Edit: Hanna
Beta: Heulwen
“Em… Không…” Đến lúc này, Tống Phi Vũ mới bắt đầu cảm thấy sợ hãi, quá trình câu dẫn rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ nhưng khi thật sự thành công rồi, cô mới phát hiện ra mình không đủ can đảm, người đàn ông trước mặt ngay lập tức thay đổi sắc mặt, tựa như muốn đem cô ăn sống luôn.
Đũng quần của Chu Chính căng phồng thành một đống lớn, bởi vì bó sát người nên hiện ra hình dạng côn ŧᏂịŧ to lớn rõ mồn một, anh đỏ mắt ra lệnh: “Em không phải muốn ăn nó sao? Tự mình lấy ra đi.”
Tống Phi Vũ còn lâu mới lùi bước, hừ, cô muốn nhìn xem, liệu người đàn ông này có dám làm tới thật không.
Đôi tay nhỏ nhắn duỗi sang hai bên eo rồi đặt lên trên da thịt của người đàn ông. Cô vô cùng hồi hộp, đôi tay run rẩy kéo chiếc quần đùi xuống dưới.
Cô chưa bao giờ cảm thấy xấu hổ đến vậy, những trải nghiệm mới mẻ, tất cả đều đang xảy ra trong phòng tập thể hình.
Khoảnh khắc chiếc quần đùi bị kéo xuống, côn ŧᏂịŧ cương cứng bật ra, phần thân sưng to dữ tợn, chiều dài kinh người, thẳng đứng thành góc chín mươi độ, bật ra, đập vào mặt người con gái, màu tím đen vừa vặn tương phản với làn da trắng nõn.
Những sợi lông xung quanh côn ŧᏂịŧ dày, đen và xoăn lại, tất cả tượng trưng cho sức mạnh, từ độ dày này cũng có thể đánh giá được khả năng làʍ t̠ìиɦ ra sao.
Chu Chính nhìn ra được người con gái này đang kinh hãi, hai mắt trợn tròn, kích thước của anh quả thực không bình thường, to và dài hơn những người đàn ông khác, cô gái này kinh ngạc cũng là điều bình thường.
“To quá!” Tống Phi Vũ đỏ mặt, cô không biết tiếp theo nên làm gì.
Chu Chính thẳng lưng chọc chọc phía trước, qυყ đầυ to lớn đầy đặn đâm vào cằm cô.
Đột nhiên sáp lại gần, Tống Phi Vũ bị bất ngờ, tuy cô cũng không phải loại trinh tiết liệt nữ gì, nhưng đột nhiên bảo cô ăn côn ŧᏂịŧ của một người đàn ông, cô không biết nên làm như thế nào.
“Anh rể, mùi không dễ ngửi, em không liếʍ được.” Xung quanh mũi Tống Phi Vũ tràn ngập mùi hơi tanh nồng đậm đặc trưng của côn ŧᏂịŧ, và thêm mùi mồ hôi nhàn nhạt sau khi vận động của một người đàn ông.
“Không phải em muốn ăn nó sao.” Côn ŧᏂịŧ của Chu Chính nghẹn đến mức tím đen, đỉnh qυყ đầυ rỉ nước.
“Anh đừng thô bạo như vậy, em liếʍ!” Tống Phi Vũ dùng tay dứt khoát cầm lấy thân của côn ŧᏂịŧ, cô ngẩng đầu lên, cái miệng nhỏ nhắn mở ra, qυყ đầυ ngăm đen thật sự quá thô to, cô thử ngậm vào, nhưng quá khó khăn.
“Haaa!” Chu Chính gầm lên một tiếng, đã bao nhiêu lâu không dính đến tìиɧ ɖu͙©, anh cũng không nhớ rõ, cô gái dưới háng mυ'ŧ chặt đỉnh qυყ đầυ khiến mông anh căng chặt.
Cái miệng nhỏ của Tống Phi Vũ phải mở ra hết cỡ, mới ngậm được một nửa, cô đã nhả ra ngoài, thở gấp: “Anh… Anh rể.”
L*иg ngực Chu Chính phập phồng kịch liệt, làn da như muốn nứt ra, anh thật sự rất kích động, não bộ đã không thể khống chế được hành vi vượt rào lệch lạc, lúc này anh chỉ nghĩ muốn làʍ t̠ìиɦ.
Tống Phi Vũ xem như sợ người đàn ông này rồi, cô lại cúi xuống, miệng mở rộng, vươn đầu lưỡi liếʍ đỉnh qυყ đầυ rỉ nước.
Cô gái dưới thân đang cẩn thận từng li từng tí liếʍ côn ŧᏂịŧ dưới háng anh như sợ mình sẽ làm đau nó vậy, động tác liếʍ mυ'ŧ nhẹ như lông hồng của cô khiến Chu Chính bừng bừng lửa du͙© vọиɠ, vừa lướt qua đã ngừng, không đến nơi đến chốn, không thể thỏa mãn du͙© vọиɠ mãnh liệt của anh.
“Ưmm… Anh làm gì.” Người đàn ông ghì đầu Tống Phi Vũ để cố định cô trên vách tường, côn ŧᏂịŧ dày vò đôi môi mềm mại.
Tống Phi Vũ chủ động mở miệng, côn ŧᏂịŧ mạnh mẽ chọc vào, qυყ đầυ khổng lồ lấp đầy toàn bộ khoang miệng, thô to đến mức khó thở, cô không nhịn được mà dùng sức siết cái miệng nhỏ kẹp lấy qυყ đầυ, bất ngờ bị siết chặt như vậy, côn ŧᏂịŧ sưng to hết cỡ.