Chẳng lẽ cô còn ngại chính mình chưa đủ phiền sao? Lại lăn lộn ra chuyện như vậy.
Lộ Nam suy nghĩ nửa ngày, cuối cùng vẫn là lại gọi điện thoại cho Lộ Tây Tây lần nữa.
Lộ Tây Tây nói chuyện với Therine xong, trở lại trong phòng của mình, sớm đã khóc thành lệ nhân.
Cô không nghĩ tới, anh trai sẽ hung dữ với cô như vậy, còn nghiêm khắc cảnh cáo cô.
Phải biết rằng, cô lớn như vậy, Lộ Nam chưa từng lớn tiếng với cô một câu.
Lộ Tây Tây càng nghĩ càng ủy khuất, càng nghĩ càng khổ sở, nhịn không được nước mắt tràn lan, làm ướt áo gối.
Đột nhiên, một trận tiếng chuông di động vang lên dồn dập.
Loading...
Cô vội vàng bò dậy từ trên giường, đây là tiếng chuông cô chuyên môn thiết lập cho Lộ Nam.
Nhất định là anh trai cảm thấy chính mình nói quá nặng, gọi lại đây xin lỗi mình.
Nghĩ đến đây, Lộ Tây Tây lập tức mặt đầy vui mừng.
Cô ta đều không kịp lau nước mắt trên mặt, liền nhanh chóng nghe điện thoại.
Lộ Nam nghe được giọng nói ngọt ngào của Lộ Tây Tây: “Alo, anh!”
Trong lòng anh lập tức dâng lên cảm giác khó chịu.
Lộ Tây Tây thích anh, anh không phải không biết.
Nhưng anh là anh ruột của cô, sao có thể để loại chuyện này phát sinh.
Năm đó anh ra nước ngoài, đều chỉ là vì phòng ngừa Lộ Tây Tây càng lún càng sâu.
Không nghĩ tới, 5 năm sau, cô vẫn là chấp mê bất ngộ.
Lộ Nam nặng nề mở miệng: “Tây Tây, vì sao?”
Lộ Tây Tây nghe được lời Lộ Nam, tươi cười trên mặt cứng đờ, cô ta lập tức ủy khuất đến nước mắt đảo quanh hốc mắt.
Cô ta làm bộ không biết gì, ngây ngốc nói: “Anh, anh đang nói cái gì, em nghe không hiểu!”
Lộ Nam hít sâu một hơi, anh chậm rãi mở miệng: “Tây Tây, em đừng giả bộ hồ đồ với anh, chuyện của anh và Tô Bắc, là em tìm thám tử tư chụp ảnh đi!”
Lộ Tây Tây lập tức á khẩu không trả lời được, giọng nói của cô ta mang theo khóc nức nở, ủy khuất hô một tiếng: “Anh…… Không phải như anh nghĩ đâu……”
Lộ Nam thật sự không muốn hung dữ với Lộ Tây Tây, từ nhỏ anh đã rất thương Lộ Tây Tây, vẫn luôn cảm thấy cô là một đứa bé nghe lời.
Nhưng anh lại trăm triệu không nghĩ tới, cô sẽ thích mình, bọn họ là anh em ruột!
Hơn nữa, hiện tại cô còn làm ra chuyện như vậy.
Lộ Nam bất đắc dĩ mở miệng: “Tây Tây, đây là lần cuối cùng anh nói với em, một ít chấp niệm, nếu biết là sai lầm, nên sớm buông, đừng lại chấp mê bất ngộ, về sau cũng đừng lại làm chuyện như vậy, sức nhẫn nại của anh là có mức độ!”
Lộ Nam nói xong, trực tiếp cúp điện thoại.
Lộ Tây Tây nghe âm vội trong điện thoại, trực tiếp ôm gối đầu, khóc oa oa lên.
Buổi tối, vốn là thời gian Tô Bắc và Lộ Nam về nhà ăn cơm.
Nhưng bởi vì buổi sáng phát sinh chuyện như vậy.
Cho nên, khi Tôn Tĩnh Di gọi điện thoại cho Lộ Nam, Lộ Nam trực tiếp nói với bà, buổi tối anh có chuyện, liền không về nhà ăn cơm với Tô Bắc.
Tôn Tĩnh Di có chút mất mát, chẳng qua, bà cũng có thể lý giải.
Rốt cuộc, con trai làm tổng giám đốc của công ty, rất nhiều chuyện đều cần anh nhọc lòng.
Lộ Nam nói chuyện điện thoại với Tôn Tĩnh Di xong, liền nghe thấy tiếng gõ cửa.
Anh nhàn nhạt nói: “Vào đi!”
Vân Phàm đẩy cửa đi vào.
Lộ Nam hơi nhướng mày: “Không phải kêu anh đi tuyên bố thông báo, triệu mở cuộc họp báo sao? Sao anh đã trở lại?”
Vân Phàm mở miệng nói: “Tổng giám đốc, thông báo bên trong công ty, tôi đã tuyên bố, phàm là người nghị luận chuyện này, đều sẽ khai trừ.”