Hàng Ngày Làm NPC Ở Thế Giới Xuyên Nhanh

Chương 103: Tôi sẽ sống ít hơn mấy giờ

Edit: Cà ri

Trước khi Lăng Hiểu và Ngô Hữu Vi ra ngoài, thì mấy nhiệm vụ giả khác đã sớm làm quen rồi hỏi thăm chi tiết nhiệm vụ của nhau, cũng biết sơ lược sách lược của tổ tiết mục.

Kinh nghiệm bọn họ tạm thời tổng kết ra được là khi làm nhiệm vụ ngoại trừ dựa vào chính mình cố gắng còn phải có IQ, hơn nữa còn nhất định phải phòng bị sách lược của tổ tiết mục nhiều hơn.

Một khi bị tổ tiết mục tính kế, nhẹ thì sẽ ngẫu nhiên trừng phạt mấy nhiệm vụ giả bọn họ, nặng thì trực tiếp quyết định nhiệm vụ thất bại, không còn cơ hội xoay người.

Ừ, tình huống cụ thể, mời tham khảo bác gái Phùng Ngọc Mai đã bốc hơi khỏi nhân gian.

... ...

"Vì vậy, trong thế giới này, ngoài việc luôn luôn thận trọng, năm người còn lại chúng ta cũng phải đoàn kết một lòng tin tưởng lẫn nhau không thể để bị tổ tiết mục phá hủy tín nhiệm của chúng ta với nhau."

Âu Dương Bác nhìn tương đối bác học làm tổng kết lên tiếng.

Nghe được lời Âu Dương Bác nói, mấy người khác, bao gồm cả Ngô Hữu Vi cũng trịnh trọng gật đầu.

Trước kia khi bọn họ làm nhiệm vụ cơ bản đều là tự dựa vào chính bản thân mình, nhưng mà bây giờ... Người khác làm sai sẽ ảnh hưởng tới mình, mà chính bản thân mình khi làm sai có thể trừng phạt người khác.

Theo cơ chế như vậy, mọi người đều đoàn kết, tận tâm làm nhiệm vụ, đó là sự lựa chọn tốt nhất.

Dù sao, ở thế giới này, mạng nhỏ của bạn không còn nằm trong tay bạn nữa ...

**

Khi nhóm nhiệm vụ giả tụ tập lại bàn bạc kế hoạch với nhau, thì mấy NPC vẫn đang trò chuyện.

Tạm thời thì tổ tiết mục chưa chỉ thị bước tiếp theo, nhưng bây giờ đã hơn nửa đêm, dù sao vẫn không thể không để bọn họ đi ngủ chứ?

Lăng Hiểu ngáp một cái, vươn cánh tay, mơ hồ nói nhỏ: "Tôi chỉ muốn biết tổ tiết mục sẽ sắp xếp cho chúng ta ngủ ở đâu? Ngủ sau mười hai giờ, làn da của tôi sẽ trở nên xấu, tôi sẽ có quầng thâm, mà điều khủng khϊếp hơn chính là... Ngủ quá muộn sẽ ảnh hưởng đến tuổi thọ, tôi sẽ sống ít hơn mấy giờ! "

Mọi người: ...

Được rồi, cô thắng.

Có lẽ cuối cùng kịch tình quân cũng nghe được tiếng gọi của Lăng Hiểu, lúc này người của tổ tiết mục lại chuyển tới rất nhiều đồ, Lăng Hiểu nhìn kỹ, có lều trại?

"Tối nay mọi người đều ở lại đây qua đêm, chúc các mọi người có giấc mơ đẹp!"

Ném lại lều trại và túi ngủ, người của tổ tiết mục lại thần bí biến mất.

Đãi ngộ khách quý này...

Lăng Hiểu một lần nữa khẳng định rằng tổ tiết mục này rất nghèo, có lẽ tất cả tài chính đều bỏ ra mời 6 MC họ ra sân rồi.

Nhìn trang phục sân khấu giá rẻ trên người, rồi lại nhìn lều trại và túi ngủ trên đất, Lăng Hiểu chỉ có thể hít sâu một hơi, hét lên--

"Ngô Hữu Vi, tới đây giúp đỡ!"

Hai người nói thế nào cũng là đồng đội, hơn nữa sau một nhiệm vụ, họ đã xây dựng được tình bạn đồng đội sâu sắc.

Ít nhất, Lăng Hiểu cho là như vậy.

Mà Ngô Hữu Vi bên kia nghe được lời Lăng Hiểu nói cũng rất nghe lời, lập tức chạy tới giúp đỡ Lăng Hiểu dựng lều trại.

Rất nhanh trên sân thể dục có hơn mười cái lều.

Lều trại của Ngô Hữu Vi và Lăng Hiểu nằm sát nhau.

"Nếu cô có chuyện gì cần, có thể lớn tiếng gọi tôi."

Mặc dù đoán rằng tối nay sẽ không có nguy hiểm nào khác, nhưng Ngô Hữu Vi cảm thấy mình là một người đàn ông, nên phải gánh vác nhiệm vụ quan trọng là bảo vệ đồng đội nữ.

"Được."

Trả lời Ngô Hữu Vi là giọng nói mơ hồ của Lăng Hiểu, lúc này cả người cô đã chui vào trong túi ngủ, nhắm mắt lại, chỉ thoáng chốc đã ngủ ngon lành.

Ngô Hữu Vi không nghĩ tới Lăng Hiểu có thể ngủ nhanh như vậy.

Vốn hắn còn muốn trò chuyện với Lăng Hiểu.

Dù sao NPC này rất thú vị, chẳng qua vẫn còn hai ngày nữa, ngày mai họ có thể chậm rãi nói chuyện ...