Hàng Ngày Làm NPC Ở Thế Giới Xuyên Nhanh

Chương 234: Nàng lại công lược sai mục tiêu nhân vật?

Edit: Na Tiểu Tra

Hệ thống, có phải ngươi lại nhiễm virus không, có cần load lại không?

Trong nháy mắt, Cố Tuyết Dao có chút nghi ngờ hệ thống của mình lại bị hỏng.

Nếu không...

Vì sao độ hảo cảm của Lăng Tiêu sao lại bất động?

Mấy ngày nay nàng vất vả như vậy, tốt xấu gì cũng phải tăng một chút hảo cảm chứ! Một điểm thôi nàng cũng mãn nguyện rồi!

Hệ thống: ...

"Kí chủ đại nhân, có câu này, bản hệ thống không biết có nên nói hay không."

Có lẽ là bởi vì câu hỏi của Cố Tuyết Dao khiến hệ thống có chút tức giận -

Cũng dám nghi ngờ độ chính xác của bản hệ thống!

Bản hệ thống là loại hệ thống không đáng tin thế à!

"Nói cái gì?"

Cố Tuyết Dao một bên ở trong ý thức cùng hệ thống trò chuyện, một bên theo sau Lăng Hiểu bước chân vào cửa thành Thượng Võ thành.

"Thật ra... người đi cùng với ngươi trong khoảng thời gian này, căn bản không phải là mục tiêu nhân vật."

Hệ thống vô cùng lạnh nhạt vứt cho Cố Tuyết Dao một quả bom nổ dưới nước.

Không phải là mục tiêu...

Ngươi nói cái gì?

Cố Tuyết Dao dừng bước chân, biểu cảm trên mặt vô cùng tuyệt vời ——

Nàng lại tiến công chiếm đóng sai mục tiêu?

Không phải, vì sao nàng lại nói là 'lại'?

"Đợi chút, mục tiêu ta cần tiến công chiếm đóng là thiếu chủ Thượng võ thành, đại sư huynh Lăng Tiêu của Tử Trúc Lâm là thiên tài đứng đầu thế giới này, cũng là Boss nhân vật phản diện tương lai, không sai mà, thân phận lần này của hắn ta đã điều tra rồi, thiên phú của hắn ta cũng đã xác nhận qua, làm sao có thể tiến công chiếm đóng sai người?

Đột nhiên Cố Tuyết Dao cảm giác như mình bị mất não, có chút không load kịp.

Hệ thống: "Hình như kí chủ đại nhân quên mất một chuyện... Lăng Tiêu, hắn còn có một muội muội sinh đôi."

Cố Tuyết Dao: ! ! ! !

Hệ thống rác rưởi, vì sao ngươi không nhắc nhở ta sớm?

Hệ thống: "Kí chủ ngươi cũng đâu có hỏi ta!"

Cố Tuyết Dao: ...

"Cố sư muội, sao ngươi lại đột nhiên dừng lại?"

Lúc này Lăng Hiểu đang đi đằng trước thấy Cố Tuyết Dao đột nhiên dừng lại phía sau với vẻ mặt kỳ lạ, nàng không khỏi dừng lại.

Dọc đường đi này đều được Cố Tuyết Dao chăm sóc, ừm, chủ yếu là tay nghề của nàng ấy cải thiện rất nhiều.

Tóm lại, Lăng Hiểu rất cảm ơn nàng ấy, tính muốn mời nàng ấy đến nhà mình ngồi một lát.

Chẳng qua là...

Đã xảy ra chuyện gì?

Lăng Hiểu tò mò nhìn Cố Tuyết Dao.

Mà lúc này Cố Tuyết Dao cũng dùng ánh mắt thăm dò nhìn Lăng Hiểu----

Cho nên là người mà mấy ngày nay đi cùng mình, không phải là Lăng Tiêu, mà là Lăng Hiểu sao?

Huynh muội họ sử dụng đạo cụ đặc biệt để che đậy giới tính thật của mình sao?

Đương nhiên, Lăng Tiêu và Lăng Hiểu hiện tại mới mười lăm, mười sáu tuổi, cho dù không có linh cụ đặc biệt che đậy, thân hình của hai người cũng không khác nhau.

"Cố sư muội?" Lăng Hiểu lại gọi Cố Tuyết Dao một câu.

"Hử."

Cố Tuyết Dao lúc này mới hồi phục tinh thần lại.

Hệ thống hố nàng cũng không phải một lần hai lần, dù sao nàng cũng đã quen rồi.

Cố Tuyết Dao tăng nhanh tốc độ đuổi theo bước chân Lăng Hiểu: "Lăng sư huynh, chúng ta đi thôi."

"Được."

Lăng Hiểu nhìn Cố Tuyết Dao liếc mắt một cái, gật gật đầu, tiếp tục đi nhanh về hướng Lăng phủ.

Là gia tộc lớn và mạnh nhất Thượng Võ thành, vị trí của Lăng phủ cũng nằm ngay trung tâm Thượng Võ thành.

Trước cửa Lăng phủ luôn có thị vệ canh gác, người thường muốn đến gần cũng dám dám tới gần.

Lăng Hiểu chậm rãi đi tới cửa nhà, nhìn cánh cửa quen thuộc, nhất thời cảm thấy có chút hoài niệm.

"Đại thiếu gia!"

"Là đại thiếu gia đã trở lại!"

Không thể không nói, mấy năm này bề ngoài của Lăng Hiểu không thay đổi, bởi vì tác dụng của linh cụ đặc biệt mà dung mạo của nàng nhìn qua thì ít mất phần ôn nhu của thiếu nữ, ngược lại là thêm vài phần tiêu sái lỗi lạc của thiếu niên.

Võ giả thị vệ trước cửa kích động chạy vào trong thông báo.

Lăng Hiểu chỉ mỉm cười, mang theo Cố Tuyết Dao vào cửa.

"Hiểu... Tiêu Nhi, là Tiêu Nhi đã trở lại!"

Lăng phu nhân bởi vì cách tiền viện tương đối gần, là người chạy tới trước.

Chẳng qua là...

Nhìn thấy Cố Tuyết Dao đằng sau lưng Lăng Hiểu, đột nhiên Lăng phu nhân dừng chân lại một chút, trên mặt có chút phức tạp.