Tiếng gọi kinh ngạc của Lý Thiến Thiến hoàn toàn không ảnh hưởng đến Hoa Thần chút nào, hắn vẫn sừng sững đứng yên, mà đôi bàn tay to của mình nhào nặn cặp mông tuyết đang có cảm giác tốt nhất nói: "Buông lỏng chút."
Lý Thiến Thiến nín thở, sau đó hoa huyệt co rút lại, kɧoáı ©ảʍ mị thịt bao trùm lấy côn ŧᏂịŧ to lớn lập tức truyền đến trong đầu, làm cho cô không tự giác nghe theo lời người kia.
"Được."
Cảm thấy chướng ngại vật biến mất, Hoa Thần tán thành tiến lên, qυყ đầυ to lớn thẳng tắp đâm vào hoa tâm của Lý Thiến Thiến.
Nhưng hắn không có ý nghĩ dừng lại ở đó, hắn nghĩ rằng lút cán mới là cách thức tốt nhất để hồi báo côn ŧᏂịŧ cho con dâu dâʍ đãиɠ.
Vì vậy, hắn đã luật động.
"A…A a…Ư…Hừ…Ưm ừm…A…A…Ừm…A!...Lại, lại đâm vào rồi…A…Ừ hừ…Cha chồng…”
Côn ŧᏂịŧ to lớn bên trong hoa huyệt dường như không mảy may nghĩ đến việc thương hoa tiếc ngọc tí nào, mà nó ra ra vào vào trong cơ thể cô một cách lúc mở lúc đóng lại công khai, mỗi lần tiến vào cô đều bị cᏂị©Ꮒ đến hoa tâm, mỗi lần rút ra chỉ dừng ở đỉnh khiến cô phải nhớ nhung.
Cây gậy thịt to lớn được rút ra đâm vào trong hoa kính một cách bừa bãi, trong hoa kính cạo xuống mật hoa ẩm ướt dinh dính của cô mang ra ngoài hoa huyệt, vô ý tích lại khiến drap giường ướt đẫm.
Thừa dịp đút cây côn ŧᏂịŧ to lớn vừa thăm dò điểm mẫn cảm trong hoa huyệt của cô, lý trí của cô thoáng tỉnh táo lại, vội vàng cầu xin: "A…A…A…Cha…Ừm…Không…Đừng…A…Không thể…”
“Không thể…?” Hoa Thần mở miệng hỏi, nhưng động tác vẫn không dừng lại chút nào.
Cha chồng đâm khiến cho con dâu Lý Thiến Thiến sướиɠ đến mức suýt chút nữa ném đạo đức lên chín tầng mây, may mà gần đây cô đã tự thôi miên nhắc nhở bản thân để ý nghĩ của mình không vượt qua ranh giới: quan hệ con người không nên hỗn loạn!
Vì vậy, vào thời điểm quan trọng này, sự tỉnh táo duy nhất còn lại của cô đã nhảy ra ngoài, khiến cô phải hét lên: "Cha chồng, không! Con là con dâu của cha! ..."
Nhưng mà Hoa Thần không những không rút côn ŧᏂịŧ to lớn ra khỏi cơ thể cô, còn dùng đầu liên tục kí©ɧ ŧɧí©ɧ lợi dụng tâm tình hỗn loạn trong đầu cô, hắn tìm mọi điểm mẫn cảm trong hoa huyệt của cô mà thêm dầu vào lửa gia tăng tốc độ rút ra đâm vào.
"A…Ừm…Không!...Không…Ha…Không…A….A…A…A…”
── Đương nhiên, độ rắn chắc của lý trí vô hình kém xa so với gậy thịt dài và dày hữu hình của Hoa Thần, Lý Thiến Thiến bị côn ŧᏂịŧ to lớn cắm vào mê hoặc, thân thể sung sướиɠ căng thẳng nắm chặt lấy drap giường bên dưới chủ động vặn vẹo. Nâng cao vòng eo thon thả để tiếp nhận cho việc rút ra đâm vào của côn ŧᏂịŧ.
"Cha chồng…Ừm…A…A a a…Nơi đó… Ưm …Thật thoải mái…A…A…”
Cơn sướиɠ biến thành từng đợt sóng cuộn, dòng chảy bất tận từ giữa hai chân Lý Thiến Thiến không ngừng đánh úp kéo cô vào sâu trong biển du͙© vọиɠ, ngoài cơn khát khao và thỏa mãn được đâm vào, cô không thể nghĩ được gì khác.
Ngay cả mối quan hệ vốn được coi là cấm kỵ, nhưng cũng ──
Lý Thiến Thiến không thể đứng thẳng trước cây côn ŧᏂịŧ to lớn, chỉ có thể thụ động nằm sấp xuống tiếp nhận, thậm chí còn rơi lệ, nhưng không phải là không chịu nổi mà là cô quá sung sướиɠ.
Loại cảm xúc này đã đánh gãy hoa tâm được cây gậy thịt to lớn đâm, cᏂị©Ꮒ vào trong cánh đồng hoa đã vượt quá giới hạn, khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy vui sướиɠ, thất thần nũng nịu hét lên một tiếng: "... Ưm … Ưm …A…Cha chồng…A…Cha đâm con sướиɠ quá…Ha…Sướиɠ quá…A… Ưm …Mạnh quá…Ừm…Tuyệt quá…A…A…A…”
Nghe được những lời này, Hoa Thần nở nụ cười hài lòng, hơn nữa còn nhanh chóng hung hăng rút ra cắm vào hoa huyệt mềm mại của cô, hai đùi va chạm vào mông tuyết của cô một cách dày đặc, phát ra tiếng ‘bốp bốp’ dâʍ đãиɠ.
"Thoải mái ... A ... Ưm ... Thật thoải mái ... A ... Cắm vào ... A ... Đâm…A…Đừng dừng lại ... Ư ư ư ..."
Dưới sự tấn công mãnh liệt của cây côn ŧᏂịŧ to lớn, Lý Thiến Thiến cao trào liên tiếp hai ba lần, đối phương lại rút ra đâm vào hơn trăm lần mới dồn hết tinh hoa nóng bỏng vào trong hoa huyệt của cô.
"A! Ưm ... nóng quá ... Hức ... nhiều ... hức ... Cha chồng…Cha chồng của con…Ừ…Cha mới là ông xã tốt…”
Nghe vậy, Hoa Thần khen thưởng xoay người Lý Thiến Thiến lại đối mặt với mình và trao cho cô một nụ hôn sâu.
Hai người gắn bó như môi với răng, đầu lưỡi cha và con quấn lấy nhau.
Hoa Thần lại để Lý Thiến Thiến leo lên người mình một lần nữa, sau đó thuận tiện đưa cự vật vào hoa huyệt của cô, duy trì trạng thái cắm vào, ôm cô thẳng người và với sự trợ giúp của trọng lực Trái Đất, cố gắng thử tư thế khác, phát động một đợt tấn công mới.
...
Lý Thiến Thiến một tay đang nghe điện thoại di động, hơi thở có chút bất ổn, bởi vì cô đang thưởng thức cảm xúc tốt đẹp của việc bị một cây gậy thịt lớn xâm nhập giữa hai chân mở rộng.
Đầu bên kia điện thoại là người chồng trên danh nghĩa của cô, Hoa Diệc Gia, người đang hối lỗi nói rằng anh ta đã thay đổi tình cảm, đã tìm được chân ái, vì để không trì hoãn cô nên anh ta mong cả hai có thể ly hôn sau khi anh ta trở về từ kỳ nghỉ.
"... Ừ…Được…Không thành vấn đề…Ừ…”
Sau khi ghi lại những điểm chính của cuộc trò chuyện giữa hai người trong đầu, Lý Thiến Thiến nhanh chóng cúp điện thoại.
Thừa dịp cô đang nói chuyện mà không hề phòng bị thì người đàn ông trong một lần đẩy côn ŧᏂịŧ vào trong hoa huyệt của cô.
Nhìn vào đôi mắt đen sâu thẳm của Hoa Thần, cô hỏi: "Anh đã sớm biết?”
Hoa Trần cười nhạt không nói, tiếp tục đút côn ŧᏂịŧ to lớn hung hăng vào rút ra trong hoa huyệt của cô, cᏂị©Ꮒ cô đến vất mọi thứ sau đầu.
Tuy nhiên, ngay trước khi mệt quá mà ngất đi, cô mơ hồ nghe thấy hắn nói: "Em tốt như vậy, phải lấy thằng con trai ngốc của anh quá phí, chỉ phù hợp làm vợ của anh.”
Chỉ là sự khác biệt của một từ, việc thêm chữ ‘nhi’ làm cho ý nghĩa của cả hai khác nhau rất nhiều – ‘tức phụ nhi’ [*] nhưng khẩu ngữ dùng để gọi bà xã của mình.
[*] con dâu
Trái tim cô gái ngọt ngào như được ngâm trong hũ mật vậy.
Lý Thiến Thiến nở nụ cười chìm vào giấc ngủ một cách mãn nguyện.