“Những lời này là thật à?”
Ông Kim nhướng mày, dường như ông ta đã ưng rồi.
Ông ta nhìn Lâm Kiều Như từ trên xuống dưới.
“Thật sự là một món hàng tuyệt vời, chỉ cần đào tạo một chút là có thể trở thành hoa khôi đấy! Nhưng mà ông có thể làm chủ sao?”
Ông Kim hỏi.
“Đương nhiên rồi! Nó là con gái của tôi, bố nợ con trả là lẽ thường!” Lâm Quốc Kiên vẻ mặt ngông cuồng, dường như đã mất hết nhân tính.
Lâm Kiều Như ở bên cạnh không như mưa, đến mức không thành tiếng.
Lúc trước biết được cha mình gặp nguy hiểm, cô không tính toán, nghi ngờ gì mà lao đi cứu người ngay! Ai ngờ rằng trong lòng bố, cô chỉ là một món hàng có thể tuỳ ý vứt bỏ! “Bố, từ nhỏ đến lớn bố chưa từng chăm sóc con, chưa từng tổ chức sinh nhật cho con, cũng chưa từng cho con một đồng nào, nhưng con chưa bao giờ oán trách bố! Nhưng lần này bố đối xử với con thật quá đáng! Không lẽ bố không có chút tình cảm phụ tử vào với con sao?” Lâm Kiều Như bật khóc, đôi mắt đỏ hoe.
“Mày chỉ là một món hàng, sống hay chết có liên quan gì đến tao?”
Những lời nói của Lâm Quốc Kiến lạnh lùng đến tàn nhẫn.
Nghe được những lời này, Tần Vũ Phong tức giận, đôi mắt anh lạnh lùng, nắm chặt nắm đấm kêu răng rắc.
Lúc trước, vì thể diện của Lâm Kiều Như, anh mới không quét sạch nhà họ Lâm.
Thế nhưng tên Lâm Quốc Kiến này còn không bằng cầm thù, chết cả trăm lần cũng không đáng tiếc “Ha ha ha…” Đột nhiên, ông Kim phát ra tiếng cười kì dị: “Họ Lâm kia, ông thật độc ác! Tôi đồng ý giao dịch này, ông viết giấy chứng nhận bản thân cho tôi, món nợ 15 tỷ tôi sẽ xoá sạch!”
Lâm Quốc Hoa nghe xong mừng rỡ khôn xiết, lập tức cắn đầu ngón tay dùng máu viết giấy bản thân.
“Tôi Lâm Quốc Kiến, hôm nay sẽ bán con gái Lâm Kiều Như của mình cho ông Kim ở thành phố Nam Vũ để bù khoản nợ 15 tỷ!”
“Giao dịch hoàn thành, tuyệt đối không hối hận!”
Ở vị trí dưới cùng còn in dấu tay đẫm máu.
Sau khi hoàn thành hợp đồng mua bán này, Lâm Kiều Như lại ngừng khóc.
Cô đã hoàn toàn mất hy vọng! Hành động của Lâm Quốc Kiến cuối cùng cũng phá vỡ mọi ảo tưởng của cô về tình cha.
Thế nhưng từ sâu trong trái tim cô vẫn không can tâm, cô vẫn nhìn Lâm Quốc Kiến và hỏi: “Bố, tại sao bố lại ghét con, là do con là con ngoài giá thú sao? Dù mẹ con không phải là người vợ bố chính thức cưới về, nhưng con cũng là máu mủ ruột thịt của bố mà!”
Đối diện với những câu hỏi này, Lâm Quốc Kiến vẻ mặt hằm hằm, trán nổi gân xanhm dường như đang nghĩ về hồi ức đau buồn.
“Kiều Như, việc đã đến mức này, bố cũng không giấu con nữa! Những việc trước đây bố làm là vì..
Lâm Quốc Kiến hít một hơi thật sâu, như thể ông ta đã hạ quyết tâm nói ra điều gì đó kinh thiên động địa “Con vốn dĩ không phải con gái ruột của Câu nói này như sét đánh ngang tại Lâm Kiều Như.
Mặt Lâm Kiều Như tái nhợt, cơ thể thanh tủ run lên, trong lòng cô dấy lên một cơn sóng lớn.
Ngay cả Tân Vũ Phong cũng kinh ngạc.
bố!” Anh không thể nảo ngờ được rằng thân thể của Lâm Kiều Như lại phức tạp đến vậy.
Sau lưng không biết còn gì nữa! “Ông nói nhanh lên, rốt cuộc chuyện là thế nào?” Tần Vũ Phong hỏi, trong giọng nói ẩn chứa sự tò mò.
Vẻ mặt Lâm Quốc Kiến đầy phức tạp, ông ta chậm rãi nói: “20 năm trước, bố đã dùng thủ đoạn không chính đáng để cưỡиɠ ɧϊếp Triệu Như Lan, sau đó bà ấy có con và sinh ra một đứa con gái!”
“Bố đã rất vui mừng, nhưng sau khi làm xét nghiệm ADN mới phát hiện ra đứa con gái đó không mang dòng máu của mình!”
“Rõ ràng đó là con của Triệu Như Lan và tên đàn ông khác sinh ra!”
“Bố đã bị cắm sừng, lẽ nào còn phải coi con như con gái ruột của mình sao?!