Mặc dù trong tám dòng tộc tài phiệt lớn, Khương Phiệt không phải là lớn nhất nhưng dù sao cũng là gia đình quyền cao chức trọng, có truyền thống kế thừa hơn mấy trăm năm, nội tình bên trong phức tạp, người bình thường không thể nào động đến.
Huống chi Khương Thiên Tử không phải là một nhân vật bình thường, anh ta lại là thiếu chủ của Khương Phiệt.
Chọc vào anh ta không khác gì chọc vào cả Khương Phiệt!
Chu Văn Bác nghĩ, mặc dù phía sau Tần Vũ Phong cũng có chút gia thế nhưng muốn đầu với Khương Phiệt chỉ sợ giống như châu chấu đá xe thôi!
“Sau ba ngày nữa hôn lễ sẽ diễn ra! Nếu tìm được cơ hội thích hợp, cậu chủ hãy mang cô chủ Tú Anh chạy trốn khỏi chỗ đó, đi càng xa càng tốt.” Chu Văn Bác đưa ra đề nghị.
“Bác Chu yên tâm, tôi biết rồi!”
Tần Vũ Phong gật đầu một cái, trong lòng thầm nghĩ:
Chị Tú Anh, trước kia chị luôn yêu thương, bảo vệ em... Hôm nay em đã trở lại, em nhất định sẽ không để chị bị bắt ép nữa! Em muốn cả thế giới này biết, em trai của Vân Tú Anh là một người đàn ông đầu đội trời chân đạp đất, không sợ bất cứ thứ gì! Ai dám làm tổn thương chị, em sẽ gϊếŧ cả nhà hắn!
Thoáng một cái đã qua ba ngày, rất nhanh đã tới ngày tổ chức hôn lễ.
Nói đúng ra thì đây cũng không phải hôn lễ chính thức, chẳng qua là Khương Thiên Tử lấy thêm vợ nhỏ, cũng không có cưới hỏi đàng hoàng.
Thậm chí ngay cả cánh cửa của Khương Phiệt, Vân Tú Anh cũng không có tư cách bước vào, vậy nên chỉ có thể tổ chức hôn lễ ở nhà hàng Côn Luân.
Chi phí tổ chức hôn lễ trong một ngày lên đến hàng chục tỷ đồng, đương nhiên đối với Khương Phiệt mà nói thì số tiền đó chẳng đáng bao nhiêu.
Bên trong nhà hàng Côn Luân, tất cả đều đã được trang trí rực rỡ, lộng lẫy. Khắp nơi treo đầy đèn l*иg đỏ.
Mười giờ sáng, một loạt siêu xe được lái tới.
Lamborghini, Ferrari, McLaren, Rolls Royce, Maybach, thậm chí còn có Bugatti phiên bản giới hạn...
Nhiều đến mức có thể mở một buổi triển lãm xe hơi ở đây.
Phần lớn những người tới tham gia hôn lễ đều là những người trẻ tuổi, con cái của các gia đình giàu có.
Những lão đại có tầm ảnh hưởng lớn trong giới đều không tới, dẫu sao đây chỉ là Khương Thiên Tử cưới thêm vợ nhỏ, nếu bọn họ tới tham dự thì quả thực có chút mất mặt.
Tất cả người lớn trong Khương Phiệt cũng không xuất hiện, ngầm biểu thị phản đối hôn lễ này, bọn họ không chấp nhận Vân Tú Anh.
Vợ nhỏ chính là vợ nhỏ!
Thân phận thấp kém, sau khi chết đi sẽ không được an táng ở phần mộ tổ tiên, tên cũng không được viết vào trong gia phả.
Trong phòng tiệc.
Khương Thiên Tử năm nay 28 tuổi, da mặt nhợt nhạt, mặt mũi phờ phạc, suốt ngày chơi bời, quầng mắt thì thâm đen.
Nhìn một cái là biết anh ta là loại người sống trong nhung lụa, ăn chơi sa đọa.
Hôn lễ còn chưa bắt đầu nhưng đã có rất nhiều người rối rít đi lên phía trước, chủ động tặng quà mừng.
“Cậu chủ Khương Phiệt, chúc mừng ngài cưới thêm được một người đẹp nữa! Đây là quà mừng của nhà họ Vương chúng tôi: một vòng phỉ thúy hoàng gia, mong ngài hãy nhận lấy!”
“Cậu chủ Khương Phiệt, nhà họ Trương chúng tôi tặng ngài một cây nhân sâm hoàng gia nghìn năm, chúc ngài sớm sinh con trai!”
“Cậu chủ Khương Phiệt, tôi đại diện nhà họ Hầu, tặng ngài một bộ bản gốc thư thánh của Vương Hy Chi!”
“Cậu chủ Khương Phiệt, tôi đại diện Cửu môn Đề đốc, tặng ngài một mảnh đất hơn 1000 mét vuông ở thị trường phía đông thành phố Nam Vũ!”
Mọi người tranh nhau tặng quà cho Khương Thiên Tử.
Nếu tiện tay chọn ra một món đồ thì giá trị của nó cũng sẽ không bao giờ dưới chục tỷ đồng.
Sau khi nhận quà mừng, lợi nhuận hôm nay của Khương Phiệt liền tăng lên đến con số nghìn tỷ đồng, đây cũng có thể coi là một loại thủ đoạn cướp tiền trắng trợn.
Đột nhiên, Khương Thiên Tử nhìn đồng hồ một cái, sau đó ra lệnh cho thuộc hạ:
“Đã tới giờ rồi! Mau đi mời cô dâu ra đây!”
- ------------------