Nếu không phải Lộ Nam cho phép, Nghiêm Nghệ Đình sao có thể tiến vào phòng anh vào buổi tối.
Thậm chí, buổi sáng hôm nay, nếu không phải anh nguyện ý, Nghiêm Nghệ Đình còn có thể cố nhét cháo vào trong miệng anh sao!
Tô Bắc hoàn toàn hết chỗ nói rồi.
Cô nhàn nhạt nhìn Lộ Nam một cái, mở miệng nói: “Anh tránh ra, tôi muốn thu thập đồ vật!”
Lộ Nam sốt ruột nhìn cô: “Có phải bây giờ cô muốn đi về không!”
Anh là vì tìm cô mới đến thành phố này, nếu cô muốn đi về, chính mình ở chỗ này còn có ý nghĩa gì!
Loading... Tô Bắc không nâng đầu, lạnh giọng mở miệng: “Tôi có trở về hay không, có quan hệ gì với anh, anh tránh ra!”
Lộ Nam duỗi tay giữ chặt tay Tô Bắc, anh nói: “Cô không nói cho tôi biết, tôi sẽ không cho cô thu thập đồ vật!”
Tô Bắc nổi giận, cô ném tay Lộ Nam ra: “Lộ Nam, anh có thể đừng ấu trĩ như vậy không, anh tốt xấu gì cũng là một đại tổng tài, anh cảm thấy, anh như vậy có ý nghĩa sao? Nếu anh trêu chọc Nghiêm Nghệ Đình, vậy hiện tại anh nên đi tìm cô ta, tiếp tục sắm vai một đôi tiểu tình lữ ân ái, tôi xin anh, có thể đừng tiếp tục lắc lư ở trước mặt tôi được không?”
Lộ Nam cứng đờ đứng ở trước mặt Tô Bắc, thần sắc của anh có chút âm trầm.
Ở trong lòng cô, là nghĩ như vậy ư?
Anh trêu chọc Nghiêm Nghệ Đình, liền phải phụ trách với cô ta sao?
Vậy phụ nữ chủ động dán lên anh nhiều như vậy, có phải anh đều phải phụ trách không!
Lộ Nam đứng ở nơi đó, nhìn Tô Bắc thu thập đồ vật.
Cuối cùng Tô Bắc nhìn thoáng qua, hết thảy đã chuẩn bị ổn thoả.
Cô cầm thẻ phòng, lôi kéo va ly liền đi ra ngoài.
Lộ Nam bắt lấy tay cầm của va ly cô.
Anh nặng nề nhìn Tô Bắc: “Tô Bắc, nếu cô tức giận, cô liền nói ra, cô có thể đừng như vậy không, tôi sẽ không biết làm sao!”
Tô Bắc một bộ dáng gặp quỷ.
Ngay sau đó, cô cười lạnh một tiếng: “Anh sẽ không biết làm sao, Lộ đại tổng tài, tôi đã nói bao nhiêu lần, chuyện của anh không liên quan gì tới tôi, chuyện của tôi và anh, càng là không có nửa xu quan hệ, tôi tức giận hay không, không có bao nhiêu quan hệ với anh, hiện tại anh có thể tránh ra không, tôi phải rời khỏi!”
Lộ Nam nắm chặt lấy tay cầm va ly không buông tay.
Anh nhìn chằm chằm vào Tô Bắc: “Tô Bắc, cô dám vỗ ngực nói, chuyện của tôi không có nửa xu quan hệ với cô sao? Nếu giữa chúng ta không có quan hệ gì, vậy vì sao đêm qua cô hôn tôi?”
Tô Bắc phản ứng lại, đột nhiên cứng đờ, cô ngẩng đầu nhìn Lộ Nam, trước hết không phải phản bác, mà là kinh ngạc mở miệng: “Tối hôm qua anh không có uống say?”
Lộ Nam tức giận nhìn cô: “Đúng vậy, tôi là không có uống say, có phải cô cảm thấy tôi uống say, cô liền có thể muốn làm gì thì làm không!”
Trên mặt Tô Bắc lập tức xuất hiện một chút quẫn bách bị người nhìn thấu.
Cô cúi đầu, dùng sức kéo va ly: “Lộ Nam, anh buông tay, anh đừng lại ăn nói bậy bạ, rốt cuộc anh đang nói cái gì, tôi nghe không hiểu!”
Lộ Nam cười nhạo một tiếng: “Cô nghe không hiểu, vậy vừa rồi lúc cô nghe được tôi nói cô hôn trộm tôi, sao cô không phản bác đâu, sau khi cô không đánh đã khai, lại nói cô không biết gì hết, cô không biết cô hôn tôi, vậy tôi xin hỏi cô, ai biết?”
Tô Bắc xấu hổ vẻ mặt đỏ bừng, sớm biết vậy, tối hôm qua cô không nên làm ra hành động như vậy.
Lúc ấy chỉ là nhất thời không tự chủ được.
Nhưng cô trăm triệu không nghĩ tới, Lộ Nam lại không có uống say, lúc ấy là thanh tỉnh.
Giằng co với Lộ Nam nửa ngày, Tô Bắc rốt cuộc không giằng co nổi nữa.
Cô đỏ mặt, căng da đầu nhìn Lộ Nam: “Tôi chính là hôn anh, thế nào, xin hỏi tôi hôn anh, tôi phạm điều pháp luật nào?”
Lộ Nam lắc đầu: “Tôi lại không có nói cô phạm pháp!”
Tô Bắc duỗi tay, kéo va ly khỏi tay anh.