Chồng Ấm Giường

Chương 12

Mắc kẹt trong đống giấy tờ, lại đứng trên hai lập trường khác nhau, giữa hai người yêu nhau mà nói thật chẳng vui vẻ chút nào Đến khi cô hoàn tất việc ký tên đóng dấu, anh thấy cả hai đều thở phào nhẹ nhõm.

Văn phòng không có ai khác, Chu Khắc Phi nhẹ nhàng hạ xuống môi cô một nụ hôn, “Chiều thứ bảy đến chỗ anh, anh sẽ xuống bếp nấu cho em một bữa tiệc lớn.”

Trình Bái Nghê cười, “Không phải anh đang ở khách sạn sao?”

“Phòng anh ở có nhà bếp, lò nướng, lò vi sóng, cái gì cần có đều có, tài nấu nướng của anh cũng không tệ đâu nha.” Anh cười cười, hơi dụ dỗ nói: “Thế nào, em tới hay không?” Trình Bái Nghê không phải con nít, đương nhiên biết cái gọi là bữa tiệc lớn chỉ là mở đầu, vào khách sạn, ăn tối, sau đó nói chuyện phiếm, lên giường rồi cùng một chỗ thϊếp đi, sau đó cùng một chỗ tỉnh lại, bình thường mà hạnh phúc chào buổi sáng với đối phương.

Xét một cách công bằng, cũng không phải không được.

Cô yêu anh, không cần hoài nghi.

Tuy mới biết người đàn ông này chưa tới một tháng nhưng anh hoàn toàn hiểu được ý muốn của cô.

Anh không tặng cô châu báu hay hoa tươi, cũng không dẫn cô đi ăn tại các nhà hàng lớn, không yêu cầu cô tham gia bữa tiệc xã giao, Mỗi lần gặp mặt, đều chạy xe đến ngoại ô, ngắm biển, ngắm sao. Đối với thoái quen ăn ngọt của cô anh không có ý kiến, xem báo có gì thú vị đều giữ lại cho cô, có lần còn đưa cô đến ruộng dưa hấu hái dưa.

Mỗi lần anh đưa cô về nhà, hai người đều hôn triền miên trên xe cho đến lúc phải tạm biệt.

Cô thậm chí từng nghĩ, kiếp trước bọn họ nhất định là vợ chồng cho nên kiếp này mới có thể thích hợp như vậy, rõ ràng mới quen nhưng có thể hiểu rõ lẫn nhau, cô biết rõ mỗi cái nhướng mày, nhíu mắt của người đàn ông này có ý gì, anh cũng có thể đoán trúng tâm tư của cô.

Không phải yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên nhưng so với vừa thấy đã yêu còn lãng mạn hơn.

Hôm nay anh hẹn cô đến khách sạn của anh để ăn bữa tối do chính tay anh chuẩn bị, cô thật sự rất muốn đáp ứng, chỉ là không được.

Cô rất thích Chu Khắc Phi, nhưng trong lòng, vị trí số một vẫn là bảo bối của mình.

Từ nhỏ tới lớn Đông Ly đều ngủ với cô hoặc mẹ nuôi, mà tháng trước mẹ nuôi lại đi du lịch với bạn ở Bắc Âu, tới cuối tháng mới về, cho nên bây giờ, đừng nói là ngủ ở ngoài, cô về trễ một chút cũng ảnh hưởng tới Đông Ly, cô không muốn như vậy.

Cô nói những khó xử này với Chu Khắc Phi, vốn tưởng anh sẽ thất vọng hoặc mất hứng, nhưng hoàn toàn ngược lại, anh nở nụ cười, “Dễ thôi mà, dẫn Đông Ly theo đi.”

Trình Bái Nghê mở to hai mắt.

“Bọn anh cũng nên gặp mặt rồi, không phải sao?”



Chỉ là mấy ngày trước Đông Ly hỏi cô có phải đang quen bạn trai không, cô coi như không biết, bây giờ lại nói muốn dẫn nó đi ăn cơm, không biết tiểu tử kia có muốn không nữa?

Những đối tượng trước cô quen ở buổi tiệc, để mắt đến cô vì tình yêu thì không có, mà toàn vì tiền bạc, qua mấy lần kinh nghiệm, tiểu tử kia đều tự động xem những người đàn ông tiếp cận cô là kẻ xấu.

“Em giúp thằng bé chuẩn bị một bộ quần áo tắm rửa, chúng ta đi mua nguyên liệu nấu ăn rồi sẵn tiện mua mấy món đồ chơi, ăn cơm xong, chúng ta chơi với nhóc, phòng tắm của anh rất lớn, có thể cho nhóc chơi tắm bọt khí, trẻ nhỏ chắc sẽ thích, hoặc là dẫn nhóc đi bể bơi của khách sạn, để cho nó thoải mái nghịch nước.” Trình Bái Nghê không thể không thầm cảm động.

Cô nói ra điều khó nghĩ của mình, anh không nói đổi thành lần sau đi, cũng không cảm thấy con cô thật phiền phưc, lại muốn dành thời gian chơi cùng đứa nhỏ. Anh như một người lớn chân chính, có thể thông cảm cho cô là một người mẹ, rất tự nhiên nói muốn mang Đông Ly cùng đến, chúng ta đã đến lúc nên gặp mặt không phải sao?

Mua đồ chơi, cùng chơi với con, tắm bọt khí--- người bình thường có lẽ không biết điều này có ý nghĩa gì nhưng là một người mẹ, cô biết rõ anh nói những cái này đều lấy thằng bé làm điểm khởi đầu, làm bạn với con chứ không phải bảo con nên đi ngủ, cô thật sự rất cảm động.

“Thứ bảy mang Đông Ly cùng đi nhé.” Nói xong trực tiếp ghi lại số phòng khách sạn, “Anh phải chuẩn bị một chút cho nên sau 12h gặp lại.”

“Dạ”

Trước khi rời đi, Chu Khắc Phi sực nhớ nên hỏi lại, “Nói cho anh biết thằng bé thích ăn cái gì, để anh khỏi chuẩn bị cả ngày mà thằng bé lại không thích, lần sau có hẹn cũng không đi.” Anh cũng không muốn lần đầu nấu đồ ăn cho con trai mà cậu nhóc lại không thích ăn, tốt nhất là cả bàn đều là món ăn cậu thích, như vậy có lợi cho bọn họ bồi dưỡng cảm tình.

Trình Bái Nghê đương nhiên không biết tâm tư của anh, lập tức cho anh thêm điểm, “Thằng bé thích bí đỏ, bất kể là súp hay cháo, chỉ cần là bí đỏ, nó đều thích đến phát điên.” Chu Khắc Phi cười, thì ra con trai thích bí đỏ, cái này thì dễ dàng.

Anh viết vào giấy, “Còn gì nữa không?”

“Thịt, nhưng xương phải lóc sạch, nếu không nhóc không ăn, vỏ tôm cua cũng phải bóc trước.” “Được.”

Cô nói tiếp không ít, từng cái anh đều lưu vào điện thoại, vừa nghĩ bữa cơm ngày mai, vừa muốn đi mua một cái máy quay phim, ngày mai sẽ chụp tấm ảnh gia đình đầu tiên, sau đó như trước kia bọn họ nói, chụp nhiều ảnh cho con, sau đó ghi chép lại thời gian.

Chu Khắc Phi ra khỏi văn phòng, Chu Tư Nhàn ở bên cạnh chờ rất nhanh theo kịp.

Bình thường thành công hay không nhìn ra được ngay, nhưng Boss nhà cô hôm nay lại biểu hiện phức tạp cho nên cũng không biết kết quả có thành hay không, rốt cuộc là lợi nhuận của đối phương dừng lại hay qua điểm mấu chốt.

Tắc xi đi được một đoạn, thân là trợ lý nhỏ, cô cố lấy dũng khí, thận trọng hỏi:

"Boss, cái kia ... Đàm phán thành công rồi sao?"

"Đã thành."

Hô ….. “Boss này, thái độ vừa rồi của anh làm em sợ muốn chết!”

Chu Khắc Phi mỉm cười, “Thái độ của tôi làm sao?”

“Ừm, rất khó hình dung, cao hứng thì cao hứng nhưng lại có một cảm giác không muốn người lạ tới gần, em còn tưởng không thành, phải ở lại.”

“Đi công tác không tốt sao? Công việc giảm phân nửa, tiền lương tăng gấp đôi, trước khi đi, cô không phải còn khí thế bừng bừng sao?” Chu Tư Nhàn ai oán, “Đó là vì em không biết sẽ lâu như vậy Boss à.”

Tuy đi công tác có công tác phí, ăn cũng là của công, nhưng mà cô nhớ bạn trai, rất nhớ, cô đã một tháng không về, ai biết tên người Pháp phong lưu kia có phải kết giao với cô gái khác không, cô phải trở về biểu thị chủ quyền mới được.”

Cô đã nghĩ kỹ, nhất định phải cho anh một sự “Kinh ngạc”, nếu như anh thủ thân như ngọc thì có ban thưởng, nếu để cô nhìn thấy nội y của những nữ nhân khác, anh ta chết chắc, hừ hừ.

Tóm lại, trong thời gian ngắn có thể đàm phán thành công thì thật là tốt nha!

“Tuy em đối với sự chung thủy của Paul không mấy tin tưởng nhưng nếu để em nhìn thấy những cô gái khác, thì vẫn sẽ bị đả kích.” Cô gái nhỏ đã thả hồn về New York, “Không biết có thể đặt vé máy bay ngày mai không nữa? Phải gọi điện thoại tới hỏi mới được…”

"Chu Tư Nhàn."

Cô đang chuẩn bị gọi điện thoại lại giật mình --- Boss rất ít khi nói với cô bằng ngữ khí này

Anh luôn không nóng không lạnh nhưng mà cảm giác vừa rồi của cô giống như là đại tướng gọi tiểu binh, trực giác mách bảo cô dừng động tác lại, chờ đợi mệnh lệnh tiếp theo.

“Tôi còn muốn ở lại đây một thời gian.”

Chu Tư Nhàn há to mồm.

“Tôi muốn ở lại đây một thời gian.” Chu Khắc Phi nói lại lần nữa, ngữ khí tự nhiên cứ như đang nói về thời tiết vậy, “Nếu cô muốn về thì cứ đặt vé máy bay của cô là được rồi.” “Nhưng hợp đồng…”

“Do cô mang về.”

“Nhưng mà…”

“Không có nhưng mà…”

Giọng điệu này là không cho người ta có cơ hội phản bác nhá.