Edit: cầm thú
là bộ phim điện ảnh được mong chờ nhiều nhất, tính ra trong giới điện ảnh khó mà có được bộ phim chất lượng như vậy, kịch bản đặc sắc, đoàn phim và đạo diễn cũng là người chuyên nghiệp hàng đầu.
Hơn nữa nam nữ chính của bộ phim điện ảnh này vừa hay chính là Cố Viễn Bạch và Kiều Miểu Miểu!
Thời điểm hai người quay bộ phim này cũng là lúc xuất hiện tình ý.
"?"
Lúc này, Tần Vũ ở một bên nghe những gì Lăng Hiểu nói thì suy nghĩ một chút: "Chi tiết cụ thể anh ấy chưa nói rõ, tối nay đi chúng ta liền biết thôi."
Mười giờ tối, Tần Vũ lái xe chở Lăng Hiểu tới một hội quán tư nhân phong cách thanh nhã trong thành phố B.
Quán này chỉ tiếp đón hội viên, cực kì bảo mật thông tin khách hàng.
Lầu ba trong phòng thuê của hội quán, Lăng Hiểu gặp được Cố Viễn Bạch, còn có...
Kiều Miểu Miểu toàn thân váy đen.
"Tôi giới thiệu cho hai người làm quen, đây là Kiều Miểu Miểu, tính ra là sư muội của tôi, hiện tại đang quay phim chung."
Cố Viễn Bạch mở miệng đầu tiên là giới thiệu thân phận Kiều Miểu Miểu, thật ra Kiều Miểu Miểu là khách hàng quen thuộc của tin tức lá cải trong vòng giải trí, ở giới này có ai không biết cô ấy chứ?
"Xin chào Miểu Miểu."
Tần Vũ mỉm cười lên tiếng chào hỏi Kiều Miểu Miểu.
Mặc dù Kiều Miểu Miểu nổi tiếng hơn hắn nhiều, nhưng Tần Vũ biết trong giới này, những người nam có thực lực danh tiếng mới được xưng một tiếng "anh", còn không được tùy tiện kêu nữ nghệ sĩ là "chị", rất nhiều nữ nghệ sĩ đều kiêng kị tuổi tác của mình.
Thậm chí có rất nhiều nữ nghệ sĩ bằng tuổi, xưng đối phương là "chị", chính là ám chỉ đối phương "già" hơn mình...
Lăng Hiểu: Nhìn xem, nhìn xem, Tần Vũ nhà chúng ta mới hai năm đã tiến bộ rất nhiều! Là kết quả do mị xây dựng đấy!
Độc giả: Chưa bao giờ thấy ai vô liêm sỉ như vậy!
Lăng Hiểu:...
**
"Xin chào." Lúc này Kiều Miểu Miểu cũng đứng dậy, ánh mắt dịu dàng nhìn Tần Vũ, sau khi chào hỏi với Tần Vũ xong, ánh mắt Kiều Miểu Miểu liền rơi vào người Lăng Hiểu.
Hai cô gái bốn mắt nhìn nhau.
Lăng Hiểu nhìn thấy ánh mắt Kiều Miểu Miểu trong suốt dịu dàng, rất quen thuộc.
Là cô ấy.
Giang Nguyệt.
Có điều, về sau cô ấy tên là Kiều Miểu Miểu.
Dù sao, Giang Nguyệt cũng đã chết rồi, bây giờ người sống là Kiều Miểu Miểu.
"Đây là Lăng Hiểu, người đại diện của Tần Vũ." Lúc này Cố Viễn Bạch lại giới thiệu thân phận của Lăng Hiểu cho Kiều Miểu Miểu biết.
Lăng Hiểu chỉ nhẹ nhàng gật đầu, lập tức tìm một nơi thoải mái ngồi xuống ---
Giang Nguyệt quả thật xuyên vào người Kiều Miểu Miểu.
Như vậy.
Vấn đề không phải ở chỗ Kiều Miểu Miểu rồi, chỉ có thể là Thượng Ngữ Yên.
Thân phận của Thượng Ngữ Yên rốt cuộc là...
Là một người xuyên không?
Hay là nhiệm vụ giả mang theo hệ thống?
Trước mắt không thấy được chánh chủ, Lăng Hiểu không dám khẳng định.
... ...
Bữa tiệc này chỉ có bốn người tụ tập, không khí vô cùng ấm áp hài hòa, Kiều Miểu Miểu nhìn thấy Lăng Hiểu và Tần Vũ, trong lòng ngoại trừ xúc động, chính là có chút nhớ nhung.
Nhớ trước đây ba người cũng từng đi ăn chung, cùng nhau đi trên đường.
Khi đó đi chúc mừng Tần Vũ nhận được phim, không nghĩ một lần từ biệt... đến tận bây giờ.
Nhân sinh, thật đúng là kỳ diệu.
"Không biết vì sao, tôi cảm thấy hai người rất quen thuộc."
Có lẽ vì uống một chút rượu, ánh mắt Kiều Miểu Miểu có chút mơ màng, nhìn về phía Lăng Hiểu và Tần Vũ mỉm cười nói một câu.
"Vậy sao?"
Tần Vũ cũng cười cười, nhẹ nhàng quơ ly rượu đỏ, hắn hôm nay không phải là tên béo tự ti hướng nội năm đó, lời nói cử chỉ đều rất khí chất, cực kì trầm tĩnh.
"Có lẽ, kiếp trước chúng ta quen biết nhau."
Lăng Hiểu một bên tao nhã bóc tôm, một bên mở miệng nói.
Nghe thấy lời Lăng Hiểu, ánh mắt Kiều Miểu Miểu sáng ngời, nụ cười càng thêm sâu: "Đúng vậy, nói không chừng... kiếp trước tôi thật sự quen biết hai người."