Kiếm Động Cửu Thiên (Sắc Hiệp)

Chương 170: Một chút manh mối.

Chương 170: một chút manh mối.

Khi Lan Phi nhìn thấy bầu trời xanh thẳm, núi rừng xanh mát liên miên, nàng bỗng nhiên khóc ra.

Nàng chưa bao giờ nghĩ tới có một ngày lại vì nhìn thấy những thứ này mà kích động đến khóc, hương vị tự do thật quá tuyệt vời, trước kia không biết quý trọng, mất đi mới biết quý giá cỡ nào.

- Tới đây, cởϊ áσ cho ta!

Tiêu Họa Thủy cười yêu mị ngoắc tay với Chu Hằng.

- Không phải đàn ông các người thích nhất là cởϊ qυầи áo của nữ nhân hay sao?

Nhìn bộ dáng xinh đẹp của nàng, Chu Hằng không khỏi thèm thuồng, quả thật muốn nuốt sạch sẽ yêu tinh này, làm nàng vĩnh viễn hòa làm một thể với mình. Hắn tự nhiên vui vẻ nghe theo lệnh của Tiêu Họa Thủy, lúc này đi tới trước mặt mỹ nhân này.

Đối với quần áo phụ nữ, Chu Hằng vẫn luôn không hiểu thấu, nhìn những nút thắt tràn đầy cứ như đối mặt với con nhím, thật sự không biết xuống tay thế nào.

- Ôi, thật là ngốc mà!

Tiêu Họa Thủy che miệng cười duyên, bộ ngực đầy đặn cọ cọ mặt Chu Hằng, cảm xúc tuyệt diệu đỉnh điểm.

Chu Hằng không khỏi bực mình, nào còn có lòng dạ nghiên cứu tỉ mỉ làm sao cởi được quần áo, lúc này luồn vào cổ áo của nàng, mạnh mẽ kéo nàng ra ngoài.

- Đừng làm hỏng quần áo của ta!

Tiêu Họa Thủy vội hô to, nàng rất là thích bộ quần áo này.

Nhưng Chu Hằng làm sao để ý tới, dùng sức xé ra, hai bên một người sức lớn, một người Sơ Phân Cảnh, thể chất mạnh mẽ tự nhiên vượt xa một bộ quần áo, tiếng vải bị xé rách vang lên, bả vai trắng muốt của nàng liền lộ ra.

Dáng người của nàng đẫy đà, nhưng vẫn thấy rõ hai bên xương vai, tinh xảo xinh xắn, đẹp hoa cả mắt, hai bầu vυ' trắng nõn như vỏ trứng lộ ra hơn nửa.

Trong lòng Chu Hằng trào ra lửa nóng, dùng phương thức này làm một đại mỹ nhân lộ ra thân thể xinh đẹp ở trước mặt mình, thật là quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Hai tay của hắn tiếp túc xé ra, tốc độ không nhanh không chậm, khiến cặρ √υ' đồ sộ dần dần lộ ra.

Hai bầu vυ' ép chặt vào nhau, tạo ra khe rãnh mê người, núm vũ đỏ hồng như hai hạt đào lộ ra, giống như bị gió núi thổi lạnh, lập tức dựng thẳng lên, xinh đẹp kiều mị.

- Lớn không? Tròn không?

Tiêu Họa Thủy kiêu ngạo hỏi, nàng tràn đầy kiêu ngạo với bộ ngực của mình, chẳng những lớn, còn rất căng mẩy, nhếch lên như măng, xúc cảm, mỹ cảm đều là hạng thượng thừa.

Chu Hằng không muốn đả kích nàng, so sánh với Cổ Tư, bất kỳ nữ nhân nào cũng sẽ phải bại trận trên trận đấu so sánh kích cỡ bộ ngực, hắn chỉ cười, giơ tay cầm lấy cặρ √υ' tròn cao vυ't này. Xúc cảm mềm mại lâu tức truyền đến, để Chu Hằng vô cùng thỏa mãn.

- Sắc lang, người ta muốn đi tắm, không phải thỏa mãn dâʍ ɖu͙© của ngươi!

Tiêu Họa Thủy lại trợn trắng liếc hắn.

Nếu muốn tắm thì tự mình cởϊ qυầи áo đi, cái này không phải chỉ phụ trách châm lửa rồi không chịu dập lửa hay sao?

Chu Hằng cười to, đây là một loại tình thú, bằng không hai người vừa gặp mặt liền cởi sạch đi làm chuyện đó, vậy cảm thấy không khác gì súc vật, chỉ cần phát tiết ra. Nhưng đã khơi lên dục hỏa, làm sao có thể dễ dàng bỏ qua như vậy?

Chu Hằng tiếp tục xé nốt phần váy còn lại ra. Bộ váy của Tiêu Họa Thủy bị xé rách thành hai mảnh, vòng eo mảnh mai của Tiêu Họa Thủy lập tức lộ ra.

Da thịt trắng hồng lồ lộ, bộ ngực to lớn, nhưng cố tình có vòng eo nhỏ nhắn, phụ trợ cho quy mô bộ ngực càng thêm đồ sộ. Qυầи ɭóŧ viền ren nửa trong suốt che lại khe l*и mê người, cặp đùi mượt mà khép chặt, không thấy một khe hở.

Ngực to, eo nhỏ, mông vểnh, nàng chiếm đủ ba loại, dù cho khuôn mặt bình thường cũng đủ để hấp dẫn người khác. Càng huống chi nàng có được dung mạo xinh đẹp, phong tình càng thêm điên đảo nhân gian.

Chu Hằng úp mặt vào giữa háng Tiêu Họa Thủy, hắn dùng răng kéo chiếc qυầи ɭóŧ thơm tho của nàng xuống. Một mảnh lông tơ màu đen lộ ra, mu l*и đã lâu không cạo lông của nàng bắt đầu mọc lên từng nhúm lông l*и màu đen.

Chu Hằng không nhịn được ngoạm lấy cái l*и hồng hào của Tiêu Họa Thủy. Lưỡi hắn biến dài, đâm vào khe l*и nhỏ bé của nàng, trong từng lớp thịt mềm bao bọc, đầu lưỡi chạm đến tử ©υиɠ.

- Ưm… ưm… hư…

Tiêu Họa Thủy khẽ rêи ɾỉ, hai tay nhấn đầu Chu Hằng vào giữa hai đùi nàng, miệng nhỏ phát ra từng thanh âm tiêu hồn mê người.

Chu Hằng vòng hai tay qua, bắt lấy cặp mông mềm mại nảy nở của Tiêu Họa Thủy. Hai tay hắn bóp chặt mông mềm, cái lưỡi như con rắn thô dài khuấy đảo trong l*и nàng.

Tiêu Họa Thủy dần dần hai mắt lim dim. Miệng nhỏ "ưm" một tiếng, tử ©υиɠ hút lấy đầu lưỡi Chu Hằng, thành âʍ đa͙σ co vào, một l*иg âm tinh bắn ra.

Chu Hằng tham lam mυ'ŧ lấy dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra từ l*и Tiêu Họa Thủy. Dâʍ ŧᏂủy̠ thơm ngọt như mật ong, để hắn uống từng miếng ngon lành.

Chu Hằng bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ không chịu nổi, ©ôи ŧɧịt̠ cần giải phóng gấp. Hắn đứng dậy, một tay cởϊ qυầи một tay rút ©ôи ŧɧịt̠, chuẩn bị ȶᏂασ Tiêu Họa Thủy.

- Chờ ta tắm rửa sạch sẽ xong mới hầu hạ ngươi, đại ma vương!

Tiêu Họa Thủy cười duyên, tranh thủ cơ hội tùm một cái nhảy vào trong suối nước nóng, nhanh nhanh bơi ra xa. Thân thể được làn khói trắng bao phủ, khiến đường cong mềm mại cảnh thêm mê người thần bí.

Chu Hằng vừa mới cởϊ qυầи đã thấy nàng nhảy xuống được, nhìn thân thể như ẩn như hiện của nàng, để hắn tim đập thình thịch. Yêu tinh này đúng là mê chết người không đền mạng mà!

- Chủ nhân, ngài cũng cởϊ áσ cho nô!

Lan Phi cũng muốn nịnh nọt Chu Hằng, hiện tại nam nhân này chính là tất cả của nàng, dù chỉ là hít thở thêm một chút không khí tràn đầy tự do này, nàng cũng sẵn sàng làm bất cứ gì cho Chu Hằng.

Nàng chạy đến bên người hắn, toàn bộ quần áo trên người chỉ có một cái váy mỏng không che nổi mông.

Chu Hằng trừng nàng một cái, hắn nhất thời mềm lòng cho nữ nhân này đi ra, nàng còn muốn cọ mũi lên mặt hắn!

Bốp, Chu Hằng một tay đánh mạnh lên mông Lan Phi, bùm một cái, Lan Phi cũng vào trong suôi nước nóng, khác ở chỗ một người dùng tư thế tao nhã mê người bước vào, người khác thì chật vật dùng mặt đáp xuống, té vào trong suối.

Đúng là đồng nghiệp không đồng mệnh mà!

Lan Phi vừa xoa xoa mông đứng lên, vức cảm thán. Nhưng vốn Chu Hằng đã chán ghét nàng, so sánh phong tình thì nàng càng kém Tiêu Họa Thủy không biết bao nhiêu bậc, muốn được Chu Hằng sủng ái quá khó khăn.

Chỉ có thể càng thêm chú ý hầu hạ, nàng cũng không cầu nhiều, chỉ cần có thể được hít thở bầu không khí này thường xuyên là được. Ngày sau Chu Hằng thật sự thành một đời cường giả, địa vị của nàng tự nhiên cũng theo nước mà lên.

Không thể không nói, nàng đã sớm bị quyền lực ăn mòn, đến lúc này vẫn còn nhớ mãi không quên quyền lực.

Chu Hằng nhìn cặp mông căng mọng của Lan Phi nổi lềnh bềnh trên mặt nước, dục hảo trong người càng khó ức chế. Hắn nhảy xuống nước, ©ôи ŧɧịt̠ to lớn đầy gân guốc kê vào khe l*и nàng.

Hông Chu Hằng đẩy lên trước, đầu khấc to lớn lập tức đâm vào âʍ đa͙σ ấm áp ướŧ áŧ.

- Um… ummm… u… Ục… ục…

Lan Phi liên tục sặc nước, nàng giãy giụa ngoi lên. Nhưng ©ôи ŧɧịt̠ khủng bố của Chu Hằng nhấp vào liên tục, khiến thân thể nàng run dẩy dữ dội.

Trong l*и Lan Phi lập tức tiết đầy dâʍ ŧᏂủy̠, hai tay nàng chống xuống nền đá. Chu Hằng bắp lấy cặp đùi thon mịn của Lan Phi kéo ra sau, ©ôи ŧɧịt̠ hắn cảm nhận được từng đợt cảm giác thít chặt mềm mại trong l*и nàng.

Âʍ đa͙σ Lan Phi giống như có một lúc hút kỳ lạ, hút lấy thân ©ôи ŧɧịt̠ hắn vào trong. Chu Hằng vừa nhào nặn cặp mông của nàng, vừa nhấp hông ȶᏂασ như cái máy.

Lan Phi khua khoắng một hồi, cuối cùng cũng bắt được một hòn đá, nàng bò lên hòn đá, hai tay ôm chặt lấy hòn đá này. Thân thể nổi ngang trên mặt nước, hai chân Lan Phi tách đôi, cái l*и đỏ hồng bị Chu Hằng kéo căng nện vào.

Tiêu Họa Thủy nhìn hai người ȶᏂασ nhau, nàng cười duyên hất nước lên người Chu Hằng.

Lan Phi ôm tảng đá, bất lực nhìn Tiêu Họa Thủy trêu đùa Chu Hằng.

Nàng đánh không lại hắn, kỳ thật cũng rất muốn té nước lên tên này, nhưng cuối cùng không có gan như Tiêu Họa Thủy, chỉ có thể nóng mắt nhìn, còn phải tiếp nhận từng cú nắc lút cán, chèn ép mãnh liệt vào tử ©υиɠ.

Hai người cùng là nữ nô, nhưng địa vị không giống, một người là bị dùng sức mạnh bắt tới, một người khác lại là tự nguyện.

Chu Hằng đang bận nện vào l*и Lan Phi, muốn né cũng không được, Tiêu Họa Thủy thấy vậy càng nổi lên tính trẻ con. Nành bơi đến phía sau Chu Hằng, đầu ngụp xuống mặt nước, lưỡi nhỏ thè ra, liếʍ vào hậu môn hắn.

Chu Hằng khẽ hừ một tiếng. Cảm giác kỳ quái khiến hắn không nhịn được, ©ôи ŧɧịt̠ run run, xuất tinh vào l*и Lan Phi.

Tiêu Họa Thủy thè lưỡi, đút sâu vào hậu môn Chu Hằng. Một tay nàng tự day day hộŧ ɭε nhô lên như hạt đậu

- Tiểu yêu tinh! Ngươi cần trừng phạt rồi!

Chu Hằng quát nhẹ một tiếng, một phân thân lập tức xuất hiện sau lưng Tiêu Họa Thủy. Côи ŧɧịt̠ gân guốc như thần long kê lên cửa l*и nàng, một thúc đã chui lọt vào trong.

- Ưm… ưm… ục… ục… um…

Tiêu Họa Thủy chịu chung số phận với Lan Phi, miệng nhỏ há lớn, uống mấy ngụm nước chứa tϊиɧ ŧяùиɠ từ l*и Lan Phi chảy ra.

Phân thân Chu Hằng bắt lấy cặp mông vểnh cao của Tiêu Họa Thủy, đầu khấc to lớn nhấp mạnh lên tử ©υиɠ nàng. Tiêu Họa Thủy phản ứng kịch liệt, eo nhỏ uốn éo, hông tự động hẩy ra sau, hưởng ứng ©ôи ŧɧịt̠ đang ȶᏂασ vào l*и.

Một phân thân khác kéo Tiêu Họa Thủy ra khỏi mặt nước. Phân thân số 1 xoay người nàng lại, khiến c̠úc̠ Ꮒσα đỏ ứng như nụ hoa hiện ra trước mặt phân thân số 2.

Phân thân số 2 cầm ©ôи ŧɧịt̠ đút vào đít nàng, cúc hoa Tiêu Họa Thủy bị mạnh mẽ nong ra. Côи ŧɧịt̠ nóng hổi đánh sâu vào thân thể nàng.

Hai phân thân hợp sức ȶᏂασ nàng như điên, hai ©ôи ŧɧịt̠ khủng bố liên tục ma nhịp nhàng nện vào thân thể nàng. Tiêu Họa Thủy dùng hai tay tự xoa bóp cặρ √υ' đồ sộ, miệng nhỏ há lớn.

Chu Hằng phân ra 2 phân thân, không khác gì mọc ra hai ©ôи ŧɧịt̠, hắn vừa chơi Lan Phi, vừa chơi Tiêu Họa Thủy. Hai cái l*и cực bót, kết hợp với một lốc đít cực phẩm, dù là Chu Hằng cũng khó chịu nổi.

Chu Hằng gồng người nện thật mạnh vào l*и Lan Phi, ©ôи ŧɧịt̠ giật giật, bắn đầy tϊиɧ ŧяùиɠ vào l*и nàng. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ lần nữa lấp kín tử ©υиɠ Lan Phi.

Tiêu Họa Thủy cũng bị phân thân chơi đến hai mắt mơ hồ, thân thể đã ra hai lần liên tiếp. Khắp người không còn sức lực. Hai phân thân xùng đẩy một cú lút cán hai ©ôи ŧɧịt̠ gân guốc cùng một lúc cắm sâu vào thán thể nàng, đầu khắc giật giật, bắn hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào thân thể mềm mại bị kẹp ở giữa.

Chu Hằng tét một cái lên mông Lan Phi. Trên bờ mông căng mịn lập tức hiện lên 5 dấu ngón tay đỏ bừng.

Chu Hằng kéo Lan Phi lên một tảng đá. Chu Hằng nằm ngửa ra, ©ôи ŧɧịt̠ vẫn nằm trong l*и nàng, thân ©ôи ŧɧịt̠ được từng tấc thịt mềm bao bọc, để hắn không muốn rút ra.

Lan Phi biết thân biết phận, tự động nhấp hông, cặρ √υ' dính sát vào váy ngắn, gần như không có chút tác dụng che chắn nào. Hai bầu vυ' liên tục nảy lên theo nhịp hông của nàng.

Tiêu Họa Thủy được hai phân thân kéo đến bên người Chu Hằng. Hai phân thân biến mất, nàng bò lên ngực hắn thân thể mềm mại không xương vô lực chui vào lòng Chu Hằng.

- Có chuyện gì sao?

Chu Hằng hỏi.

- Chỉ là cảm giác trước kia đã sống uổng!

Tiêu Họa Thủy cười yêu mị, liếʍ lên l*иg ngực Chu Hằng. Lưỡi hồng linh hoạt của nàng du tẩu trên ngực Chu Hằng, mυ'ŧ hết từng giọt nước, vẻ mặt dâʍ đãиɠ, cữ kỳ ái muội.

Trong lòng Chu Hằng rung động, ©ôи ŧɧịt̠ trong l*и Lan Phi trướng lên một vòng, khiến nàng trợn tròn hai mắt, lưỡi lè ra, cặp mông gục trên ©ôи ŧɧịt̠ Chu Hằng không nhích nhích được.

- Hì hì hì, tiểu sắc lang!

Tiêu Họa Thủy cười đến cả người run rẩy.

Chu Hằng nhìn cặp vũ rung lắc liên hồi của nàng, không nhịn được đưa tay bắt lấy. Ngón tay hắn vê vê đầṳ ѵú, làm Tiêu Họa Thủy rêи ɾỉ kiều mị.

Chu Hằng đang muốn đè nàng ra nện, đột nhiên hắn giơ tay phất lên, lập tức thu Tiêu Họa Thủy vào trong tháp, ngay cả quần áo ở trên bờ cũng không bỏ sót.

Lan Phi bị Chu Hằng kéo ngụp xuống mặt nước, một tay hắn che miệng nàng, một tay ôm vòng eo thon thả vào sát người. Thân thế hai người ẩn xuống dưới nước.

- Chuyện gì vậy?

Trong tháp, Tiêu Họa Thủy lộ ra vẻ mờ mịt hỏi.

Chu Hằng không phải đang muốn đè nàng sao? Còn thu nàng vào tháp làm gì? Lan Phi cũng một mặt không hiểu sao, nhưng nàng không dám động đậy, chỉ có thể nín thở, mặc kệ ©ôи ŧɧịt̠ nằm trong l*и.

- Có người tới!

Chu Hằng giải thích, hắn làm sao biết lúc này trong đầu hai nàng đang suy nghĩ gì.

Xuyên qua mặt nước, thần thức của hắn có thể cảm ứng rõ ràng có hai người đang nhanh chóng tiến tới. Đến cảnh giới như hắn, cảm ứng thần thức đã không khác bao nhiêu so với trực tiếp dùng mắt nhìn, có thể thấy rõ hai người nam nhân một ột thấp, đều rất xa lạ.

Bọn họ đều là võ giả Sơ Phân Cảnh!

Tuy rằng Bốn nước lớn để lại cao thủ Sơ Phân Cảnh bảo vệ quặng mỏ linh thạch, nhưng Chu Hằng có thể khẳng định tuyệt không có hai người này!

Nơi này lại là hoang sơn dã lĩnh, đột nhiên chạy ra hai cao thủ Sơ Phân Cảnh thì làm sao không khiến người ta nghi ngờ? Nếu như bọn họ không giống như Chu Hằng, đến đây là vì muốn thử vận may tìm kiếm linh hạch, như vậy chỉ có một khả năng khác - người của thế lực thần bí kia.

- Đúng là xui xẻo, loại chuyện phục vụ lấy nước này cũng phái hai chúng ta đi làm!

Nam nhân lùn lấy ra thùng nước trong pháp khí không gian, bắt đầu ở lấy nước trong suối nước nóng.

- Ai bảo lần này chúng ta điều động toàn là tinh nhuệ, ngươi cùng ta tính là cái gì ở trước mặt cao thủ Ích Địa Cảnh, Khai Thiên Cảnh?

Nam nhân cao an ủi đối phương.

- Xì, ngay cả ta cũng có thể một tháng không ăn uống gì, bọn họ lại muốn pha trà uống rượu mỗi ngày! Đã đi ra bên ngoài, chẳng lẽ không thể bớt chú ý hay sao?

Nam nhân lùn vẫn đang oán giận.

- Ta nói, ngươi làm nhiều, bớt nói đi! Nếu ngươi thật làm cho cường giả Khai Thiên Cảnh nào hài lòng, tùy ý chỉ điểm chúng ta một chút, chúng ta lời to rồi!

- Chỉ mong thế! Nhưng rốt cuộc chúng ta đang làm gì, móc tim người sống, làm sao mà cứ khiến trong lòng phát lạnh!

- Chuyện bên trên quyết định, chúng ta có tư cách gì mà hỏi? Chúng ta đây, cứ thành thật làm việc, không nhìn nhiều, không hỏi nhiều, không nói nhiều, chớ có rước họa vào thân!

- Ta cũng là tò mò thôi, ta nói lão Ngụy, chẳng lẽ ngươi không muốn biết?

- Vô nghĩa, dù ta muốn biết, có người sẽ nói cho tiểu tốt như ta biết được sự thật hay sao?

- Cũng phải!

Hai người lấy vài thùng nước, lại trở về theo đường cũ.