Tôi là người phụ nữ như thế nào, càng không cần phải cô tới nói ra nói vào, hiện tại tôi đếm tới ba, cô lập tức cút khỏi văn phòng tôi, nếu không, đừng trách tôi không khách khí với cô!”
Therine lập tức cười đến run rẩy cả người, cô ta khinh bỉ nhìn Tô Bắc: “Tôi cứ không đi, tôi ngược lại muốn nhìn một chút, đến tột cùng cô có thể làm gì tôi, hiện tại phụ nữ giống như cô vậy, thật đúng là càng ngày càng nhiều, càng ngày càng không biết xấu hổ, nếu cô muốn tiền, tôi có thể cho cô!”
Nói xong, cô ta lấy ra từ trong túi xách một tờ chi phiếu.
Cô ta xoát xoát xoát viết một chuỗi con số ở trên chi phiếu, sau đó ném tới trên bàn làm việc của Tô Bắc.
Cô ta cao ngạo nhìn Tô Bắc, biểu tình không ai bì nổi: “Cô còn không phải là muốn tiền sao? Tôi có thể cho cô, hiện tại, cô có thể rời khỏi Lộ Nam rồi đi, tôi cảnh cáo cô, đừng lại dây dưa Lộ Nam nữa, người anh ấy thích là tôi! Cô tốt nhất nhanh nhân lúc còn sớm cút ngay!”
Loading...
Nhìn Therine lời lẽ chính đáng như thế, Tô Bắc cảm thấy có chút buồn cười.
Cô đã không biết rõ ràng, đến tột cùng vợ Lộ Nam là ai, rốt cuộc cô ta là từ đâu ra tin tưởng và dũng khí tới cửa nhục nhã chính mình như vậy!
Cô cầm lấy chi phiếu trên bàn, cẩn thận nhìn một chút.
Cô lập tức cười nhạo một tiếng: “Therine, hóa ra, Lộ Nam ở trong lòng cô, chỉ giá trị năm triệu! Tiền này của cô, tôi nhận lấy, được rồi! Hiện tại cô có thể lăn!”
Therine có chút phát điên: “Tôi mới không nghĩ như vậy, Lộ Nam chính là vô giá, tôi cũng không muốn lại vô nghĩa với cô, chẳng qua, nếu cô nhận lấy tiền của tôi, vậy chuyện cô đáp ứng tôi, liền nhất định phải làm được, nếu không, tôi nhất định sẽ không bỏ qua cho cô!”
Tô Bắc cười đến vô tội: “Tôi đáp ứng cô chuyện gì sao? Là cô cứng rắn muốn cho tôi tiền, tôi lại không ngốc như vậy, tiền đưa tới cửa lại không cần!”
Therine lập tức tức đến không màng hình tượng, cô ta nhào về phía Tô Bắc, muốn duỗi tay đánh cô.
Tô Bắc trở tay, hung hăng tát lên mặt Therine một cái.
Cô lập tức đánh ngốc Therine.
Tô Bắc lạnh lùng nhìn Therine: “Con thỏ nóng nảy cũng cắn người, lão hổ không phát uy, cô còn xem tôi là mèo bệnh, tôi nói cho cô biết, nếu cô thức thời, liền nhanh rời đi, vừa rồi cô cho tôi một cái tát, tôi sẽ nhớ kỹ, nếu cô lại không cút ngay, đừng trách tôi đòi lại gấp bội!”
Therine đứng ở tại chỗ, vẫn không nhúc nhích.
Cô ta hoàn toàn không nghĩ tới, Tô Bắc kiêu ngạo như vậy, lại thật sự dám đánh chính mình.
Đến tột cùng cô ta là ỷ vào cái gì!
Trong nháy mắt Therine hoảng hốt, người chặn ở cửa văn phòng Tô Bắc đều thổn thức không thôi.
Hóa ra Anne mới là nhân vật tàn nhẫn chân chính!
Đột nhiên, không biết là ai hô một tiếng: “Tổng giám đốc tới!”
Người chặn ở cửa văn phòng Tô Bắc lập tức giải tán!
Lộ Nam sắc mặt xanh mét, anh âm trầm đi vào văn phòng Tô Bắc.
Trong nháy mắt anh mới vừa đi vào, Vân Phàm liền thức thời đóng cửa văn phòng Tô Bắc lại.
Lộ Nam đi vào văn phòng, ở dưới biểu tình trợn mắt há hốc mồm của Tôn Lệ Lệ, bắt lấy tay Therine, liền muốn đi ra ngoài.
Therine u oán ủy khuất nhìn Lộ Nam: “Có phải bởi vì cô ta, bởi vì cô ta câu dẫn anh, cho nên anh mới cự tuyệt em không!”
Lộ Nam âm trầm nhìn Therine: “Therine, tôi đã cảnh cáo cô, nếu không phải xem ở mặt mũi Tây Tây, cô đã sớm chết trăm ngàn lần!”