“Phi Phi, tan làm thôi."
Xe sau khi sửa xong, Lâm Tử Minh lại lái tới đây đón Sở Phi tan làm.
Đối với tiếng kêu to của hắn, Sở Phi lại không nghe thấy, tiếp tục đi về phía trước, một bộ dáng không yên lòng.
Vừa vặn trước mặt cô có một cái hố nhỏ, Sở Phi giẫm phải, không cẩn thận lảo đảo một cái, đυ.ng vào cô gái xinh đẹp mang mùi hương trang điểm nồng đậm đối diện, vặn đối đối phương đang tô son môi, bị va chạm, son môi liền chệch lên mặt.
Cô gái này nhất thời giận tím mặt, há mồm mắng to: “Cô bị mù à, không có mắt à!”
Sở Phi đang thất thần nháy mắt bừng tỉnh, nhìn thấy chính mình đã ra gây họa, vội vàng áy náy nói: “Xin lỗi, tôi vừa rồi đang nghĩ đến chuyện khác, không chú ý đi đường, không cẩn thận đυ.ng phải cô rồi.”
“Xin lỗi thì có ích gì, lớp trang điểm của tôi đều bị cô hủy rồi, bổn tiểu thư hiện tại phải đi đàm phán chuyện làm ăn!"Cô gái đối diện Xoa thắt Tưng, vẻ mặt cay nghiệt cùng chanh chua, chỉ vào mũi Sở Phi mắng to, nước miếng xung quanh bay loạn, vừa thấy liền biết là người không có giáo dưỡng, “Tôi nói cho cô nghe, còn không nhanh bồi thường, nếu không bổn tiểu thư không tha cho cô!”
Sở Phi nhíu nhíu mày đầu, cô có chút hối hận, chính mình vừa rồi đi đường như thế nào lại thất thần, hiện tại chọc phải phiền toái, làm cho tâm tình cô càng thêm phiền loạn, hơn nữa nhiều người vây xem như vậy, làm cho cô không chịu được.Cô vốn là là một người da mặt mỏng, đặc biệt không thích bị người khác vây xem, đành phải nói: “Làm lớp trang điểm bị hủy là tôi không đúng, xin hỏi phải bồi thường CÔ bao nhiêu tiền?”
Trong mắt cô gái hiện lên một chút vui mừng, Vươn một ngón tay, “Từng này”.
“Một ngàn?"Sở Phi hơi hơi nhíu đầu mày, đối phương kêu có chút nhiều, chỉ là nhẹ nhàng đυ.ng phải cô một chút, son môi chệch một chút ở trên mặt mà thôi, chỉ cần lau là được, căn bản chưa đến mức hủy cả lớp trang điểm. Huống hồ, xem khí chất cùng cách ăn mặc của đối phương, hơn phân nửa là làm việc vào ban đêm, không có khả năng đi nói chuyện làm ăn đại sự gì. Bất quá, quả thật là sai ở trên người cô, Sở Phi cũng không phải là một người không nói đạo lý, coi như của đi thay người, cô lấy từ trong túi ra di động, nói: “Tôi trên người không có nhiều tiền mặt như vậy, trả tiền bằng Alipay cho CÔ nhé".
Nhưng mà đối phương lại kinh bỉ nói nói: “Một ngàn? Cô đem cho tên ăn mày ấy! Bồn tiểu thư nói chính là mười vạn!”
“Murời vạn?”Sở Phi nhất thời liền thất thanh kêu lên, đây hoàn toàn là công phu sư tử ngoạm, không! Này không phải công phu su tủ ngoạm, mà là xảo trá vơ vét tài sản.
Xung quanh rất nhiều người kinh hô, mười vạn, này cũng quá ác rồi.
“Không sai, mười vạn, cô nếu đưa ít đi một phần tiền, tôi sẽ không tha cho cô đâu."Cô gái nồng nặc mùi hương trang điểm tràn ngập uy hϊếp nói.
Sở Phi cắn răng nói: “Trên mặt cô chỉ cần lau chút son môi mà thôi, lấy khăn tay lau là được, CÔ mở miệng đòi mười vạn, cô đây là đang xảo trá vơ vét tài sản?”
Cô gái kia sắc mặt âm trầm xuống, “Xảo trá vơ vét tài sản? Cái đồ gái điếm thối tha cô cũng thật kiêu ngạo nhỉ! Lại không đem chị Thập Tạm tội để vào mắt! Rõ ràng là cô đυ.ng phải tôi trước, hại tôi tổn thất vụ làm ăn lớn, tôi hiện tại đòi CÔ mười vạn, cô còn có mặt mũi nói tôi là xảo trá vơ vét tài sản? Xem ra không để cho cô chút giáo huấn, cô còn không biết sự lợi hại của chị Thập Tam tôi!”
Cô ta nhe răng cười, đi tới, giơ tay lên, hướng trên mặt Sở Phi định cho một cái bạt tai, thập phần kiêu ngạo.
Sở Phi từ nhỏ chính là một cô gái ngoan ngoãn, chưa từng đánh nhau, ngay cả số lần cãi nhau cũng ít đến đáng thương, đối mặt với loại tình huống này, cô lập tức sợ tới mức sắc mặt tái nhợt, thậm chí còn không biết né tránh, trơ mắt nhìn một bạt tai của đối phương hướng cô đánh tới.
Đúng lúc này, một con bàn tay to đột nhiên xuất hiện, chuẩn xác bắt được tay cô gái kia đánh tới, “Cô thật to gan, lại dám trên phố đánh nguời?”
Là Lâm Tử Minh, hắn theo đám người đi tới, nhìn đến đối phương lại còn dám đánh Sở Phi, lập tức dâng lên một đoàn lửa giận.
Sở Phi nghĩ đến chính mình nhất định phải ăn một cái tát, hiện tại nhìn thấy Lâm Tử Minh xuất hiện cứu cô, trong lúc nhất thời ánh mắt có hoảng hốt ngẩn ngơ.
Cô gái trang điểm đậm bị Lâm Tử Minh ngăn cản, sắc mặt nhất thời biến đổi, “Ở đâu tới một tên bụi đời, lại dám ngăn cản tao? Mày muốn chết hả?”
Cô nói xong, nhấc chân âm ngoan đả về phía hạ thân của Lâm Tử Minh, muốn trực tiếp phế bỏ Lâm Tử Minh. Cô ta phản ứng thật nhanh chóng, khí lực cũng lớn hơn so với những cô gái bình thường, hiển nhiên là thường xuyên đánh nhau, nếu không phải là Lâm Tử Minh tới đón Sở Phi tan làm, chỉ dựa vào Sở Phi, khẳng định chịu thiệt thòi lớn.
Lâm Tử Minh hừ lạnh một tiếng, dùng đồi gối cản đi, bang, đối phường dùng sức đá một cước, đá tới đầu gối của Lâm Tử Minh, nhất thời liền thống khổ kêu lên, “Ôi, má ơi, đau chết bổn tiểu thư rồi ! Cư nhiên dám động thủ đánh bổn tiểu thu,mày chờ chết đi!"
Cẳng chân của cô vừa rồi va chạm phải đầu gối của Lâm Tử Minh, đau đến mức nước mắt đều chảy ra, ánh mắt tràn ngập phẫn nộ cùng âm ngoan nhìn chằm chằm Lâm Tử Minh cùng Sở Phi, lập tức lấy ra điện thoại gọi: “Alo, anh Thiên, anh mau tới, em bị người đánh..."
Buông điện thoại xuống, cô hung tợn nhìn chằm chằm Sở Phi cùng Lâm Tử Minh, “Hai kẻ hèn hạ chúng mày, chờ đó cho tao, bạn trai tao lập tức phải qua đây, không biến chúng mày thành bệnh liệt nữa người, tạo không mang họ Trần!”
Sở Phi bị dọa rồi, cô vội vàng giữ chặt Lâm Tử Minh nói, “Không xong rồi, chúng ta gây chuyện rồi , vẫn là nhanh chạy đi!"
“Không có việc gì, CÓ anh ở đây, không sao đâu"Lâm Tử Minh vỗ vỗ đầu Sở Phi nói.
Lúc này, trong đám người chui ra một người khác, là Liễu Tố Hồng, bà nhìn thấy Lâm Tử Minh cùng Sở Phi, nhíu mày nói: “Hai người ở trong này làm cái gì, đùa giỡn hả? Lâm Tử Minh, mày không phải đi sửa xe sao, xe máy sửa xong rồi ?"
“Mẹ, xe sửa xong rồi, là ở chỗ này.” Lâm Tử Minh chỉ vào một chiếc xe ven đường nói.
“Vậy đi thôi, đứng ở chỗ này làm cái gì? Như thế nào bị nhiều người như vậy vây xem, phát sinh chuyện gì ?” Liễu Tố Hồng tò mò hỏi han, bà mới từ trong công ty xuống dưới, cũng không thấy chuyện phát sinh.
Sở Phi khẽ cắn môi, đang muốn nói chuyện, lúc này trong đám người truyền đến một thanh âm, “Tôi nhớ ra rồi, đây không phải Sở Phi Sở gia sao, người đàn ông kia, là tên ở rể của Sở gia."
Lời này lập tức khiến cho rất nhiều người kinh ngạc, bọn họ đều bắt đầu nghị luận.
Lại nói tiếp, Sở gia tuy không phải một gia tộc lớn, đừng nói cùng Lâm gia so sánh, ngay cả cùng Hoàng gia, Quách gia thì cũng là cách xa không bằng.
Nhung thanh danh của Sở gia, lại một chút cũng không nhỏ, chủ yếu là bởi vì Sở Phi cùng Lâm Tử Minh.
Bởi vì Sở Phi là cả danh mỹ nữ, từ thời trung học cho đến khi trưởng thành, cũng không thiếu người theo đuổi, trong đó không ít là con trai nhà giàu. Tất cả mọi người đều nghĩ Sở Phi khẳng định sẽ gả vào nhà giàu, chính là cuối cùng cố tình, Sở Phi lại không có lập gia đình, mà là tìm một tên con trai từ nông thôn đến, còn vô dụng, là tên hèn nhát.
Lúc ấy liền trực tiếp phát hỏa, làm cho rất nhiều người cho dù không có biết bọn họ, cũng nghe qua chuyện này.
“Tôi đã nói rồi, thế nào lại nhìn quen mắt như vậy, thì ra là Sở Phi cùng với tên chồng ở rể cô cô, ha ha ha, có kịch vui để xem!”
“Tôi vừa rồi nghe được một chút, đối phương tên là chị Thập Tam, hình như cũng là người có chút danh tiếng!”
“Còn không phải à, hình như là người đàn bà của Lương Chấn Thiên!"
“Cái gì? Lương Chấn Thiên, kia không phải Đại ca thôi! Xong rồi xong rồi, cái này Sở Phi gặp phải chuyện lớn rồi..."