Tận Thế Tiêu Hồn Động

Chương 23: Mềm lòng

Editor: Dĩm

Tất nhiên so với Lôi Dịch, Sở Du Ninh hiện lên vẻ xấu hổ, cô cúi đầu tránh đi ánh mắt của Lôi Dịch, cũng không nói cái gì.

Trên thực tế cô rõ ràng cảm nhận được Lôi Dịch mềm lòng, tuy rằng không nhiều lắm nhưng như vậy là đã đủ rồi. Cảm ơn trời đất, cô vẫn luôn cho rằng một chút biến hóa Lôi Dịch cũng không có, cô cũng phải hoài nghi gương mặt kia của chính mình rốt cuộc có dùng được hay không.

Sở Du Ninh chưa bao giờ hiện thân trước mặt Lôi Dịch, Lôi Dịch mềm lòng chắc chắn là bởi vì gương mặt kia của cô, nếu nhan sắc có giá trị này thì chứng minh hắn mềm lòng bắt đầu từ quan hệ lưỡng tính. Điều này thật tốt, ít nhất thời điểm công lược có thể nhẹ nhàng một chút.

Thấy Sở Du Ninh trầm mặc Lôi Dịch nghĩ nghĩ “Lâm Phong không thể sao? Anh ta có năng lực trở thành người em có thể dựa vào!”

Sở Du Ninh vừa nghe không khỏi nghĩ đến hắn kích thước người giống như con gấu, sắc mặt lập tức trắng bệch.

Tốt thôi… xem ra cô với hắn cùng lo lắng một việc. Lôi Dịch nhíu mày "Lục Dĩ Minh thì sao?" Nếu phải lựa chọn giữa một và hai, thì Lục Dĩ Minh vẫn là thích hợp với cô hơn một chút.

Sở Du Ninh nghĩ nghĩ cau mày lắc lắc đầu "Đội trường, không cần thiết như vậy đâu."

Đúng vậy nếu Lâm Phong không có đuổi theo cô thì cô ở trong tiểu đội chính là nơi tránh gió tốt nhất với cô, mà Lâm Phong lại theo đuổi không từ bỏ, chắc chắn là phát hiện ra cái gì, cho nên rời đi đối với cô chính là lựa chọn tốt nhất.

Sở Du Ninh nói không cần thiết chính là bảo Lôi Dịch không cần phải giữ cô lại, "Dù sao mấy người chỉ đem em thành người hầu, cho nên không cần thiết quản em, em ở chỗ này cũng sẽ không có nguy hiểm."

Lôi Dịch không khỏi dừng lại, hắn xác thật không cần thiết phải quản cô, nhưng mà….nghĩ đến bộ dạng ngay lúc đó của Lâm Phong, nếu mà không tìm thấy cô thật sự sẽ nhất định không chịu đi.

"Trở về đi, anh sẽ nói với Lâm Phong không cho anh ta cưỡng ép em." Lôi Dịch trầm giọng nói. Sở Du Ninh khẽ nhíu mày "Chỉ là thời gian biến hình của em có hạn, cách một đoạn thời gian sẽ khôi phục lại nguyên dạng…" Điều này đối với cô mà nói là một vấn đề lớn.

"Anh có thể hỗ trợ giúp em." Lôi Dịch nhìn từ đầu đến chân, mặc dù đã có bạn gái cũng không thể không cảm thán một câu, người phụ nữ này tồn tại chính là phỏng theo sự yêu thích của đàn ông mà lớn lên.

Phụ nữ trong tận thế một là đã chết, hoặc là cưỡng ép chính mình mạnh lên trở thành nữ hán tử, ngược lại phụ nữ tốt đẹp yếu đuối giống như Sở Du Ninh giống như lông phượng sừng lân, mặc dù cũng đều là dựa vào đàn ông để sống sót, loại hoang dại như Sở Du Ninh thật sự là lần đầu tiên nhìn thấy. Thấy Sở Du Ninh vẫn thật sự kháng cự Lôi Dịch thở dài "Coi như giúp anh, anh cũng không nghĩ bởi vì em làm người trong tiểu đội sinh ra ngăn cách."

Sở Du Ninh nghi hoặc nhìn về phía Lôi Dịch, đôi mắt mềm mại như nước đơn thuần ngây thơ giống như nai con.

"Lâm Phong cảm thấy vì Triệu Tiêm Tiêm từ chối lên núi mới khiến em không từ mà biệt."

Thật tốt, lời nói này quá rõ ràng, nếu cô lại không buông tay thì chính là không biết tốt xấu. Dù không muốn, thì Sở Du Ninh vẫn thoả hiệp. Lôi Dịch thật sự vừa lòng, đây là một người phụ nữ biết tiến biết lùi.

Cứ như vậy Sở Du Ninh biến trở lại bộ dạng cô gái bình thường kia, đi theo phía sau Lôi Dịch trở về, vừa đi cô còn nhìn vừa nhìn về bốn phía, nhìn qua là đang rất bất an, trên thực tế là đang tìm một loại thực vật.

Thời điểm Sở Du Ninh đi theo bên cạnh Cao Dương đã từng gặp được qua một dị năng giả kia thật vất vả mới từ nơi này đi ra ngoài, dị năng giả kia nói rất nhiều việc có mối quan hệ trong núi, trong đó có một loại thực vật có bộ dạng như bồ công anh, đồ vật kia nhìn qua bình thường nhưng lại là xuân dược có lực cực mạnh, dù là dã thú đã đi qua đều sẽ bị nó ảnh hưởng tiến vào thời kỳ động dục, sau đó dây leo hút máu ở bên cạnh lại nhân cơ hội cắm vào cơ thể động vật hút máu, mà bồ công anh sẽ đi theo điểm hút máu mà cây dây leo này hút ra, rất nhiều đồng bọn của người nọ đã chết không chớp mắt ở trên loại thực vật này.