Thái Tử Dục Quốc

[Easter egg: Vú bị căng sữa được hai công giúp hút sữa ra]

[Easter egg: Vυ' bị căng sữa được hai công giúp hút sữa ra]

Vụ Linh đã mang thai được vài tháng. Khi y tỉnh dậy, hai bầu vυ' của y căng cứng rất khó chịu. Hạ Quân và Chương Ánh Tuyết đang nằm ngủ bên cạnh nghe được tiếng “ưm” đầy khó chịu nên bị đánh thức. Vụ Linh uỷ khuất nói: “Đánh thức các ngươi à? Thật xin lỗi… nhưng ta thực sự rất khó chịu…”

Chương Ánh Tuyết bất đắc dĩ mỉm cười, nói, “Căng sữa sao?”

Vụ Linh chạm vào chiếc bụng tròn trịa của mình nhẹ nhàng gật đầu. Vụ Tuyên hiện tại rất ngoan, nằm trong bụng không quấy phá.

Hạ Quân đứng dậy, vén quần áo và miếng lót ngực của Vụ Linh đã bị thấm sữa phía trên, toát ra vị thơm ngọt của sữa tươi. Hắn vừa ngậm một núʍ ѵú vừa dùng tay bóp bầu vυ' để sữa ra nhanh hơn.

“Ưm…” Sữa được hút ra một cách thuận lợi, cuối cùng bộ ngực căng trướng cũng không còn quá đau.

Chương Ánh Tuyết lấy ra máy hút sữa, bao lấy núʍ ѵú của Vụ Linh, hút lấy sữa ra. Hắn muốn uống sữa, nhưng Hạ Quân to con như vậy hắn cũng không muốn chen cùng một chỗ với Hạ Quân. Chương Ánh Tuyết xoa bóρ ѵú sữa của Vụ Linh, xúc cảm mềm mại đầy đặn khiến hắn không muốn buông tay.

“Ưm… a a…” Hai bên núʍ ѵú mẫn cảm bị mυ'ŧ đến tê dại, Vụ Linh có thể cảm nhận được sữa chảy ra liên tục từ sâu bên trong, cảm giác mềm nhũn khiến y không nhịn được phát ta tiếng rêи ɾỉ mơ hồ.

“Ngươi cứ như vậy là bọn ta không thể nhịn nữa đâu…” Chương Ánh Tuyết liếʍ môi, trầm thấp nói.

“Ngươi…” Vụ Linh trừng mắt nhìn hắn không chút xíu gì gọi là uy hϊếp. Rõ ràng là trước khi đi ngủ vừa mới cᏂị©Ꮒ xong, biết y mang thai đứa nhỏ rồi mà hai người còn cùng nhau hành y, giờ lại còn dọa dẫm y, hừm.

“Được rồi, đùa ngươi một chút thôi. Hút sữa xong rồi thì đi ngủ tiếp. Không phải ngày mai còn phải vào triều sao.” Chương Ánh Tuyết vuốt ve khuôn mặt Vụ Linh cười nói.

Hạ Quân bú được rất nhiều sữa, hắn đứng dậy ra hiệu đổi chỗ với Chương Ánh Tuyết. Xong xuôi hắn cầm lấy máy hút sữa rồi hút hết phần sữa còn lại. Chương Ánh Tuyết thì ngậm lấy núʍ ѵú của Vụ Linh, đầu lưỡi sắc tình liếʍ láp quầng vυ' của y, sau đó bắt đầu mυ'ŧ vào.

“Ô… Ưm… Ưm…” Thanh âm của Vụ Linh trong đêm khuya nghe đặc biệt mê người.

Cũng may là trước đó đã phát tiết du͙© vọиɠ rồi, nếu không thì chắc chắn Vụ Linh sẽ phải bị ăn tươi nuốt sống thêm một lần nữa, ngày mai y có thể vào triều hay không lại là chuyện khác.