Ông Xã Em Là Thú Nhân 2

Chương 39: Ôn tồn

Ryan đè nửa người lên trên Điền Hân, dùng sức hút nhũ tiêm mê người, lâu lâu lại nhả ra, ngậm bên kia, ra sức liếʍ, thỉnh thoảng phát ra tiếng nút, hai vυ' trắng nõn bị hắn mυ'ŧ ửng hồng, bàn tay to chơi đùa hai bầu vυ' non mịn trắng nõn, nắm lấy một bên, mềm nhẹ xoa nắn.

_“Ư…Ryan...” Điền Hân dần dần bị tìиɧ ɖu͙© xâm chiếm, ôm chặt bờ lưng Ryan, không tự giác ưỡn ngực, ham muốn âu yếm nhiều hơn, đôi môi ẩm ướt nóng rực của Ryan bắt đầu dời xuống, liếʍ lên vùng bụng bằng phẳng, kɧıêυ ҡɧí©ɧ rốn nhỏ xinh xắn. Sau đó, kéo rộng hai chân nàng, đôi mắt sáng rực bình tĩnh nhìn chăm chú cửa vào mất hồn kia, chóp mũi chậm rãi tới gần tiểu huyệt ngọt ngào, vươn đầu lưỡi nhấm nháp nơi ướt đẫm trơn trượt kia, đầu lưỡi ẩm ướt nóng rực vừa đυ.ng vào hoa huyệt mẫn cảm, đã khiến Điền Hân run rẩy, cảm giác tê dại làm cho nàng không khỏi rên lên, Ryan thấy thế càng thêm ra sức liếʍ nhẹ, đóa hoa phấn nộn bắt đầu co rụt, trào ra càng nhiều mật dịch.

_“Thực ngọt!” Ryan mấp máy môi tán thưởng, nhịn không được vươn ngón tay, cọ xát khe hở mềm mại, huyệt khẩu tê ngứa, làm cho Điền Hân kìm lòng không được xoay eo nhỏ, muốn cho hắn tiến vào sâu hơn. Ryan cảm nhận được khát vọng của nàng, cố tình không cho nàng được toại nguyện, không ngừng kɧıêυ ҡɧí©ɧ đóa hoa phấn nộn, nhẹ nhàng vuốt ve.

Điền Hân khó nhịn rên khẽ: “A... Ryan…Ryan...” Đóa hoa truyền đến từng đợt ngứa ngáy, làm cho hoa huyệt chảy ra càng nhiều mật dịch, làm ngón tay ướt sũng.

_“A...” Ryan đột nhiên chọc một ngón tay vào, khiến Điền Hân kinh hô một tiếng, lập tức ưỡn cao người, thoải mái tràn ra tiếng rêи ɾỉ nho nhỏ.

Ngón tay Ryan thừa cơ tác quái trong cơ thể nàng, hô hấp Điền Hân dồn dập, thừa dịp lúc này, hắn cúi đầu ngậm tiểu cầu ở huyệt khẩu sớm sưng đỏ, khẽ cắn.

_“A a a...” Điền Hân kêu to ra tiếng, không chịu nổi quá nhiều kɧoáı ©ảʍ thân mình kịch liệt vặn vẹo, ngay lúc này hắn lại rút ngón tay ra ngoài, cảm giác đột ngột trống rỗng làm cho Điền Hân nức nở ra tiếng, kìm không được ưỡn thẳng người.

Ryan bị vẻ yêu mị của nàng trêu chọc hưng phấn không chịu nổi, đầu lưỡi không hề báo động trước đâm vào tiểu huyệt run rẩy.

_“A…Không...” Từng đợt tê dại kɧoáı ©ảʍ trong tiểu huyệt làm cho Điền Hân nhịn không được dạng thẳng chân, hai chân thon dài không ngừng cọ xát ở trên người hắn.

Ryan bị nàng cọ cọ trong người ngứa ngáy khó nhịn, cảm giác hoa huyệt đủ ướt, mới rút đầu lưỡi ra, “Ư…Nóng quá...” Bị đầu lưỡi liếʍ láp hoa huyệt càng thêm nóng, Điền Hân khó nhịn ngẩng đầu, muốn thứ thô to hơn nữa đâm thật sâu lấp đầy cơ thể trống rỗng.

_“Bảo bối, muốn sao? Hử? Xin anh đi, xin anh, anh sẽ thỏa mãn em.” Lửa nóng thật lớn của Ryan gắng gượng mơn trớn bên cửa huyện của nàng, xoay tròn, kɧıêυ ҡɧí©ɧ nàng, Điền Hân bị hắn trêu chọc dục hỏa điên cuồng, nhưng lại không chịu mở miệng cầu xin, cuối cùng bị dục hỏa trong cơ thể tra tấn chịu không nổi, xoay người đè hắn, mặt đỏ ửng phủ lấy vật cực đại kia từ từ ngồi xuống.

Nhưng của hắn quá sức lớn, hoa huyệt mềm mại hơn nửa ngày mới cắn nuốt được một nửa đã rã rời cả người vô lực ghé vào trên người hắn thở dốc.

_“Ư…Bảo bối ngoan, mau tiếp tục, còn chưa hết.” Ryan khó nhịn thét lớn một tiếng, vỗ mông nhỏ thúc giục nàng tiếp tục. Thật vất vả mới thấy nàng chủ động một lần, thế là cố nén du͙© vọиɠ từ nàng chờ đợi nàng “chà đạp”, không ngờ nàng chỉ mới đi nửa đường đã dừng lại, làm du͙© vọиɠ của hắn dồn ứ đến nghẹn.

_“Ưm…” Điền Hân cả người mềm yếu, ghé vào hắn trên người rầm rì không muốn cử động, hắn chụp lấy mông nàng kéo mạnh, hoa huyệt nàng run rẩy, gắt gao hút hắn.

_“Ư…” Ryan được hút chặt sảng khoái hừ nhẹ một tiếng, không nhẫn nại giữ chắc lấy eo thon của nàng, sau đó hung hăng thẳng lưng, thẳng tắp đi vào.

_“A a a...” Điền Hân rêи ɾỉ một tiếng thật dài, hạ thể sắp bị chống đỡ đến mức cực hạn làm cho nàng không tự chủ được ôm lấy cánh tay hắn, đung đưa toàn thân.

Hai mắt Ryan khép hờ, hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ do nàng mang tới, bàn tay to vuốt ve mông nàng, lần theo đường con tuyệt đẹp trượt xuống khe mông, chạm đến cúc huyệt liền có vẻ không kìm chế được.

_“Đừng…” Điền Hân giật mình, thẳng lưng muốn tránh, du͙© vọиɠ Ryan chưa được thỏa mãn, sao chịu cho nàng dễ dàng rời đi, kéo mạnh nàng lại, sau đó nghiêng người, đè lên nàng, không nói hai lời bắt đầu rút ra chọc vào.

_“A a...” Lúc này Ryan tùy ý khống chế tiết tấu, nhục bổng thô to đâm vào tiểu huyệt căng trướng, đẩy tận vào hoa tâm, khuấy đảo nàng đến đau xót lại căng phồng, toàn thân không ngừng run rẩy, như bị điện giật, cảm giác chướng bụng nóng rực lan tràn làm cho nàng nhịn không được ôm chặt Ryan, hai chân thon dài cũng không tự giác quấn lấy thắt lưng hắn, nũng nịu kêu lên: “A…A…A…Đừng…A...”

_“Đừng?” Ryan trong hoa huyệt nàng rút ra chọc vào thật nhanh, lại liếʍ vành tai nàng, cười tà hỏi: “Thật sự đừng sao? Anh lấy ra nha?” Nói rồi thật sự rút đại nhục bổng ra bên ngoài, qυყ đầυ cơ hồ muốn hút ra cả tiểu huyệt nàng.

_“Muốn…Em muốn…A. . .” Sâu trong hoa huyệt ngứa ngáy khó nhịn làm cho Điền Hân không để ý thẹn thùng gắt gao bám lấy hắn, không cho hắn rời đi, Ryan khẽ cười một tiếng, lại mạnh mẽ đâm vào, đùa giỡn: “Bảo bối, luyến tiếc rời đi, nói cho anh biết, anh làm em thoải mái không? Hử?”

_“A…Thoải mái…Rất sâu…A…Thật thoải mái…A...” Điền Hân bị hắn rút ra chọc vào ý thức mơ hồ, hai tay ôm cổ Ryan, đùi quấn quanh thắt lưng hắn, eo nhỏ mềm mại vặn vẹo phối hợp, hai vυ' trắng noãn theo nhịp điệu của hắn lắc lư, Ryan nhìn mị thái nàng như si như cuồng, rất là đắc ý chế nhạo nói: “Vật nhỏ em cũng thực lẳиɠ ɭơ, thực quyến rũ.”

Điền Hân vừa thẹn vừa vội, hoa huyệt co rút lại càng chặt, lúc này tốc độ Ryan lại càng nhanh hơn, như động cơ motor điện rất nhanh rút ra chọc vào.

_“A a a...” Điền Hân được yêu thương, nháy mắt cảm giác như bay lên đám mây, miệng nhỏ không ngừng thở dốc, ôm chặt lấy Ryan, nâng mông làm cho hoa huyệt cùng đại nhục bổng càng thêm thϊếp hợp, hai chân kẹp chặt thắt lưng hắn, huyệt thịt kịch liệt co rút, tử ©υиɠ như sinh ra hàng ngàn xúc tu hút chặt lấy nhục bổng, một dòng dịch nóng từ sâu bên trong trào ra, giống như núi lửa bùng nổ bình thường, lan trào ra xung quanh.