Chương 43: Liếʍ tiểu huyệt khiến tớ sướиɠ muốn chết + làm cô cao trào rồi nuốt toàn bộ mật dịch.
Kỷ Lưu Thành đã giải thích nên Thích Âm rất vui vẻ.
Nhưng Thích Âm vẫn hơi giận.
Kể cả trước nay Kỷ Lưu Thành chưa từng thích Hoắc Dung, hẹn hò với Hoắc Dung cũng là do Hoắc Dung giả bệnh, lấy tính mạng ra ép buộc, nhưng tại sao một khoảng thời gian dài như vậy anh vẫn chưa nhận ra tình cảm của mình dành cho anh?
Thích Âm nổi giận liền làm loạn.
Dươиɠ ѵậŧ của Kỷ Lưu Thành vừa lớn vừa cứng, cọ xát tiểu huyệt khiến cô vừa ngứa vừa sướиɠ, nhưng cô không cho Kỷ Lưu Thành cắm vào, còn muốn anh liếʍ cho cô.
Huyệt khẩu quá mức tinh tế ấm áp, Kỷ Lưu Thành không nhịn được đưa một nửa qυყ đầυ tiến vào, còn uy hϊếp Thích Âm: “Không cho tớ làm thì tớ sẽ cưỡиɠ ɧϊếp cậu.”
Thích Âm trở tay đẩy anh ra, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp trở nên tức giận: “Nếu cậu dám tiến vào thì sau này tớ sẽ không bao giờ cho cậu làm nữa.”
Kỷ Lưu Thành sợ cô.
Cho dù “thằng em” phía dưới đã cứng ngắc muốn đòi mạng, anh vẫn nhận mệnh bế Thích Âm lên, để cô ở bồn rửa mặt, sau đó tách hai chân cô ra.
Ngay từ đầu có chút không tình nguyện.
Bởi vì so với liếʍ tiểu huyệt cho Thích Âm thì anh muốn cắm côn ŧᏂịŧ của mình vào hơn.
Nhưng khi nhìn thấy nơi mềm mại phấn nộn kia, Kỷ Lưu Thành nháy mắt mềm lòng, không có chút nào là không tình nguyện như trước.
Tiểu huyệt thật đẹp.
Tiểu huyệt trắng trẻo, khe hở nhỏ nhắn đang che giấu âm hạch, còn có cái miệng nhỏ khẽ mở đang co rút, tất cả đều khiến Kỷ Lưu Thành mềm lòng.
Nơi non nớt như vậy lại bị anh chiếm cứ xâm nhập, cái lỗ nhỏ như vậy sao có thể chứa được côn ŧᏂịŧ to lớn của anh?
Thích Âm bị ánh mắt sáng rực nhìn một lúc lâu, mặt có chút nóng, cô duỗi chân đá vào bả vai Kỷ Lưu Thành thúc giục: “Cậu nhìn cái gì mà nhìn, còn không mau liếʍ cho tớ, a ~ ”
Kỷ Lưu Thành bắt đầu liếʍ.
Đầu lưỡi dày dặn của anh khi quét qua cộng với lực đạo vừa phải khiến Thích Âm thoải mái run rẩy cả người.
“A, chính là nơi đó, liếʍ lên đi… Ưm ~ a ~ thật là thoải mái, Kỷ Lưu Thành, cậu liếʍ chậm một chút, tớ thoải mái muốn chết đi được ~ a ~ ”
Kỷ Lưu Thành vốn bị xúc cảm mê người của đóa hoa kiều diễm mê hoặc, khi liếʍ dùng rất nhiều sức, hiện giờ nghe thấy Thích Âm kiều mị kêu to, anh phấn khởi vô cùng.
Đẩy, liếʍ, cuốn, móc, anh dùng các loại tư thế ở tiểu huyệt Thích Âm, môi lớn bị ngậm, môi bé bị cắn, toàn bộ hoa huyệt đều bị cái lưỡi liếʍ đi liếʍ lại nhiều lần, sau đó lại bị miệng anh mυ'ŧ vào.
“A! A!”
Tiếng kêu của Thích Âm ngày càng kiều mị, Kỷ Lưu Thành cũng tìm thấy hạt đậu nhỏ nhô lên, liền cắn nó.
“Hạt đậu của tớ bị cắn ~ ư ~ a ~ sướиɠ quá ~ a!”
Thích Âm không chút kiêng kị dâʍ đãиɠ kêu lên làm Kỷ Lưu Thành lại dùng thêm sức, anh vừa trêu đùa âm đế Thích Âm, vừa duỗi hai ngón tay đâm vào hoa huyệt của cô.
“Ưm… A…”
“Dâʍ ɖị©ɧ nhiều như vậy, cậu cũng quá là dâʍ đãиɠ rồi.”
“A ~ ”
“Hai ngón tay vẫn chưa làm cậu thỏa mãn sao? Có muốn dươиɠ ѵậŧ của tớ tiến vào không?”
Thích Âm sung sướиɠ da đầu tê dại, nhưng đầu óc vẫn giữ được một tia lý trí cuối cùng.
“Không cần, ưm… lần này ~ a… chính là không thể…”
“Đệt!”
Cảm giác ngón tay bị bao lấy đã rất tuyệt rồi, Kỷ Lưu Thành quả thực có thể tưởng tượng được khi dươиɠ ѵậŧ của anh cắm vào thì anh sẽ sung sướиɠ thành cái dạng gì.
Nhưng Thích Âm cố tình cho đến bây giờ vẫn còn nhớ rõ không để anh cắm vào.
“Đồ dâʍ đãиɠ!”
Kỷ Lưu Thành thật sự không dám làm bậy, nhưng vẫn tặng thêm cho Thích Âm hai ngón tay nữa.
Hiện tại tiểu huyệt Thích Âm bị ngón tay cắm vào, bốn ngón tay thay đổi góc độ cắm khiến Thích Âm rất nhanh không chịu nổi, thét lên một tiếng chói tai đạt tới cao trào.
Ngay trước khi cô phun mật dịch, Kỷ Lưu Thành rút tay ra, ngược lại đem miệng ra hứng.
Mật dịch của Thích Âm cao trào phun ra, cứ như vậy chảy hết vào miệng Kỷ Lưu Thành không sót một giọt nào.