Sắc Dục Chi Dạ

Chương 6: Chơi chết em

Editor: Vô Ngã

Ngay khi toàn thân Tần Vô Song đang run rẩy, hai người đàn ông cùng phát ra tiếng gầm, thân thể run run, tϊиɧ ɖϊ©h͙ cuồng nhiệt phun ra, lấp đầy hai tiểu da^ʍ huyệt trước sau của Tần Vô Song, làm cô cơ hồ sắp không chịu nổi mà ngất đi.

Một người xoay qua một bên, nằm xuống bên cạnh cô, bàn tay của hai người vẫn đang mò lấy hai tiểu huyệt làm cô sau khi tại cao trào còn có thể hưởng thụ dư vị kéo dài.

Trong không khí tràn ngập mùi vị hoan ái, trên người Tần Vô Song đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ và những dấu vết hoan ái, thân thể mềm mại bất lực vẫn đang run rẩy không ngừng.

"Hai người, ai là Phó tổng?" Tần Vô Song đã bị bọn họ ép khô, nằm ở trên giường, ngay cả một đầu ngón tay cũng không muốn động, trước đó, cô chưa từng nghĩ tới mình sẽ lên giường cùng Phó Thiên Ngân, hơn nữa còn là hai người giống nhau như đúc.

"Chúng ta đều là Phó tổng." Hai người đồng thanh trả lời.

Nét mặt Tần Vô Song đầy kinh hãi nhìn trái phải bọn họ, "Hai người đều là Phó Thiên Ngân, không thể nào, tại sao có thể có hai Phó Thiên Ngân, hai người đừng đùa em."

Thân thể cô đã bị bọn họ chơi tàn, không cần đến tra tấn IQ của cô nữa.

"Em còn chưa chơi chán?" Người đàn ông vừa nói vừa đưa ngón tay lên, bỗng dưng cắm vào kiều huyệt còn đang run rẩy, cấp tốc chuyển động, d*m thủy trong nháy mắt tuôn ra, ướt đẫm ngón tay của anh, anh nhìn cô, nét mặt lộ ra nụ cười tà mị, "Thật dâʍ đãиɠ nha, hai người đàn ông cũng không thỏa mãn được em, tiểu da^ʍ huyệt còn chưa được ăn no sao tiểu dâʍ đãиɠ." Người đàn ông vừa tà ác nói, ngón tay vừa dùng lực xoa xoa hoa châu đang ẩn mình dưới cánh hoa, điên cuồng xoay tròn.

"A... Không muốn..." Thân thể mềm mại vẫn đang chìm đắm trong cơn cao trào nên vô cùng mẫn cảm, kiều huyệt bị ngón tay của anh đùa bỡn, thân thể lập tức lại run rẩy co quắp.

"Tiểu da^ʍ phụ, em thật dâʍ đãиɠ, rất thích em như vậy, anh sẽ đâm chết em, để em ăn no." Một người đàn ông khác cũng bắt đầu triển khai tập kích cô, ngón tay cắm vào cúc huyệt xoay tròn.

Động tác của bọn họ dường như cùng một lúc làm Tần Vô Song đã cao trào không biết bao nhiêu lần, lần nữa bên trong kiều huyệt tiết ra vô số dâʍ ɖị©ɧ.

"Xin các anh... Thật... Không muốn... Các anh sẽ gϊếŧ chết em mất... Tha cho em..." Thân thể Tần Vô Song run rẩy, khó chịu khẩn cầu.

"Da^ʍ huyệt của em còn đang chảy nước, rõ ràng còn muốn, em thật không có chút trung thực nào, nên trừng phạt." Người đàn ông phía trước nói, nhanh chóng rút ngón tay ra, die.nda;nle"q/uyd,on lại lần nữa cầm lấy côn th*t cương cứng, đưa tay đẩy cánh hoa sưng đỏ ra, eo ưỡn một cái, lại lần nữa đâm thật sâu vào da^ʍ huyệt đang không ngừng co rút.

"A..." Cự căn của anh vừa chen vào, Tần Vô Song liền ngã vào vòng xoáy cao trào.

"Thật da^ʍ, thật chặt, kẹp chặt anh thật sướиɠ." Người đàn ông vừa phun lời thô tục, vừa động cái eo, hung hăng đút vào.

Người đàn ông đằng sau, ngón tay trong cúc huyệt dùng sức thục ngoáy mấy lần, chờ cô tiết ra dâʍ ɖị©ɧ, liền rút ngón tay ra, đặt côn th*t sưng đỏ lên hung hăng cắm vào.

"A... A..." Bọn họ đâm vào càng dùng lực hơn vừa rồi, cũng nhanh hơn, mang đến kɧoáı ©ảʍ, đã vượt xa khỏi giới hạn mà cô có thể chịu đựng, Tần Vô Song thét chói tai, die.nda;nle"q/uyd,on cảm giác ý thức đang bay xa, nhưng hai cái côn th*t cắm ở trước sau tiểu huyệt của cô, thế mà càng chuyển động dữ dội, không ngừng lại giây phút nào.