Hwang ChunJoo tối sầm lại, hít sâu rồi nhìn về phía con gái mình, ôn hòa nói: "Chuyện này chúng ta khoan đã nói, dù sao thì ngày nghỉ năm mới hai đứa phải về nhà một chuyến, nhất định phải như vậy."
Đề tài làm sao lại chuyển tới tới đây rồi? Tiffany nghi hoặc nhìn cha mẹ.
"Chuyện của hai người, cha mẹ có đồng ý hay không thì cũng để sau, nhưng tiệc năm mới là truyền thống của Hwang Gia chúng ta, con không thể vắng mặt."
"Nhưng con gần đây rất bận, sợ rằng không có thời gian..."
"Coi như con bé không về thì cô cũng phải về." Ông Hwang quay đầu nhìn Taeyeon: "Dù sao thì cô cũng là người của Hwang gia chúng tôi...Con nuôi, tham gia bữa tiệc là chuyện đương nhiên."
"Vâng." Taeyeon rất dứt khoát đáp ứng.
Trong mắt Hwang ChunJoo thoáng qua một tia nhìn phức tạp rồi nhanh chóng giấu xuống: "Như vậy chúng tôi về khách sạn nghỉ ngơi trước." Nhẹ nhàng nhìn vợ của mình.
"Tiffany, tối nay con phải ngủ với mẹ đó." Bà Hwang dắt tay con gái, nụ cười xuất hiện lại trên gương mặt: "Đã nửa năm mẹ chưa được gặp con, đêm nay tán gẫu suốt đêm được không?"
"Con..."
"Chẳng lẽ con không muốn ở bên cạnh cha mẹ?"
"Dĩ nhiên không phải."
"Cứ quyết định như vậy đi." Khoác tay con gái đi ra ngoài cửa.
Gian phòng này đối với vợ chồng Hwang thị là quá mức đơn sơ, cứ mỗi lần nhớ con gái lại sang đây thăm con đều ở khách sạn. Mỗi lần như vậy Tiffany đều đến khách sạn ở cùng, dù sao thì phòng tổng thống ở đó so với phòng của cô cũng không khác nhau là mấy.
Đóng cửa chính lại cũng chính là cắt đứt ánh mắt lưu luyến của Tiffany và cũng ngăn cách luôn bọn họ.
Tất cả ở đây là do đã mất đi kiềm chế, mất đi quá sớm.
Taeyeon xòe hai bàn tay ra, mở ra là hai bàn tay trắng, cậu không có gì trong tay cả mà con đường phía trước quá khó khăn.
Cậu lặng lẽ đứng ở cửa một hồi thật lâu.
Vậy là xong bước một, bản lĩnh của bé Tae còn ở phía trước nha. Những chương sau sẽ là cuộc đấu đầy cam go của ba vị cáo già vs một vị cáo non. Hãy xem cáo non này chinh phục ba vị cáo già như thế nào. Người ta nói yêu thì phải vượt qua chông gai thử thách mới bền vững được, cho nên dù ai có thương xót bé Tae thì cũng nên cố kiềm chế xem bé thể hiện thế nào nha.hehe
Tổng hợp phương pháp tác chiến
Bước 1: mềm mỏng nhưng không thỏa hiệp
Bước 2: binh đến tướng đỡ, nước dâng đất chặn.
Bước 3: chứng tỏ tài năng, ôm người đẹp về.
Vợ chồng Hwang thị lần này ở Paris chờ đợi một tuần lễ, mãi cho đến một ngày trước năm mới, mới mang Taeyeon cùng Tiffany cùng nhau về nhà ở NewYork.
Từ Paris đến NewYork, Tiffany và Taeyeon không có cơ hội để nói chuyện cùng nhau nửa câu. Trở lại Hwang gia, mẹ cô mang cô theo vì bảo bữa tiệc năm mới tối mai cần chuẩn bị. Chọn lễ phục, làm tóc, dưỡng da, ngày đi tối trở lại, ngay cả mặt mũi Taeyeon cũng không thấy đâu.
Mà mỗi lần nhắc đến chuyện cô và cậu, mẹ đều dùng một giọng rất dịu dàng: "Ngoan, có chuyện gì chờ hết bận rộn rồi nói."
Hết bận rồi nói, hết bận rồi nói, cô phát giận, mẹ liền dịu dàng nhìn cô cười, không nói lời nào như đánh một phát thật mạnh vào bông, không có uy lực nào.
Tiffany chính là người nóng nảy bộp chộp, cô làm việc rõ ràng rành mạch, muốn tất cả mọi chuyện phải rõ ràng mới thoải mái được. Nhưng chẳng làm gì, cũng chẳng ai nói gì, quả thật sẽ làm cho cô héo mòn mà chết. Mà nhất là người kia mãi không thấy, chỉ cần nhớ người ta cũng khiến cô phát điên lên rồi. Cô có nóng lòng cũng vô ích, dù sao cha mẹ cũng chẳng đồng ý để cô và hắn cùng nhau.
Rốt cuộc, gần tối ngày 1 tháng 1, con trưởng của Hwang gia Hwang Yuri mang theo vị hôn thê và cũng là bạn tốt của cô Jessica Jung trở lại Hwang gia.
Vừa mới về nhà, Yuri liền bị cha mình hỏa tốc triệu đến thư phòng, Jessica theo lệ đến phòng của Tiffany. "Fany, tao rất nhớ mày đó."
Tiffany đã thay bộ lễ phục màu đỏ, đang ngồi trước bàn trang điểm làm tóc. Trên đời này nếu như còn có ai khác có thể mặc váy màu đỏ động lòng người thì trừ Tiffany ra không còn ai khác, khỏi phải nghĩ nhiều.
Màu sắc xinh đẹp, nổi bật, nhưng nếu không để ý sẽ dễ dàng thành tục khí, nhưng Tiffany thì không, màu sắc này trời sinh để cho cô mặc, đem da thịt nõn nà của cô phô ra càng thêm lóa mắt.
Ngũ quan của cô tinh xảo, mái tóc xoăn dài được tết lên gọn gàng, đôi mắt to sáng ngời. Chỉ cần trang sức đơn giản tao nhã cũng đã tôn lên toàn bộ ưu điểm của cô, xinh đẹp không ai có thể tránh nổi.
"Mày tới rồi?" Tiffany miễn cưỡng liếc nhìn cô ta một cái.
Jessica cũng là mỹ nữ, hơn nữa cũng là đại mỹ nữ. Nhưng có xinh đẹp hơn nữa mà đứng cạnh Tiffany thì cũng sẽ bị kém sắc đi mấy phần. Mà điều này từ bé đến lớn ở bên cạnh Tiffany nên Jessica hiểu rõ cực kỳ.
"Mày làm sao vậy? Tinh thần không tốt lắm?" Jessica mặc bộ lễ phục màu tím nhạt, cẩn thận vuốt làn váy ngồi xuống bên cạnh.
Tiffany nhìn bạn tốt, khuôn mặt rạng rỡ, quả nhiên cô gái có tình yêu suôn sẻ sẽ khác. Jessica thật may mắn, từ nhỏ đến lớn có Yuri chờ đợi, cưng chiều, bao dung bao nhiêu tính xấu của cô t nhưng quan trọng nhất là Hwang gia và Jung gia thân thiết bao nhiêu năm, họ đi lại với nhau thì trưởng bối vô cùng tán thành.
Kẻ đắc ý thì làm sao hiểu nổi người đang thống khổ? Mà ngoại trừ Taeyeon, Tiffany không có thói quen chia sẻ bí mật tình cảm với người khác. Cho dù là chị em tốt từ nhỏ đến lớn như Jessica cũng không được. Cho nên cô nhẹ nhàng lắc đầu: "Không có gì, có thể do gần đây mệt mỏi quá thôi."
Thật mệt chết đi, cô đếm đã chín ngày chưa nói cùng Taeyeon câu nào, chỉ cần cậu bên cạnh cô sẽ ổn nhưng mãi không thấy. Cô nhớ cậu muốn điên lên nhưng mẹ thì luôn kè kè bên cạnh, cho dù có việc cũng sai lái xe đưa đón, có muốn trốn cũng không được.
Trong tận đáy lòng cô thừa hiểu, cha mẹ nhất định sẽ không đồng ý chuyện cô và Taeyeon. Nếu như hiện tại cô mà đối nghịch với bọn họ chỉ sợ là làm khó cho Taeyeon. Cho nên cô vì cậu mà chịu đựng, đồng thời trong lòng cũng lo lắng cậu có thể vì con đường phía trước quá gian nan mà không muốn đi tiếp nữa hoặc vì báo đáp ơn nuôi dưỡng của vợ chồng Hwang thị mười một năm mà lựa chọn buông tha cô?
Cho dù cậu ở cùng với cô nhiều năm, cô cũng không thể khẳng định bên trong đó có vì phần cảm kích này hay không.
"Tao nói nha, tối hôm nay so với năm ngoái còn náo nhiệt hơn nhiều. Bác trai và bác gái mời rất nhiều người đến, lúc đó chắc chắn sẽ vô cùng đông vui."
Tài lực hùng hậu, bối cảnh cường thế như Hwang gia mỗi năm một lần đều tổ chức dạ tiệc. Những người ở tầng lớp thượng lưu ở NewYork đều được mời, chẳng qua Yuri vốn trời sinh khiêm tốn nên hằng năm chỉ mời một số người cố định là bạn làm ăn và vài người bên chính phủ mà Hwang gia có quan hệ. Nhưng năm nay thì khác, do Hwang ChunJoo yêu cầu, Yuri đương nhiên không dám từ chối. Cho nên năm nay Hwang gia đổi lại, rộng rãi mời khách từ thương giới, nhất là những thanh niên tài năng tuấn tú đến tham dự tiệc.
Nhìn tình hình này, Jessica đoán nhất định là vì Tiffany còn vài tháng nữa sẽ tốt nghiệp đại học, bác trai sợ cô có bạn trai ở Pháp sẽ ở lại đó không chịu về nhà nên dứt khoát giới thiệu đối tượng cho con gái, bắt con gái sau khi tốt nghiệp phải về NewYork làm việc.
Nhưng mà phải làm thật khéo, nếu không với tính khí của cô ấy như thế chỉ sợ sẽ huyên náo hỏng hết mọi chuyện. Phải biết cá tính Tiffany vừa kiêu ngạo lại độc lập, ghét nhất có ai đó sắp xếp cuộc sống của cô.
Nhưng mà, nếu như sau hôm nay cô ta kiếm được người tốt để qua lại cũng không tệ. Nhưng mà người tốt nhất trên đời đã bị Jessica này tóm về rồi, haha.
Bữa tiệc năm mới của Hwang gia được cố định tổ chức ở khu biệt thự phía Đông NewYork.
Con đường tư nhân rộng rãi đã sớm được quét dọn sạch sẽ, từng chiếc xe sang trọng được sắp xếp ở bãi dường như không thể thấy cuối bãi ở đâu. Đi đến cửa chính là tiếng âm nhạc nhẹ nhàng dễ nghe vang lên. Tám giờ đúng, tiệc tối bắt đầu.