- Ngươi vừa mới đột phá, phải cần củng cố cảnh giới, cưỡng ép ra tay sẽ khiến tu vi đảo ngược!
Lục Kỳ Quảng hét to, nếu là lúc khác hắn đương nhiên sẽ không nhắc nhở Chu Hằng, ước gì tiểu tử này tẩu hỏa nhập ma mà chết.
Nhưng bây giờ nó lại thành cọng cỏ cứu mạng cuối cùng của hắn, nếu Chu Hằng không buông tay, hắn khó mà thoát được một kiếp!
Chu Hằng cười ha ha, nói:
- Cám ơn ý tốt của ngươi, nhưng điều này không cần ngươi phải lo!
Ầm!
Hắn đánh ra một quyền, ngực của Lục Kỳ Quảng liền lõm xuống, miệng thì phun máu dữ dội, lẫn lộn một ít thịt nát, đó là nội tạng cũng bị đánh nát.
- Đánh chết lão khốn kiếp này!
Tiêu Họa Thủy ở bên cạnh vỗ tay hét to.
Vừa rồi nàng thiếu chút nữa lo lắng chết, hiện giờ vai mạnh yếu chuyển đổi, cuối cùng nàng mới thở ra. Còn lão già này dám khiến nàng lo lắng muốn chết, tự nhiên là tội không thể tha!
Lục Kỳ Quảng cực giận, có bao giờ hắn lại bị một tiểu bối Sơ Phân Cảnh chỉ vào mũi mắng như thế, nhưng bây giờ tình thế người ta mạnh hơn, hắn khó chịu không phục thì sao? Lúc trước thực lực của hắn mạnh nhất, có thể đè đầu Chu Hằng mà đánh, nhưng bây giờ còn có thể làm gì?
- Tiểu tử, lão phu chấp nhận gặp nạn, nhưng ngươi cũng đừng mơ tiêu dao tự tại. Lục gia ta có lão tổ Sơn Hà Cảnh, còn có thiên tài tuyệt thế Lục Chí Bằng, từ 20 năm trước đã đột phá Khai Thiên Cảnh, hiện tại lại bái vào đại tông môn Lãng Nguyệt Quốc, không quá 10 năm nhất định có thể đột phá Sơn Hà Cảnh!
- So sánh với thiên tài Lục gia, ngươi có muốn xách giày cũng không xứng!
Lục Kỳ Quảng cũng chỉ có thể nói cho sướиɠ miệng, hắn mạnh mẽ vận chuyển linh lực, tuyệt đối sẽ không khoanh tay chịu chết.
Ầm!
Chu Hằng đánh xuống một quyền, Lục Kỳ Quảng lập tức bị trấn áp hoàn toàn. Ở trước mặt lực lượng tuyệt đối, hắn không hề có sức chống cự.
- Ha ha ha, ngươi tiêu dao không còn lâu nữa đâu!
Lục Kỳ Quảng vẫn còn cứng miệng, hắn biết mình khó thoát cái chết, làm sao cũng phải làm cho Chu Hằng không thoải mái.
Chu Hằng nhắm mắt không để ý, linh khí thiên địa tẩy rửa đã sắp đến giai đoạn cuối, lực lượng của hắn mạnh gấp 200 lần trước kia!
Bình thường thì đột phá Khai Thiên Cảnh có thể mở rộng khoảng không đan điền gấp trăm lần, nhưng Chu Hằng lại mở rộng gấp đôi trên nền tảng này! Vốn hắn đã có không gian đan điền gấp 80 lần Ích Địa Cảnh bình thường, tính như thế, lực lượng của hắn bây giờ là gấp 160 lần Khai Thiên nhất trọng thiên bình thường!
Nghiền ép tuyệt đối!
Nhưng độ khó tích lũy lực lượng của hắn cũng khó khăn gấp 160 lần Khai Thiên Cảnh bình thường, người thường trong 50 năm có thể hoàn thành tích lũy từ Khai Thiên nhất trọng thiên sơ kỳ lên đến đỉnh phong, nhưng Chu Hằng phải cần đến 8000 năm!
Nếu quả thật phải dựa vào bản thân tu luyện từng chút một, hắn có cả thọ mệnh Hóa Thần Cảnh cũng vẫn không đủ!
Còn may, hắn có hắc kiếm!
Trên đời còn có những thứ tốt như linh thạch, linh đan, có thể nhanh chóng hoàn thành tích lũy tu vi.
Huyết mạch tử hỏa cùng huyết mạch kim loại đều tăng vọt lên Thiên linh thể, còn lực Thanh Long khẳng định cũng đạt đến Thiên linh thể thập tinh. Nhưng Chu Hằng không thấy lực huyết mạch có dấu hiệu ngừng phát triển, dường như Thiên linh thể thập tinh cũng không phải cuối cùng!
Điều này thật kỳ quái, nhưng Chu Hằng cũng không tốn công sức suy nghĩ, hắn biết là mình sẽ không thể nghĩ ra đáp án gì.
Hắn tế ra hắc kiếm, để cho Lục Kỳ Quảng thành kẻ tế kiếm đầu tiên khi hắn bước vào Khai Thiên Cảnh!
- Chu Hằng, lão phu ở dưới chờ ngươi! Ha ha ha, ha ha ha!
Lục Kỳ Quảng cười to điên cuồng.
- Ngươi sẽ chỉ đợi được tộc nhân Lục gia các ngươi!
Chu Hằng lạnh lùng nói, hắn cũng không đồng ý yêu cầu giúp Lục Thần Phù bình ổn bổn tộc Lục gia, nhưng nếu như bọn họ không có mắt phái người tới trả thù, vậy hắn không ngại đi một chuyến.
Phập!
Hắc kiếm đâm ra, Lục Kỳ Quảng cười điên cuồng chợt tắt ngấm, ánh mắt nhanh chóng trở nên xám xịt, thân thể trượt ra, hoàn toàn không còn hơi thở.
Chu Hằng xoay người lại, khí tức Khai Thiên Cảnh sôi trào như sóng triều, làm mọi người có một áp lực không thở nổi.
- Tiếp tục đi thôi!
Chu Hằng nói một câu, cùng Tiêu Họa Thủy, Lan Phi trở về xe ngựa.
Một nhà ba người Lục Thần Phù, cùng với bốn xa phu lúc này mới phản ứng lại, vội vàng vào chỗ, nên làm gì thì làm đó. Lục Thần Phù vốn muốn theo Chu Hằng, nhưng nhìn cha mẹ vẫn còn chấn động, liền không tiện theo cùng.
Tuy bọn họ dù khϊếp sợ Chu Hằng đột phá, nhưng cũng không có phản ứng quá mạnh. Bởi vì vốn Chu Hằng đã là Ích Địa Cảnh, là tồn tại mà bọn họ ngước nhìn, như vậy đừng nói Chu Hằng chỉ đột phá phá Khai Thiên Cảnh, ngay cả trực tiếp vọt lên Hóa Thần Cảnh cũng không thể làm bọn họ rung động quá mức, dù sao đều là ở tít trên cao.
Tiêu Họa Thủy cùng Lan Phi thì phản ứng mạnh hơn nhiều lắm, các nàng biết rõ ràng Khai Thiên Cảnh có ý nghĩa thế nào!
Chu Hằng trở lại Hàn Thương Quốc, sẽ là một trong sáu đại chí cường giả Khai Thiên Cảnh! Cộng thêm chiến lực nghịch thiên của hắn, cũng hoàn toàn xứng đáng là đệ nhất cao thủ, ngay cả 5 người khác liên thủ lại cũng không thể là đối thủ của hắn!
Chỉ có ta độc tôn, có một không hai!
Nữ nhân nào không mong muốn nam nhân của mình trở thành mạnh nhất, Chu Hằng chỉ cần hai năm ngắn ngủi liền làm được! Đương nhiên, Khai Thiên Cảnh đặt trên toàn bộ Huyền Càn đại lục thì không tính là cường giả gì, nhưng ở một góc Hàn Thương Quốc này đã đủ để xưng bá!
Hơn nữa, Chu Hằng cũng chỉ mới nhấc bước, thành tựu tương lai của hắn làm sao chỉ giới hạn ở Khai Thiên Cảnh!
Vừa mới lên xe ngựa, 2 nàng lập tức không nhịn được.
Cửa xe ngựa vừa đóng, Tiêu Họa Thủy lập tức nhào vào lòng Chu Hằng, cặρ √υ' đầy đặn ép lên ngực hắn. Nàng ngẩng đầu lên, hai mắt long lanh xuân ý nhìn Chu Hằng, lưỡi hồng liếʍ môi, phóng đãng nói:
- Đại nam nhân của ta, ta có ngày sẽ bị ngươi làm động tình đến chết mất! Ra muốn được ngươi ȶᏂασ! Dùng ©ôи ŧɧịt̠ khổng lồ của ngươi chơi ta đi! Hung hăng chơi ta đi!
Vừa nói, Tiêu Họa Thủy vừa kéo váy lên, âʍ đa͙σ hồng hào cùng mu l*и phủ một nhúm lông đen của nàng lập tức hiện ra. Nữ nhân này càng ngày càng thích thả rông, nàng thường thường đều không mặc nội y, cái l*и dâʍ đãиɠ luôn sẵn sàng để Chu Hằng nện vào.
Chu Hằng làm gì còn chịu được? Vừa qua một trận đại chiến, đúng lúc hắn đang cần phát tiết! Côи ŧɧịt̠ to lớn của Chu Hằng lập tức cương cứng như thép, thân ©ôи ŧɧịt̠ gân guốc vừa ra khỏi quần đã chặn ngang ngay dưới l*и Tiêu Họa Thủy.
Tiêu Họa Thủy bị cảm giác nóng bỏng từ ©ôи ŧɧịt̠ kí©ɧ ŧɧí©ɧ, dâʍ ŧᏂủy̠ bắt đầu rỉ ra thân ©ôи ŧɧịt̠. Nàng không nhịn được liền muốn ©ôи ŧɧịt̠ mạnh mẽ kia tiến vào thân thể.
Nhưng Tiêu Họa Thủy còn chưa kịp hành động, Lan Phi đã chiếm trước tiên cơ. Đầu khấc chớp mắt đã bị cái miệng dâʍ đãиɠ của nàng ngậm lấy.
Lan Phi không biết từ lúc nào đã cởi sạch quần áo, thân thể trần trụi của nàng quỳ dưới chân Chu Hằng, miệng nhỏ há ra, ngậm lấy đầu khấc mυ'ŧ vào. Lưỡi mềm của Lan Phi xoay quanh qυყ đầυ liếʍ láp, hai bàn tay thon nhỏ trắng nõn của nàng nắm lấy thân ©ôи ŧɧịt̠ sóc nhẹ.
Chu Hằng cảm nhận được từng trận xúc cảm ướŧ áŧ trong miệng Lan Phi. Nhất là cái lưỡi nhỏ của nàng cực kỳ điêu luyện liếʍ láp qυყ đầυ, khiến hắn đạt được khoải cảm.
Chu Hằng cúi đầu hôn lên môi Tiêu Họa Thủy, lưỡi hắn quấn lấy lưỡi nàng, nước miếng thơm ngọt của Tiêu Họa Thủy bị Chu Hằng mυ'ŧ lấy. Một tay Chu Hằng xoa nắn cặp mông nảy nở của nàng, một tay bắt lấy bầu vυ' mềm mại mê người.
Tiêu Họa Thủy rất nhanh đã bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ rêи ɾỉ. Dâʍ ŧᏂủy̠ trong l*и nàng không thể tiết chế rỉ ra càng nhiều, nước nhờn dinh dính phủ khắp thân ©ôи ŧɧịt̠. Lan Phi không hề ngại ngùng há rộng miệng nuốt ©ôи ŧɧịt̠ vào mồm, dâʍ ŧᏂủy̠ dính trên ©ôи ŧɧịt̠ bị nàng liếʍ sạch.
⅔ ©ôи ŧɧịt̠ Chu Hằng bị khoang miệng nhỏ nhắn ướŧ áŧ của Lan Phi nuốt lấy. Trong miệng nàng cực kỳ thoải mái, hàm răng không ngừng cắn nhẹ thân ©ôи ŧɧịt̠, lưỡi nàng liếʍ quanh qυყ đầυ, nước miếng được cái lưỡi mềm mại phủ khắc đầu khấc.
Chu Hằng không nhịn được hừ một tiếng, hắn đột nhiên thô bạo kéo đầu Lan Phi vào. Khiến ©ôи ŧɧịt̠ chui sâu vào họng nàng, đầu thô dài nong rộng cổ họng nhỏ bé của nàng, làm trên mặt Lan Phi nhất thời nhăn nhó.
Chu Hằng làm gì có chuyện biết thương hoa tiếc ngọc? Cảm nhận được cổ họng bót không thua gì một cái l*и của Lan Phi, hằn càng hung hăng kéo đầu nàng. Côи ŧɧịt̠ không ngừng di chuyển trong miệng Lan Phi, cuối cùng Chu Hằng làm một cú thật mạnh, bắn đầy tϊиɧ ŧяùиɠ vào miệng Lan Phi.
Tϊиɧ ŧяùиɠ quá nhiều, làm hai má nàng căng mọng lên. Nhưng Lan Phi cố gắng nuốt hết từng chút tϊиɧ ɖϊ©h͙, có một chút tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng chảy ra khóe miệng, bị nàng thè cái lưỡi dinh tϊиɧ ŧяùиɠ liếʍ sạch.
Chu Hằng nhìn vào cực kỳ hưng phấn, hắn rút ©ôи ŧɧịt̠ ra khỏi miệng Lan Phi, hắn nâng mông Tiêu Họa Thủy lên, ©ôи ŧɧịt̠ to lớn kê vào dưới l*и nàng. Đầu khấc hùng dũng tách đôi hai mép l*и nàng ra.
Đến rồi! Cuối cùng cũng đến! Tiêu Họa Thủy la hét trong lòng, ©ôи ŧɧịt̠ nàng hằng mong ước cuối cùng cũng tiến vào l*и nàng.
Tiêu Họa Thủy hưởng ứng nhiệt tình, cặp mông màu mỡ ngồi mạnh xuống!
Ọt! Một tiếng vang lên ©ôи ŧɧịt̠ khổng lồ của Chu Hằng một mạch đâm lút cán vào l*и Tiêu Họa Thủy. Đầu nhắc chọc thẳng vào tử ©υиɠ, vách thịt mềm mại trong âʍ đa͙σ thít chặt lấy thân ©ôи ŧɧịt̠.
Tiêu Họa Thủy trợn mắt sung sướиɠ, nàng có thể rõ ràng cảm nhận được hình dáng ©ôи ŧɧịt̠ đang chiếm cứ âʍ đa͙σ mình. Kích thước to lớn cùng sức nóng như nham thạch của ©ôи ŧɧịt̠ Chu Hằng kí©ɧ ŧɧí©ɧ Tiêu Họa Thủy cực lớn.
Nàng buông thả phát tiết hết thèm khát của mình. Hai tay Tiêu Họa Thủy ôm cổ Chu Hằng, hông nàng nhún nhảy như điên trên ©ôи ŧɧịt̠ hắn.
Âʍ đa͙σ nhỏ bé chả Tiêu Họa Thủy liên tục co bóp ©ôи ŧɧịt̠ bên trong. Từng tấc thịt mềm níu chặt thân ©ôи ŧɧịt̠, tử ©υиɠ nàng mυ'ŧ lấy đầu khấc, dám thủy như nước vỡ đê tràn ra, bôi trơn âʍ đa͙σ.
- A… A… A… ư… a… a… hư… ư… ưm… hư… ứ… a… ư… ư… hư… ư… Ưmm… thật sướиɠ…. A… a… ưm… ©ôи ŧɧịt̠ ngươi lớn quá… ư… A… Ư… ư… a… Sắc đại vương… ư… Ưm… ư… chơi… a… Ngươi… ngươi làm… ư… ưm… hư… ư… Ư… ưm… làm… a… ta… Chết… chết mất… a… Ư… ư… a…
Tiêu Họa Thủy cuồng loạn rêи ɾỉ, nàng liên tục nhấp hông, cặp mông lắc qua lắc lại, ép chặt ©ôи ŧɧịt̠ trong l*и. Eo nhỏ thon gọn uốn éo như rắn, cặρ √υ' mềm mại bung ra khỏi áo ngoài, cọ lên ngực Chu Hằng.
Lan Phi thấy vậy không cam lòng yếu thế, nàng quỳ tứ chi xuống, cặp mông màu mỡ chổng thật cao. Một chân Lan Phi nhấc lên, khiến thân thể nghiêng sang bên trái, cái l*и hồng hào cùng nhúm lông tơ đen mềm phơi ra, hai bầu vυ' đính 4 cái khuyên nhỏ ngạo nghễ nhô cao.
- Chủ nhân! Nô động tình, xin hãy chơi chết nô! TᏂασ chết nô đi! Xin người hãy chơi nô!
Lan Phi liếʍ liếʍ môi nhìn Chu Hằng, ánh mắt dâʍ đãиɠ mời gọi hắn. Tay phải nàng vậy mà tự nâng bắp chân lén thật cao, kéo ra hai mép l*и, để lộ khe l*и ửng hồng bên trong.
Chu Hằng không phải thái dám, Lan Phi mời gọi trắng trợn như vậy, hắn không thể chịu nổi. Một phân thân xuất hiện phía sau nàng, ©ôи ŧɧịt̠ to lớn lập tức tiến vào âʍ đa͙σ lẳиɠ ɭơ của nàng.
- A…..
Lan Phi rên một tiếng thỏa mãn, cặp mắt hàm chứa xuân tình khép hờ đê mê. Côи ŧɧịt̠ phía sau bắt đầu nhấp nhanh vào l*и nàng, từng cú nắc như trời giáng, qυყ đầυ đập mạnh lên tử ©υиɠ Lan Phi.
Tiêu Họa Thủy ở bên này chưa từng ngưng nghỉ, mông nhà vẫn nhún nhảy trên ©ôи ŧɧịt̠ Chu Hằng. Hắn thì hẩy hông từ phía dưới lên, hưởng ứng nàng hạ xuống.
Ánh mắt Tiêu Họa Thủy bắt đầu mê man, thân thể run lên nhè nhẹ, trong l*и từng đợt xiết chặt. Côи ŧɧịt̠ to lớn bên trong mang lại kɧoáı ©ảʍ quá sung sướиɠ, khiến nàng chỉ còn biết nhấp hông theo bản năng, tâm trí sớm đã bay lên 9 tầng mây.
Chu Hằng vừa hôn sâu Tiêu Họa Thủy, vừa xoa bóp cặp mông đầy đặn của nàng. Thịt mông mềm mại như bông, làn da mịn màng như lụa, cực kỳ mê người.
Chu Hằng nện không biết chán, hắn xoay người lại, đặt Tiêu Họa Thủy nằm trên ghế, ©ôи ŧɧịt̠ vẫn điên cuồng nhấp vào l*и nàng. Mùi vị dâʍ ŧᏂủy̠ bốc lên mũi Chu Hằng, hương thơm ngọt ngào kí©ɧ ŧɧí©ɧ đại não hắn.
Chu Hằng càng nhấp mãnh liệt hơn, ©ôи ŧɧịt̠ to lớn nổi lên trên bụng nhỏ của Tiêu Họa Thủy. Hắn có thể nhìn thấy rõ ràng ©ôи ŧɧịt̠ đang di chuyển trong l*и nàng.
Chu Hằng quá mức hưng phấn, ©ôи ŧɧịt̠ nhất thời dập thật sâu vào l*и Tiêu Họa Thủy. Đầu khấc giật giật bắn ra, tϊиɧ ŧяùиɠ một lần nữa lấp đầy tử ©υиɠ nàng.
Nhưng ra một lần làm sao đủ thỏa mãn Chu Hằng? Hắn xoay người Tiêu Họa Thủy lại, để nàng chổng mông lên, ©ôи ŧɧịt̠ từ phía sau nện vào l*и nàng. Hai tay Tiêu Họa Thủy bị Chu Hằng kéo ra sau, tấm lưng mịn màng của nàng uốn cong mê người.
Lan Phi bên này cũng không rảnh rỗi. Chu Hằng từ phía sau ȶᏂασ vào cái l*и đầy dâʍ ŧᏂủy̠ dâʍ đãиɠ của nàng. Một chân Lan Phi bị hắn nhấc lên thật cao, hai tay một chân nàng chống xuống đất, trong miệng rêи ɾỉ kiều diễm.
Lan Phi cảm giác được lúc nàng nàng không khác gì một con cɧó ©áϊ nứиɠ tình. 2 đôi khuyên nhỏ trên vυ' nàng rung rung kêu lên, càng làm nội tâm nàng xấu hổ.
Chỉ cần tưởng tượng đến tư thế không khác gì chó đái của mình, l*и Lan Phi lại xiết chặt hơn. Chu Hằng cũng nhận ra trong l*и nàng bót hơn, hắn cười khà khà, hai tay bắt đầu thăm hỏi cặp mông Lan Phi.
Bép! Bép! Bốp! Bép! Bốp!
Từng thanh âm thanh thúy vang lên, cặp mông Lan Phi lại nhiều thêm đầy dấu tay đỏ bừng. Dâʍ ŧᏂủy̠ trong l*и nàng bắn tung tóe ra, tử ©υиɠ Lan Phi co thắt dữ dội, trong l*и giật giật như muốn cắn nuốt ©ôи ŧɧịt̠ Chu Hằng.
Lan Phi đã ra, nhưng Chu Hằng còn không thấy đủ, hắn gác một chân nàng lên vai, khiến l*и Lan Phi bị kéo rộng ra 180°. Hai mép âʍ đa͙σ nhớp nháp dâʍ ŧᏂủy̠ lộ ra rõ mồn một.
Chu Hằng phân thân vừa nắc vào l*и nàng, vừa dùng ngón tay xoa xoa hộŧ ɭε. Thân thể nhạy cảm của Lan Phi lập tức phản ứng lại kí©ɧ ŧɧí©ɧ, trong âʍ đa͙σ nàng lại một trận co giật, âm tinh bao phủ ©ôи ŧɧịt̠ Chu Hằng.
Chu Hằng thấy vậy càng thêm đắc ý, ©ôи ŧɧịt̠ tăng tốc nhấp nhả, một tay day day hộŧ ɭε Lan Phi, một tay tét lên cặp mông nàng. Lan Phi bị chơi đến đê mê sắp ngất, hai đầṳ ѵú cương lên của nàng rung lắc dữ dội, khiến khuyên nhỏ va chạm, kêu lên linh kinh vui tai.
Tiêu Họa Thủy ở đối diện đã thần trí mơ hồ, hai mắt đê mê như phủ một lớp sương mù. Thân thể mềm mại nằm ngửa ra ghế, hai chân nàng bị Chu Hằng bản thể vác lên vai, ©ôи ŧɧịt̠ hắn từ giữa hai mép l*и nàng đâm thẳng một đường đến từ cung.
Dâʍ ŧᏂủy̠ ngọt ngào tuôn ra như nước, bầu vυ' đồ sộ của Tiêu Họa Thủy rung rung dữ dội. Chu Hằng lập tức đưa ray bắt lấy, ngón tay hắn xe xe núʍ ѵú đỏ hồng như hạt nho.
Tiêu Họa Thủy sung sướиɠ như tiên, đầu nàng lắc mạnh, mái tóc tán loạn vung vảy theo. Nhìn vào vừa điên cuồng vừa nồng nhiệt, đẩy dục hỏa trong người Chu Hằng lên đến đỉnh điểm!
Chu Hằng chỉ thấy ©ôи ŧɧịt̠ bị bóp chặt, âʍ đa͙σ Tiêu Họa Thủy quấn lấy ©ôи ŧɧịt̠ hắn, tử ©υиɠ bị qυყ đầυ đâm lõm vào, hút chặt đầu khấc to lớn. Từng tấc thịt mềm lại như vô số giác hút nhỏ, làm thân ©ôи ŧɧịt̠ tê tê.
Chu Hằng nhịn không được xuất tinh, tϊиɧ ŧяùиɠ bắn vào l*и Tiêu Họa Thủy, lấp đày tử ©υиɠ nàng. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ rỉ ra khỏi mép l*и nàng, chảy xuống c̠úc̠ Ꮒσα đỏ ửng nhéo chặt.
Chu Hằng ȶᏂασ hai nàng chết đi sống lại. Tiêu Họa Thủy và Lan Phi ngất đi mấy lần liền, đến mức trong l*и chủ còn cảm giác tê dại.
Nhưng cho dù dục tiên dục tử như vậy, các nàng cũng vẫn điên cuồng uốn éo vòng eo, hưởng ứng từng cú nện mυ'ŧ cán của Chu Hằng.
….
Dày vò Tiêu Họa Thủy cùng Lan Phi đến kiệt sức ngủ say, Chu Hằng đi vào Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, bây giờ hắn là Khai Thiên Cảnh, tự nhiên có thể khiêu chiến thí luyện thứ tư.
Kẻ địch do trận linh ảo hóa ra vừa mới hình thành, Chu Hằng liền xông lên đấm đá một trận, hoa sen tám màu, Cửu U Băng Thiên Quyết đồng loạt bay ra, nháy mắt miểu sát!
Bộp, giữa không trung rơi xuống một tấm ngọc bài!
Hả?
Chu Hằng nhướng mày, lúc trước chiến thắng kẻ địch Ích Địa Cảnh, hắn thu được một lọ tinh huyết Phệ Kim tộc, sự thật chứng minh nó giúp đỡ hắn rất lớn! Cho nên hắn hết sức mong chờ lần này sẽ được thưởng cái gì, tấm ngọc bài này có tác dụng gì đây?
Hắn cầm lên, lập tức có một tia tin tức truyền vào trong đầu.
Ẩn Tức Phù, có thể che giấu khí tức của bản thân, giống như người thường, dù cho cường giả Hóa Thần Cảnh cũng không thể nào phân biệt.
Cái này có thể dùng làm gì?
Chu Hằng tiện tay thảy thảy ngọc bài, vốn hắn đã có Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, có thể che giấu tung tích tốt nhất, Ẩn Tức Phù này không phải Ẩn Thân Phù, tác dụng rất có hạn.
Trước sau lấy được bốn phần thưởng qua cửa, chỉ có tấm ngọc bài này là giá trị thấp nhất.
Chẳng qua, về sau hắn muốn ngụy trang hình dạng thì tiện lợi hơn, chỉ cần thay đổi hình dạng, căn bản không có người nào phát hiện ra hắn là ai!
Cũng coi như có chút tác dụng.
Lại 1 tháng sau, đoàn người Chu Hằng cuối cùng về đến Hàn Thương Quốc, đi tới Thịnh Nguyên Thành.
Lục gia uy hϊếp có thể tạm thời để sang một bên, trong thời gian ngắn bọn họ tuyệt đối sẽ không đánh qua đây. Kỳ thật cách làm an toàn nhất là diệt khẩu bốn phu xe, như vậy dù cho hào môn như Lục gia có muốn tra được manh mối thì cũng phải mấy tháng, thậm chí là vài năm.
Tiêu Họa Thủy cùng Lan Phi không có quan niệm thiện ác, chỉ cần có lợi cho bản thân, vậy gϊếŧ một ngàn một vạn người vô tội thì sao chứ, lúc này liền muốn gϊếŧ bốn phu xe, lại bị Chu Hằng ngăn cản, thả bốn người kia trở về.
Hắn có lòng vô địch, Lục gia thì sao, dù cho lão tổ Sơn Hà Cảnh đến đây hắn cũng không sợ!
Dùng đầu óc, chơi âm mưu, cuối cùng không thể nào đạt chân lêи đỉиɦ cao võ đạo, không đặt một lòng lên đó, vậy thì làm sao có được thành tựu võ đạo nổi bật được?
Một nhà ba người Lục Thần Phù vẫn đi theo Chu Hằng, hắn đã đồng ý cho Lục Thần Phù mượn danh nghĩa kinh doanh, thì đương nhiên cần tận dụng triệt để. Dù sao có một cường giả Khai Thiên Cảnh chống lưng không phải chuyện đơn giản.
Bọn họ quyết định đặt chân ở Thịnh Nguyên Thành, nương tựa danh nghĩ của Chu Hằng mà phát triển. Bằng đầu óc kinh doanh của Lục Thần Phù, cộng thêm trên người bọn họ mang theo tài sản kếch xù, tuyệt đối có thể sáng tạo kỳ tích trong thời gian ngắn.
Lan Phi vẫn vào trong Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, tuy rằng với thực lực của Chu Hằng hiện giờ đã có thể nghiền nát mọi cao thủ Hàn Thương Quốc, nhưng cướp thê thất người khác cũng không phải chuyện gì hay ho, hơn nữa một nữ nô nào có được yêu cầu nhiều như thế!
Tuy rằng ba người Lục Thần Phù khó hiểu việc Lan Phi đột nhiên biến mất, nhưng làm sao dám hỏi Chu Hằng. Năm người đi xuyên qua đường phố đế đô, chuyện đầu tiên tự nhiên là tìm khách sạn để ở lại.
Mấy tháng qua đế đô càng thêm náo nhiệt, mới xuất hiện hai cái thế giới thần bí có thể sánh với bốn đại tử địa, võ giả đi tới thám hiểm nối liền không dứt. Trong đó tự nhiên là Phong Khiếu Lâm náo nhiệt nhất, dù sao bất cứ ai cũng có thể xông vào trong chỗ đó.
Thế giới dưới đất ở quặng mỏ thì chỉ có vây xem, căn bản không ai dám tiến vào, thật là nguy hiểm quá mức. Nghe nói ngay cả Thiên Long Đế triều cũng có đại năng bị kinh động, lặng lẽ tiến vào trong đó, nhưng lại không ai biết được kết quả như thế nào.
Chu Hằng không che giấu tung tích, hắn vừa vào trong đế đô, lập tức dấy lên cơn sóng lớn.
- Tin tức mới nhất, Chu Hằng trở lại đế đô!
- Cái gì, hắn còn dám trở về? Ứng gia, Nhạc gia đều đã phái cao thủ đến tìm hắn gây chuyện, hắn trở về còn không phải chui đầu vào lưới?
- Đại tiểu thư Mai gia đã trở về Lãng Nguyệt Quốc, cũng không để lại cao thủ gì, xem ra nàng không phải quá coi trọng Chu Hằng!
- Ha ha, tiểu tử này nhất định sẽ thảm rồi!
- Ai bảo hắn thích làm náo động như thế, cướp cô dâu trước mặt mọi người, quả thật là không để Ứng gia vào mắt! Dù cho Ứng Băng Phong chết không có liên quan tới hắn, Ứng gia cũng tuyệt đối sẽ không tha cho hắn!
- Đúng, tiểu tử này lại dám thu diễm nữ đệ nhất đế đô làm nô, nhất định kéo tới ghen ghét!
Đế đô không có bí ẩn, Chu Hằng vừa mới đến khách sạn, liền thu được thiệp mời của hoàng thất, mời hắn vào hoàng cung dự tiệc. Chu Hằng làm đại diện duy nhất của Hàn Thương Quốc lập được công lớn trong trận chiến quặng mỏ linh thạch lần này, nếu hoàng gia không mở tiệc chúc mừng hắn thì thật là không nói nổi.
Tiệc này không có gì hay!
Chu Hằng nhớ kỹ sau trận chiến quặng mỏ linh thạch, ánh mắt âm trầm của Lưu Thanh Huyền cùng Nam Cung Trường Không, nếu không phải thế lực Mao gia uy hϊếp quá lớn, khẳng định hai người này sẽ nghĩ cách xuống tay với hắn!
Lần này, chỉ sợ là muốn dẫn hắn vào hoàng cung làm thịt!
Dù sao bọn họ đều biết thân pháp của Chu Hằng rất nhanh, nếu muốn gϊếŧ hắn thì nhất định phải bày ra đại trận tuyệt sát, không để cho hắn có không gian mà chạy! Hơn nữa Chu Hằng còn có Phá Hư Lục, phải hạn chế hắn thoát đi, nhất định phải làm chuẩn bị vẹn toàn, bởi vậy tuyệt đối sẽ không thể lỗ mãng xông tới ra tay.
Bọn họ bị thiệt một lần, nếu không học khôn ra thì thật sự là đần độn.
Chu Hằng không khỏi mỉm cười, đám người Nam Cung Trường Không chỉ muốn gϊếŧ hắn, sao không suy tính xem hiện tại bọn họ có thể gϊếŧ được mình hay chăng?
Kỳ thật điều này không trách được đám người Nam Cung Trường Không, mới qua có 3 tháng, ai có thể ngờ tới Chu Hằng đã bước vào Khai Thiên Cảnh?
Trận thế này đã được định sẵn!