Chị Dâu

Chương 6: Tiếp xúc (H)

Editor: Bắp

Beta: Nhóc

------------------------------------------------------

Chu Ninh vào nhà vệ sinh liền cởi khăn tắm ra.

Sau khi chắc chắn rằng Trần Diễn đã ngủ, cô liền lớn mật ngồi trên bồn cầu, đưa ngón tay vào huyệt nhỏ mà đào móc.

Tiểu huyệt cô thật hồng, ngay cả phần thịt bao bọc cũng rất mềm. Huyệt nhỏ của cô thật chặt, chỉ dùng một ngón tay cắm vào cũng có kɧoáı ©ảʍ mạnh. Chu Ninh cầm lòng không được, động tác lên xuống càng lúc càng nhanh, cọ xát vách thịt bên trong, không khỏi vặn vẹo.

“A… A… Ưm…”

Ngón tay cô thọc vào rút ra, mang theo từng đợt từng đợt dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra tay, ra cả bồn cầu.

Âm thanh cô kêu càng lúc càng lớn, chính cô cũng cảm thấy mình rên có chút lớn tiếng, nhưng cô nhịn không được. Chu Ninh chính là loại người nếu làʍ t̠ìиɦ được một nửa mà dừng lại sẽ rất khó chịu, cho nên gần nửa năm nay, đều là bản thân cô tự hoàn thành những bước này.

Toàn bộ WC đều dính hương vị của cô, nồng đậm đến khó tin.

Lúc sau cảm thấy sắp xong, Chu Ninh cẩn thận rửa sạch phía dưới tránh để lại dấu vết, lau bồn cầu sạch sẽ, nghĩ thầm ngày mai mùi này sẽ bay đi hết, vừa mở cửa liền đối mặt với người đang đi từ phòng ngủ đi ra, là Trần Diễn với đôi mắt ngái ngủ.

Khăn tắm của cô đang bị quấn lộn xộn, thậm chí đèn còn chưa tắt, Trần Diễn sửng sốt, khăn tắm bị nới lỏng tụt xuống một chút, lộ ra một màu hồng, cô vội vàng quấn lên lại, toàn bộ quá trình Chu Ninh làm xấu hổ muốn chết.

Cô nhìn mặt thiếu niên phía trước, biểu cảm như bị hoảng sợ, khuôn mặt đỏ bừng với tốc độ có thể thấy được bằng mắt thường, bên tai cũng đỏ bừng theo. Hắn mặc một bộ quần áo mùa hè, bên dưới có một chỗ đang nhanh chóng phồng lên.

Sử dụng khu vực nổi bật nhất làm bán kính để hiện thị các nếp nhăn xung quanh tấm vải.

“Chị dâu… chị… chị làm sao vậy.”

Hắn xấu hổ cúi đầu, giống như rất hổ thẹn với biến hóa của cơ thể mình, càng vì trước mặt là Chu Ninh, lại cúi đầu càng thấp.

“Chị… thật xin lỗi…”

Chu Ninh lập tức hiểu ý của hắn, hắn vì thấy ngực của cô nên xin lỗi, cũng cảm thấy có lỗi vì bản thân thế mà lại cứng.

“Không… không có gì.”

Chu Ninh cảm thấy Trần Diễn căn bản không cần thiết phải xin lỗi, là cô tự an ủi ở nhà vệ sinh, lại chọn cách quàng khăn tắm cứ thế mà ra ngoài. Hắn chỉ vô tình ra ngoài để đi vệ sinh, là chính cô ở trong nhà vệ sinh quá lâu.

Thiếu niên lần đầu tiên thấy cơ thể của người khác phái, nhìn đến cứng cũng không có gì lạ.

Nghĩ như vậy, cô lại càng cảm thấy xấu hổ, nói muốn về phòng mình.

Vừa mới đi được vài bước đã bị thiếu niên phía sau kéo tay, cô xoay người nhìn khuôn mặt còn đang ửng hồng của Trần Diễn.

“Chị, em đau quá, nó phình lên đau quá, em nên làm cái gì bây giờ?”

Hiện tại cô chỉ cảm thấy Trần Diễn là củ khoai lang nóng lại không có cách buông tay, tiến không được, lùi cũng không xong.

“Chị, chị giúp em được không?”

Chu Ninh thật sự rất muốn giải thích cho hắn hiểu đây là hiện tượng sinh lý, hắn chỉ cần dùng tay mình tự giải quyết một lát là được rồi.

Trần Diễn của chúng ta, thiếu niên trung học trong top 10, trông như một đứa bé ngoan. Thoạt nhìn cũng không hiểu biết đến phương diện này cho lắm, bằng không cũng sẽ không sốt ruột như vậy.

Vì thế Chu Ninh kéo hắn vào WC, thấy khối thịt giữa hai chân hắn không hề giảm bớt mà càng thêm kiêu ngạo, giờ phút này hai người có vẻ rất mập mờ.

“Trần Diễn, em có thể dùng chính tay mình, chính mình giải quyết.”

“Em nên làm như thế nào? Chị, chị nhắm mắt lại được không.”

Cô đoán được hắn muốn làm gì, ngoan ngoãn lấy tay bịt mắt, một tay khác nắm lấy khăn tắm.

Ngay khi Trần Diễn vừa cởϊ qυầи, đồ vật kia liền nhảy ra, Chu Ninh vẫn không thể nhịn được nhìn thoáng qua dươиɠ ѵậŧ của hắn, nhìn nó hồng hào đáng yêu, hình dạng cũng tuyệt vời, chỉ là chiều dài cùng độ lớn không liên quan gì đến hình tượng của hắn.

Trần Diễn chân tay vụng về dùng hai tay vòng quanh gậy thịt, sắc mặt mười phần là hoảng loạn cùng sốt ruột, dùng sức tàn nhẫn nắm chặt đồ vật kia, mạnh mẽ vuốt ve.

Hơi thở hắn co quắp, du͙© vọиɠ tràn ra trên mặt, lo lắng hỏi: “Chị ơi, em có làm sai không? Sao em lại đau?”

Chu Ninh đưa tay che mắt xuống, đối với việc Trần Diễn dùng sức vuốt ve kinh ngạc nhìn hắn, tiến lên kéo tay hắn ra.

“Sao em lại dùng sức như vậy, muốn tự sát hay sao?”

Cô nhìn về phía vật nhỏ ‘đáng yêu’ kia, bị Trần Diễn biến thành bộ dạng đáng thương, lại chịu không được từ trong huyệt chảy ra một dòng nước ấm áp.

Cô còn chưa kịp phản ứng tình huống bất thường dưới cơ thể, một bàn tay đã bị Trần Diễn nắm lấy.

“Vậy thì chị ơi, chị có thể dạy em được không, đặt trên tay em, không chạm vào cái kia…”

biểu tình Trần Diễn thật sự là quá tội nghiệp quá đáng thương, Chu Ninh cảm thấy có lỗi không thể giải thích được.

“Em biết nơi đó của em rất bẩn, chị không muốn giúp em. Chính là phía dưới cảm giác muốn nổ tung, chỉ lần này thôi được không?”

Chu Ninh khẽ cắn môi, chỉ lần này thôi, vốn dĩ cũng là cô sai, giúp hắn hẳn là không sao.

Tay cô đặt trên mu bàn tay hắn, hướng dẫn hắn di chuyển lên xuống. Cũng may là tay hắn, nhìn đồ vật kia, Chu Ninh cảm thấy một bàn tay của mình sợ là nắm không đủ.

“Chị ơi, em thật thoải mái… Vừa chạm vào em, em liền cảm thấy thật thoải mái. Ừmm….”

Nhưng cô cũng không có đυ.ng tới gậy thịt của hắn, hắn là không cẩn thận cọ xát tới mà thôi. Đang do dự, Trần Diễn đột nhiên buông lỏng tay ra, bàn tay mềm mại của Chu Ninh tự nhiên nắm lấy dươиɠ ѵậŧ của hắn.

Sự nóng bỏng đột ngột khiến cả người Chu Ninh run lên, đôi bàn tay mềm mại hơi lạnh đột nhiên chạm vào cũng khiến Trần Diễn run lên.

Cô muốn rút tay ra, lại phát hiện bàn tay đáng chết của mình giống như có lực hấp dẫn, không thể buông được.

Hơi thở thiếu niên giống như liều thuốc kí©ɧ ɖụ© lớn nhất, cô không có biện pháp kháng cự, chỉ có thể sa vào trong đó.

“Thật thoải mái…”

“Chị ơi, em cảm giác mình muốn tiểu ra quần, em có phải rất kỳ quái hay không…” Hắn hơi mang theo tiếng khóc nức nở.

Chỉ chốc lát sau, trên đầu đồ vật kia liền bắn ra một thứ chất dịch đặc sệt, cậu thở ra một hơi thoải mái, trên mặt vẫn là biểu tình muốn khóc.

Chu Ninh xác thực cũng không có sức lực, nhất thời không quản được tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên tay đang nặng nề chảy xuống.

“Em làm chị bị bẩn rồi…” Khôi phục đôi mắt sáng ngời trong sáng, hốc mắt rưng rưng, bộ mặt đáng thương.

“Không sao đâu, chỉ cần rửa sạch là được.”

“Thực xin lỗi.”

Cô cảm thấy nói chuyện an ủi cũng vô ích, vì thế liền nhẹ nhàng ôm lấy đầu hắn.

Cảm giác được cảm xúc của hắn đã ổn định, Chu Ninh buông lỏng tay ra. Nhưng trước đó, cô có thể cảm nhận được đầu ngực chấn động, là lúc Trần Diễn ngẩng đầu lên, môi cọ qua đầṳ ѵú tinh xảo của cô.

Cô rất sướиɠ, lại không dám để lộ ra ngoài.

“Cảm ơn chị.” Hắn cười ngây thơ, như thể chuyện chưa từng xảy ra.

Cô tưởng đây là suy nghĩ của thiếu niên mới lớn, cảm xúc tới nhanh đi cũng nhanh, dứt khoát thật sự. Dọn dẹp một lúc, liền đi ngủ.

Nhưng cô không biết, từ lúc cô bước vào nhà vệ sinh tự an ủi, Trần Diễn không rời đi mà đứng sau cửa. Cô cũng không có nhìn thấy nụ cười thành công khi cô che mắt.

Xem đi, tôi đã sớm nói qua, Chị không có cách nào cự tuyệt tôi đâu.

Ai có thể rút lui trước du͙© vọиɠ chứ, ai cũng không có biện pháp.

Một ngày nào đó, tôi sẽ làm cho chị chỉ cần chạm vào tôi sẽ tưởng tượng bị tôi làm. Chị sẽ cầu xin tôi làm chị.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)