Edit: Ai Shiteru
Beta: Heulwen
Đối mặt với sự theo đuổi nhiệt tình của người đàn ông, Tống Phi Vũ không biết làm thế nào, cô ngẫm lại mối quan hệ của mình và Chu Chính, nghĩ muốn từ chối nhưng vẫn không đủ nhẫn tâm nói ra.
Nhanh chóng đã tới cuối tuần, người đó nói sẽ bày tỏ lần nữa với cô, đến lúc đó cô phải làm thế nào đây?
Trời sẩm tối cô mới về đến nhà, Tống Phi Vũ cảm thấy phiền lòng nên một mình xuống phòng gym dưới nhà để chạy bộ.
Đã lâu cô chưa tới phòng gym, trước kia thì thường hay tới cùng anh nhưng bây giờ anh đang bận chuyện chi nhánh công ty nên hai người đã lâu chưa gặp mặt.
Cô mở chế độ cao nhất trên máy chạy bộ rồi chạy nửa tiếng, đến khi quần áo trên người ướt đẫm cô mới dừng lại.
Chu Chính đẩy cửa bước vào nhìn thấy cô gái đang đưa lưng về phía anh uống nước, bộ đồ thể thao trên người ướt đẫm, anh đi qua đúng lúc cô xoay người lại.
"Anh rể?" Tống Phi Vũ nhìn thấy anh, não bộ tự giác căng thẳng.
“Chạy bộ?” Chu Chính nhìn cô chằm chằm, da thịt thiếu nữ trắng mịn thấm đầy mồ hôi, anh đưa khăn lông của mình cho cô.
"Cảm ơn anh." Tống Phi Vũ nhận khăn xong lại xoay người đi, im lặng lau mồ hôi.
Chu Chính nhìn ra cô không mấy hứng thú nên đành phải ôm cô từ phía sau, nói: "Gần đây bận bịu nên không quan tâm đến em!"
Tống Phi Vũ không nói gì để anh tuỳ ý ôm chặt mình.
Chu Chính ngứa ngáy tay chân vuốt ve eo thon của cô, anh vén áo lên phía trên để cảm nhận được làn da mềm mại dưới tay, hô hấp dần trở nên nặng nhọc.
Người đàn ông này muốn gì Tống Phi Vũ không nghĩ cũng biết nhưng cô không ngăn cản, miệng lại nói: “Em hơi mệt.”
“Tôi sẽ nhẹ thôi.” Chu Chính xốc quần áo thể thao của cô lên, áσ ɭóŧ màu trắng lộ ra ngoài bị anh phủ bàn tay lên vuốt ve, xoa nắn, cảm nhận da thịt đàn hồi.
Người đàn ông không mấy khi dịu dàng nhưng Tống Phi Vũ vẫn chưa chấp nhận được, nắm lấy cổ tay anh: “Em không muốn làm.”
Chu Chính không có ngừng tay lại, cự vật của anh đã cương lên chống vào trái đào vểnh của cô, cọ cọ nói: “Thật sự không được sao?”
“Anh đừng cọ nữa, hôm nay thật sự không được.” Tống Phi Vũ giãy giụa, có điều đàn ông đang lúc tϊиɧ ŧяùиɠ lên não thì chẳng bao giờ để mỡ vuột khỏi miệng mèo, anh vẫn kéo áσ ɭóŧ của cô xuống.
Hôm nay Chu Chính mặc một bộ quần áo thể thao nên dươиɠ ѵậŧ dưới háng cương lên rất rõ, anh bế cô gái lên, xoay mặt cô lại để nhìn cho rõ gương mặt đang thiếu kiên nhẫn này, đôi mắt anh tối lại.
“Anh rể à, để hôm khác đi, hôm nay em còn có việc.” Tống Phi Vũ không phát hiện ra anh có chút bất thường.
Chu Chính thô bạo cởi xuống chiếc quần thể thao ôm sát của cô, xem ra anh đã bỏ mặc cô trống vắng lâu lắm rồi.
“Anh là đồ khốn! Anh!” Tống Phi Vũ bị anh đè xuống thảm yoga, hai chân bị tách ra, mông vểnh lên, anh móc côn ŧᏂịŧ của mình ra ngoài để ở ngay cửa vào của huyệt thịt, cưỡng chế cắm vào trong.
Chu Chính không nói tiếng nào, cự vật bị huyệt nhỏ sít sao của cô kẹp chặt đến mức lớn thêm một cỡ, anh thẳng lưng xỏ xuyên vào, thân gậy thô tráng lấp đầy âʍ đa͙σ của cô.
“Cút… A…. “ Tiểu huyệt của Tống Phi Vũ bị căng ra hết cỡ, từng lớp thịt mềm ôm lấy thân gậy của anh, tuy rằng lần này không phải là cô tình nguyện làm nhưng huyệt nhỏ dâʍ đãиɠ lại kẹp chặt anh.
“Chỗ nào không vui? Nói cho tôi biết!” Chu Chính thở hổn hển, chộp lấy mông cô kéo từng cái, cự vật tím đen với đường nét thô ráp đâm sâu vào, tiếng ‘phụt phụt’ vang lên ở vách ngoài.
“Em không…. không có…. A…. “ Tống Phi Vũ bị khuất phục quỳ bò trên thảm tập, cơ thể hoàn toàn bị anh khống chế, côn ŧᏂịŧ của anh mạnh mẽ ra vào trong cơ thể cô, mặc dù không muốn phát ra tiếng nhưng cô không có cách nào khống chế được kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt này.
“Không có? Vậy tại sao lại xụ mặt? Nói cho tôi biết là ai chọc em.” Chu Chính không tin lời cô nói, anh dùng sức đâm vào, qυყ đầυ chọc đến cổ tử ©υиɠ.
Tống Phi Vũ làm sao dám nói cho anh biết có người đang theo đuổi cô, muốn làm bạn trai của cô.
“Không có gì hết…. Uhm…. A…. Dài quá…. Chọc tới rồi…. A... “ Mông cô siết lại, chỗ thịt mềm sâu trong âm huyệt bị anh chọc mở, một lượng lớn dịch nhờn chảy ra ngoài, cô có thể tưởng tượng được chỗ hai người kết hợp lầy lội thế nào.
“Nói cho tôi biết! Nhanh!” Tốc độ đâm vào của Chu Chính không nhanh nhưng sau nhiều lần đâm lút cán, qυყ đầυ chọc đến cổ tử ©υиɠ mới chịu rút ra, anh nắm lấy eo thon của cô, cái mông bị đánh cho đỏ ửng, phần hông của anh tàn nhẫn va chạm với mông thịt của cô.
Nhiều ngày không có chịu sự tra tấn bằng cự vật của anh nên âm huyệt bị kɧıêυ ҡɧí©ɧ tiết ra rất nhiều chất nhờn, Tống Phi Vũ muốn anh làm nhanh lên, bên trong cô ngứa ngáy khó chịu muốn chết.
“Anh rể…. Uhm…. Anh mau…. Nhanh lên…. “ Cô rêи ɾỉ, vểnh mông cao lên cho anh đâm chọc.
“Em còn chưa nói cho tôi.” Chu Chính cố tình dừng lại, không còn đâm vào rút ra nữa, sau đó anh dùng tay kí©ɧ ŧɧí©ɧ cô mở ra hai cánh hoa môi.
Tống Phi Vũ loạng choạng co siết mông lại nhưng năng lực của bản thân cô không chịu nổi kí©ɧ ŧɧí©ɧ này đành phải đầu hàng, nói: “Rất xin lỗi…. Uhm…. Anh rể, em không muốn làm bạn tình của anh nữa.”
Chu Chính nghe thấy thì rút côn ŧᏂịŧ bên trong cơ thể cô ra, anh kéo hai chân cô ngược lên trên, cơ thể thiếu nữ mềm dẻo nên bắp chân chạm đến cái trán, giống như gập người lại, cô bị anh đâm vào rút ra làm cho chỉ có thể rêи ɾỉ mê loạn.
“A…. Anh rể…. Mạnh quá…. A... Đã quá…. “ Chiếc quần ôm sát của cô còn vắt vẻo trên cổ chân, cả người cô trần trụi, áσ ɭóŧ không biết đã nằm ở chỗ nào, hai bầu ngực trắng mịn dựng thẳng lên, cô tự đưa tay mình xoa nắn.
Chu Chính càng đâm vào thì càng kịch liệt, hoàn toàn không thể dừng lại được, vòng eo theo quán tính mà cong lại, côn ŧᏂịŧ thô to điên cuồng ra vào trong hang động chật hẹp của cô, bị từng lớp thịt mềm quấn lấy liếʍ mυ'ŧ, anh rên một tiếng.
“Không làm bạn tình cũng được! Tôi bao nuôi em.” Anh dựng thẳng eo, tốc độ lại nhanh hơn nữa.
“Không…. A…. “ Tống Phi Vũ vừa nghĩ đến việc bị anh bao nuôi, vừa nghĩ đã thấy sợ.
“Anh rể…. Em sắp chịu không nổi rồi…. A…. Anh bắn đi…. Bắn đi, bắn vào trong em.” Tống Phi Vũ không muốn chọc giận anh nên vì lấy lòng mà phải nói chuyện kí©ɧ ŧɧí©ɧ anh.
“Ừm! Cái đồ lẳng lở.” Chu Chính nhanh chóng đâm sâu vào trong cơ thể cô, hai túi trứng nặng trĩu đánh vào trên mông cô, cỡ khoảng 80 đến 100 cái thì qυყ đầυ run rẩy, chỗ mắt ngựa mở ra bắn từng luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c.
Tống Phi Vũ đã bị đưa lêи đỉиɦ cao trào, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi không ngừng rót vào làm cô chịu không nổi mà vểnh cao mông lên.