Lần đầu tiên biết về Jeffrey Dahmer tôi luôn bị thôi thúc phải tìm hiểu về gã và lý do vì sao gã trở thành một trong những kẻ gϊếŧ người hàng loạt đáng sợ nhất nước Mỹ
Jeffrey Lionel Dahmer là ai ?
Jeffrey Lionel Dahmer ( sinh ngày 21 tháng 5 năm 1960, mất ngày 28 tháng 11 năm 1994 ), còn có tên gọi là Milwaukee Cannibal, là kẻ gϊếŧ người hàng loạt và tội phạm tìиɧ ɖu͙©, với những tội danh hϊếp da^ʍ, gϊếŧ người và chặt xác đối với 17 đàn ông và trẻ nam giới trong khoảng thời gian từ 1978 tới 1991, trong đó rất nhiều vụ còn trở thành ái tử thi, ăn thịt người, và cả chiếm giữ vài bộ phận cơ thể, đặc biệt những bộ phận liên quan tới cấu trúc xương
Khi còn nhỏ, hắn ta được miêu tả là một cậu bé đầy năng lượng và vui vẻ. Cho đến năm 6 tuổi, Dahmer phải phẫu thuật thoát vị, và kể từ đó, hắn bắt đầu thay đổi. Từ một cậu nhóc vui vẻ, hòa nhập, Dahmer biến thành một kẻ cô độc, sống khép kín, rất ít khi giao tiếp với những người xung quanh. Vẻ mặt dễ thương với nụ cười trẻ thơ của hắn biến thành cái nhìn trống rỗng, không cảm xúc. Và vẻ mặt này theo suốt cuộc đời Dahmer.
Năm 1966, gia đình Dahmer chuyển tới thành phố Bath, bang Ohio. Dahmer càng sống khép kín. Trong khi đám bạn cùng trang lứa kết giao rộng rãi, đùa vui, nghe những bài hát mới nhất, hắn mải thu gom những con vật bị xe chẹt chết trên đường, lột da, lóc thịt chúng, giữ lại bộ xương. Thời gian rảnh rỗi còn lại, Dahmer chìm đắm trong những tưởng tượng của riêng mình.
Khi theo học trường cấp ba Revere, Dahmer vẫn thu mình trong vỏ ốc. Điểm số của hắn ở mức trung bình. Dahmer tham gia sản xuất tờ báo của trường và bắt đầu uống rượu. Khi Dahmer gần tròn 18 tuổi, bố mẹ hắn ly dị.
Dahmer sống với bố nhưng ông bố đi suốt và bận bịu chăm sóc người vợ mới. Dahmer ghi danh theo học Đại học bang Ohio nhưng trốn tiết bỏ giờ liên tục và thường xuyên say xỉn. Sau hai học kỳ, hắn bỏ học và trở về nhà. Bố hắn ra tối hậu thư: tìm việc làm hoặc nhập ngũ. Năm 1979, Dahmer đăng ký phục vụ trong lục quân 6 năm, nhưng sau 2 năm trong quân ngũ, hắn bị loại ngũ vì nghiện rượu.
Dahmer cho biết cậu ta đã bắt đầu có những suy nghĩ về gϊếŧ người và chứng ái tử thi từ khi 14 tuổi. Tuy nhiên, sau cuộc hôn nhân đổ vỡ của cha mẹ cậu, Dahmer đã bị ảnh hưởng và bắt đầu có những biểu hiện khác thường. Đó chính là tiền đề cho những vụ án khủng khϊếp của kẻ sát nhân tàn ác, bệnh hoạn nhất nước Mỹ
Nạn nhân đầu tiên
Tháng 6-1988, Dahmer vật lộn với ham muốn tìиɧ ɖu͙© đồng giới và biến những tưởng tượng tàn bạo thành sự thật. Có lẽ sự vật lộn này đã thúc đẩy hắn chọn một người xin đi nhờ xe làm nạn nhân đầu tiên. Dahmer mời Steven Hicks ( 19 tuổi ) về nhà của bố hắn. Cả hai uống rượu rồi quan hệ tìиɧ ɖu͙© với nhau.
Khi Hicks chuẩn bị ra về thì Dahmer đập thanh sắt vào đầu Hicks khiến nạn nhân tử vong. Hắn cắt thi thể Hicks thành nhiều phần, đặt trong các túi rác, chôn trong rừng cây quanh nhà bố hắn. Nhiều năm sau, Dahmer trở lại, đào các túi lên, nghiền nhỏ xương và rải quanh rừng. Sau này, hắn nói rằng, động cơ gϊếŧ Hicks đơn giản chỉ là không muốn thanh niên này rời đi.
Gϊếŧ người hàng loạt và chứng " ái tử thi "
Sáu năm tiếp theo, Dahmer sống với bà hắn ở thành phố West Allis, bang Wisconsin. Hắn tiếp tục uống rượu như hũ chìm và nhiều lần phải đối mặt cảnh sát. Tháng 8-1982, Dahmer bị bắt sau sau khi khỏa thân phơi bày bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của mình tại một hội chợ của bang. Hắn bị kết án 10 tháng tù.
Ngay sau khi mãn hạn tù, hắn lại bị bắt vì tội quấy rối tìиɧ ɖu͙© một cậu bé 13 tuổi ở Milwaukee. Sau khi thuyết phục được thẩm phán rằng mình cần trị liệu, Dahmer bị kết án 5 năm tù treo.
Tháng 9-1987, trong khi vẫn thụ án treo về tội lạm dụng tìиɧ ɖu͙©, Dahmer gặp Steven Toumi (26 tuổi). Cả hai uống rượu say túy lúy, tới các quán bar dành cho người đồng tính, rồi thuê phòng khách sạn. Khi tỉnh dậy, Dahmer thấy Toumi đã chết ( không nhớ mình đã làm gì vì quá say ). Hắn bỏ xác vào va li, mang tới tầng hầm nhà của bà mình. Tại đó, hắn phân xác thành các mảnh nhỏ rồi vứt vào thùng rác.
Trong khi hầu hết những kẻ sát nhân hàng loạt gϊếŧ người rồi tìm nạn nhân kế tiếp, Dahmer dường như quan tâm hơn tới thi thể nạn nhân. Sau khi gϊếŧ nạn nhân, hắn quan hệ tìиɧ ɖu͙© với xác chết và hắn gọi hội chứng ái tử thi đó là "sεメ chủ động". Sự ám ảnh ái tử thi này có lẽ là động lực để hắn gϊếŧ người.
Vì việc gϊếŧ các nạn nhân trong tầng hầm nhà bà mình ngày càng khó giấu, tháng 9-1988, Dahmer mua một căn hộ nhỏ ở Milwaukee từ tiền lương làm công nhân nhà máy sô-cô-la. Hắn tiếp tục gϊếŧ người với trình tự, cách thức giống nhau. Hắn gặp nạn nhân ở quán bar dành cho người đồng tính hoặc tại khu mua sắm, hứa cho họ tiền và rượu nếu họ đồng ý tạo dáng chụp ảnh. Dahmer đánh thuốc cho nạn nhân bất tỉnh, đôi lúc tra tấn họ rồi gϊếŧ chết, thường bằng cách bóp cổ.
Sau đó, hắn thủ da^ʍ trên xác chết hoặc quan hệ tìиɧ ɖu͙© với xác chết, phân xác thành từng mảnh, rồi phi tang. Hắn cũng giữ một số bộ phận cơ thể, trong đó có sọ người. Hắn thường làm sạch sọ đầu lâu, giống như hắn từng làm với động vật bị xe chẹt chết. Hắn cũng thường để một số bộ phận cơ thể nạn nhân vào tủ lạnh, thỉnh thoảng lôi ra ăn.
Theo như Jeffrey Dahmer nói rằng hắn tìm kiếm người tình trong mộng đích thực của mình với các đức tính như hình thể đẹp, ngoan ngoãn và chung thủy. Khi thèm muốn của hắn tăng lên, hắn bằng thuốc, rượu và tìиɧ ɖu͙© bệnh hoạn. Nhu cầu kí©ɧ ŧɧí©ɧ ngày càng tăng của hắn được thể hiện bằng cách chặt xác các nạn nhân và giữ lại cùng của họ. Hắn đã thử để "đảm bảo các nạn nhân của hắn sẽ luôn là một phần của hắn".
( danh sách những nạn nhân xấu số của Jeffey Dahmer )
Nạn nhân suýt thoát được
Thời gian sau, Dahmer tiếp tục sát hại 12 người nữa với cách thức tương tự. Dahmer còn khai nhận rằng mình còn từng ăn thịt nạn nhân, tiến hành tra tấn dã man như khoan sọ nạn nhân khi họ vẫn còn sống và tiêm acid vào trong đầu.
Nạn nhân thứ 13 của hắn là Konerak Sinthasomphone (14 tuổi) - em trai của cậu bé bị Dahmer lạm dụng tìиɧ ɖu͙© và bị kết án vì tội này năm 1989.
( Konerak Sinthasomphone trong ảnh )
Sáng hôm đó, người ta nhìn thấy Sinthasomphone khỏa thân vật vờ trên đường. Khi cảnh sát tới, một người đàn ông tóc vàng với vẻ vẻ ngoài đàng hoàng tử tế nói rằng, Sinthasomphone là người tình 19 tuổi của hắn, đang say rượu và họ vừa cãi nhau.
Song trước vẻ ngoài của tên sát nhân cảnh sát không thể ngờ được và họ đưa Dahmer và Sinthasomphone về căn hộ của Dahmer dù hai người phụ nữ chứng kiến phản đối vì họ thấy Sinthasomphone chống lại Dahmer trước khi cảnh sát đến. Cảnh sát thấy căn hộ của Dahmer gọn gàng, ngoại trừ có mùi hơi khó chịu. Họ để Sinthasomphone lại cho Dahmer chăm sóc. Sinthasomphone lúc này do ảnh hưởng của thuốc mê đã không thể nói năng mạch lạc chống lại lời của Dahmer.
Sau đó, hai cảnh sát nói đùa với đồng nghiệp rằng, họ vừa giúp một cặp tình nhân đoàn tụ. Khi cảnh sát rời khỏi đấy, đằng sau cánh cửa họ không biết rằng Dahmer đã lao vào gϊếŧ chết cậu bé và thực hiện những nghi thức như hắn đã từng với các nạn nhân khác
Cơn cuồng sát leo thang
Tháng 6 và tháng 7-1991, cơn cuồng sát của Dahmer dâng cao; mỗi tuần hắn gϊếŧ một người cho đến ngày 22-7, khi hắn không thể giữ được nạn nhân thứ 18 - Tracy Edwards. Theo Edwards, Dahmer cố còng tay Edwards và hai người vật lộn. Edwards thoát được và được cảnh sát tìm thấy lúc nửa đêm trong tình trạng còng tay lủng lẳng ở cổ tay.
Họ gõ cửa căn hộ số 213 và một người đàn ông tóc vàng tầm 31 tuổi trông khá sáng sủa xuất hiện. Hắn ta đề nghị vào phòng ngủ để lấy chìa khóa mở còng tay. Edwards nhớ rằng con dao mà hắn đe dọa mình cũng ở trong phòng ngủ.
Một trong hai viên cảnh sát quyết định cùng đi vào phòng ngủ.
Những tang vật rùng rợn
Cảnh sát để ý đến những bức ảnh ở quanh phòng, và nó khiến cho anh ta sửng sốt. Anh ta nhanh chóng còng tay người đàn ông này và ra lệnh bắt giữ hắn, Jeffrey Dahmer.
Jeffrey Dahmer lao vào đánh viên cảnh sát đang khống chế mình. Trong khi đó, viên cảnh sát còn lại tiến tới gần chiếc tủ lạnh và mở ra. Anh ta đột nhiên đóng sầm cánh cửa lại và la lớn: "Có một cái đầu ở trong tủ lạnh".
Cảnh sát tiến hành khám xét ngôi nhà và rùng mình trước sự ghê tởm. Mùi hôi thối bao phủ quanh căn nhà. Trong tủ lạnh, thùng soda xuất hiện một cái đầu đang phân hủy. Trên ngăn đá còn tới 3 cái đầu nữa được gói rất gọn gàng bên trong các túi nylon.
Trong căn hộ có một cánh cửa thông phòng ngủ với nhà tắm và nó được trạng bị một chiếc chốt rất chắc chắn. Anne E. Schwartz, phóng viên đầu tiên có mặt tại hiện trường đã viết lại những gì cô nhìn thấy vào quyển sổ tay của mình: " Số người bị gϊếŧ có thể không chỉ dừng lại ở đó "
Chiếc nồi áp suất ở cuối phòng chứa một vài bàn tay và dươиɠ ѵậŧ đang bị phân hủy. Cái giá phía trên nồi hơi còn có 2 chiếc đầu lâu. Ngoài ra, cồn êtylic, thuốc gây mê, và chất formaldehyt (dùng để bảo quản bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© nam) được tìm trong một vài cái chai thủy tinh.
( Sọ người và những chai thủy tinh đựng hóa chất tìm thấy trong nhà của Dahmer )
Các bác sỹ pháp y tiến hành phân tích mẫu ADN của những người đàn ông trẻ bị mất tích và cả họ hàng thân thích của Dahmer. Và cả thế giới đang cố hiểu xem chuyện gì đã xảy ra trong căn hộ số 213.
Đầu người trong tủ, khoan lỗ trên đầu, cho rằng thây ma sẽ sống lại bằng cách ăn thịt, quan hệ tìиɧ ɖu͙© với xác chết, uống rượu mọi lúc mọi nơi, xây mồ lớn trong nhà, thủ da^ʍ... Một chân dung Jeffrey Dahmer gớm ghiếc hơn những gì người ta có thể tưởng ở một con người.
Những bức ảnh Dahmer chụp thi thể các nạn nhân cũng được tìm ra, trong đó có bức ảnh chụp đầu của một người đàn ông trong bồn rửa bát; cái khác lại chụp nạn nhân bị mổ phanh dọc từ cổ xuống đến háng, vết cắt rất ngọt và lộ rõ cả xương chậu. Một vài bức ảnh nữa chụp những nạn nhân trước khi bị gϊếŧ trong tư thế nô ɭệ tìиɧ ɖu͙©.
( Những bức ảnh kinh khủng được tìm thấy trong nhà Jeffey Dahmer )
Kết án tù
Trong phiên tòa xét xử Jeffrey Dahmer, an ninh được tăng cường tối đa tới mức chưa từng có trong lịch sử của Milwaukee. Trong phòng xử án, Dahmer được cách ly với căn phòng bằng những thanh chấn song sắt và kính.
Những nhân vật chính trong phiên tòa, ngoài tên tội phạm Jeffrey Dahmer, còn có thẩm phán Laurence C. Gram, công tố viên Michael McCann và luật sư bào chữa Gerald Boyle. Cha của Jeffrey, ông Lionel Dahmer cũng tham dự tất cả các buổi của phiên tòa.
Theo cha của Dahmer thì trong khi những đứa con trai khác mải lo theo đuổi sự nghiệp, học hành và tạo lập gia đình thì Dahmer lại chẳng có mục tiêu gì. " Nó hoàn toàn tách biệt khỏi cuộc sống bình thường, sống theo cách của riêng mình, chẳng giống ai", ông kể .
Theo ông bố, con trai ông giống như một thiếu niên bị bệnh tâm thần. Nhưng Jeffrey Dahmer lại rất ít nói và biệt lập. Khác hẳn những đứa trẻ cùng trang lứa, hồi bé nó chưa bao giờ biết cãi lời bố mẹ, nó luôn bị cuốn vào suy nghĩ về tìиɧ ɖu͙©.
Cuộc tranh luận giữa luật sư bảo vệ bị cáo và luật sư biện hộ cũng kết thúc sau khi cả hai bên đồng ý Dahmer có vấn đề thần kinh. Ngày 13-7-1992, Dahmer từ chối luật sư biện hộ và xin được nhận tội.Sau 5 tiếng cân nhắc, ban bồi thẩm tuyên phạt Dahmer tù chung thân (15 lần tù chung thân, tương đương 937 năm tù).
Có một câu nói của Jeffrey Dahmer lý giải cho hành vi phạm tội gϊếŧ người của hắn mà cho tới nay vẫn còn nhiều người ghê rợn : " Gϊếŧ chóc chỉ là một phương tiện để kết thúc, đó là kết thúc tốt nhất cho cuộc sống và tôi thực sự ghét làm điều đó. Đó là lý do tại sao tôi đã cố gắng để tạo ra những con zombie sống của mình bằng việc tiêm axit uric trong vào đầu họ, nhưng đáng tiếc tôi lại không bao giờ làm được. Gϊếŧ chóc không phải mục tiêu của tôi, tôi chỉ muốn tạo ra bọn họ ở dưới sự kiểm soát hoàn toàn của tôi và không phải xem xét việc họ có thích hay không, và tôi muốn giữ họ ở bên cạnh tôi "
Đoạn video này được cho là ghi lại cuộc nói chuyện bình thường giữa các thành viên trong gia đình của Jeffrey Dahmer. Trong video hắn tâm sự dạo này mình ăn McDonald quá nhiều và có lẽ nên ăn ở nhà thường xuyên hơn ...
Một đoạn video đầy đủ về Jeffey Dahmer và gia đình của hắn
Dưới video này có một bình luận khá hay về Jeffrey Dahmer ( cũng là lý do mà mình hay nhiều người khác bị hấp dẫn bởi câu chuyện của gã sát nhân ác quỷ này )
" Có điều gì đó thực sự buồn về Dahmer. Tất nhiên nó không có gì so với nỗi buồn khủng khϊếp mà anh ta gây ra trong cuộc sống của những nạn nhân, điều đó không cần phải nói. Nhưng so với Ted Bundy, Richard Ramirez hay John Wayne Gacy ( những kẻ gϊếŧ người hàng loạt nổi tiếng khác ), anh ta dường như chỉ là một người vô cùng bối rối. Anh biết anh ta đã làm sai, tôi nhớ chính xác anh ta phải say xỉn để bắt đầu tội ác của mình, nghĩa là anh ta vẫn có lương tâm cần phải đóng cửa để anh ta làm những gì anh ta làm. Khi bạn nhìn vào các cuộc phỏng vấn nhà tù của anh ta trông gần như phó mặc cho mọi thứ đã kết thúc. Và trước tội ác của mình, anh ta không thể phủ nhận tình yêu đối với đối với nạn nhân của mình : anh ta muốn giữ họ mãi mãi với chính mình. Ted Bundy ghét phụ nữ, John Wayne Gacy ghét những xung đột đồng tính của mình, Dahmer thì khác anh ta hoàn toàn đắm chìm trong tình yêu. Một lần nữa, tôi không biện minh cho bất cứ điều gì ở đây, tôi không nói rằng anh ấy xứng đáng với sự thông cảm, và tôi thậm chí không thể tưởng tượng được nỗi đau mà anh ấy gây ra cho rất nhiều người và không bào chữa điều đó. Tất cả những gì tôi nói là, anh ấy là một đứa trẻ yêu thương nồng nàn, say đắm "
Một đoạn video khác về phiên tòa xét xử của Jeffrey Dahmer