Edit by Táoo ~
————————-
Tình cảm mãnh liệt lui dần, Vưu Thị Hoạ cũng đã sức cùng lực kiệt, mơ màng nghe thấy Dung Giai thì thầm bên tai gì đó, nhưng cô thật sự đã quá mệt mỏi, không thể nghe ra anh nói cái gì.
Dung Giai không nghe được câu trả lời của cô cũng không nhụt chí, cúi đầu hôn khuôn mặt nhỏ của thiếu nữ, giơ tay lau mồ hôi trên trán cô rồi nhìn thoáng qua cửa sổ.
Sắc trời đã tối, bọn họ đã ở trên giường tận ba tiếng đồng hồ.
Vưu Thị Hoạ đỏ mặt thở dốc, cả người mềm thành vũng nước, nằm dưới thân Dung Giai như sắp ngủ.
Dung Giai rút côn ŧᏂịŧ đã mềm một nửa ra khỏi cơ thể cô, côn ŧᏂịŧ cọ xát tiểu huyệt mang lại kɧoáı ©ảʍ, thiếu nữ ý thức không rõ ràng phát ra một tiếng nỉ non, suýt chút nữa làm thiếu niên hoá thân thành sói nhào lên lần nữa.
Cố gắng lấy lại bình tĩnh, Dung Giai cắn răng xuống giường bật đèn, đứng bên mép giường mê muội nhìn chằm chằm cơ thể trần trụi mềm mại của thiếu nữ.
Dưới ánh đèn sáng ngời, làn da thiếu nữ càng thêm phần trắng nõn, cả người đều là dấu hôn rậm rạp, đặc biệt là phần trước ngực và giữa hai chân, chất dịch màu trắng đυ.c cũng không che được dấu răng xanh tím, cảnh tượng da^ʍ mỹ khiến ánh mắt Dung Giai càng thêm âm trầm.
Đây là cô gái anh yêu, trên người cô vẫn còn lưu lại dấu vết của anh.
Có thể do ánh đèn chói mắt, thiếu nữ không vui hừ nhẹ hai tiếng, đầu nhỏ nghiêng sang một bên, chân cũng khép chặt lại.
Dung Giai bị động tác của cô gọi hoàn hồn, anh cong người xuống bế cô lên.
Vưu Thị Hoạ đột nhiên cảm thấy mình bị nhấc bổng lên, vô cùng hoảng sợ, cố gắng mở mắt ra nhìn, thấy sườn mặt anh tuấn quen thuộc, lúc này mới yên lòng vòng lấy cổ anh, đầu nhỏ chôn trước ngực anh cọ cọ, nhắm hai mắt lại.
Dung Giai nhìn cô nhắm mắt thầm mắng, cũng không dám phát ra tiếng sợ đánh thức cô, động tác trên tay cũng vô cùng nhẹ nhàng ôm cô tới phòng tắm.
Trong phòng tắm có một cái ghế dựa, ngày thường dùng để ngồi cởϊ qυầи áo, Dung Giai muốn đặt cô lên đó để đi pha nước nóng, kết quả cô đã ngủ mà vẫn ôm chặt anh không buông, đầu nhỏ còn cọ cọ lên cổ anh.
Hai người bây giờ đều trần trụi, da thịt kiều nộn của cô dán sát vào cơ thể anh, Dung Giai bị cô cọ đến một thân hỏa khí, hạ thân phản ứng mãnh liệt, nhưng nghĩ tới đây là lần đầu tiên của cô, không thể đòi hỏi quá mức được, cố gắng nhịn xuống cảm giác muốn xử tử cô ngay tại chỗ.
Không còn cách nào khác, Dung Giai chỉ có thể vừa ôm cô trong lòng vừa đi pha nước tắm, bảo bối trong lòng vì động tác của anh mà cảm thấy không thoải mái, không an phận nhích tới nhích lui.
"Đáng ghét! Đừng đè tôi! Dung Giai... Có người bắt nạt em..." Vưu Thị Họa vừa dùng một tay xô đẩy, vừa nhỏ giọng oán giận, cô cảm giác như có thứ gì nóng bỏng đè cô xuống dưới, mình như sắp bị đè đến xẹp lép.
"A..." Dung Giai hít vào một hơi, hai luồng trước ngực mềm mại của cô áp sát ngực anh.
Kí©ɧ ŧɧí©ɧ thị giác mãnh liệt, hơn nữa cô còn nũng nịu gọi tên anh, lý trí Dung Giai cơ bản là bay đi hết.
Cũng mặc kệ nước còn đang chảy, Dung Giai kéo bảo bối trong lòng tới mà hôn lên, lưỡi không chờ kịp mà muốn nếm hương vị ngọt ngào quen thuộc kia, cũng không muốn ôn nhu cạy mở khớp hàm cô ra, trực tiến công thành chiếm đất quậy phá trong khoang miệng ngọt ngào, một lòng muốn kéo thiếu nữ vào vực sâu tìиɧ ɖu͙© , cùng anh trầm luân.
Mãi cho tới khi nước trào ra ngoài, thần trí Dung Giai mới quay trở lại, để cả mình và cô cùng ngồi vào bồn tắm.
Anh to lớn, tuy rằng Vưu Thị Họa gầy nhưng cũng cao gần 1m7, bồn tắm bình thường rộng rãi bỗng trở nên chật hẹp, Dung Giai nhướn mày, trực tiếp tách hai chân cô ra quấn chặt lấy eo mình, thân thể hai người dán sát, bồn tắm mới có vẻ rộng hơn một chút.
Bên dưới ăn nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ và dâʍ ŧᏂủy̠ như vậy, bụng nhỏ của thiếu nữ hơi trướng lên, tiểu huyệt lúc đóng lúc mở nhưng vẫn không chảy ra ngoài.
Hai mắt Dung Giai đỏ ngầu vươn ngón giữa thăm dò vào tiểu huyệt sưng đỏ, nhẹ nhàng tách hai cánh hoa lộ ra huyệt khẩu, móc tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên trong ra ngoài, tan vào trong nước.
Một lúc lâu sau mới rửa sạch được tiểu huyệt của cô, nhìn bụng cô đã bằng phẳng trở lại, lúc này Dung Giai mới thở phào nhẹ nhõm giúp cô tắm rửa những chỗ khác.
Da thịt mềm mại dưới tay nóng bỏng, Dung Giai cắn răng kiên nhẫn tắm cho cô, tuy đã cực lực khống chế nhưng ánh mắt vẫn không chút tự chủ liếc về phía xương quai xanh tinh tế và nơi nở nang trước ngực.
Đầṳ ѵú phấn nộn vì ngâm trong nước nóng cũng chậm rãi đứng dậy, đáng yêu giống như nụ hoa lộ ra trong không khí, đĩnh kiều hồng phấn, hai mắt Dung Giai nhìn chằm chằm, cây gậy dưới thân cũng lại đứng dậy.
"Con mẹ nó!" Nhìn người anh em không biết cố gắng lại đứng dậy của mình, Dung Giai hung hăng mà đập nước, nước bắn lên mặt nhỏ của thiếu nữ, mí mắt cô hơi giật giật, cũng không mở mắt, vẫn ngủ ngon lành.
"Chờ mấy ngày nữa xem ông đây làm chết em thế nào!" Dung Giai nhìn thiếu nữ ngủ say, nghiến răng nghiến lợi nói nhỏ, bàn tay bắt lấy côn ŧᏂịŧ dưới thân mà chuyển động.
Không gian bồn tắm nhỏ, anh dứt khoát đứng dậy, tuy rằng cô đã ngủ đến bất tỉnh nhân sự, nhưng đứng trước mặt cô tự an ủi vẫn là chuyện vô cùng kí©ɧ ŧɧí©ɧ, động tác trên tay Dung Giai càng lúc càng nhanh, không bao lâu sau, anh nhìn chằm chằm đôi môi đỏ hồng của cô mà bắn ra, chất lỏng màu trắng đặc sệt xẹt qua không trung thành hình cung, rơi vào trong nước, còn có một chút bắn lên mặt cô.
Dung Giai thở dốc nhìn thiếu nữ nằm trong bồn tắm cái gì cũng không biết, ngồi xổm xuống nhìn tϊиɧ ɖϊ©h͙ dính trên mặt cô dần dần xẹt qua khuôn mặt tới cằm tinh tế, cổ ngọc, cuối cùng biến mất trong nước.
Ma xui quỷ khiến anh đưa tay quệt một chút tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên mặt cô đưa tới bên cạnh đôi môi anh đào mê người.
Cuối cùng cũng không dám cho vào bên trong, chỉ là bôi lên môi cô.
Khuôn mặt mỹ lệ và đôi môi nhỏ mang theo tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh, dưới ánh đèn phòng tắm vô cùng sắc tình, Dung Giai nhìn đến mức si mê, cảm giác hạ thân lại chuẩn bị ngo ngoe rục rịch mới hoảng loạn thu hồi tầm mắt, tiếp tục tắm rửa sạch sẽ cho cô.
Gian nan tắm cho cô xong, Dung Giai bọc khăn tắm bế cô lên giường phòng dành cho khách, vụng về tìm máy sấy tóc cho cô, sau đó quay về phòng ngủ đổi khăn trải giường, mở cửa sổ để hương vị tìиɧ ɖu͙© tan bớt, mới trở về phòng khách ôm tiểu bảo bối quay lại phòng nhét vào trong chăn, lúc này mới đi tắm rửa.
Lúc xong xuôi đã hơn 8 giờ, Dung Giai cầm điện thoại đặt cơm, buổi chiều ầm ĩ lâu như vậy, tối cũng không ăn cơm, lát cô dậy nhất định sẽ rất đói bụng.
Đặt đơn thành công, anh ngồi ở mép giường lẳng lặng nhìn thiếu nữ đang ngủ đến đỏ mặt, ngây ngô cười.
Đây không phải là mơ, cũng không phải ảo giác.
Anh thật sự, chân chính có được cô.