Lộ Nam nhớ kỹ tầng lầu thang máy đã ngừng lại, trực tiếp cất bước đi vào một thang máy khác.
Chung cư bên này, rõ ràng khác với chung cư Lộ Nam ở.
Tuy rằng ở cùng một tiểu khu, nhưng chung cư của Lộ Nam rõ ràng cao hơn bên này một cấp bậc, mỗi một tầng đều là một hộ gia đình đơn độc, diện tích rất lớn.
Mà chung cư bên này, mỗi tầng có ba hộ gia đình.
Lộ Nam đứng ở thang máy, mim môi thật chặt, nhìn chằm chằm con số màu đỏ chớp động trên thang máy.
Nói như vậy, hôm nay anh phải dò hỏi mười hai hộ gia đình, mới có thể tìm ra Tô Bắc.
Anh nhìn thang máy không ngừng tăng lên, dừng lại ở lầu sáu, anh nhanh chóng đi ra ngoài.
Nhìn ba biển số nhà khác nhau.
Loading...
Lộ Nam nghĩ nghĩ, đi về phía cửa căn hộ lớn nhất ở giữa.
Anh đứng ở cửa, ấn chuông cửa hai cái.
Bên trong cánh cửa.
Tô Bắc vừa mới thay đổi dép lê, tính toán đi xem Tô Hàn.
Sau khi Tô Hàn trở về từ bệnh viện, gần đây đều ăn cơm không ngon.
Cô mới vừa hô một tiếng: “Tiểu Hàn, mẹ tới!”
Sau đó, cô liền nghe được tiếng chuông cửa.
Tô Bắc lập tức ngẩn ra, sao sẽ có người ấn chuông cửa nhà bọn họ?
Cô nhìn thoáng qua, Diệp Đình Lạc đang ở nấu cơm trong phòng bếp, mày nhíu lại càng chặt.
Không nên, ngoại trừ Diệp Đình Lạc, không nên sẽ có người tới nơi này!
Vấn đề là, hiện tại Diệp Đình Lạc đang ở trong phòng bếp!
Trái tim Tô Bắc lập tức treo ở trên không trung.
Cô chậm rãi đi qua, lén nhìn thoáng qua mắt mèo.
Không xem thì thôi, vừa thấy liền thiếu chút nữa hù chết cô.
Người ngoài cửa, không phải chính là Lộ Nam sao!
Tô Bắc duỗi tay vỗ vỗ ngực, vẻ mặt hoảng sợ và hoảng loạn.
Lần này làm sao bây giờ?
Lộ Nam lại có thể tìm tới cửa!
Anh không phải là đi theo mình đi lên chứ?
Tô Bắc càng nghĩ càng hoảng!
Lúc này, Tô Hàn đi ra từ bên trong, cậu nhìn Tô Bắc, uể oải ỉu xìu hô một tiếng: “Mẹ, người đã về rồi!”
Từ sau khi cậu sinh bệnh, mỗi ngày mẹ đều sẽ tới trong nhà thăm cậu.
Điều này làm cho Tô Hàn rất vui vẻ.
Nhưng lần trước ngộ độc thức ăn, để lại cho cậu bóng ma hơi lớn.
Gần đây cậu đều không dám ăn bậy.
Tô Bắc thấy Tô Hàn đi tới, cô nhanh chóng làm một động tác im lặng.
Tô Hàn có chút khó hiểu, cậu đi đến bên người Tô Bắc, nghi hoặc nhìn cô: “Mẹ, người làm sao vậy?”
Tô Bắc nỗ lực làm chính mình trấn định.
Cô cúi đầu, kéo Tô Hàn đến trên sô pha, nhẹ giọng mở miệng: “Tiểu Hàn, cái kia…… đại ma vương kết hôn với mẹ tìm tới, mẹ hoài nghi anh ta là đi theo mẹ tới đây, hiện tại anh ta đang ở bên ngoài ấn chuông cửa, con nói mẹ nên mở cửa không?”
Tô Bắc vẻ mặt bất lực, cô cau mày: “Con nói, mẹ mở cửa, anh ta khẳng định sẽ phát hiện vì sự tồn tại của con, nhưng nếu không mở cửa, lỡ như anh ta đi tra thông tin căn nhà này, khẳng định sẽ tra ra rất nhiều thứ, đến lúc đó nên làm cái gì bây giờ?”
Tô Hàn giật mình, người đàn ông này còn nhìn chằm chằm mẹ rất chặt.
Cậu nghĩ nghĩ, mở miệng nói: “Mẹ, người là đi thang máy lên đi?”
Cậu mới vừa hỏi xong, chuông cửa lại vang lên lần nữa.
Tô Bắc khẩn trương gật gật đầu: “Đúng vậy!”
Con ngươi Tô Hàn xoay chuyển, giảo hoạt mở miệng nói: “Vậy rất đơn giản! Chỉ cần ông ta không phải đi cùng thang máy, vậy ông ta khẳng định không biết người ở đâu.”