thế cục vây gϊếŧ Chu Hằng, lại trái lại trở thành phần mộ của mấy người Nam Cung Trường Không. Thật đúng là mỉa mai!

Nam Cung Hoành sớm đã run như cầy sấy trốn ở sau long ỉ không dám ló đầu ra. Anh Phi, Vũ Phi thì run rẩy không dám hé một tiếng, ánh mắt hai nàng sợ hãi nhìn về phía Chu Hằng.

Chu Hằng nghĩ đến Nam Cung Hoành luôn luôn làm khó hắn, trong lòng không khỏi cười lạnh. Tay phải hắn kéo một cái, linh lực hóa thành bàn tay bắt lấy Nam Cung Hoành từ sau ghế ra.

- Chu Hằng, Chu thiếu! Xin, xin tha cho ta một mạng!

Nam Cung Hoành vội vàng cầu xin. Ngay cả cường giả Khai Thiên Cảnh còn bị Chu Hằng gϊếŧ như gϊếŧ gà, hắn dám phản kháng mới là lạ.

Chu Hằng đang định tiện tay gϊếŧ đi Nam Cung Hoành, nhưng ánh mắt hắn nhìn đến Anh Phi cùng Vũ Phỉ co mình run rẩy, trong đầu đột nhiên nổi lên một ý. Chu Hằng cười lạnh, hắn dùng linh lực trói Nam Cung Hoành vào long ỉ.

- Ngươi, ngươi muốn làm gì! Á!

- Đừng… Đừng!

Anh Phi cùng Vũ Phi hốt hoảng thét lên. Các nàng bị Chu Hằng phân thân tóm lấy.

Sau khi tiến vào Khai Thiên Cảnh, phân thân của Chu Hằng đã có cảnh giới Sơ Phân. Chu dù không dùng được trong chiến đấu, nhưng để đối phó với đám võ giả từ Sư Phân Cảnh trở xuống thì quá đủ.

4 phân thân chia nhau bắt lấy Anh Phi cùng Vũ Phi. Hai nàng bị phân thân đè xuống đất, váy mỏng dễ dàng bị xé nát, lộ ra hai thân thể trắng trẻo mê người, đường cong lồi lõm gợi cảm.

- Ngươi! Ngươi dám động đến ái phi của ta!

Nam Cung Hoành gân cổ quát lên, Chu Hằng ở trước mặt bao nhiêu người hϊếp da^ʍ phi tử hắn sủng ái nhất, rõ ràng là đang nhục mạ hắn. Nam Cung Hoành cố ý để Anh Phi và Vũ Phi ăn mặc hở hang, gần như có cũng như không, ý tưởng cũng không khác gì Chu Hằng.

Đáng tiếc 4 người Ứng Hỏa Tâm vừa lên sàn đã ngã ngựa, khiến thế cục đảo chiều trong chớp mắt.

Chu Hằng nghe được Nam Cung Hoành kêu gào, liền càng đắc ý. 4 phân thân chia ra hϊếp 2 nàng Anh Phi, Vũ Phi.

Thân thể hai nàng bị phơi bày ra trước mắt tất cả mọi người, hai cặρ √υ' đồ sộ màu mỡ, vòng eo nhỏ nhắn tinh tế, cặp mông căng mọng vểnh cao, nhất là hai cái l*и sạch sẽ không lông càng hấp dẫn mắt người.

Anh Phi bị một phân thân bế ngửa lên, cặρ √υ' và âʍ đa͙σ hồng hào của nàng lộ rõ trước mắt đám người. Chu Hằng phân thân còn cố ý xoay người nàng, để tất cả mọi người trong cung điện thấy rõ.

Nam Cung Hoành nhìn muốn nứt mắt, hắn giãy giụa kịch liệt, nhưng làm sao có thể thoát khỏi linh lực của Chu Hằng? Nam Cung Hoành chỉ có thể điên cuồng chửi rủa.

Chu Hằng cười lạnh, lúc gây chuyện với hắn, những người này làm sao không nghĩ đến có ngày hôm nay đi? Muốn gáy chuyện với hắn, tước tiên phải chuẩn bị tâm lý lĩnh hậu quả!

Hai phân thân đèn Vũ Phi quỳ xuống, một người ở phía trước đút ©ôи ŧɧịt̠ to dài vào miệng nàng nhấp, một người ở phía, dung ©ôи ŧɧịt̠ khủng bố không kém nện vào l*и nàng. Vũ Phi chỉ cảm thấy đầu óc lâng lâng, trong l*и truyền đến từng trận đau sót và sung sướиɠ.

Hai mắt nàng trợn tròn, nước mắt chảy ra, âʍ đa͙σ rất nhanh đã ướt nhẹp, bị ©ôи ŧɧịt̠ Chu Hằng đυ.c vào tận tử ©υиɠ. Côи ŧɧịt̠ Chu Hằng to gấp đôi Nam Cung Hoành, mỗi cú nhấp của hắn lại vô cùng mạnh mẽ, thân ©ôи ŧɧịt̠ khổng lồ ȶᏂασ từng cú lút cán vào l*и nàng.

Anh Phi nhìn Vũ Phi bị ȶᏂασ đến mắt trợn trắng, trong lòng lập tức hoảng sợ. Côи ŧɧịt̠ kia mà đút vào l*и nàng, nàng sợ rằng âʍ đa͙σ sẽ nát mất! Nhưng Anh Phi làm sao có thể phản kháng được Chu Hằng? Hai phân thân một trước một sau chơi nàng y hệt Vũ Phi.

Nam Cung Hoành hai mắt đầy mạch máu nhìn phi tử mình sủng ái nhất bị Chu Hằng ȶᏂασ trước mặt bao nhiêu người, trong đâu điên cuồng chửi rủa Chu Hằng. Nhưng đũng quần hắn lại nổi lên một cục, nhìn phi tử bị hϊếp da^ʍ trước mặt nhiều người, vậy mà lại làm hắn cương lên.

Chu Hằng cảm nhận l*и hai nàng Anh Phi cùng Vũ Phi. Bên trong cực bót, dám thủy các nàng lênh láng chảy ra, nhất là Anh Phi, bên trong l*и nàng giống như có 9 khúc, thay nhau ép lấy ©ôи ŧɧịt̠ hắn, mang đến kɧoáı ©ảʍ không kém gì Lan Phi.

Hiện tại Chu Hằng càng lúc càng mạnh mẽ, vì vậy hắn cũng không thèm che dấu du͙© vọиɠ của mình nữa. Dù sao đợi đến lúc hắn đạt đến cảnh giới càng cao, liền không cần nhìn sắc mặt người khác, thíc ȶᏂασ ai thì ȶᏂασ!

Anh Phi và Vũ Phi bị Chu Hằng chơi đến đê mê ngất đi, nhưng 4 phân thân vẫn liên tục nện vào l*и và miệng các nàng. Đám người phía dưới nhìn đến thèm nhỏ dãi.

Có người nhịn không được đè cung nữ ra chơi cho đỡ ghiền. Nhất thời, trong cung điện một mảnh hoan lạc, đâu đâu cũng thấy có người ȶᏂασ nhau.

Nam Cung Hoành rốt cuộc bị tức ngất đi.

Chu Hằng thấy vậy liền mất hứng. Phân thân của hắn nện thêm vài cái vào l*и Anh Phi cùng Vũ Phi liền bắn vào tử ©υиɠ các nàng.

Tiêu Họa Thủy sớm đã không nhịn được, đang hôn sâu với bản thế của hắn. Chu Hằng cũng không thèm cố kỵ chiếm lấy miệng nàng, lưỡi hai người quấn quýt nhau.

Chu Hằng bế Tiêu Họa Thủy lên, ©ôи ŧɧịt̠ hắn nhanh chóng đút vào cái l*и ẩm ướt dâʍ đãиɠ của nàng. Hai chân Tiêu Họa Thủy quặp hông Chu Hằng, hai người nghênh ngang vừa ȶᏂασ vừa rời đi.

Hắn không gϊếŧ Nam Cung Hoành, mà để Nam Cung Hoành sống tiếp. Sau ngày hôm nay, toàn bộ Hàn Thương Quốc sẽ biết được hoàng đế của bọn họ bị cắm sừng ngay trước mặt hàng trăm người.

Nam Cung Hoành sống tiếp, còn nhục nhã hơn chết đi!

...

Bắt đầu từ ngày thứ hai, đế đô liền điên cuồng lưu truyền tin tức ba đại cường giả Khai Thiên Cảnh ngã xuống, ngay từ đầu rất nhiều người tỏ thái độ không thể tin được: Chu Hằng yêu nghiệt thì yêu nghiệt, nhưng sao có thể đạt tới cảnh giới kinh khủng như vậy!

Nhưng theo thời gian trôi qua, tin tức như thế cũng càng truyền lan rộng rãi, bất luận là Thiên Tinh Tông hay hoàng thất Nam Cung cũng không có người nào ra mặt làm sáng tỏ, biện giải... điều đó lại làm ọi người không tin cũng phải tin!

Tên của Chu Hằng không ngừng vang động khắp Hàn Thương Quốc, chính là mấy quốc gia chung quanh cũng nghe nói tới tên của vị cường giả trẻ tuổi này. Mà ba quốc gia Thủy Nguyên Quốc, Bạch Điện Quốc, Thổ Lạc Quốc đã từng quen biết với Chu Hằng này thì lại gió nổi mây phun! Không biết Chu Hằng có thể dẫn tới can qua hay không?

Lục Thần Phù dùng danh nghĩa của Chu Hằng đặt mua hiệu buôn. Quả nhiên danh nghĩa của một cường giả Khai Thiên Cảnh thật thuận lợi, cộng thêm nàng vốn đã có tài chính hùng hậu và đầu óc buôn bán cấp bậc thiên tài, vì thế trong khoảng thời gian ngắn có thể đứng vững chân ở Hàn Thương Quốc.

Chu Hằng cũng không quan tâm, dù gì hắn có thể nhận được năm thành lợi nhuận buôn bán thu nhập của Lục gia.

Hắn vẫn rất thiếu tiền. Thể chất Phệ Kim tộc là một cái động tiêu tiền không đáy, không biết phải luyện hóa bao nhiêu kim loại cao cấp mới có thể đạt tới đại thành. Luôn cướp đoạt dù sao cũng không phải là chuyện lâu dài!

Cái l*иg của hoàng cung dùng để vây khốn hắn bị hủy đi kia, thật ra đều là tài liệu cấp Khai Thiên Cảnh, đúng là vật hắn cần!

Những thứ này đều là tích lũy mấy ngàn năm của Thiên Tinh Tông, mặc dù không có trân quý như pháp khí, nhưng đối với Chu Hằng thì hoàn toàn không sao cả, dù sao cũng là vận mệnh bị hắn luyện hóa toàn bộ.

Tích lũy mấy ngàn năm của một tông môn khẳng định không thể xem thường, Chu Hằng phải mất ba ngày mới luyện hóa sạch sẽ những kim loại này, một lần hành động đẩy mạnh cường độ thân thể hắn đạt tới trình độ Khai Thiên Cảnh.

Hiện tại, dù là pháp khí Khai Thiên Cảnh cứng rắn nện trên người hắn cũng khó mà thương tổn mảy may thân thể hắn. Quả thực thân thể hắn chính là một kiện pháp khí hình người, hơn nữa còn là cấp Khai Thiên Cảnh!

Cho dù là cường giả Sơn Hà Cảnh muốn phá hủy một kiện pháp khí Khai Thiên Cảnh cũng không phải là chuyện dễ dàng! Nói cách khác hiện tại mặc dù Chu Hằng không có tư cách khiêu chiến với cường giả Sơn Hà Cảnh, nhưng dù Chu Hằng đứng không nhúc nhích để cho Sơn Hà Cảnh công kích, đối phương cũng phải đánh không biết bao nhiêu lần mới có thể tạo thành thương tổn đối với hắn.

Huống chi thể chất cũng không bị hạn chế của cảnh giới, chỉ cần có đầy đủ kim loại bậc cao để luyện hóa, hắn hoàn toàn có thể có được thể chất của Sơn Hà Cảnh, Linh Hải Cảnh, thậm chí là Hóa Thần Cảnh!

Đến lúc đó tuy rằng chiến lực của hắn vẫn là Khai Thiên Cảnh, nhưng thiên hạ căn bản không ai có thể tổn thương được hắn!

Bởi vậy, hắn cần bó lớn bó lớn linh thạch, để mua một lượng lớn kim loại quý trọng, để lấp đầy cái động không đáy của hắn.

Ra ngoài dự liệu của tất cả mọi người, Chu Hằng công nhiên gϊếŧ hai tộc nhân của Ứng gia, sau đó cũng không có chạy trốn, mà là ngang nhên ở lại đế đô, một bộ khí phách mặc cho sóng gió đánh úp lại, ta tự dốc hết sức đón đỡ.

Nhạc gia đúng thật phái ra cao thủ Khai Thiên Cảnh tới tập nã Chu Hằng, nhưng bởi vì địa vị kém quá xa so với Ứng gia, nên vốn không có tư cách xuất hiện ở trong hoàng cung. Hiện tại vị cường giả Khai Thiên Cảnh kia lại là thầm cảm thấy mình may mắn.

May mắn là Ứng Minh Nguyên không để cho cho hắn mặt mũi, bằng không không phải hắn cũng theo chân bọn họ cùng nhau chạy xuống Hoàng Tuyền rồi sao?

Chuyện đội ngũ này đúng là hắn tuyệt đối không muốn xen vào!

Người của Nhạc gia đến đã suốt đêm chạy trốn ra khỏi đế đô, về phần về sau phỏng chừng cũng không còn tìm Chu Hằng gây phiền toái, bởi vì Nhạc gia cũng chỉ có cường giả Sơn Hà Cảnh, có thể trấn áp được Chu Hằng hay không cũng không nói chắc!

Dù sao cũng chưa có chính diện là địch với Chu Hằng, còn không bằng cứ như vậy đình chỉ, miễn cho tổn thất còn lớn hơn!

Một ngày này Chu Hằng cũng không có nhàn rỗi, một mặt yêu cầu Nguyễn Giai Oánh thay hắn tiếp tục mua kim loại trân quý, một mặt thì đi tới địa phương tàng trữ võ kỹ của Thiên Tinh Tông, nghiên cứu tuyệt học của các trường phái, để đột phá cảnh giới của Thế, leo lên tới độ cao Vực.

Tuy rằng “tiền” không phải vạn năng, nhưng không thể nghi ngờ “tiền” có thể giải quyết rất nhiều chuyện. Chu Hằng cả ngày vùi mình ở Thiên Tinh Tông, thỉnh thoảng Nguyễn Giai Oánh trở về một chuyến đưa tới kim loại để hắn luyện hóa.

Ứng gia chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ, hắn phải làm trước chuẩn bị ác chiến.

Dựa theo phỏng đoán của hắn, tiếp theo Ứng gia chắc chắn sẽ phái ra cao thủ Sơn Hà Cảnh tới đây.

Con người là một loại động vật rất kỳ quái, càng là thực lực mạnh thì càng tin tưởng mắt thấy là thật! Bất kể lời đồn đãi phóng đại thực lực của Chu Hằng như thế nào, nhưng chưa thấy tận mắt mọi người sẽ luôn giữ thái độ hoài nghi.

Dĩ nhiên Ứng gia sẽ không buông bỏ ân oán, khẳng định sẽ tới tìm hắn gây phiền toái, nhưng về mặt khả năng xuất động võ giả Sơn Hà Cảnh chiếm hết chín thành! Dù là Ứng gia có thể có mấy chí cường giả Linh Hải Cảnh? Nhưng vì một tên tiểu tử Khai Thiên Cảnh mà lao sư động chúng, từ vạn dặm xa xôi chạy tới Lãng Nguyệt Quốc hay sao?

Sơn Hà Cảnh thì Chu Hằng không sợ!

Từ tin tức truyền về lại Lãng Nguyệt Quốc, rồi Ứng gia làm ra phản ứng, phái người tới đây, thời gian này ít nhất cũng phải một tháng. Tuy rằng Chu Hằng không sợ Sơn Hà Cảnh, nhưng cũng không làm gì được cường giả cấp số này, bởi vậy nhất thiết hắn phải không ngừng tăng mạnh chính mình!

Nếu muốn không bị người khi dễ lấn ép, rất đơn giản, sau lưng có một lực lượng cường đại, hoặc là chính mình phải có lực lượng cường đại.

Chu Hằng tuyệt đối sẽ không đầu nhập vào một thế lực nào, như vậy hắn sẽ phải tự mình có được lực lượng như vậy.

Hai ngày sau, Nguyễn Giai Oánh tới bái phỏng.

Tử Tinh tiểu thư, cô nương có danh xưng là đệ nhất mỹ nữ của Hàn Thương Quốc này vẫn như cũ trong sáng tươi đẹp. Nhưng nàng còn chưa kịp nói gì đã bị Chu Hằng ôm lấy.

Chu Hằng bá đạo hôn lên môi nàng, hai tay hắn thô bạo xé rách quần áo nàng ra. Cặρ √υ' đầy đặn áp vào l*иg ngực Chu Hằng, núʍ ѵú đỏ ửng mê người cương lên, chọc chọc vào ngực hắn.

Hai tay Chu Hằng mò xuống cặp mông mềm mại của Nguyễn Giai Oánh. Da thịt mịn màng trắng tuyết của nàng dần dần ửng hồng, trong l*и bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ tiết ra dâʍ ŧᏂủy̠.

Chu Hằng hôn môi Nguyễn Giai Oánh thật sâu, lưỡi hắn mυ'ŧ đi từng ngụm nước miếng thơm ngọt của nàng, ©ôи ŧɧịt̠ to lớn kẹp giữa cặp đùi thon dài săn chắc.

Chu Hằng gấp không đợi được, hắn nhắc một chân Nguyễn Giai Oánh lên cao, lộ ra cái l*и đỏ hồng rỉ ra dâʍ ŧᏂủy̠. Nguyễn Giai Oành lập tức hiểu ý, nàng kê đầu khấc vào đúng khe l*и.

Chu Hằng hẩy hông lên, ©ôи ŧɧịt̠ khổng lồ cứng rắn như trụ trời tách hai mép l*и nàng ra, tiến vào âʍ đa͙σ ẩm ướt.

- Ưm… ưmm… ư…

Nguyễn Giai Oánh rên lên trong họng, đã lâu rồi nàng mới lại được thường thức ©ôи ŧɧịt̠ vĩ đại này.

Chu Hằng một mạch tiến vào đến tử ©υиɠ, qυყ đầυ cọ cọ vào tử ©υиɠ Nguyễn Giai Oánh, khiến thân thể nhạy cane của nàng run nhẹ. Thân thể Nguyễn Giai Oánh vặn vẹo ma sát lên người Chu Hằng, hai núʍ ѵú vàng bị l*иg ngực cứng rắn của hắn nhấn lún vào bầu vυ'.

Chu Hằng bắt đầu nhấp hông, ©ôи ŧɧịt̠ hắn di chuyển trong từng tấc thịt mềm ép chặt. Thân ©ôи ŧɧịt̠ được dâʍ ŧᏂủy̠ trợ giúp nhưng vẫn phải dùng sức mới có thể nắc nhanh.

- Ưm… Ưm… ưmm… a… thật sướиɠ… ư… hư… hưm… ư… a… Chu… a… a… ư… công tử… Ư… Ư… Ưm… chơi… chơi chết… ư… A… a… ưm… hung hăng… ưm… ưm… a… hư… hung… hung hăng chơi thϊếp thân đi!

Nguyễn Giai Oánh rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ, đầu nàng ngửa lên đê mê. Chu Hằng sớm đã rời khỏi môi nàng, miệng hắn ngậm lấy bầu vυ' màu mỡ bú ʍúŧ núʍ ѵú.

Hai người quấn lấy nhau, ©ôи ŧɧịt̠ Chu Hằng nhấp vào l*и Nguyễn Giai Oánh, vang lên từng đợt thanh âm "bạch… bạch… bạch…" khiến nàng đê mê như bay.

Chu Hằng đổi tư thế, hắn kéo chân Nguyễn Giai Oánh lên vai, để nàng bám vào thành cửa. Côи ŧɧịt̠ to dài nhấp sâu vào âʍ đa͙σ nàng.

Nguyễn Giai Oánh bị banh l*и ra, hai chân nàng gần như dạng 180°, thân thể run theo từng cú nắc mạnh mẽ. Chu Hằng càng nện càng hăng, ©ôи ŧɧịt̠ khủng bố dính đầy dám thủy ra vào trong l*и nàng.

Nguyễn Giai Oánh trợn trắng mắt rêи ɾỉ, cặρ √υ' mềm mại của nàng rung lắc liên tục, hai hạt đỏ trên bầu vυ' đung đưa cực kỳ vui mắt. Chu Hằng biết Nguyễn Giai Oánh còn có chuyện khác, nên hắn tăng nhanh tốc độ, ©ôи ŧɧịt̠ nhấp như giã chày.

Hơn 2 giời sau, Nguyễn Giai Oánh ngoan ngoãn ngồi trên đùi Chu Hằng. Trong l*и nàng cắm ©ôи ŧɧịt̠ khổng lồ của hắn, thân thể mềm nhũn ngã vào l*иg ngực cứng rắn, nàng ngẩng đầu lên, ý cười dịu dàng nói:

- Chúc mừng Chu công tử trở thành đệ nhất cao thủ của Hàn Thương Quốc, chỉ cần công tử nguyện ý là có thể thân khoác hoàng bào, trở thành cửu ngũ chí tôn!

Chu Hằng cười ha hả, hai tau vuốt ve cặρ √υ' mềm mại của Nguyễn Giai Oánh nói:

- Hoàng giả trong chốn phàm tục chẳng qua cũng chỉ thế thôi! Ta cũng không muốn phiền toái như vậy!

Nguyễn Giai Oánh che miệng cười khúc khích, lắc đầu, nói:

- Điều đó cũng không nhất định! Năm xưa Vạn Cổ Đại Đế trấn áp bát hoang khắp nơi, thiên hạ cùng tôn xưng, ra lệnh một tiếng, không người nào dám không tuân! Chu công tử thiếu niên đầy hứa hẹn, nói không chừng ngày sau chính là vị Đại đế thứ hai nhất thống thiên hạ!

- A?

Chu Hằng lộ ra vẻ kinh ngạc, chẳng lẽ nói hiện giờ Huyền Càn đại lục không phải nhất thống sao?

- Chu công tử chắc cho rằng Thiên Long Đế triều chính là chí tôn của thiên hạ chăng?

Nguyễn Giai Oánh nói giọng êm dịu, nữ nhân này trước kia đã từng đi khắp Hàn Thương Quốc bàn luận trà đạo, chính vì vậy mới được gán lên danh hiệu đệ nhất mỹ nhân, các mỹ nữ khác cũng không có nổi danh như nàng.

- Không phải sao?

- Mặc dù ở các tiểu quốc Vương triều này có thể xem như bí ẩn, nhưng ở trong Hoàng triều Đế triều cũng không có gì là bí mật, nói cho Chu công tử biết cũng không sao!

Nguyễn Giai Oánh ngừng lại một chút, thân thể ngọ nguậy thích ứng conncawjc trong l*и, đến khi tìm được tư thế dễ chịu mới nói tiếp:

- Ở thời đại thượng cổ, toàn bộ đại lục cũng là các nước san sát, nhưng ở thời kỳ võ đạo đương thịnh đó, xuất hiện một vị Vương giả vô thượng, vô cùng cường thế, thống nhất các nước, được vạn tộc cùng tôn xưng là Vạn Cổ Đại Đế! Lúc ấy võ đạo đang đứng ở thời kỳ đỉnh phong, liên tiếp xuất hiện mấy vị đại năng Hóa Thần Cảnh, nhưng Vạn Cổ Đại Đế một tay trấn áp, thần uy vô địch!

Chu Hằng không khỏi lộ vẻ mặt hướng tới! Đây là nhân kiệt cỡ nào, một tay trấn áp muôn đời, thống nhất đại lục, lưu truyền tên tuổi ngàn đời!

Không biết nhân vật ấy có phá vỡ vòm trời, có phá vỡ hư không thành tiên hay không?

- Sau khi thời đại của Vạn Cổ Đại Đế suy vong, đột nhiên võ đạo từ thịnh chuyển qua suy, không còn xuất hiện nhân vật tuyệt thế Hóa Thần Cảnh nữa! Mà Thiên triều của Vạn Cổ Đại Đế thành lập năm xưa cũng dần tan rã ở trong dòng sông lịch sử. Từ đó thiên hạ chia làm ba phần, trở thành ba Đế triều rộng lớn ngày nay!

Chu Hằng sửng sốt, nói:

- Thiên Long Đế triều chỉ là một trong ba đại Đế triều ư?

- Đúng vậy! Hai đại Đế triều khác theo thứ tự là Thiên Yêu Đế triều và Dạ Ma Đế triều!

Nguyễn Giai Oánh cười tủm tỉm nói, không đợi Chu Hằng đặt câu hỏi liền giải thích:

- Huyền Càn Đại Lục cũng không phải chỉ có nhân loại! Trước đây thϊếp đã nói qua, Vạn Cổ Đại Đế trấn áp vạn tộc, Nhân tộc chỉ là một trong số đó, nếu không có xuất hiện thiên kiêu tuyệt đại như Vạn Cổ Đại Đế, thật ra Nhân tộc ở trong vạn tộc cũng không nổi bật gì lắm!

Điểm ấy Chu Hằng thầm biểu lộ đồng ý. Hắn thu được tinh huyết của Phệ Kim tộc, biết rõ ràng dị tộc này cường đại đến mức nào! Mà cường giả có dạng cánh dơi ở thế giới dưới lòng đất kia cũng đồng dạng sâu không lường được!

- Nhân tộc nhờ có Vạn Cổ Đại Đế mà trở thành thế lực đỉnh cấp trên đại lục, mà xếp dưới Nhân tộc chính là Thiên Yêu tộc. Chủng tộc này sau lưng có hai cánh, có thể phi hành trên không trung, trong chiến đấu chiếm ưu thế rất lớn.

Không giống với trong Thiên Long Đế triều chỉ có Nhân tộc, Thiên Yêu Đế triều thì vạn tộc đều có, với Thiên Yêu tộc là Vương giả!