Chương 46: Bị kéo vào trong hẻm cắm đầy cái miệng nhỏ, bắn vào bên trong hoa huyệt của cô.
Thích Âm không khống chế được.
Bên ngoài con hẻm vẫn còn ánh đèn mờ ảo, những nơi cách đó mấy phố sáng đèn như cũ, còn có tiếng xe chạy cách đó không xa mơ hồ lọt vào tai, mà cô bị Kỷ Lưu Thành kéo vào trong góc, bị ngón tay vân vê tiểu huyệt không chút kiêng nể.
Quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Cho nên cô bị ướt sạch.
“Đừng… đừng…” Thích Âm giả vờ giãy giụa, làm bộ không biết người phía sau là Kỷ Lưu Thành, “Anh là ai? Nhanh buông tôi ra, tôi phải về nhà…”
“Về nhà?” Hoa huyệt đã phi thường ướŧ áŧ, vì thế Kỷ Lưu Thành có thể dễ dàng nhét hai ngón tay vào, đốt ngón tay uốn lượn, đầu ngón tay vừa lúc chạm đến điểm mẫn cảm, “Cô gái, nếu như thật sự muốn về nhà sao lại đi đến nơi vắng vẻ này? Anh thấy em chính là ngứa ngáy tiểu huyệt, mới đi đến đây tìm đàn ông, anh nói có đúng không?”
“Không phải, tôi không phải…”
“Không phải? Anh thấy tiểu huyệt dâʍ đãиɠ của em không nói như vậy.”
Kỷ Lưu Thành ấn Thích Âm lên tường, đầu tiên là cởi thắt lưng trói tay Thích Âm ra đằng sau, sau đó cởϊ qυầи lót Thích Âm ra, lấy qυầи ɭóŧ làm bịt mắt, buộc trên đầu cô.
“Đừng…”
Thích Âm còn giả vờ cự tuyệt, nhưng mà giây tiếp theo, Kỷ Lưu Thành xoay Thích Âm đang bị bịt mắt lại ấn xuống đất, cởi khóa quần thả dươиɠ ѵậŧ ra.
Cự căn khổng lồ nóng bỏng nhảy ra đập vào mặt Thích Âm, Kỷ Lưu Thành ra lệnh cho cô: “Mau liếʍ đi, liếʍ cho cứng rồi chút nữa anh đây sẽ chơi em.”
Diễn trò thì cũng phải làm bộ, dù rằng côn ŧᏂịŧ nóng bóng kia đối với Thích Âm mà nói rất có sức hấp dẫn, Thích Âm vẫn quay đầu đi chỗ khác, cự tuyệt nói: “Tôi không muốn, cầu xin anh thả tôi ra…”
Trong mấy lần quan hệ trước kia, phần lớn Thích Âm đều phóng đãng chủ động, nào có bộ dáng đáng thương thanh thuần như vậy chứ?
Mà một Thích Âm phóng đãng lại chủ động Kỷ Lưu Thành cũng thích, hay Thích Âm mềm mại tránh né càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ thú tính tiềm tàng bên trong anh.
Vì thế Kỷ Lưu Thành chửi thề một câu, ngay sau đó tách miệng cô ra, đưa côn ŧᏂịŧ của mình vào.
“A… Ưm…”
“Ừm,” Cái miệng nhở vừa ấm áp vừa ướŧ áŧ, cắm vào trong nháy mắt khiến Kỷ Lưu Thành sướиɠ không chịu được, anh bỏ dây buộc tóc của cô ra, nắm lấy mái tóc của cô rồi từng chút từng chút ấn đầu cô từng chút từng chút về phía dươиɠ ѵậŧ.
“Vừa mới nói đừng, hiện tại ngậm dươиɠ ѵậŧ của anh hăng say nhỉ,” Kỷ Lưu Thành thẳng lưng, đem qυყ đầυ đâm tới cổ họng Thích Âm, nghẹn ngào nói: “Mấy người dâʍ đãиɠ như em có phải đều nghĩ một đằng nói một nẻo không?”
“Ưm…”
Kỷ Lưu Thành đâm quá sâu, qυყ đầυ phá vỡ cổ họng, tiến vào sâu hơn một chút, Thích Âm bị cắm vào không ho khan được, nước miếng chảy ra đều phủ lên đương vật đang làm cô thống khổ.
“Ư…”
Kỷ Lưu Thành sướиɠ muốn bay lên, anh không còn dịu dàng giống như ngày thường ở trên giường, cứ như vậy một chút lại một chút thọc đến yết hầu Thích Âm, thô lỗ giống như muốn đâm xuyên người cô.
Mà rõ ràng đối với Thích Âm đây là một trải nghiệm sinh lý không quá thoải mái, nhưng ở tình cảnh này, dưới sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy, trong lòng cô lại trào dâng một cảm giác thỏa mãn kiểu khác.
Bởi vì là Kỷ Lưu Thành.
Bởi vì người này, cho nên cô nguyện ý đêm khuya đi vào con hẻm nhỏ này cho anh đùa bỡn, bởi vì người này, cho nên cô nguyện ý quỳ gối trước mặt anh, dùng miệng ngậm lấy côn ŧᏂịŧ thô to của anh, bởi vì người này, chỉ cần là làʍ t̠ìиɦ thì đều làm cô thoải mái.
Cô rất thích làʍ t̠ìиɦ cùng Kỷ Lưu Thành.
Cô rất thích Kỷ Lưu Thành.
Sau khi Kỷ Lưu Thành ra vào rất nhiều lần cuối cùng cũng sắp đến điểm cực hạn, nhưng ngay trước khi anh bắn, anh kéo Thích Âm lên đè cô vào tường, từ phía sau lưng cắm vào hoa huyệt Thích Âm.
Sau đó bắn vào trong.
Thích Âm thoải mái rêи ɾỉ, cô biết, bây giờ mới chỉ vừa bắt đầu.